Bạn đang đọc Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh – Chương 98: Mùa thu hoạch lớn
Dịch giả: rolland
Một chưởng đập xuống, Yến Triệu Ca thấy trước mắt xuất hiện một cảnh tượng ly kỳ.
Giống như thấy được dòng chảy khí vận của trời đất, gia trì trên người Diệp Cảnh.
Thiên địa đồng lực, khí số hội tụ.
Mà theo một chưởng này đập xuống, quanh cảnh biến đổi, khí vận trời đất cuồn cuộn, dần dần tiêu tan.
– Thiên địa đồng lực, miễn phí giao một người sao?
Yến Triệu Ca mỉm cười, nhẹ nhàng thổi một hơi vào cảnh tượng không chân thật này.
Gió thổi mây trôi, cái thiên địa khí số hư ảo này, giống như khói nhẹ bị thổi tan.
Hố sâu trước mắt không ngừng sụp đổ, Diệp Cảnh bị một chưởng của Yến Triệu Ca đập thành tro, chỉ còn lại một chiếc nhẫn mầu đỏ sậm, muốn rơi xuống sông ngầm.
– Cứ như vậy biến mất sao, chẳng biết lúc nào khôi phục nguyên khí, thấy ánh mặt trời, trở thành cơ duyên của một thiếu niên nhiệt huyết, ngón tay vàng để quật khởi, nghịch tập, thành tựu một đoạn truyền kỳ…
Yến Triệu Ca nhếch miệng:
– . . . mới là lạ.
Năm ngón tay của Yến Triệu Ca như rồng, dùng Cương khí lăng không cầm lấy chiếc nhẫn đỏ sậm hút vào trong bàn tay của mình.
Chân đạp hư không, dưới chân giẫm nhẹ, Yến Triệu Ca nhảy lên hố sâu ra bên ngoài.
A Hổ nghênh đón:
– Công tử.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
– Thu lại thi thể của Nghiêm Húc, hành trang của hắn thu thập xong chưa.
A Hổ cười thật thà:
– Ha ha, công tử, cái này không cần ngươi phân phó, hành trang của hắn, ta đã thu lấy.
Yến Triệu Ca bĩu môi nói:
– Ừ, ở điểm này, ta luôn tin tưởng ngươi.
A Hổ nói:
– Công tử, ngài nên nhìn một chút, không ít thứ tốt!
– Đáng tiếc phần lớn đều hư hại giống Trung phẩm Linh binh bảo đao, là do Thạch trưởng lão tạo thành.
Yến Triệu Ca thở dài nói:
– Là chuyện trong dự liệu, bằng không muốn thu thập hắn, cũng không thuận lợi như vậy.
– Nhưng mà, tốt xấu gì cũng có chút thu hoạch đi.
Yến Triệu Ca chuẩn bị lên tinh thần.
Làm một Chủ Sự Trưởng lão, tài sản riêng của Nghiêm Húc cũng phải có chút phong phú.
Rất nhiều thứ hắn không mang theo bên mình, mà giữ lại trong nhà riêng.
Nhưng đồ vật mang theo, hoặc là cần dùng gấp, hoặc có lợi cho việc đề thăng thực lực trong chiến đấu.
Bảo binh, Linh binh tuy khan hiếm, nhưng Quảng Thừa Sơn là Thánh địa cả thiên hạ đều biết, Nghiêm Húc lại là một Chủ Sự Trưởng lão, thần binh lợi khí tương xứng với tu vi của hắn cũng không ít được.
Ngoại trừ một kiện Trung phẩm Linh binh U Lân Ba Quang Đao ra, Nghiêm Húc còn mang theo hai kiện Hạ phẩm Linh binh.
Tuy không mạnh mẽ bằng U Lân Ba Quang Đao, nhưng đều có diệu dụng.
Một kiện nhuyễn giáp hộ thân, tuy không công phòng nhiều mặt như Hắc Yểm U Khải của A Hổ, nhưng lực phòng ngự cũng không thua bao nhiêu.
Một kiện đai lưng màu xanh, được luyện chế để phối hợp với Phong Kiếp thân pháp trong Phong Hỏa Nhị Kiếp của Quảng Thừa Sơn.
Khiến cho Võ giả lúc thi triển Phong Kiếp thân pháp, như hổ thêm cánh.
Hai kiện Hạ phẩm Linh binh trong tay Nghiêm Húc, dưới tình huống bình thường có thể phát huy lực lượng trong đó hoàn toàn, có tác dụng rất lớn.
Đáng tiếc dù Nghiêm Húc mang theo hai kiện Hạ phẩm Linh binh, cùng với sức mạnh của Thạch Thiết không cùng một đẳng cấp.
Lúc trước Nghiêm Húc muốn chạy trốn, nên trực tiếp thôi động đai lưng màu xanh này, thừa nhận công kích của Thạch Thiết, nhuyễn giáp cũng tự động hộ thân.
