Đọc truyện Sự Trả Thù – Chương 54: Sau bình yên là bão tố
Tôi và hắn cùng nhau đi xuống phòng ăn, để ăn sáng. Sau khi ăn sáng thì lịch trình sẽ là như vầy, dành cả buổi sáng và buổi trưa để đi chơi, và còn buổi chiều thì bọn hắn sẽ quay về núi lại để luyện tập thể trạng, còn tôi và nhỏ muốn đi đâu thì đi. Còn vào buổi tối, thì bọn tôi sẽ tập hợp lại mở tiệc BBQ. Kết thúc buổi tối thì chúng tôi ngồi lại thành vòng tròn với nhau, sẽ nướng mashmallow và uống socola nóng, rồi cùng nhau ngồi trò chuyện cho đến khuya. Lịch trình là như vậy không thay đổi cho đến đêm cuối cùng thì chúng tôi không nướng mashmallow nữa mà chúng tôi nhậu cho đến khi trời gần sáng, thì mới bắt đầu ngủ. Và sau khi thức dậy thì chúng tôi sẽ lên máy bay và đi về lại HN.
Đang yên vị trên máy bay thì hắn hỏi tôi.
_ “Tối nay, cậu muốn đi đâu?” – Hắn hỏi tôi.
Tôi nghiêm túc suy nghĩ, rồi trả lời hắn.
_ “Đi coi phim đi, chẳng phải lần trước cậu muốn đi xem chung với tôi sao?” – Tôi trả lời.
_ “Được vậy đi xem xong rồi cùng nhau đi ăn tối luôn được chứ?” – Hắn.
_ “Được.” – Tôi cười hạnh phúc trả lời hắn.
Rồi tự đầu vào hắn, còn hắn thì choàng tay qua vai tôi và ôm lấy tôi.
‘Hạnh phúc thật.’, tôi thầm nghĩ. Tôi ngước đầu lên nhìn hắn thì hắn cũng đang nhìn tôi, rồi sau đó hắn cuối đầu xuống hôn nhẹ lên môi tôi.
_ “Yahhh! Người ta thấy bây giờ.” – Tôi lấy tay đánh nhẹ vô ngực hắn.
_ “Tụi kia ngủ hết rồi.” – Hắn cười rồi nói.
Nghe hắn nói vậy, tôi cũng hơi nhướng người ngồi dậy, để xem tụi kia ra sao thì đúng thật, tụi nó ngủ hết rồi. Còn có thấy một cảnh ngôn tình nữa, đó là nhỏ đang dựa vào vai nhóc ngủ nhóc thì dựa lên đầu nhỏ ngủ.
Đây là toa hạng thương gia, mà còn được hắn mua hết cả toa này, nên chỉ có bọn tôi ngồi với nhau mà thôi.
_ “Xin lỗi, không biết quý khách có cần giúp gì không ạ?” – Cô tiếp viên đi lại hỏi.
_ “Không cần.” – Tôi lắc đầu trả lời.
Không biết là đây là toa hương gia hay là vì ai đó quá đẹp trai đang ngồi kế bên tôi, mà từ lúc máy bay chưa cất cánh đến lúc máy bay cất cánh và sắp hạ cánh. Thì cứ 5 phút một lần, đều đặn sẽ có một cô tiếp hàng không đến hỏi xem bọn tôi có cần gì không. Nói là hỏi bọn tôi và ‘có cần giúp gì không?’, nhưng thật ra là các cô muốn nhìn hắn và được hắn nhìn lại. Nhưng hắn có nhìn và trả lời đâu, toàn là tôi trả lời không, mệt muốn chết.
Nhìn cô tiếp viên quay lưng đi mà tôi chỉ biết lắc đầu ngao ngắn.
_ “Nè, cô tiếp viên.” – Hắn bất ngờ kêu cô tiếp viên.
Cô tiếp viên quay lại, cười hớn hở hỏi hắn.
_ “Anh cần gì ạ.” – Cô tiếp viên.
Lúc hắn kêu cô tiếp viên quay lại, tôi thấy được rất nhiều khuôn mặt buồn bã của những cô tiếp viên khác.
