Sự Trả Thù Của Băng

Chương 26


Bạn đang đọc Sự Trả Thù Của Băng: Chương 26

Vừa trông thấy nó, mọi người đã vội xúm lại
– Yui, em không sao chứ?_Lin ân cần hỏi. Nhỏ sợ nó lại như lần trước, sẽ trở thành một cái xác không hồn
– Em không sao. Xin lỗi vì đã làm mọi người lo lắng
– Không sao thì tốt_Lin gật gù. Nhỏ đã nhẹ nhõm phần nào
– Biển đẹp nhỉ?_Nó hướng mắt ra cửa sổ. Ngoài kia là biển mênh mông rộng lớn với từng đợt sóng nhấp nhô. Bọn Lin đã đưa nó về căn biệt thự mà nó đã từng dưỡng thương trước đây. Ngắm nhìn biển một lúc lâu, nó lại nhìn sang mọi người
– Tí nữa tôi sẽ về Anh.
– Về Anh?_Cả bọn hét lên. Sao nó lại quay về Anh chứ?

– Ừm. Đừng phản ứng quá khích như vậy chứ. Công chuyện ở Anh vẫn còn đang dang dở mà. Tôi phải quay về giải quyết._Nó với tay lấy ly trà, đưa lên miệng nhâm nhi
– Nhưng cậu vẫn còn yếu mà. Bà lại không có ở Anh_Zan lo lắng nhìn nó. Sức khỏe nó thế này không thể đi đâu được chứ nói chi đến làm việc. Mà nó làm việc gì? Nó vẫn còn là vị thành niên mà
– Tớ không sao. Tớ tự biết chăm sóc ình mà._Nó cố gắng nở một nụ cười thật tươi. Nụ cười cuối cùng mà nó dành ọi người. Bọn hắn nhìn nó rồi thở dài.
– Để tớ đi với cậu._Hắn sốt sắng lên tiếng. Hắn không thể để nó đi một mình như thế được. Nhưng nó đã lắc đầu
– Tôi sẽ đi một mình. Các cậu ở đây và tiếp tục việc học đi. 2 chị thì sang Nhật chăm sóc 2 anh giùm em. Em sợ 2 anh ấy nghĩ quẩn rồi làm những chuyện nguy hiểm.Còn Zan và bộ tứ thì tiếp tục theo dõi mẹ con mụ đàn bà đó giúp tớ. Chỉ cần 5 tháng thôi. 5 tháng sau tớ sẽ quay lại._Nó đặt ly trà xuống bàn rồi dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Zan_Zan, cậu chuyển lời đến anh ấy. Nếu anh ấy không về, tớ sẽ đến tận nơi lôi anh ấy về đấy. Tớ không ngán cho anh ấy một trận đâu, cả cậu nữa công chúa Sophia
– Cậu…cậu biết anh ấy ở đâu?_Zan lắp bắp lên tiếng
– hừ…_Nó hừ lạnh rồi bỏ đi. Đối với nó, việc tìm người thì quá dễ chỉ là nó có muốn lôi người đó ra hay không thôi
– Thảm rồi!_Zan mặt ỉu xìu
– Cứ để anh ấy tự làm tự chịu, cho anh ấy bỏ thói ăn hiếp chị 2 đi. Anh ấy mà gặp em, em sẽ cho anh ấy một trận tơi bời hoa lá luôn. Ai bảo làm chị 2 em chịu khổ chi_Jen hùng hổ lên tiếng rồi lại có thêm 3 cái miệng hưởng ứng
– Đúng đấy. Bọn em cũng không tha đâu_3 người đó không ai khác ngoài Keny, Rey và Rina
– Anh ấy sống chết ra sao chị cũng mặc. Sao chị lại phải chịu chung cảnh ngộ với anh ấy chứ?_Zan vò đầu bức tóc rồi bỏ lên phòng. Sau khi bọn nó bỏ đi, 2 chị cũng đứng lên chuẩn bị cơm trưa. Dù gì cũng phải cho nó no bụng trước khi đi chứ. Lúc này chỉ còn lại bộ tứ và bọn hắn. Cuộc tra khảo bắt đầu diễn ra. Mở đầu chính là câu hỏi của hắn. Và những câu hỏi tiếp theo cũng chỉ xoay quanh một người “Anh ấy”
– “Anh ấy” mà mọi người nói đến là ai vậy?_Hắn nhìn 4 đứa nhóc trước mặt tình tứ mà có chút khó chịu. Người thì ôm eo, kẻ thì vác vai, thật tự nhiên làm sao? Bao giờ hắn và nó mới được như thế? (Anh đã ôm chị ấy rồi mà còn đòi gì nữa? Thật là được voi đòi tiên mà!) Rồi hắn lại nghĩ tới cái kẻ mà nó gọi là “Anh ấy” một cách thân mật kia. Người đó là ai? Có quan hệ gì với nó? Anh ta đã làm khổ nó sao? Hàng vạn câu hỏi hiện ra trong đầu hắn. Ngọn lửa GHEN trong hắn đã dâng cao ngút trời. Hắn giận nó. Dù nó không nhớ những kỉ niệm năm xưa giữa hai người nhưng cũng đừng gọi “Anh ấy” trước mặt hắn chứ, Vì thế nào hắn cũng là vị hôn phu của nó mà

