Bạn đang đọc Sự Trả Thù Của Nữ Bang Chủ: Chương 45
8h tối, Nhạc Ân mỏi mệt thở dài cầm chiếc điện thoại đang reo trên tay khi có người đang phá giấc ngủ ngàn vàng của mình ( vì dạo này mất ngủ ), mở điện thoại lên, giọng nói bá đạo lạnh lùng vang vảng bên tai Nhạc Ân, cô lừ đừ trả lời trong bực tức. anh điện thoại cho tôi có việc gì ? . Phong Vân trả lời điềm tĩnh nhưng đủ tác động đến Nhạc Ân, tĩnh đi, đi với tôi có việc, không tôi sẽ cho cô nếm trãi cái thứ đau khổ nhất trên đời là gì . Rồi cúp máy, Nhạc Ân như con khờ mà nhìn điện thoại nhíu mài, Nhạc Ân vội thay đồ rồi đi xuống nhà, cô biết là Phong Vân đang đợi cô trước cửa, quả là một tên phiền phứt, nhưng lại không khiến cô cảm thấy phiền :] quả là kì lạ.
– Cô bận cái quái gì vậy ? Phong Vân chơt nhíu mài khi nhìn Nhạc Ân. Chiếc áo đầu lâu kinh dị được Nhạc Ân bận vào trong rất bụi. Cộng thêm cái quần jean theo phong cách rách rưới được cô trang bị trên cơ thể, mái tóc đuôi gà hiện lên cô là người đầy cá tính. Điều đó làm Phong Vân không hài lòng. Hôm nay là lần đầu tiên Nhạc Ân cột tóc đuôi gà, vậy mà nhìn cái mặt hầm hầm của Phong Vân cô càng thêm đắng, cô là chưa thừa nhận cô là một tuyệt sắc giai nhân đứng thứ nhất, mà nếu cô lại thừa nhận mình đứng thứ 2 thì chã có ai lại đứng được cái vị trí thứ nhất đó, kể cả Lam Anh.
Chưa kịp bước lên xe hoàng toàng với cái thế một chân vừa bước lên, Phong Vân như cố tình chơi khâm Nhạc Ân mà phóng rù ga tiến tới, do quá đà Nhạc Ân ngã người xuống kèm theo chiếc giày cao gót đen của cô bay vù ra ngoài. Tức tối trong người nhìn Phong Vân, Nhạc Ân chỉ gượng cười mà suy nghĩ, đi mà không có dép hay giày, còn gì là đi nữa ?.
– Cô quả muốn làm ăn mày. Phong Vân liếc kèm theo cử chỉ lắc đầu nhìn Nhạc Ân mặc kệ cho cô đang tức tối, anh tiến thẳng vào một shop đồ đầy sành điệu và thời trang, tuy là một shop nhỏ, nhưng nhìn kiểu trang trí quả thật là hoành tráng.
Đưa Nhạc Ân vào trong, Phong Vân không để Nhạc Ân lựa chọn chi kém thời gian, anh đưa cho cô phục vụ một chiếc váy trấn vải nhung đắt tiền nhất ra hiệu đưa cho Nhạc Ân thay vào, Nhạc Ân chỉ nhíu mài rồi vào phòng thay đồ theo sự chỉ dẫn của cô phục vụ. Thay đồ xong, Nhạc Ân bước ra, bộ váy trắng được cô bận vào toát lên sự tao nhã và đầy quyến rũ, cả Phong Vân cũng phải hài lòng khi nhìn cô. Mái tóc đuôi gà kết hợp với chiếc áo làm cô trở nên quý phái và có một phần nào nữ tính hơn vừa rồi.
– Rất tốt, vừa đưa card cho nhân viên thanh toán xong, Phong Vân từ từ đi lại Nhạc Ân rồi nói. Nhạc Ân chỉ cười nhẹ rồi bước theo lên xe. Chiếc xe được Phong Vân tiến thằng vào đường *** một con đường sang trọng chỉ dành cho quý tộc với toàn những biệt thự hoành tráng kèm theo những căn hộ đắt tiền. Một thành phố tràng đầy sức sống của vật chất.
Đưa Nhạc Ân vào một căn biệt thự cao sang và đầy hoành tráng, Phong Vân từ từ dìu nhẹ Nhạc Ân xuống. Đi thẳng vào bên trong, đập vào mặt Nhạc Ân là 3 người con trai đang ngồi vào chiếc ghế nhìn cô, kèm theo một người đàn ông, giờ cô mới nhận ra đó là người mà cô gặp trong lúc bị Đình Phong đẩy xuống hồ bơi.
~~- Ồ, cô gái nào đẹp thế nhỉ ? tối nay đi chơi với anh nha ?. Một chàng trai tóc tím với đôi mắt đen như bị thâm kèm theo cử chỉ quái đảng làm Nhạc Ân nhíu mài. Nhưng chàng trai này tuy nhìn vậy nhưng cực đẹp, có thể gặp lần đầu là bị mê hoặc.
– Im đi Rym, cái nhà này riết không còn đạo lí gì khi có cậu đấy !. Một anh chàng tóc vàng lại thốt lên nhìn vào người con trai tên Rym lúc nãy, có lẽ anh ta là anh của cậu con trai tóc tím đó trong cái nhà này.
– Bin..anh có cần phải vậy không ?… Rym lè lưỡi ngã ra ghế nhìn Bin ( anh chàng tóc vàng )
– Hai người thôi đi, có khách mà còn không chào hỏi. Xin lỗi hai người, các em tôi thật sự thất lễ quá. Một chàng trai tóc xanh lá cây đeo kính cực tao nhã cười nhìn Nhạc Ân. Ánh mắt sắt lẻm chợt lướt qua Phong Vân như muốn soi mói thứ gì đó.
– Rym, Bin, Helen. 3 người đừng có làm trò ở đây nữa ! hôm nay tôi ra mắt người quan trọng của tôi ! Phong Vân thốt lên giọng lạnh lùng nhìn 3 chàng nhà ta, dù là người nhỏ nhất trong nhà, nhưng Phong Vân chã nể ai trong nhà này cả kể cả 3.
– Vân à, dạo này em lì hơn rồi nhỉ, làm gấu của Rym tức giận rồi này. Nên phải bị phạt. Rym vừa nói xong là bay thẳng đến Phong Vân với tốc độ chóng mặt, cầm con gấu bông mà đấm thẳng vào bụng Phong Vân, Tay Rym không đụng vào thịt Phong Vân mà chỉ có con gấu bông chạm vào, tuy vậy nhưng nó có vẻ rất đau.
Nhạc Ân chỉ cười và lắc đầu..
– Con còn dám đem ra mắt cô ta… ? baba Phong Vân giờ cũng lên tiếng..
~~ Hết chương 45
~~T/S : làm khuya quá nên bị chửi, sorry mai mình đăng tiếp há :]