_ “Hiện tại không, khi nào cần sẽ gọi. Đừng đến hỏi nữa và truyền lại người khác luôn.” – Hắn lạnh lùng nói với cô tiếp viên, khiến cô tiếp viên phảu rùng mình.
Phải rùng mình thôi, tôi đây thân với hắn thế còn rùng mình nữa là.
_ “Cậu lạnh hả? Lấy chăn (mền) cho cậu đắp nha?” – Hắn quay hỏi tôi, chắc là cảm nhận được cái rùng mình của tôi.
_ “Không có, bình thường mà.” – Tôi cười và trả lời hắn.
Không nói gì cả, hắn chỉ ốm chặt tôi hơn và hôn lên trán tôi một cái.
Tôi vô tình nhìn tới cô tiếp viên và thấy cô ấy đang nhìn tôi với con mặt tức giận.
_ “Tôi xin lỗi vì đã làm phiền ạ.” – Cô tiếp viên ngậm ngùi tức giận và quay đi.
Tại rap xem phim.
_ “Tôi muốn xem phim ma.” – Tôi nói với hắn sau khi nhìn quanh cáo bảng chiếu tên phim.
_ “Phim ma sao? Tôi tưởng cậu không thích phim ma chứ?” – Hắn hỏi tôi.
_ “Nhưng mà tôi muốn coi phim ma này.” – Tôi nói với hắn.
_ “Vậy cậu lại kia ngồi đợi đi, để tôi đi mua vé.” – Hắn nói.
_ “Ừm…À không, tôi đi mua vé cùng cậu.” – Tôi nói rồi khoác tay hắn đi xếp hàng mua vé.
Tôi đã tính là đồng ý để hắn đi mua vé một mình rồi, nhưng nhìn thấy nhiều người con gái nhìn hắn quá. Nên tôi muốn đi mua chung với hắn để ngầm nói với những cô gái kia là chậu đã có hoa, không được đụng vào.
_ “Phong à, mình qua kia mua phần combo popcorn kia đi. Tôi muốn con thú đó.” – Tôi nhìn với con mắt long lanh.
_ “Cậu vừa gọi tôi là gì?” – Đáp lại con mắt long lanh đó của tôi là câu hỏi chẳng liên quan gì.
_ “Thì…Phong…” – Tôi trả lời.
_ “Gọi ‘anh’ đi.” – Hắn yêu cầu.
_ “Hả…? Cậu nói gì chứa?” – Tôi hỏi lại hắn.
_ “Gọi là ‘anh’.” – Hắn nói lại.
_ “Sao…. mà… gọi…. được chứ?” – Tôi nói với hắn.
_ “Sao lại không?” – Hắn hỏi.
_ “Bằng tuổi nhau mà, sao gọi là anh được chứ?” – Tôi lí nhí trả lời hắn.
_ “Liên quan gì? Chẳng phải cặp đôi nào cũng vậy sao?” – Hắn.
_ “Ờh…thì. Nhưng mà ở bên nước ngoài đó, người ta chỉ có ‘I – You’ thôi. Xưng ‘anh-em’ kiểu gì chứ?” – Tôi cố kiếm lý do cãi lại hắn.
_ “Nhưng mà người ta gọi nhau là ‘baby or honney’ đó thôi.” – Hắn nói.
_ “Đól à chuyện nước ngoài cậu lôi voi VN làm gì?” – Tôi hỏi hắn.
_ “Là cậu lôi vô trước mà.” – Hắn nói.
_ “Ờh ha.” – Tôi.
_ “Thôi mà, bỏ qua chuyện đó đi. ‘Anh-em’ hay ‘tôi-cậu’ gì cũng được mà. Gọi nhau là ‘anh-em’ mà không yêu nhau thì có ích lời gì đâu chứ. Gọi là ‘tôi-cậu’ mà tôi thích cậu thật lòng là được rồi. Bỏ qua ha, sắp tôi giời coi phim rồi.” – Tôi nói.
Hắn không nói gì, chỉ là miễn cưỡng chấp nhận vì cũng muốn làm khó tôi. Sau cuộc tranh cãi đó tôi và hắn vẫn vui vẻ đi xem phim và đi ăn tôi cùng nhau.”