Đọc truyện Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ – Chương 320: Raph-chan
“Vậy những đứa trẻ này sỡ hữu những năng lực gì?”
Tôi quay mắt nhìn về phía Rat.
“Năng lực cá nhân của chúng rất dàn trải. Nhưng mà… Mỗi đứa đều có thể sử dụng Ma Pháp hệ Ảo Giác.”
À thì, chúng đều được tạo ra dựa trên Raphtalia mà.
Còn hệ ‘chuyên’ của con bé lại là Ảo Giác.
Phân nhóm chung của Ảo Giác là Quang và Ám, có thể làm đồng đội trở nên vô hình, và gây ảnh hưởng đến khả năng tri giác của đối phương, khiến họ lạc lối.
Bản thân Raphtalia lại không dùng nhiều Ma Pháp. Con bé chủ yếu tập trung vào Kiếm thuật.
“Người dùng Ma Pháp hệ Ảo Giác à… Tôi nghĩ có thể dùng chúng vào tác chiến đấy. Hơn nữa, tôi cũng rất chờ mong vào năng lực của từng cá thể.”
“Nhân tiện, Hầu tước, về đứa trẻ này…”
“Nó thì sao?”
Cô ta nói và chỉ tay vào Raph-chan.
“Theo những gì tôi thấy, đứa trẻ này khác hẳn những đứa khác, nhưng Ngài có biết gì về chuyện đó không?”
“Ta cũng không rõ lắm. Nó đã giấu mình dưới xe kéo của ta khi chúng ta đến Faubley. Lv của nó cũng khá cao nữa.”
Tôi kiểm tra lại lần nữa Bảng Trạng Thái của nó.
… Sao lại lên nữa rồi? Giờ đã là 90 rồi.
“Tôi có thể kiểm tra nó một chút được không? Chỉ mình tôi thì không thể bắt nó được.”
“Được thôi. Ngươi hãy đứng yên đó một chút.”
“Rafu~?” (๑•. •๑)?
Rat bắt đầu nhẹ nhàng sờ nắn Raph-chan.
“Bộ lông, và phản ứng với Ma Pháp khác hẳn với những con còn lại. Có lẽ có thể coi nó giống với biến dị thể Filo Rial nhỉ.”
“Biến dị thể, như Firo à?”
Vậy tức là đã có gì đó ảnh hưởng đến 1 trong số Chủng Raph và khiến nó biến đổi mạnh mẽ?
“Chính xác thì nó là cái gì vậy?”
“Không biết nữa…”
“Này, ngươi đến từ đâu?”
“Rafu~”
Nó chỉ tay về hướng biển.
Hướng đó là vị trí căn cứ của Sadina.
Không, ta đã biết nơi các ngươi được tạo ra rồi mà…
“Nó có thể phản ứng đúng với câu hỏi. Có vẻ nó khá thông minh đấy.”
“Cô có thể hiểu nó muốn nói gì với chúng ta không?”
“Tôi có thể hiểu được Mii-kun, và một số Ma thú, nhưng với Chủng Raph mà Ngài đơn thuần tạo ra thì không.”
“Rafu~”
Raph-chan làm nhiều cử chỉ để minh họa cho nguồn gốc của nó, nhưng tôi không nghĩ mình hiểu được nó muốn nói gì.
Mà cho dù là vậy, bản thân tôi cũng không hy vọng rằng nó sẽ học theo cách nói chuyện như đám Filo Rial kia.
“À, cũng không quan trọng. Ngươi có thể làm được những thứ đặc biệt gì? Ngươi có giống với đám còn lại không? Có lý do nào cho việc ngươi có thể sử dùng được Ma Pháp Kết giới chứ?”
Tôi thử hỏi.
Raph-chan nghiêng đầu, và bắt đầu suy nghĩ. Nó đứng bằng 2 chân sau, và hai chân trước vòng tay lại với nhau.
Uwa. Động tác dễ thương quá.
Không giống như một đám chim nào đó, nó không hề tỏ vẻ khôn vặt.
“Rafu~”
Chả rõ vì sao, mà Raph-chan chỉ ngón tay vào Raphtalia, và bước lại gần con bé.
“Tôi ư?”
Khi đến lại gần rồi, nó phồng đuôi lên, và bắt đầu kích hoạt kỹ năng.
Tất cả lông trên người nó dựng đứng lên…
*Bụp* một tiếng, và nó biến hình.
“Cái—”
Đứng ở nơi đó là, một Raphtalia rất giống như lúc tôi mới gặp con bé.
