Sự Trỗi Dậy Của Đế Chế Đại Việt

Chương 66: Kế Hoạch Đại Nhảy Vọt 1


Bạn đang đọc Sự Trỗi Dậy Của Đế Chế Đại Việt – Chương 66: Kế Hoạch Đại Nhảy Vọt 1


Thời gian như dòng nước chảy, một khi không để ý thì đã như gió bay đi.
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua lúc này đã là tháng 7 năm 1861 theo lịch phương tây.
Trong 4 tháng này, ở bất kể Đại Nam hay tình hình thế giới đều có những biến chuyển vô cùng to lớn.
Nói riêng về Hồng Đĩnh đi, chỉ với 4 tháng phát triển, với kế hoạch “ Đại Nhảy Vọt” Hồng Đĩnh đã lắc mình trở thành một thế lực cường long ở khu vực Đông Nam Á, thậm chí đến các nước phương Tây cũng bắt đầu có suy nghĩ cần phải dè chừng, trước tốc độ phát triển được coi là như cơn gió thần trong truyền thuyết.
Nhiều thế lực đã bắt đầu bình chọn cho thế lực mới nổi ở phía nam Đảo Hải Nam là con rồng châu Á.
Chủ nhân Lôi gia của thành Nhai Châu được coi là vô cùng thần bí, khiến vô số người e ngại, thế nhưng tất cả mọi người đều không biết, hiện tại hắn đang trên một trăm chiếc hải thuyền hộ vệ, lướt về Đại Nam.
Mấy tháng trời luyện binh cùng làm kinh tế, Hồng Đĩnh quả thật cũng coi như mãn nguyện.
Đầu tiên là việc mang theo mấy ngàn quân mới từ Hà Tĩnh sang, cường đại quân đội quả thật là đủ để chấn nhiếp tất cả các thế lực có ý đồ xấu trên lãnh địa.
Dựa vào chế độ quân công và ban thưởng vô cùng hoàn thiện của mình, hơn vạn quân đội của Hồng Đĩnh gần như phát cuồng, điên cuồng huấn luyện, ngày ngày mong ngóng được xuất chiến, bởi vì chỉ có chiến tranh mới mang đến cho chúng quân công, có quân công mới được ban thưởng đất đai, tiền bạc, với đội quân cuồng chiến đến như vậy bất chợt trong lãnh địa thành Nhai Châu lại có mấy tên đui mù không có mắt, nổi lên chống đối.
Hồng Đĩnh liền phái binh đi tiêu diệt, đội quân được phái đi liền phát ra tiếng rống gầm như trời long đất nở.

Cả 4 đội mỗi đội 1000 người chỉ dùng một canh giờ để hoàn thành chỉnh quân và lao đến các thế lực phản loạn.

Mà ngược lại những đội quân bị giữ lại phòng thủ thì đỏ mắt vì không được phái đi chiến đấu.
Có cánh quân hành quân gấp rút hơn 100km chỉ dùng thời gian một ngày, đêm vừa đến nơi liền không thèm nghỉ ngơi, mỗi người chỉ gặm miếng lương khô uống ngụm nước liền ào ào công kích.


Đáng thương cho thế lực phản loạn, vốn dĩ cũng đã tụ tập được ngàn người, nhưng tất cả đều là đám ô hợp, chỉ vừa mới nghe tin thành chủ ra quân dẹp loạn, thám tử phi ngựa vừa báo chưa được bao lâu thì quân đội dẹp loạn như thần binh trên trời giáng xuống, không có bất cứ cái gì gọi là kháng cự thảm liệt, hoàn hoàn là một bên đồ sát, Quân đội Hồng Đĩnh đầu tiên dùng bộc phá nổ tung cửa đồn lũy, lính súng ào ào lên lập đội hình bắn đón, lính cầm đao thì điên cuồng chém giết như thái rau chặt dưa, chỉ trong vòng một đêm tất cả các thế lực đều bị diệt tận gốc, bất cả nam nữ già trẻ đều chém sạch sành sanh đầu bị treo lên phơi sau đó vận chuyển về thành Nhai Châu xây kim quan.
Đến lúc này tất cả cá thế lực mới bắt đầu thấy hoảng sợ rét run trong lòng, thành chủ mới thành Nhai Châu cũng không phải là loại lương thiện, nhân từ gì.
Chống lại chỉ có một con đường chết, cho nên tất cả đều nhao nhao xin đầu hàng thần phục.

