Sự Trả Thù Của Thiên Thần - NTT2k1

Chương 17: Hiểu lầm


Đọc truyện Sự Trả Thù Của Thiên Thần – NTT2k1 – Chương 17: Hiểu lầm

Mấy ngày hôm nay báo chí luôn đưa tin ảnh hậu Quế Tây về nước, sân bay ở Thiên Tân đã sớm bị các chó săn bao vây từ mấy hôm trước. Hai năm trước tin tức ảnh hậu kết hôn rò rỉ ra ngoài, họ luôn tìm cách tìm ra vị đại gia quyền lực đằng sau Quế Tây là ai. Nhất là ngày hôm trước, Quế Tây mờ mờ ám ám đăng giấy hôn thú của mình trên weibo. Tình nghi số một của vị trí nam chính là Lăng Hạo-Chủ tịch tập đoàn Lăng thị, thái tử của gia tộc Lăng gia, cháu trai độc nhất của thiếu tướng Lăng Đường. Dù chỉ là đồn thổi nhưng cũng có sức mạnh ghê người, như vậy đã hai năm nay không nhà đầu tư, chế tác nào dám động đến hai từ Quế Tây.

Quế Tây vừa đặt gót giày xuống Thiên Tân đã hơn năm mươi người nghênh đón. Cô luôn theo đuổi phong cách nhu mì ngọt ngào, trang điểm mặt trắng môi hồng, váy xòe đuôi rộng thật khiến cho người khác mềm lòng. Lông mày hình chữ V, gò má đầy đặn, dáng người cân đối, gu thời trang vừa kín vừa hở lại khiến cho người khác mê hoặc. Danh xưng “vợ thái tử” càng ngày khiến cô trở nên cao quý.

“Xin hỏi lần này cô về nước có dự tính sẽ công khai chồng mình không? ”

Quế Tây chỉ đáp lại bằng nụ cười ngọt lịm.

“Lăng thiếu có phải ngại công khai mối quan hệ hai người không? ”

Nhắc đến Lăng Hạo đôi mắt Quế Tây sáng chói mắt, diễn một màn nhớ nhung chìm mê trong tình ái khiến người ta càng tin tưởng họ chính là một đôi.

“Anh ấy không muốn ảnh hưởng đến công việc của tôi.”

“Vậy bây giờ cô có muốn bật mí tiến trình tiếp theo mình sẽ đến đâu không? “_Đám phóng viên ưu ái nhìn cô, cả bọn vuốt ve đuôi cô càng ngày càng khiến người ta sởn gáy ghê tởm.

Quế Tây cắn cắn môi dưới, đưa tay vén tóc, động thái chậm rãi làm chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón tay áp út lộ trên ống kính.


Thương hiệu của Lăng thị mới sản xuất năm nay số lượng có hạn, giá không thấp hơn mười hai chữ số.

Tin tức đầu trang ngày hôm nay chính là:” Lộ diện người chồng bí ẩn của Quế Tây_ thái tử Lăng Hạo.”

***

***

***

Mộc Hoa giơ tay lên nhìn ngón tay áp út của mình trống không lại đúng lúc nhìn ngay chiếc nhẫn yên vị trên tay Quế Tây.

Cô mở miệng trước:”Đã lâu không gặp. Cậu vẫn tốt chứ?”

Đáy mắt Quế Tây xẹt qua tia chán ghét nhưng nhanh chóng trở lại vui vẻ âm thanh muốn có bao nhiêu vui vẻ liền vui vẻ bấy nhiêu:”Vẫn tốt, bọn mình đang chờ đợi đứa bé ra đời.”. Quế Tây vo ve bụng bằng phẳng của mình, cười tít mắt.

Mộc Hoa vẫn không nhúc nhích yên tĩnh nhìn Quế Tây.


Một lâu sau cô mới thu hồi ánh mắt đang hướng về bụng Quế Tây, nhàn nhạt mở miệng:” Chồng cậu là ai? Mình có biết không? ”

Quế Tây gia tăng sức nắm chặt tay thành quyền, môi mấp máy:”Cậu còn không rõ sao?”

“Ý cậu là…”

Lời còn chưa nói kế tiếp Quế Tây đã chen vào.

“Mình về là muốn tốt cho cậu, cậu tưởng Lăng Hạo sẽ tha thứ cho cậu sao? Anh ấy không hề quên cậu là vì hận chứ không phải vì yêu.”

“Cậu nói dối.”_cô gào lên, không đúng, Lăng Hạo yêu cô. Cô không tin.

Đáy mắt Quế Tây lóe lên tia hung tợn khác xa vẻ bề ngoài của cô.

“Tôi đoán được ngày này, ngày mà cậu sẽ trở về, ngày mà gia đình tôi tan vỡ, ngày mà đứa con trong bụng cậu chưa chào đời đã bị cha nó giết chết. ”

Mộc Hoa cắn môi, lắc đầu liên tiếp phủ định:”Anh ấy không như vậy, sẽ không.”. Cô hít sâu một hơi bình ổn tâm tính của mình, giây phút này Quế Tây đã quỳ dưới chân cô.

*

*

*


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.