Hoài niệm làm sao.
Giờ tôi mới nhớ là con bé trông như thế này.
“Rafu~”
Raph-chan giơ cả 2 tay lên, như là muốn được tôi khen vậy.
Nhưng vấn đề không phải ở đó.
“Tại sao ngươi lại ‘cởi truồng’ vậy hả?”
Tôi nhìn đi chỗ khác.
“Đây là một dạng Ma Pháp Ảo Giác à?”
Rat dùng áo khoác che người Raph-chan. Còn Raphtalia thì túm lấy Raph-chan đang muốn nhảy vào tôi.
“Về sau, hãy học cách mặc quần áo, hoặc học cách biến hình cùng với quần áo đi.”
“Rafu~?”
Bam 1 tiếng, và quần áo giống với quần áo Raphtalia đang mặc hiện ra.
Đây cũng là Ảo Giác à?
Rat thử sờ má Raph-chan.
“Để xem. Đây là Ma Pháp Ảo Giác cao cấp đến mức có thể đánh lừa được cả xúc giác à?”
“Rafu~…”
Khi Rat cứ liên tục chọc chọc vào má của Raph-chan, nó kêu lên một tiếng để nói rằng mình không thích.
“Thật tuyệt vời. Cứ như là có một cô bé thật sự đang ở đây vậy.”
“Rafu~!”
Bí ẩn lại nhiều thêm. Ôi!
Vậy Raph-chan rốt cuộc là cái gì?
Chỉ số của nó cao hơn hẳn đám Chủng Raph mà tôi biết.
Có lẽ Rat đã đúng khi cho rằng dó là một Biến dị thể của Chủng Raph như Firo.
“Ara? Chất lượng của phép ảo giác dùng cho trang phục khá thấp nhỉ. Tôi đang chạm trực tiếp vào cả cơ thể này.”
“Rafu~”
Trông có vẻ như rất nhột, Raph-chan trong hình dạng Raphtalia (trẻ con) chạy đến nấp sau lưng tôi.
“Ara ra, chạy mất rồi.”
“Rafu~”
“Ngươi còn năng lực nào khác nữa không?”
Raph-chan nhìn Raphtalia lần nữa.
“Em không biết đó là gì, nhưng em có cảm giác không tốt tí nào…”
“Rafu~”
Lần này, nó lại biến thân thành giống Raphtalia như đúc.
Thật đáng ngạc nhiên. Chiều cao và bộ dáng y hệt luôn.
“Rafu~?”
Tôi có cảm giác rằng cơ thể của Raph-chan không được săn chắc lắm.
Mà, Tanuki được xem là giỏi trong việc biến hình mà, nên thế này chắc là bình thường thôi.
Nhưng tôi không thích mấy thứ hóa người cho lắm.
Không biết có phải nó đọc được ý tôi hay không, Raph-chan chuyển về dạng Raph.
Ngoan lắm. Không giống như con chim đằng kia, nó thông minh hơn nhiều.
“Vậy là ngươi có thể biến thành nhiều thứ, phải không?”
“Rafu~”
Gật mạnh đầu.
“Ngươi đã dùng Ma Pháp phải không.”
Raph-chan lắc đầu không ngừng.
“Ể? Vậy nghĩa là ngươi có thể thực sự biến thân được à?”
Raph-chan lại gật đầu mạnh.
Ku… Đúng rồi. Tên ‘tôi’ kia đã tiến hành đủ loại thí nghiệm kỳ lạ để tái tạo lại Raphtalia mà.
Nên Raph-chan thật sự có khả năng biến thành con bé.
Nếu nói như vậy, có lẽ nó sẽ thành Filo Rial Đệ Nhị.
… Cái gì thế này? Bỗng nhiên tôi có một linh cảm rất xấu.
Có lẽ trong tương lai, Chủng Raph sẽ được tôn lên làm ‘Thánh Thú’, một suy nghĩ như vậy vừa xẹt qua đầu tôi.
“Rafu~”
Raph-chan tự hào ưỡn ngực ra, nhưng tôi rất hy vọng nó sẽ không nói ríu rít như mấy con chim kia.
“Còn gì nữa không?”
“Rafu~”
Nghe câu hỏi của tôi, Raph-chan lại nghiêng đầu suy nghĩ.
“Ngươi có thể phát triển giống như Mii-kun không?”
“Đừng có yêu cầu chuyện vớ vẩn như vậy chứ.”
“Rafu~!”
Trước câu hỏi của Rat, Raph-chan lại biến hình.
