Đọc truyện Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám Đốc – Chương 62: Nhân duyên gặp mặt (tiếp)
Anna cứ như vậy nhìn mặt Chis cười lớn. Một ngườii một thú lúc nào cũng chằm chằm giơ nanh vuốt của mình ra đi dọa người khác ai không biết chứ cô thì quá rành cái trò này rồi.
Chis nhìn cô cười liền đưa tay đập đâp bàn trang điểm lên tiếng tránh móc:
– Anna em có thôi đi hay không. Cũng vì em mà chị bị hành hạ tới không còn mặt mũi, em còn ở đó cười được. Mau trở lại chuyện chính đi em sao lại gọi nhiều cuộc cho Cung Chính Thần đến vậy? Anh ta đâu rồi?
Sắc mặt cô liền trở về dáng vẻ không vui lúc đầu, tay xoay xoa cái điện thoại trong tay. Hướng Chis mà nói:
– Nghe nói là có việc em cũng không biết là gì. Không biết là có quên ngày hôm nay em diễn hay không.
– Thôi được rồi người ta lo chính sự có quên cũng tính là gì, mau tươi tỉnh lại chị xem nào. Show diễn lần này chị cất công chọn mình em về nước nhất định phải đem mình tỏa sáng cho chị. Chị nói thật đám người mẫu ngoài kia sắp dìm chết chị rồi!
Lời Chis quả là linh nghiệm vừa dứt cửa đã gõ mở trợ lý của anh ta liề thò đầu vào:
– Chis chị mau ra giải quyết giùm em. Lệ Lệ với Kha Đồng muốn đổi trang phục diễn cho nhau, còn có Na Như giờ này vẩn chưa thấy đến, Duyên Duyên thì chê màu son không hợp, Ái Khôi muốn chị đổi giày cho cô ta . Chị mau ra xứ lý đi ạ!
Chis lập tức giưng mắt chỉ vào anh ta mà nói:
– Em thấy không chị thật sự muốn diên lên rồi!
Cô liền xua xua tay cười đáp lại:
– Chị mau đi làm việc của chị đi!
– Em ở lại đây tý chị quay lại tìm em!
– Ừ
Chis ra ngoài phòng chờ giờ cũng còn mình cô, đặt điện thoại lên bàn cô không gọi cho anh nữa có lẽ là đang rất bận chỉ là một buổi diễn không đến cũng không sao cô cũng sẽ tuyệt đối không trách anh quên hẹn. Anh đối với cô tốt như thế nào cô còn lòng mà tránh hay sao. Cho dù cô chỉ mang khuôn mặt của Anna đóng giả để nội bộ trong ngoài Long Cơ không kiếm cớ làm loạn nhưng anh với Tư Mã lại luôn luôn coi trọng cô bảo vệ cô. Cô nói có thể hay không được làm người mẫu như mong muốn trước kia của cô anh liền không chần chờ mà đồng ý. Giữ lời hứa lúc trước tình nguyện mang cô trở về trả thù Dịnh Tân. Đối với Cung Chính Thần cô hình như càng ngày càng chỉ cảm thấy anh tốt đến không thể nào diễn tả được rồi.
Cửa lại mở cô không quay lại cũng chỉ tùy tiện một câu với người mới bước vào:
– Chis chị trở lại sớm vậy?
– Là anh!
Cô liền quay lại nhìn người vừa tới…….là Chính Thần mà!