Không dám có bất kì suy nghĩ phản nào nữa.— QUẢNG CÁO —
Các thế lực phản loạn bắt đầu từ kế hoạch “ Đại Nhảy Vọt” của Hồng Đĩnh
Kế Hoạch này bắt đầu từ các bước:
– Thanh tra hộ khẩu, điều tra nhân khẩu giấu giếm
– Đo đạc đất đai ruộng đất trong toàn lãnh địa.
Sau đó mới bắt đầu dựa vào quản lí nhân khẩu để làm kinh tế.
Chỉ riêng 2 điều đầu tiên này thôi đã động chạm đến lợi ích của tất cả các thế lực trong lãnh địa.
Các thế lực cũ, ai mà không có dăm trăm đến một ngàn mẫu đất cơ chứ, thế nhưng đó chỉ là đất trên sổ sách danh nghĩa, con số thực sự mỗi người đều vài ngàn mẫu.

Thanh tra đo đạc đánh thuế đồng nghĩa với việc cắt thịt trong lòng bọn chúng.
Còn nữa, lãnh địa thành Nhai Châu về cơ bản có hơn năm vạn hộ với 30 vạn nhân khẩu, thế nhưng đó là số liệu từ 20 năm trước khi thành chủ Nhai Châu cũ lên nắm quyền rồi, hiện tại sau thời gian thanh bình lâu như vậy chả nhẽ dân số không tăng, tất cả số tăng đều là tá điền nông nô bị bọn quý tộc giấu diếm, để không phải nộp thuế, trồng trọt trên đất đai của chúng.
Hồng Đĩnh thanh tra hộ khẩu và đo đạc đất đai không khác gì cắt thịt của bọn chúng, cho nên tất cả đều họp nhau phản.
Tuy nhiên chỉ có một điều chúng không ngờ tới đó là Hồng Đĩnh, ra quân dẹp loạn nhanh như gió cuốn mưa bão, chỉ vừa mới tụ chúng được ngàn người Hồng Đĩnh liền đã phái quân dẹp loạn, hành quân chiến đấu thần tốc khiến tất cả các thế lực không kịp thở, chưa kịp tập kết lại đã bị tiêu diệt, chém giết hầu như không còn, giờ đây trên toàn lãnh địa đất đai chỉ là do một mình Hồng Đĩnh sở hữu.


Cùng với đó là các quý tộc mới, trưởng thành nhờ quân công.
Sau khi thanh tra hộ khẩu cùng với đo đạc đất đai, con số báo lên làm Hồng Đĩnh trợn mắt há mồm.
Trên toàn lãnh địa thành Nhai Châu, tổng nhân khẩu lên đến 47 vạn người tất cả mọi người thậm chí là ăn mày sắp chết hay là lưu manh vô lại cũng phải bị ghi vào sổ sách, số ruộng đất là hơn 6 vạn mẫu ruộng, đây quả thật là con số trên trời mà, sau khi thanh tra ruộng đất nhiều gấp đôi, nhân khẩu nhiều gấp rưỡi.

