Sự Trỗi Dậy Của Đế Chế Đại Việt

Chương 49: Thành Lập Công Ty


Bạn đang đọc Sự Trỗi Dậy Của Đế Chế Đại Việt – Chương 49: Thành Lập Công Ty


Nối Tiếp “Xuyên Về Thời Nguyễn Hỗn Quân Phiệt”
Robert giật mình kinh hãi, không ngờ tin dữ mới nhận được từ quên nhà trong ngày hôm qua thôi, giờ đây người ngoại quốc ở Đông Á này có thể biết tường tận đến vậy.
– Kenny các hạ từ đâu có được thông tin này.
– Đọc thêm vài quyển sách mà thôi.
– Xin các hạ chớ nói đùa, ngày hôm qua tôi mới nhận được điện tín từ quê nhà.
– Thì tôi cũng nhận được điện tín vậy..
Robert thật là hết cách rồi, nhưng phải công nhận rằng người thiếu niên này quả thật rất huyền bí.
– Ngài tính dùng thông tin này để dùng trong việc thương lượng sau đó ép giá các mặt hàng của tôi?
– Tôi nói rồi, tôi tìm người làm ăn, so với công việc kinh doanh của tôi thì số hàng của Robert các hạ chẳng đáng nhắc đến.
– Kính xin chỉ giáo.
Diêu thiếu lúc này phong đạm kinh vân mà nhấp một ngụm nhỏ rượu vang.
– Vấn đề của nước Mỹ các ngài là không có thuộc địa, muốn khai thác quốc gia to lớn Đại Thanh nhưng vô lực.

Song tôi lại có thể cung cấp cho ngài một phương pháp tốt hơn.

Thay vì lao công khổ tứ đánh một cái thuộc địa rồi tiêu thụ hàng kém chất lượng thì chúng ta băt tay cùng nhau mở công ty.

Tôi có đất có nhân công giá rẻ, ngài có công nghệ.

Hai ta hợp tác tạo nên mặt hàng độc nhất vô nhị, chất lượng cao.

Độc quyền phân phối, mặt hàng này không những có thể tiêu thụ ở Đông Á, Tây Á, mà Châu Âu Châu Mỹ đều có thể tiêu thụ một cách dễ dàng.

Mà đã là hàng độc quyền thì giá cả và lợi nhuận….

ha ha ha.
– Nhưng Kenny các hạ muốn khinh doanh loại mặt hàng nào?
– Heroin.
– Heroin là thứ gì?
– Giống như nha phiến là chất gây nghiện, nhưng tác dụng mạnh gấp mấy chục lần, không mùi, đốt lên có mùi thơm, còn về độ sảng khoái thì một vạn lần Nha Phiến đuổi không kịp.
– Có thứ tốt vậy sao? Kenny các hạ có hàng mẫu?
– Tất nhiên có.

Nhưng hàng mẫu này làm hơi vội chất lượng không cao.
Diệp thiếu lôi ra từ trong túi một gói giấy và mở ra.

Trong đó là một nhúm bột hơi ngà chứ không hoàn toàn trắng.

Đây là công trình vĩ đại của hắn đã làm từ lúc một giờ chiều đến giờ.

Lúi húi trong phòng gần 4 tiếng đồng hồ để điều chế ra mấy gram heroin không tinh khiết này.

Diêu thiếu dùng phương pháp thủ công nhất đó là nấu nha phiến cùng Acetic anhydride trong ba tiếng đồng hồ.


Tuy rằng thu được Heroin rất không tinh khiết nhưng trong thời điểm này là chất gây nghiện bá đạo nhất thế giới rồi.

Về mặt Acetic anhydride thì hắn bỏ ra hai mơi đồng bạc đại dương mua từ bệnh viện về.