Ơ này… Nó biền thành một con Chủng Raph to như con gấu.
Tôi nghĩ mình có thấy một con như thế trong làng rồi.
“Rafu~”
Tóm lại là, nó mặc dù có hình dạng như Mii-kun nhưng lại không thể có năng lực giống như Mii-kun dc.
“Hmm…”
Tôi cảm thấy mình có thể cưỡi lên lưng nó.
Thật sự thì tôi thích hình dạng này hơn.
Nếu như Firo không thể nói chuyện, tôi có thể dựa vào con bé và ngủ thật ngon. Bây giờ, con này có thể đảm nhận việc đó rồi.
Hình dạng này rất giống với một con Yêu quái gần nhà. (Ám chỉ Totora á: V)
Ít nhất thì nó cũng cho cảm giác tương tự.
“Tiện dụng quá nhỉ.”
“Đúng thật.”
“Rafu~”
“…”
Raphtalia với vẻ mặt phức tạp, và ôm đầu.
Bởi vì, con Ma thú được dựa theo mẫu và sửa đổi dựa trên con bé mà.
Tôi đại khái hiểu được cảm giác của con bé, nhưng tôi không ghét con Chủng Raph này.
“Dường như nó có khá nhiều năng lực.”
Từ nãy đến giờ vẫn im lặng, Trash bỗng lên tiếng.
“Ừ.”
“Vậy nó có thể làm thế này không?”
Trash đưa ra một đề nghị với Raph-chan. Và tôi cũng đồng ý với điều đó.
Nếu suôn sẻ, Raphtalia và Raph-chan sẽ đóng vai trò rất lớn trong chiến dịch lần này.
Vấn đề là Raphtalia có vẻ nghi ngờ khi nghe kế hoạch.
Nếu ở trong vị trí đó, hẳn tôi cũng sẽ cảm thấy như thế.
Không, vì Raph-chan rất giỏi Ảo Giác, nên có thể sẽ có thể thực hiện được.
“Thực sự muốn làm như thế sao?”
“Nếu thành công, chẳng phải sẽ rất hữu dụng sao?”
“À, cũng đúng.”
“Rafu~”
Chủng Raph này dường như không còn gọi Raphtalia là ‘kẻ giả mạo’ nữa.
Mặc dù có đôi khi trông rất giống như nó suýt nói ra.
Sau khi chúng tôi thực hiện thử kế hoạch một chút, và có vẻ có thể dễ dàng thực thi, vẻ mặt Raphtalia lại càng phức tạp hơn.
Chúng tôi chẳng cần luyện tập gì nhiều đã làm được rồi. Như thế không tốt sao?
“Tiếp đến là chiến lực trong làng. Nếu cần xây dựng thứ gì cho cuộc chiến, tộc Lemo có thể làm cho.”
Tôi sẽ đưa yêu cầu đến Imia và chú cô bé.
Họ rất khéo léo, mà lại tin tôi nữa.
“Nếu có thêm sự trợ giúp từ nhân lực của Lâu đài thì sẽ tốt hơn… Được rồi. Tôi sẽ tham khảo ý tưởng của Iwatani-dono.”
“Vậy được. Tất cả chủng ta đều rất chờ mong vào chiến lược của ông.”
“Hãy để đó cho tôi. Và, sau khi xem qua những ai tham gia chiến đấu nơi đây, chúng ta hãy quay về Lâu đài, và sắp xếp các ý tưởng lại.”
“Ừ.”
Như thế, Trash bắt đầu chọn những người từ làng tôi để tham gia chiến tranh.
Vì chúng ta sẽ chiến đấu với con người, nên Trash đoán là sẽ có khá nhiều người không nên tham gia mặc dù bọn họ rất nhiệt tình.
Bởi vì bọn họ đều quá mức nhiệt tình, nên tôi có hơi vất vả để thuyết phục mấy người đó.
Nhưng đúng như Trash nói, mặc dù rất nhiệt huyết, nhưng đến khi chiến đấu hẳn là sẽ rất bị dao động.
Chiến đấu với ma thú thì được, nhưng việc giết người thì lại là một quyết tâm không dễ dàng thực hiện như vậy.
Và tôi một lần nữa xoa dịu những ai không thể tham chiến.
Dựa trên thống kê, những ngươi đã ở trong làng lúc đầu không hiểu rõ về chuyện này cho lắm.
Vốn dĩ tỉ lệ nữ giới trong làng là nhiều hơn mà.
Và khi đêm đến, chúng tôi dùng Ren để quay về Lâu đài.