Bạn đang đọc Sự Trả Thù Của Băng: Chương 3
Sáng hôm sau
– Lại là cảnh tượng này_Zan khó chịu nhăn mặt
– Ở đâu cũng vậy mà_Nó hờ hững nhận xét
Tình hình là có mấy trăm đứa con gái đang bao vây cổng trường, chắc lại chờ thần tượng nào đó rồi
– Chúng ta đem đồ đến kí túc xá thôi_Nó lấy trong xe ra 2 cái vali to đùng, giao cho Zan một cái rồi quay lại nói với bác tài
– Cảm ơn đã đưa bọn cháu đi, bác về cẩn thận nhé!
– Tạm biệt các cháu_Bác tài lái xe đi. Bọn nó cũng tiến vào trong. Hàng ngàn con mắt nhìn nó, cả trai lẫn gái.
– oh, học sinh mới kìa. Đẹp thật đấy_Nam sinh 1
– Đẹp quá đi, tao phải cua 2 em ấy mới được_Nam sinh 2 (Không có vé đâu anh)
– Cũng bình thường thôi_Nữ sinh 1
– Đúng vậy. Chẳng có gì là đẹp hết_Nữ sinh 2
Hàng loạt các lời bàn tán vang lên. Bọn nó chẳng thèm để ý đến, vẫn tiến thẳng vào trong
– Kí túc xá khối 11 đây rồi_Nó và Zan tiến thẳng vào trong kí túc xá
– Phòng 307…308…310 đây rồi. Chúng ta ở đây_Nó đưa tay mở chốt cửa
– Nơi đây tẻ nhạt thật. Nhưng mình sẽ thay đổi tất cả_Zan cười gian với ý nghĩ của mình
– Mau vào sắp xếp đồ đạc thôi. Đừng đứng ngẩn ngơ đó nữa_Tiếng nó trong phòng vọng ra làm Zan sựt tỉnh. Nhỏ vội vàng chạy vào trong sắp xếp đồ. Bọn nó loay hoay gần 30’ mới xong. Giờ bọn nó đã có mặt ở trước cửa lớp và đang chờ cô giáo chủ nhiệm. 5’ sau một cô giáo khoảng 30t đến trước mặt bọn nó
– 2 em là học sinh mới phải không?
– Vâng_Cả 2 lễ phép cúi chào bà cô
– 2 em theo tôi_Bọn nó theo bà giáo bước vào lớp trước bao nhiêu ánh mắt của bọn học sinh, cả bọn hắn nữa
– Lớp chúng ta có thêm 2 bạn mới. Cho một tràng pháo tay chào đón 2 bạn ấy nào_Cô giáo tươi cười nói. Một tràng vỗ tay rộn rã vang lên.
– 2 em tự giới thiệu đi_Cô giáo quay sang nói với bọn nó
– Tôi là Nguyễn Hàn Thiên Băng cứ gọi tôi là Yun
– Tôi là Trần Xuân Trúc, gọi là Zan được rồi_Zan giới thiệu xong còn tặng thêm một nụ cười chết người
– Hura, người đẹp mà tên cũng đẹp_Bọn con trai hú ré lên. “Rầm” Bà cô đập thước xuống bàn. Cả lớp bỗng im thin thít
– 2 em ngồi ở bàn cuối trước bàn của Rick và Gin nhé_Bọn con gái nghe đến 2 vị trí đó liền hướng ánh mắt hình viên đạn vào bà cô và bọn nó. Nhưng bọn họ cũng đành chấp nhận thôi, bọn nó cao quá mà (1,78 mà lị) còn chỗ nào thích hợp hơn
– Vâng_Bọn nó đồng thanh rồi bước về chỗ
– Thì ra là học cùng lớp. Hèn chi bảo ngày mai gặp lại, giờ tớ mới hiểu_Gin xoa cằm tỏ vẻ tri thức
– Đúng là đi đâu cũng không tránh khỏi cái mặt của tên lăng nhăng này_Zan bực dọc lên tiếng, mắt thì liếc xéo Gin
– Gặp lại rồi nha_Nó nở nụ cười hiếm thấy với bọn hắn. Nụ cười đó làm hắn đơ ra vài giây mới định thần lại
– Yun, cô bị cận à_Hắn nhìn chăm chăm vào cái kính của nó. Hôm qua nó có đeo kính đâu
– Không, chỉ thích đeo vậy thôi
– Ngộ nhỉ?_Và bọn nó cứ nói chuyện vui vẻ mà không biết có hai đôi mắt mang đầy sự tức giận đang hướng về phía bọn nó. Đến giờ ăn trưa, bọn nó kéo nhau xuống căn tin trường. Trên đường đi, bỗng có một đám con gái kéo đến trước mặt bọn nó