Quả thật bệnh viện Tây giờ này kiêm luôn cả phòng hóa sinh học cái gì cũng có.
– Thứ này là.
– Heroin.
– Tác dụng như nha phiến.
– Gấp 15 đến hai mươi lần.
– Có thể thử sao?
– Ta khuyên Robert các hạ không nên, chỉ một hai lần có thể gây nghiện.
– Chúng ta có thể dùng một con nghiện nha phiến lâu năm sau đó để hắn đánh giá.
– Robert các hạ rất có lòng thương người.
– Kenny các hạ rất có lương tâm.
Cả hai cùng cười mà chuyển địa điểm đối thoại đến một nơi kín đáo hơn.
– Ngươi thấy sao?
– Xin Robert các hạ ngày mai hãy hỏi hắn, loại Heroin này tác dụng kéo dài đến 4 tiếng đồng hồ.
– Thật rất muốn thử một lần.
– Tại hạ không ngăn cản.
Ha ha ha, cả hai cùng cười vang.
– Thật ra khi nhìn thấy đám bột của các hạ bốc hơi trăng là ta đã biết nó rất hiệu quả rồi.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ nươc Pháp và Anh đang muốn thực dân Đông Nam Á.

Đầu tư vào Kenny các hạ là một việc làm rất mạo hiểm.
– Vấn đề này xin ngài Robert yên tâm, Pháp- Phổ sắp đại chiến đến nơi họ chả rảnh tay tại Đại Nam quốc gia ta.

Vả lại Hoàng đế nước ta hùng tài đại lược, không như hoàng đế Đại Thanh ngu ngốc, ngài không biết rằng chúng ta đang âm thầm cách tân.

Người như ta đây được đào tạo rất rất nhiều và tung ra ngoài để thu hút đầu tư.

Chính sách của nước ta sẽ mở cửa rất sơm thôi.

Ngài nghĩ thử xem quốc gia của chúng ta dân số gấp đôi Pháp quốc lại tiến hành cải cách như vậy.

Pháp quốc liệu dám đem hết quân của họ đến Đại Nam không.

Lèo tèo vài ba ngàn thì chỉ là chuyện nhỏ sau khi chúng ta cải cách.
– Thật diệu kỳ, người như ngài mà có thật nhiều tại Đại Nam.
– Nhiều không đếm được, nhưng ta có lợi thế hơn họ nhiều, vì ta có trong tay quân đội, lại có tiền vốn gia tài bạc triệu.

Vậy nên ta có thể tư doanh mà lập công ty với ngài, lại có quân đội trong tay ta bảo vệ.


Quan trọng là mặt hàng Heroin là do ta nghiên cứu ra, trên thế giới này ngoài ta không ai biết.

Tât nhiên khi chúng ta cùng mở công ty thì bí mật này có thể chia sẻ.
– Thật sự có thể chia sẻ.
– Tất nhiên, vì công nghệ này không quá phức tạp, cực kì dễ bắt chước, kể cả ngài có đăng ký bản quyền thì với siêu lợi nhuận nó mang lại không gì có thể ngăn cản việc làm lậu nó cả.

Vậy nên nếu ngài biết cũng không dám nói ra.

Vậy nhưng có một chỗ trên thế giới này có thể bảo mật công nghệ, đó chính là tôi, và trên địa bàn của tôi, với quân đội của tôi bảo vệ.

Ngài thấy sao?
– Thực sự quá hấp dẫn, phải nói là tôi rất hưng phấn.

Nhưng kế hoạch tỉ mỉ như thế nào? Xin Kenny các hạ có thể nói một hai?
– Nói cho ngài cũng không sao.

Vì trên đời này ngoài tôi ra không ai đủ điều kiện để thực hiện.

Thứ nhất là nguyên liệu thô, tôi đã chuẩn bị sẵn nhân công giá rẻ cộng đất canh tác.

Thứ hai máy móc điều chế giá thành không cao, ngài có thể nhập khẩu từ Pháp hoặc Anh.

Thứ ba đó là khâu đóng gói có thể thủ công hoặc dây truyền tùy theo yêu cầu của từng khu vực khách hàng.