Điều này làm Hồng Đĩnh phấn chấn.
Quá trình thanh tra cùng đo đạc đạt hiệu suất cao khủng khiếp như vậy, hoàn toàn là nhờ chế độ quân công tước vị hoàn thiện của Hồng Đĩnh.
— QUẢNG CÁO —
Bọn quan văn dựa vào quản lí thanh tra đạt được phong thưởng đất đai cùng với tước vị vô cùng tận tâm tận lực, lại có quân đội hùng mạnh làm chỗ dựa nhanh chóng quét sạch hết thảy những chống đối, làm cho bộ máy chính quyền của Hồng Đĩnh vững vàng hơn bao giờ hết.
Sau khi đất đai, nhân khẩu đã hoàn toàn nắm vào tay, kế hoạch “ Đại Nhảy Vọt” bắt đầu tiến hành
Các quan tuyên giáo của Lão Phúc còn lại sau khi Nam tiến đều bị phái sang đây, sau khi đến đảo Quỳnh Châu vừa xuống thuyền lập tức đi theo các quan lại đo đạc đất đai, thực hiện khẩu hiệu” Người Cày Có Ruộng” phân đất đến từng hộ nông dân, đến lúc này thì toàn bộ lãnh địa toàn bộ đều sôi trào rồi.

Nông dân là tầng lớp thấp kém nhất, hiền lành nhất, thế nhưng lại là tầng lớp có sức mạnh khủng bố nhất, tất cả các triều đại đổi thay đều là do nắm giữ được nguồn sức mạnh này.

Bọn họ yêu cầu không cao, chỉ cần một miếng đất để trồng trọt, hằng năm đóng vô vàn thứ thuế, sau cùng chỉ cần không chết đói thì hầu hết tất cả đều an phận thủ thường.

Giờ đây Hồng Đĩnh phân đến đất đai cho họ, lại hủy bỏ tất cả các thứ thuế vô lí, chỉ thu mỗi thuế cố định mỗi mẫu đất là một thành sản lượng, so với những nơi khác có nơi đóng đến 5-7 thành sản lượng thì nơi đây đúng là thiên đường rồi.
Chính sách vừa ra, bắt đầu áp dụng, toàn bộ nông dân trong lãnh địa đều điên cuồng, hô to vạn tuế.
Bằng một động tác, Hồng Đĩnh đã nắm toàn bộ nhân tâm của lãnh địa, từ đây, nếu có bất kì kẻ địch nào đến xâm phạm lãnh địa,vậy thì trừ khi là chém tận diệt tuyệt toàn bộ cư dân ở đây, nếu không tất sẽ gặp chiến tranh nhân dân biển người , đi đâu cũng gặp chiến.
Có đất, có ruộng, toàn bộ nhân tâm quy về một hướng.

Hồng Đĩnh khởi động bước tiếp theo, tận dụng ngày nông nhàn, huy động toàn bộ người trong lãnh địa thực hiện kế hoạch Đại Nhảy vọt.
Đầu tiên là chưng dụng lao dịch, quy định toàn bộ đàn ông từ 15- 50 toàn bộ đi lao dịch
Mệnh lệnh vừa ra toàn lãnh địa tiếng khóc ngập trời, lãnh chủ có tốt thật đấy, thế nhưng lao dịch nặng nề như vậy không biết năm nay có bao nhiêu người đi không trở về đây.

Tuy là khóc lóc thảm thiết thế nhưng không ai dám phản đối cả, Lãnh Chúa rất tốt, phân đất cho mọi người, chỉ cần qua mùa thu hoạch thì cả nhà đều sống rồi cho nên mọi người lũ lượt cầm theo nông cụ, công cụ, chút ít lương thực đi lao dịch.
Đến khi bọn quan tuyên giáo cảm thấy có gì đó không đúng, hỏi mới hết hồn, trước đây bọn họ năm nào mà chả đi làm lao dịch cho lĩnh chủ, chẳng những phải mang công cụ, còn phải tự túc lương thực, hiện tại đã vét lương thực dư cả nhà cầm đi rồi, không biết ở nhà chỉ ăn cháo với rau dại liệu có cầm hơi được không.
Nghe đến đây quan tuyên giáo phì cười, đứng lên trên đài lớn hô to,
– Đi lao dịch cho Lĩnh chủ, chẳng những được bao ăn bao ở, còn có tiền cầm, mỗi người được cầm 30 đồng trên tháng gửi về cho gia đình.
Nghe đến đây tất cả bọn dân phu đều ngẩn người, bởi đây đơn giản là ngoài tầm hiểu biết của họ.— QUẢNG CÁO —
Có tên còn tát lật mặt tên bên cạnh hỏi có phải ta nằm mơ không, tại sao đi lao dịch lại được bao ăn bao ở lại được cầm tiền lương nữa? ủa như thế mà còn gọi là đi lao dịch hay sao….!Lĩnh Chủ đầu óc không bị ấm hay mát quá à.