– Các người là ai?_Nó gằng giọng, lạnh lùng nói
– Đi theo bọn tao_Bọn nó không nói gì, bước theo bọn người đó. Đến sân sau trường, nó trông thấy có 2 nhỏ đã đứng chờ ở đó từ bao giờ. Một trong 2 nhỏ là con bị Zan tát hôm qua
– Ứ ừ, thì ra là con mắt xanh mỏ đỏ bày trò_Zan khoanh tay trước ngực nhìn bọn người đó
– Cô nói ai là mắt xanh mỏ đỏ hả?_Con nhỏ đó hét lên
– Là mấy người đó, cả bọn luôn. Cô đỡ tủi thân nhỉ? Có người giống cô mà, người dị hợm_Sở trường của Zan là nói móc người khác mà, ai có thể cãi lại cô nàng này
– Chị Mĩ Hà, bọn em xử 2 con nhỏ này nha_Một con nhỏ tiến lên hỏi và người trả lời chính là người im lặng nhất nãy giờ
– Xử đi
– haha, bọn mày đã sai lầm khi động vào bọn tao, sai lầm hơn nữa là động vào anh Rick và anh Gin. Nhưng sai lầm lớn nhất của bọn mày chính là đã động vào công chúa và cháu gái của thiên hoàng bệ hạ_Một con nhỏ tiến lên nêu một tràng tội lỗi của bọn nó. Nó không nói gì chỉ khẽ nhếch môi khinh bỉ
– Các cô làm gì vậy hả?_Tiếng của một người con trai vang lên. Là bọn hắn. Đám con gái nhìn thấy bọn hắn thì tái mét mặt mày
– Bọn em đang xử tội 2 nhỏ này_Mỹ Trân, con nhỏ mắt xanh mỏ đỏ lên tiếng
– Đây là chuyện của bọn em, các anh đừng nhúng tay vào_giờ đến lượt nhỏ Mĩ Hà
– Nhưng đó là bạn tôi_Hắn đâu thể để bọn người đó làm càng như vậy
– Cảm ơn nha! Nhưng để bọn tôi giải quyết_Zan ngạo nghễ tiến lên tỏ vẻ bất cần_Mấy nhỏ này biết chị đang ngứa tay nên mới muốn làm trò tiêu khiển của chị đây_Zan bẻ tay răn rắc làm bọn hắn một phần phải nể sợ nói chi đến bọn người kia
– Ê Yun, nhỏ đó biết võ hả?_Gin khèo tay nó hỏi
– Giỏi nữa là đằng khác_Nó cười xòa với Gin
– Yun, cậu lùi ra sau đi. Tớ sẽ giải quyết nhanh thôi_Zan phẩy tay ra hiệu cho nó rồi xông vào đánh. Còn nó thì lùi ra xa và ngồi bệch xuống đất
– Sao cô không giúp Zan?_Hắn tò mò lên tiếng
– Tôi chỉ gây thêm rắc rối cho Zan thôi
– Cô không biết võ?
– Ừm. Nhưng tôi biết trò này_Nó nhặt một viên sỏi lên
– Trò gì?_Hắn chăm chú nhìn nó
“Cốp” Viên đá đã rời khỏi tay nó và trúng vào đầu con nhỏ định đánh lén Zan
– Ném đá giấu tay, tôi chỉ âm thầm bảo vệ Zan thôi
– Hay nhể?_Gin thích thú với trò của nó. 5’ sau Zan đã giải quyết xong bọn người đó
– Mới ngày đầu đã vất vả thế này, làm sao mới sống được ở cái trường này đây?_Zan than vãn
– Các cô dám động vào bọn người đó sao? Các cô không sợ bị đuổi học à?_Gin lên tiếng muốn dọa bọn nó sợ nhưng ý định của cậu đã thất bại. Bọn nó không hề sợ mà còn tỏ ra rất tự tin
– Là do bọn họ gây sự trước mà, việc gì bọn tôi phải sợ_Zan lớn giọng trả lời
– Zan, chúng ta đi ăn thôi_Nó bước đi, Zan cũng đi song song với nó
– Tớ chỉ có nửa tháng. Trong thời gian đó, chúng ta phải tìm ra mẹ tớ
– Sao? Chỉ có nửa tháng?_Zan hét lên
– Nửa tháng gì?_Bọn hắn đi phía sau lên tiếng thắc mắc
– Không không có gì_Zan lắc đầu lia lịa rồi cùng nó vào căn tin