Sư Tôn Của Ta Là Một Tiểu Hài Tử

Chương 65


Bạn đang đọc Sư Tôn Của Ta Là Một Tiểu Hài Tử – Chương 65


Thời gian 5 năm đối với giới tu chân mà nói chỉ là một cái chớp mắt.
Còn 1 tháng nữa là đại hội Thiên Minh sẽ bắt đầu.

Các đệ tử Lục Sơn đang sốt ruột làm việc chuẩn bị cho đại hội để nó diễn ra một cách thuận lợi nhất, cũng muốn chứng minh môn phái của mình không thua kém gì những môn phái khác.
Đang dốc sức chuẩn bị thì đột nhiên trời đất tối sầm lại, mây đen kéo đến ngùn ngụt kèm theo đó là những tia sét rạch ngang trời cùng tiếng sấm đùng đoàng như muốn phá nát bầu trời cùng những vật sống bên dưới.
Điểm tập trung….!sao lại là Vũ Nguyệt phong nữa vậy ??
Mọi người đều hiếu kì cùng thầm cảm thán cũng có hi vọng đối với Vũ Nguyệt phong.

Họ cũng thầm hối hận sao lúc trước không chọn Vũ Nguyệt mà vào làm đệ tử ở đó chứ.

Ở đó đệ tử ít nhưng tài nguyên tu luyện đều vô cùng phong phú.

Ngay cả một cây hoa hay cọng cỏ trong đấy cũng chứa lượng linh khí vô cùng lớn và cũng có thể làm thảo dược được.

Chính là tài nguyên thừa thãi đến phải dỏ dãi.
Họ là không muốn phải gọi một tên nhãi vắt mũi chưa sạch là sư tôn được.

Cảm thấy lòng tự trọng đang bị chà đạp.
Bây giờ thì sáng mắt ra chưa !? Hối hận chưa ?! Có làm gì thì cũng muộn rồi.
Người ta nhỏ tuổi nhưng tu vi còn cao hơn cả các phong chủ nữa kìa.

Bây giờ thì lại càng cao hơn rồi.
Đúng…chính vậy…người gọi bọn mây đen đến kia không ai khác chính là Lăng Xuyên nha.
Lăng Xuyên mặc dù tu vi là hóa thần, nhưng chưa lần nào phải trải qua độ kiếp cả.


Bây giờ lên hợp thể mới chính thức trải qua quá trình độ kiếp khủng bố như thế.
Vốn đã sợ sấm, cũng sợ phải bị thương nhưng y cũng không biết làm thế nào.

Y mà không trải qua được mấy chục đạo thiên lôi kia thì chết là cái chắc.

Y bây giờ chỉ còn biết hy vọng vào mấy lớp kết giới ngoài động phủ cùng món bảo vật có trên người mình thôi.
Cố gắng áp chế nỗi sợ hãi xuống, Lăng Xuyên cắn môi đến gần bật máu.

Bắt đầu hưởng ứng những đạo thiên lôi đầu tiên bổ xuống.
Nhưng có vẻ đống thiên lôi kia mạnh hơn y tưởng nhiều, 5 đạo đầu tiên đã đánh bay màu 2 lớp kết giới đầu tiên của y rồi.

Lớp thứ 3 bao giờ cũng mạnh nhất nên đến gần 13 đạo mới bị tan nát.
Rồi xong ! Bảo bối ới…!ta chỉ còn biết hy vọng vào các ngươi thôi a QAQ !
Được món bảo bối trong người bảo hộ, y lại thành công vượt qua 30 đạo tiếp theo.
Đống bảo bối bảo hộ biểu thị : Rồi từ nay tự lực cánh sinh nhé ! Chúng ta đi đây, chúc ngươi may mắn !
Sau đó là có thêm cái vòng thiên thần vàng khè trên đầu, mọc cánh bay mất.
Mà thôi thế là đủ rồi, không phải hứng chịu toàn bộ cái đống điện thế có công xuất vô cực như vậy đã là đủ lắm rồi.
Lăng Xuyên vừa ngồi chịu đau vừa tưởng tượng đến khung cảnh sau khi mình độ kiếp xong….!Thật sự là y vẫn có tâm trí mà tưởng tượng mình sẽ thành cái dạng gì sau khi bị sét đánh xong.
Ừm…cả người bị đốt đen thui, tóc xù hết cả lên…!mặt không khác gì dân châu phi…quần áo cũng mọc cánh mà bay…
Thật sự Lăng Xuyên mà đã tưởng tượng thì không biết nó bay cao bay xa đến đâu nữa.

