Đọc truyện Sự Trả Thù Của Băng Giá – Chương 51: Ký Túc Xá
Một tuần sau.
Hôm nay là thứ hai phải đi học lại và phải ở ký túc xá không trở về nhà nên tối hôm trước tụi nó đã chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết chủ yếu như đồ, giày, mũ và dụng cụ cá nhân.
Hôm nay tụi nó không lái xe nữa mà bác tài xế sẽ chở đến trường vì nếu ở ký túc xá thì đi xe tới cũng không đi đâu được nên để tài xế chở là tốt nhất.
Đến trước cổng tụi nó phải tự mang kéo vali vào, mái tóc màu xám khói là tâm điểm chú ý với nhiều người nhưng nó vẫn bước đi không quan tâm đến xung quanh.
Từ cổng đi thẳng vào là ngôi trường tụi nó đang học nhưng nếu rẽ phải thì là ký túc xá đến ký túc xá là phải đi bộ một đoạn dài…..Bắt đầu từ cổng ký túc xá là con đường được lát gỗ, hai bên lối đi là hàng cây Osaka vàng ( muồng hoàng yến ) đặc trưng màu vàng rực phía dưới gốc cây trồng cỏ xanh được tỉa bằng phẳng trông như hòa vào thiên nhiên.
Anna khoác vai Mary tung tăng đi trước để nó kéo vali đi sau một mình, buồn phiền không có gì làm nó lấy điện thoại ra lướt web…..Từ xa Anna gọi to tên nó làm nó giật mình ngước lên thì thấy cô đã ở trước cửa ký túc xa, nó cũng nhanh chân đi đến rồi vào quầy quản lí lấy chìa khóa phòng.
Ký túc xá có bốn tầng, tầng trệt là là quầy quản lí, khu nhà ăn và phòng ý tế nhỏ, tầng hai là của khối 10 gồm 60 phòng mà một lớp 30 học sinh nên mỗi lớp được 10 phòng và mỗi phòng gồm ba học sinh, đương nhiên nam nữ ở riêng và phòng của nam và nữ đối diện nhau.
Phòng của tụi nó ở cuối dãy.
Còn tầng ba, tầng bốn là của khối 11 và khối 12.
Căn phòng của tụi nó khác hoàn toàn với mấy phòng khác vì có máy lạnh, phòng có tông màu trắng riêng sàn và cửa là được làm bằng gỗ bóng.
Từ cửa chính nhìn vào phía bên phải là bàn học, bàn trang điểm và kệ sách, phía bên trái giường ngủ đủ cho ba người nằm , giường được tận dụng phần đáy để làm tủ đựng vật cần thiết như vali, balo……bên trái giường cây trúc xanh chậu cây là hình chữ nhật nên cây mọc thành hàng dài và cao tô thêm màu xanh cho căn phòng thêm tươi mới.
Đối diện giường là tủ đồ lớn phía bên phỉa là phòng tắm vì có tủ đồ nên từ cửa chính nhìn vào sẽ bị khuất mất phòng tắm nên đó cũng là thuận lợi, bên trái tủ là sát bên cửa chính cũng có cây trúc xanh.
Đầu giường ngủ là cửa sổ phía ngoài là cây cổ thụ lớn, cành cây to chìa vào cửa sổ thuận tiện cho tụi nó trèo ra trèo vào dễ dàng.
Trên trần nhà là đèn chùm có thể tùy chỉnh màu sắc theo ý muốn, xung quanh tường còn trống nên đã được tận dụng để đóng kệ đựng sách hay chậu hoa hoa trang trí.
Bước vào thăm quan căn phòng tụi nó thích thú chụp ảnh, nó đi sau kéo vali vào rồi ngã ra giường chợp mắt một lúc.
Anna và Mary xếp đồ vào tủ rồi đi xung quanh ký túc xá tham quan đang đi thì Anna thấy Kan đang ngồi trên ghế đá ngước mắt nhìn trời xanh, Anna hìn Mary nói.
Mary, tui có chút chuyện bà đi trước đi nha
Mary ừ rồi đi thăm quan trường tiếp, Anna đi đến chổ Kan rồi ngồi xuống, anh thấy cô nên ngồi ngay ngắn lại nở nụ cười với cô.
Anna áp úng một lúc mới dám cất tiếng.
Chuyện hôm trước cho tui xin lỗi, tại có chút việc nên không thể đi chơi với ông được.
