Sư-yết Tôi Yêu Em

Chương 30: Vỡ


Bạn đang đọc Sư-yết Tôi Yêu Em FULL – Chương 30: Vỡ


Chưa kịp dứt lời,môi Sư Tử đã bị Thiên Yết bao phủ lấy.

Đã lâu rồi mới thửơng thức vị ngọt của đôi môi ấy!Thiên Yết điên cuồng mút lấy mút để,Sư Tử khó chịu tay liên tiếp đánh vào ngực cậu nhưng nhanh chóng đã bị giữ lại.

Không khí gần như bị hút cạn,thì có một cơn đau nhói lên:
“Á! !
Máu từ khóe môi Sư Tử chảy ra,Thiên Yết chùi vết máu của miệng mình cười tà.

-Sao hả?Cảm giác thế nào?
-Khốn nạn!
-Ừ thì tôi khốn nạn nhưng chắc vẫn thua ai kia một bậc nhỉ?
Thiên Yết nâng mặt Sư Tử lên giọng điệu mỉa mai
-Bỏ ra!
Sư Tử hất tay cậu ra định đứng dậy thì cô bị Thiên Yết xô ngã vào trong xe,đóng cửa lại.

-Điên à?Cút ngay!
Sư Tử giãy dụa thì bị cậu lất caravat cột chặt tay lại,xé toạc y phục của cô,rồi cúi xuống cắn nhẹ vào cổ cô
-Tránh ra!.

aa! đừng mà
-Chậc! vẫn còn thèm khát vậy sao?
-Câm!.

Thiên Yết bắt đầu sờ soạng thân thể Sư Tử,hai tay xoa bóp nhũ hoa
-Tránh ra!.


Anh dừng lại đi.

Sư Tử bất lực nói cả người cô bị cậu khống chế hoàn toàn.

Thân thể rạo rực lên.

-Thích muốn chết mà bày đặt
Thiên Yết cởi bỏ đồ của mình ra lần mò xuống phía dưới.

-Aa! đừng mà! dừng đi! aa~
Sư Tử hốt hoảng la lên,điều đó càng kích thích dục vọng trong người Thiên Yết.

Đưa ngón tay vào bên trong tiểu huyệt ra sức trừu sáp.

Sư Tử bậm môi không để phát ra bất kì tiếng nào,Thiên Yết không mấy hàu lòng về bộ dạng của cô,cuối xuống hôn lên đôi môi ương ngạnh kia.

-Không cần kìm nén tới vậy đâu!
-Cmn tên đê tiện nhà anh,cút ngay cho tôi!
Thiên Yết rút ngón tay ra,dịch thủy theo đó cũng tràn ra ngoài, cậu mặc lại quần áo,lấy áo khoác đắp lên cho Sư Tử,rồi ngồi vào ghế lái xe quay đầu lại nhìn cô
-Về nhà chúng ta sẽ tiếp tục
Sư Tử cố ngồi gượng dậy, phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ xe, đèn đường đêm khuya cô đơn khác thường, ngã tư cũng vì đêm buông mà trở nên thưa thớt.

Ngọn đèn ở ngã tư đường rất sáng, tuy không hoa lệ, nhưng lại cảm thấy vô cùng đẹp.

Ngọn đèn chiếu vào, ánh lên khuôn mặt Thiên Yết không một tia biểu cảm.

-Cho tôi xuống

-! !
-Tôi nói cho tôi xuống!
-!.

.

Thiên Yết không nói gì chỉ tập trung lái xe, điều này làm Sư Tử khó chịu hét lên
-Tôi muốn xuống,tôi không muốn ở chung với anh.

Phải nghĩ tới việc phải hít chung không khí với anh đã làm tôi kinh tởm lắm rồi,tôi ghét anh!
Két
Thiên Yết thắng phanh gấp làm Sư Tử chúi đầu tới trước đập vào thành ghế
-Anh điên sao?
-Ờ tôi đang điên lắm đây,đừng có mà chọc giận tôi nữa.

Biết điều thì ngoan ngoãn tí đi!
-Anh là cái gì mà ra lệnh cho tôi?
Thiên Yết mặc kệ cô,phóng xe đi tiếp.

Sư Tử tức giận chồm lên phía trước bẻ lái,làm chiếc xe lạng lách trái phải
-Sư Tử!.

.

dừng lại mau!Nguy hiểm lắm
Thiên Yết bẻ lái lại,Sư Tử không phục bẻ ngược lại làm xe mất đà cứ thế mà lạng qua lạng lại.

-Sư Tử à!Tôi cho em xuống ngay đây?Dừng lại đi!.

Bỗng ánh đèn xe phía trước rọi thẳng vào mắt cả hai,ánh sáng đó đang đến gần!.

-SƯ TỬUU
RẦMMMMMMMMM
P/S: nếu chương này đủ 50 vote,tui ra chương tiếp theo a~Xin đừng bơ tui!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.