Y vốn không phải học sinh chuyên văn mà trí tưởng tượng lại có thể phong phú như vậy.
Thật cmn…học xong hết rồi mới có trí tưởng tượng là sao…!Lăng Xuyên tức không có chỗ xả, đành nhìn mấy đạo thiên lôi bổ xuống mình mà chửi um bọn nó lên….
Mấy đạo thiên lôi kiểu : Ta không có làm gì ngươi mà, ta chỉ làm theo nhiệm vụ của mình thôi ! Sao lại chửi oan bọn ta ! QAQ

Chờ khi độ kiếp xong, bầu trời lại khôi phục dáng vẻ ban đầu, vẫn nắng ấm trong xanh như không có gì sảy ra.
Lăng Hải Minh cùng các phong chủ sốt ruột đến buồn chân buồn tay, đứng ngồi không yên đành phải chạy đến Vũ Nguyệt, làm một hội đứng trước động phủ của y đang bế quan mà chờ kết quả.
Khi đến thì trước động phủ đã có không ít người đã đứng sốt ruột chờ ở đó.

Vẻ mặt lo lắng mà nhìn cửa động vẫn đóng kín.
Thật ra, có mỗi cửa động với những khối đá bao quanh động phủ là còn nguyên.

Chứ trên đỉnh động phủ đã thủng một lỗ to kếch xù.

Xung quanh vẫn còn cháy xém mùi khét lẹt.
Lí do mọi người không dám nhảy lên đó mà trực tiếp nhảy vào là vì không muốn chứng kiến cái cảnh một thiếu niên không một mảnh vải nằm trong đó cùng vết máu loang lổ khắp nơi.
Họ chỉ có thể đợi y tự khôi phục rồi đi ra thôi, có thể thời gian khá lâu nhưng đợi là đam mê.

Họ tình nguyện đợi.
Họ thì như vậy nhưng có người lại sốt ruột đến nỗi tay nắm chặt đến nỗi bật cả máu.
Cơ Hàn không chịu nổi nữa, hắn mặc kệ mọi người khuyên nhủ mà nhảy lên đỉnh động phủ rồi trực tiếp nhảy vào bên trong.
Giống như những gì hắn và mọi người nghĩ.
Thiếu niên tóc đen xõa ra khắp nơi nằm đó, y phục bị đốt đến không còn 1 mảnh vải, có còn thì chỉ còn ở những chỗ cần che, những chỗ khác là dùng mái tóc dài đen cố gắng che đậy.

Trên làn da trắng như tuyết có vài vết thương đang hồi phục dần dần, máu loan lổ khắp nơi.

Y nằm quận mình trong vũng máu mặc kệ bẩn thỉu, y đang chờ vết thương do thiên lôi gây ra tụa lành lại.
Cơ Hàn nhìn thấy mà tim đau quặn thắt lại, chạy sang lột áo ngoài mình chùm lên người y.
Lật người y lên, gương mặt nhợt nhạt xanh xao nhăn nhúm co rút lại của y đập vào mắt hắn.

Cảm nhận được có bàn tay chạm vào cơ thể mình, y run lên muốn tránh.

Đồng thời cũng cố gắng mở mắt ra nhìn xem người đến là ai mà lại dám to gan như vậy.
Y mơ hồ tỉnh lại, Cơ Hàn thấy y tỉnh liền vui mừng gọi.
– Sư tôn !
– Cơ…Hàn…?? __ Y lờ mờ nhìn ra người đến là ai.

Tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
– Sư tôn, người thấy sao rồi ?
– Ta…một lát nữa là không sao rồi !
– Ừm ! Đệ tử đợi người !
5 năm trôi qua, y cũng lớn mà hắn cũng trưởng thành.
Lăng Xuyên tròn 15 tuổi, Cơ Hàn tròn 20.

Y vẫn rất giận, thế mà hắn lại lớn hơn mình nữa rồi.
Ngũ quan cùng cơ thể của Cơ Hàn đã nảy nở hết.

Gương mặt anh tuấn tiêu soái hiện ra khiến ai nhìn vào cũng phải mặt đỏ tim đập.Ngay cả Lăng Xuyên cũng không ngoại lệ nha, y thế mà lại có chút rung động trước nhan sắc này của hắn.
Hừ, chỉ đẹp bằng y kiếp trước thôi mà, có gì mà phải rung rinh chứ.

Cái lồng ngực chết tiệt dám phản bội ta là sao !
Y cũng 15 tuổi rồi, nhưng sao chả thấy lớn tý nào là sao.

Hình như chỉ nhích nhích hơn lúc trước 1 tý thì phải.
Cơ Hàn thấy y chỉ lớn được có 1 tẹo mà tim như bị tên bắn, miệng như rỉ máu.
Nhỏ vậy, làm sao ăn được a QAQ…
Cơ Hàn không biết nên khóc hay nên cười đây.

Đúng là đời toàn những cú lừa mà !

Sau khi Cơ Hàn vào đó được 1 lúc thì cuối cùng cửa động mới mở ra.

2 thân hình 1 cao 1 lớn bước ra làm mọi người nuốt nước bọt.
Sao mà đẹp quá dợ ! Tại sao lại thấy 2 người đó đẹp đôi thế này ? Có nhìn lầm không, 2 người đó là thầy trò đấy, chỉ là thân hình có chút trái ngược thôi.
– Chúc mừng Lăng phong chủ ! Chúc mừng ngài tấn giai thành công ! __ Mọi người cùng nhau đồng thanh vui mùng hô.
Ai cũng vui mừng, vui vì môn phái lại có một vị tôn giả.

Không chỉ thế mà còn rất nhỏ tuổi nữa, đúng là khiến môn phái nở mày nở mặt mà.
Lục Sơn có khá nhiều tôn giả có tu vi cao.

2 vị trưởng lão quanh năm đều bế quan, 1 vì đã là đại thừa đỉnh phong, 1 vị là đại thừa trung kì.

Cũng có 1 người sắp bước đến đại thừa kì là Lăng Hải Minh.

Y cũng đang trong thời kì quan trọng, nhưng hình như y không hề để tâm.

Lúc nào cũng dây dưa cùng Tiêu Án, chạy đi chơi lăng nhăng khắp nơi.
Hiện Lục Sơn có 5 vị là tôn giả hợp thể thêm Lăng Xuyên nữa là 6.
– Xuyên nhi, Xuyên nhi ơi…chúc mừng con tấn giai thành công nhá ! Mà sao trông con không lớn được tẹo nào thế hả, bé quá đi !
Không nói thì thôi, Lăng Hải Minh chỉ được cái nói thật mà còn nói to nữa chứ.

Lời nói này của y khiến chính mình nhận lấy những ánh mắt hình viên đạn đang bắn về phía mình.
– Ta…!coi như ta không nói gì hết trơn á ! À, chúng ta còn phải mở tiệc ăn mừng chứ nhể ! Đi, đi nào, chúng ta đi chuẩn bị mở tiệc.

Ha ha…!
Mọi người cũng chỉ có thể cho qua và bắt đầu bắt tay vào việc chuẩn bị tiệc ăn mừng.
!?!?!?:?”?”??9-:?:?:!”?:??:?:?:?:??::?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.