Kan cũng lúng túng không biết nói gi nên chỉ gật đầu rồi cười trừ, cả hai ngồi đó không ai nói gì nữa.
Tiếng chuông reo giải thoát cho hai con người đang ngại ngùng , cả hai thở phào nhẹ nhõm nhanh chân vào tập trung ở sân trường.
Ngồi ngoài sân nghe đọc nội quy ký túc xá và nghe điều chỉnh lịch học.
Lịch học khác là sáng học mấy môn chính, chiều học các môn về thể thao rèn luyện thể chất…..Cả trường nghe nội quy mà phát nản chỉ muốn kết thúc nhanh còn quay lại phòng chơi chứ ngồi ngoài nắng chắc mà ngất mất thôi.
Mary ngáp ngắn ngáp dài mệt mỏi, quay người xuống thấy đám bạn mình cũng mệt mỏi không kém nên cô nảy ra ý tưởng.
Nè, trốn ra căn tin không? Chứ nản quá
Đương nhiên là nhận được cái gật đầu, nên cả đám đã trốn ra căn tin.
Vừa ra khỏi là đứa nào đứa nấy đều than lên than xuống, gọi đồ uống rồi ngồi tám tới trưa , khi mọi người về ký xá là tụi nó cũng về phòng nghỉ ngơi.
Đến giờ ăn trưa nó một mình xuống căn tin, chọn phần ăn rồi bưng ra bàn nhưng hành động của nó đã bị ai đó để vào mắt.
Mimi và Lyly đi đến bàn của nó nở nụ cười nói.
Thiên Băng à, tớ ngồi đây được không ?
Nó không trả lời ánh mắt không mấy thân thiện nhưng nó vẫn không thể hiện ra ngoài vì nó là người giỏi kiềm chế cảm xúc của bản thân.
Mimi bắt đầu bắt chuyện với nó.
Thiên Băng chúng ta làm bạn nhé, nghe nói gia đình cậu rất giàu, nếu được nói ba cậu hợp tác với ba mình sẽ rất lợi cho cả hai đó
Nó cười mỉa, rất giàu ư là ai ban cho nó đây, bây giờ lại có người nói hợp tác với nhau đúng thật là kẻ ngu luôn luôn là kẻ ngu.
Nó thật sự rất muốn xem Mimi muôn gì nên trả lời cô.
Tôi không có ba, ông ấy CHẾT lâu rồi
Nó nhấn mạnh từ chết làm cô cũng ngạc nhiên nhưng cô nghĩ là chắc nó lên giọng nên mới vậy, Mimi tiếp tục hỏi.
Vậy bây giờ ai là chủ tịch của tập đoàn nhà cậu
Mimi hỏi như vậy không phải là biết thân phận của nó rồi chứ hay cô đang dò hỏi nó, nếu Mimi biết nó là ai vậy ông ta không phải cũng biết nó còn sống ư.
Đôi lông mày thanh tú khẽ nhăn lại, nó hỏi cô đầy nghi hoặc.
Cậu biết tập đoàn nhà tôi tên gì ư
Mimi cười híp mắt trả lời không đắng đo.
Đương nhiên, tập đoàn cậu là chuyên về kim cương và thời trang nổi tiếng Simon D đấy ư.
Cả trường ai mà không biết nhà cậu giàu như thế nào
Đôi môi nó nhết lên khi nghe câu trả lời của Mimi, thì ra là nhỏ đang nói đến hồ sơ giả về nó cứ nghĩ ông ta đã điều tra nó rồi chứ.
Ngay đầu nhập học nó đã tính để là học sinh nghèo để xem biểu hiện của mấy đứa trong lớp và đúng như nó dự đoán học sinh nghèo sẽ bị tẩy chay ngay, vậy mà nó mới trở nên giàu và xinh đẹp thì những đứa đó liền quay lại xin làm quen rồi khen nó, tâng bốc nó cao ngất trời.
Đúng là mấy loại cậu ấm cô được ba mẹ dạy kết bạn với những người giàu mới đem lại lợi nhuận cho đôi bên, thật muốn cười vào mặt bọn chúng.
Nó ăn xong rồi đứng dậy bỏ đi không nói tiếng nào với Mimi làm cô cụt hứng, nhưng coi đã quyết phải làm bạn với nó cho bằng được nên đã đeo bám và nghĩ ra nhiều trò