Vận chuyển thì đơn giản, tôi có cảng tư nhân.

Không ai đánh thuế chiến hạm của tôi cả, Ngài có thể tiếp nhận hàng và vận chuyển về Đại Thanh, Mỹ hay Châu Âu.
Diêu thiếu rất tự tin mà đàm phán cùng Robert, vì hắn biết với điều kiện đưa ra thì bất khì thương nhân nào cũng mong hợp tác không thôi.
Nhưng Robert rốt cuộc lại vẫn là một nhà tư bản thực dụng.
– Chúng ta hùn vốn bằng cách nào, và cổ phần đôi bên tính ra sao?
– Quy đổi ra dola của nước Mỹ cho dễ nhé.

Công ty gồm cơ sở hạ tầng, cơ sở chất sám, vốn lưu động, vốn cơ sở.

Về cơ sở hạ tầng thì tôi cung cấp diện tích đất đai 50 ngàn USD.

Nhà máy điều chế do ngài mua tới tính vào khoảng 10 ngàn USD.

Bên cạnh đó tôi sẽ góp vốn tầm 20 ngàn USD tiền mặt, còn ngài có thể nhiều hay ít.


Về mặt công nghệ chất xám thì tôi là người cung cấp nên phần này chiếm 25% cổ phần.

Về phương tiện vận chuyển…
– Khoan đã.

Tôi muốn hai ta đầu tư theo tỉ lệ 50/50.

Cả hai đều có tiếng nói công bình trong công ty này, vì công ty đóng trên đất của ngài dưới sự quản lý của binh sĩ của ngài điều này quá nguy hiểm.
– 50/50 tốt thôi.

Nhưng chuyện ngài lo lắng vì công ty trên đất của tôi là không cần thiết.

Tối nhắc lại một lần nữa sau khi công ty đi vào sản xuất thì tôi sẽ đưa công nghệ cho ngài.

Nếu tôi phản hợp đồng ngài có thể dựa vào công nghệ trong tay mà đưa tôi vào thế không còn độc quyền.

Tôi vẫn chưa ngu suẩn đến vậy.
Không phải Diêu thiếu tin tưởng Robert mà bất kì ai rơi vào trường hợp này đều giữ bí mật độc quyền như giữ mạng.

Robert ngẫm nghĩ lại thấy hoàn toàn chính xác, quả thật không ai điên mà phản lại đối phương trong lúc như vậy.

Đấy là lấy đá tự đập chân mình.
– Tôi đầu tư một thuyền vận chuyển hơi nước trọng tải hai ngàn tấn, giá trị 150 ngàn đola.
– Robert, xin ngài đừng đùa tôi, Heroin nhẹ bèo, Một tấn heroin ngài đã nằm trên núi vàng rồi, công ty đâu cần thuyền 2000 tấn trọng tải, tôi đâu buôn vũ khí.
– Quả thật khó khăn, nhưng nếu tôi không đầu nhập con tàu này vào thì tôi hoàn toàn không đủ 50% cổ phần.
Diêu thiếu bắt đầu cau mày tỏ ra trầm tư, hắn không hề muốn cổ phần chia 50/50.

Thế nhưng kệ thôi, cái tàu hơi nước kia hắn cũng cần.

Dù sao nhà máy cũng đóng trên đất của mình.

Lại thêm quân đội trong tay, Diêu thiếu không sợ Robert lật bàn.
– Được rồi, chúng ta kí hợp đồng song phương.

Hợp tác vui vẻ.
– Theo Kenny các hạ bao giờ nhà máy có thể đi vào hoạt động?
– Ít nhất là 3 tháng nếu Robert các hạ có thể mua được hết các máy móc cần thiết.

Nhưng lúc đó nguyên liệu đầu vào chúng ta phải nhập khẩu nên lợi nhuận hơi giảm.

Còn trong 8 tháng thì chúng ta có thể có được sản phẩm đầu tiên với quy trình khép kín từ nguyên liệu đến sản phẩm.
Robert nghe Diêu thiếu nói chuyện mà như rơi vào mê võng:
– Tôi rất khó tin tưởng ngài sinh ra và lớn lên ở Phương Đông.