Truyền thống ngàn đời đi lao dịch đâu có như vậy đâu.
Sau khi được quan tuyên giáo phổ biến hết mức thì tất cả đều hoan hô như trời long đất nở.


Tất cả chỉ một câu thôi” Lĩnh chủ quá tốt rồi”
Lần động viên lao dịch này có lẽ là lớn nhất trong lịch sử đào Quỳnh Châu, hay thậm chí là lớn nhất Châu Á ngoại trừ nhà Thanh, bởi có đến hơn 10 vạn người bị động viên đi lao dịch.
Hâu như đã vét hết toàn bộ số đàn ông có sức lực trong toàn lãnh địa.
10 vạn người, như những dòng thác, chảy từ tất cả các nơi, từ nông thôn cho đến thành thị, từ núi cao thung lũng đến những nơi đầm lầy, mọi người thành đoàn đi đến nơi tập kết.
Ở mỗi huyện sẽ có một hoặc vài điểm tập kết, mọi người ở đây, sẽ được chỉnh huấn đội hình, giống như quân đội, cứ 10 người làm một thập, đặt thập trưởng, trăm người lập bách phu trưởng, ngàn người lập thiên phu trưởng, do sĩ quan quân đội cùng với quan văn hành chính tiếp quản.
Đầu tiên là sẽ phát thẻ bài ghi tên tuổi nghề nghiệp, đây chính là thứ để dựa vào đó sổ sách trả lương cho dân phu.

Sau đó sẽ bắt tất cả đi nhà tắm tập thể gột rửa lại những bẩn thỉu, cuối cùng là cấp phát lều trại hành quân.
Ổn định được đội nào lập tức liền đưa ra công trường, dưới sự chỉ huy đốc thúc với hiệu suất trên trời của quan lại văn võ, chẳng mấy chốc Hồng Đĩnh đã tổ chức thành công đội dân phu khổng lồ này.
Còn về phần phát lương cho mỗi người 30 đồng trên tháng, con số này đối với Hồng Đĩnh đã là giá nhân công rẻ mạt trên cả rẻ mạt rồi, mười vạn người thì mỗi tháng cũng chỉ mất cỡ 3 vạn lượng bạc tả hữu chứ mấy, số tiền đó so với số tiền trong kho của Hồng Đĩnh quả là không đáng nhắc đến, thế nhưng ở thời đại này thì chi tiêu như thế được coi là phá của rồi.

Từ trước đến nay trưng tập lao dịch đều là miễn phí làm gì có chuyện được trả tiền cơ chứ.

Tất cả lĩnh chủ chỉ là lũ keo kiệt bóc lột thu vào không hết làm gì có chuyện bỏ tiền ra, nên nhớ ở đây là 30 đồng a, số tiền này là có thể mua được 10 cân gạo rồi, đi làm một tháng là đủ để cho cả nhà rau cháo sống được nửa tháng, hời quá còn gì, thêm nữa bao ăn bao ở càng tiết kiệm được lương thực ít ỏi cho gia đình, mọi người quả thật đều đã hô to vạn tuế rồi, lĩnh chủ quá tốt, đây là điều trong suy nghĩ của tất cả mọi người.

Ai mà chẳng nhớ đến bao năm nay đi lao dịch cho lĩnh chủ đã không được ăn no lại còn chết không ít do làm việc nặng nhọc.

Dân phu đơn giản lắm, chỉ cần cho họ ăn no thì bất kể công việc nặng nhọc đến đâu họ cũng làm được..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.