– “Anh ấy” á hả? Là bạn trai của chị 2 đấy anh à._Rina lém lỉnh trả lời
– Cái gì?_Hắn và Gin cùng hét lên. Mọi người trên dưới đều nghe. 2 chị vội chạy ra chỗ bọn hắn còn nó và Zan thì ở trên hỏi vọng xuống SAO VẬY? Hai người bọn hắn xua tay bảo không sao.
– Không bình thường_4 người bọn nó đồng thanh rồi ai làm việc nấy. Bọn hắn lại tiếp tục màn tra khảo
– Yui có bạn trai rồi sao?_Hắn hỏi mà tim quặng thắt._Cô ấy đã có bạn trai sao còn đính hôn với anh?
– Chứ chẳng lẽ hủy hôn, mất mặt lắm!_Rina phe phẩy tay
– Đã có hôn phu mà Yui vẫn không chia tay với tên đó à?_Gin kinh ngạc hỏi
– Chia tay, chia chân gì? Hai người đó yêu nhau nhiều lắm, dù gì cũng sống chung một nhà ở Anh mà. Có hôn phu thì sao chứ? Bạn trai vẫn là nhất. Có hôn phu rồi kết hôn. Hôn phu trở thành chồng. Chỉ cần làm chồng một ngày rồi li dị cũng được mà. Đâu có gì là khó, vấn đề cốt yếu vẫn là tình yêu giữa hai người. Không yêu mà sống bên nhau chỉ đau khổ thôi phải không Rina_Jen góp lời. Bọn nhóc này rành về tình yêu quá nhỉ
– Câu này quen lắm! Mình nghe ở đâu rồi nhỉ?_Gin xoa cằm suy nghĩ._Rõ ràng là nghe ở đâu rồi

– Yui đã từng nói như thế với đám Mĩ Hà_Hắn hờ hững nói. Giờ hồn hắn đang ở phương trời nào rồi. Gin nghe hắn nói thì vỗ tay cái bốp
– Đúng rồi, là cái hôm đi ngắm hoa bồ công anh ở ngoại ô. Vậy mấy lời Yui nói là ám chỉ cô ấy à không nói đúng hơn là dựa vào mình mà cô ấy nói ra
– Tớ lên phòng đây_Hắn lửng thửng bước đi. Tim hắn đau lắm, đau như bị ai bóp nghén vậy. Người con gái hắn yêu đã có bạn trai rồi. Quan hệ giữa hắn và nó chỉ là hôn phu và hôn thê, không còn gì khác. Hắn có nên buông tay để nó sống với hạnh phúc của mình không? Nhưng như thế hắn sẽ chết mất. Hắn không thể sống thiếu nó được. Hắn lên phòng và đóng sầm cửa lại. Gin cũng chạy lên tìm Zan nói chuyện nhưng có thật là nói chuyện không? Sao trong phòng lại vang ra những tiếng chí chóe thế kia? Còn bộ tứ thì đang ngồi cười vắt vẻo dưới phòng khách. Bọn nhóc đó đang có gì vui à? Sao lại cười thoải mái như thế, bọn nhóc lại cười vào những lúc như thế này nữa chứ? Mẹ nó mai táng chưa được bao lâu mà. Sao họ có thể cười được chứ?
Sau đó, cả bọn đã ngồi dùng cơm với nhau. Hắn tuy nuốt không trôi cơm nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài vì không muốn nó thấy vẻ ủ dột của hắn. Trong lúc ăn, hắn cứ nhìn lén nó. Trái tim hắn không ngừng rỉ máu. Thời gian có chữa lành vết thương của hắn không. Dù gì hắn cũng yêu Yui suốt một thời gian dài, 9 năm chứ ít gì, không thể nói quên là quên ngay được.
Sau khi ăn xong, nó chào tạm biệt mọi người rồi lên chuyên cơ bay về Anh. Mọi người cũng theo sự phân công của nó mà làm. Hắn thì cứ ôm nỗi đau đó mà sống. Cứ bảo sẽ quên nó nhưng càng muốn quên lại càng không thể quên. Tình yêu là thế đấy. Hắn không như những người khác. Hắn không dùng rượu để giải sầu vì hắn biết càng uống sẽ càng sầu hơn mà thôi. Và hắn quyết định học học và học. Học để không có thời gian nghĩ tới nó, không có thời gian để đau vì nó nữa. Hắn sẽ không buông bỏ tình yêu đẹp này của mình. Hắn vẫn giữ lấy tình yêu đó và khắc sâu vào tim. Hắn sẽ để cho nó tự do. 5 tháng sau nó quay lại, hắn sẽ để cho nó tự do và hắn sẽ sống với tình yêu đơn phương này của mình. (Cao thượng quá nhỉ?)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.