Nếu quốc gia ngài có vài người như ngài thôi thì cơ hội thành bá chủ Đông Nam Á không xa vời.
– Cảm ơn cát ngôn của ngài, tôi cũng hi vọng như vậy.
Ngày 16 tháng giêng năm Tự Đức thứ 11.

Hương Cảng có thêm một công dân nhập tịch Quốc tịch Anh Có tên Kenny Trần.


Dưới sự đảm bảo của Robert cùng lo lót toàn quyền Hương Cản thì Diêu thiếu có thêm quốc tịnh thứ hai là Anh Quốc.

Ngày 17 tháng giêng.

Tại Hương Cảng có một công ty mới toanh ra đời với tên Tập đoàn thương mại quốc tế K&R đồng sáng lập tiên sinh Kenny Trần và ngài Robert Grand vốn điều lệ 100 ngàn dola.

Đây toàn là tiền Robert bỏ ra, hắn đã thế chấp chiếc thuyền hơi nước trọng tải 2000 tấn.

Công ty K&R đặt Trụ sở văn phòng đại diện tại Cửu Long vì đất đai Cửu Long lúc này còn rẻ nên mua tạm vậy.
Ngày 19 tháng riêng.

Chiếc thuyền hơi nước K&R xuất hiện tại quần đảo nơi hải tặc Thái Bình Thiên quốc đang sinh hoạt.

Một loạt năm chiến hạm Đại Nam cùng chiến Hạm hải tặc dàn trận trên biển chuẩn bị chiến đấu.

Một thuyền nhỏ từ tàu hơi nước được thả xuống từ từ bơi về phía các chiến hạm Á Đông.
– Con mẹ các ngươi chỉ pháo vào ai đấy?
Đây là câu nói các chiến binh Đại Nam và hải tặc nhận được nhưng không ai dám ho he nửa lời.
Lục đục chuyển 815 khẩu súng nạp đạn cửa sau Kammerlader 1842.

217 khẩu Colt revolving rifle có hoa không quả của Mỹ.

Đặc biệt có bảy mươi ba khẩu Minire Rifle mà hiện nay quân Pháp đang dùng.

Đạn dược thì rất nhiều, đặc biệt còn có các kìm tạo hình đạn nên hoàn toàn có thể đúc đạn chì một cách thoải mái.

Thuốc súng tổng cộng 4,5 tấn.

Số lượng hàng hóa quả là không nhỏ.

Nếu tính giá thị trường thì tầm gần mười vạn lạng nhưng Robert lấy giá gốc một cách hữu nghị 5 vạn lạng.

Nói chung giờ cả hai là minh hữu nên Robert cũng muốn tăng cường sức mạnh quân sự cho Diêu thiếu.
Năm chiếc chiến hạm Vạn Ninh quay đầu đi về quân doanh với đầy ắp hàng hóa.

Đi theo còn có Robert cùng hai vị sĩ quan trên tàu K&R.

Hai người này một là hải quân sĩ quan một là bộ binh sĩ quan, Diêu thiếu muốn thuê hai người này tiến hành huấn luyện hải chiến và bộ chiến cho quân Vạn Ninh.

Còn Robert thì đi theo để lấy 5 vạn lạng tiền bán súng và 5 vạn lạng tiền Diêu thiếu nhờ mua đồ.

Đây là nhờ vả chứ không phải buôn bán, vì đằng nào Robert cũng phải quay lại Châu Âu để mua dây truyền sản xuất Heroin.

Còn chuyện quê nhà chiến tranh thì Robert vứt lên tám tầng mây rồi.

Hắn chỉ đánh điện tín về nhà một cách đơn giản.

“Bí mật giải phóng nô lệ, không ai trong nhà tòng binh tham gia chiến tranh, không đầu tư cho quân miền nam”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.