Kết quả là hai kiện Hạ phẩm Linh binh, đều gặp tai hoạ như chủ nhân, bị Thạch Thiết gây thương tích.
Lúc này chúng đầy vết nứt, linh khí tiết ra ngoài không ngừng, không chỉ không cách nào sử dụng mà còn nhanh chóng bị huỷ hoàn toàn.
Trình độ hao tổn, còn nghiêm trong hơn U Lân Ba Quang Đao.
Nhất là kiện nhuyễn giáp, mặc dù không cách nào phát huy tác dụng, nhưng lúc trước A Hổ dùng Thái Dương Vũ công kích Nghiêm Húc, nhuyễn giáp cũng phải thừa nhận một bộ phận thương tổn.
A Hổ đau lòng nói:
– Dù gì cũng là một kiện Linh binh a.
Từ nhỏ hắn theo bên người Yến Địch, tầm mắt rộng lớn hơn người thường rất nhiều, nhưng thấy một kiện Linh binh tổn hại, cũng có chút tiếc hận.
Yến Triệu Ca quan sát một lát cũng không nói chuyện, tìm kiếm một hồi trong hành trang của Nghiêm Húc, sau đó lấy ra một khối tinh thạch lạnh lẽo.
A Hổ nhìn một chút rồi nói:
– Công tử, cái này giống như Băng Trấn Thạch mà Võ giả thường dùng để chống đau nhức khi chữa thương.
– Đem Hoa Lăng Thảo tới đây.
Yến Triệu Ca vừa nghiền nát Băng Trấn Thạch vừa nói.
A Hổ có chút buồn bực, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Thật ra hắn cũng có Hoa Lăng Thảo, nhưng loại Linh thảo này, chỉ có tác dụng làm thuốc dẫn cho một số đan dược đặc thù
Bất kể Hoa Lăng Thảo hay là Băng Trấn Thạch, đều là cho con người dùng, không có cái nào dùng để luyện khí.
Nhưng hắn cũng làm theo mệnh lệnh, đưa Hoa Lăng Thảo cho Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca lấy Hoa Lăng Thảo, đồng thời vỗ chưởng làm khô Linh thảo, sau đó nghiền thành bột, hoà với bột phấn Băng Trấn Thạch.
Hai bên gặp nhau, dần sinh ra khói xanh, rồi tự động bốc cháy lên.
Yến Triệu Ca vung tay lên, hoả diễm đang thiêu đốt rơi vào các kiện Linh binh của Nghiêm Húc.
Linh binh tuy vẫn còn suy yếu, nhưng linh khí tiết ra ngoài dần dần ngừng lại, không xói mòn nữa.
Yến Triệu Ca gật đầu một cái:
– Tạm thời xử lý như vậy, sau đó đem vào trong Nội Tinh Lô luyện lại, có vài phần cơ hội hồi phục, hiện tại giữ cho chúng không bị huỷ là được.
A Hổ thấy vậy thì trừng mắt:
– Công tử, này. . . này. . .
Yến Triệu Ca giống như không để ý tới việc này:
– Đại thế giới, không gì không có, trong cuộc sống bình thường, các loại thường thức, bí quyết nhỏ, nói không chừng sẽ có lúc dùng tới.
A Hổ há to mồm, lúc này khép lại, nịnh nọt nói:
– Công tử, ngài là một thiên tài!
Yến Triệu Ca liếc hắn:
– Biểu tình giả quá đi.
A Hổ cười cười.
Yến Triệu Ca lắc đầu, sự chú ý rơi vào một đồ vật khác của Nghiêm Húc.
So với đám Linh binh đang bị hao tổn không cách nào dùng, đồ vật này hấp dẫn Yến Triệu Ca hơn.
– Ồ, thật hiếm thấy, Nghiêm Húc lại có thứ này?
Mắt của Yến Triệu Ca sáng lên, tay cầm một viên châu trong suốt màu đỏ như máu.
Trong viên châu màu đỏ, giống như có dịch thể không ngừng chuyển động qua lại.
Trong bảo châu, có âm khí cùng sát khí mơ hồ truyền ra.
A Hổ nhích đầu lại gần, nhìn một lúc lâu, chần chờ hỏi:
– Công tử, đồ chơi này có phải Luyện Huyết Châu hay không?
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
– Không sai, chính là Luyện Huyết Châu.
Luyện Huyết Châu, là dị bảo hiếm thấy, thường ở chiến trường luyện ngục, máu chảy thành sông, mới có một phần nhỏ bé xuất hiện.
Thứ này một trong những thứ mà Võ giả Ma đạo yêu thích nhất, nhưng bản thân Luyện Huyết Châu cũng không hung lệ, chỉ đơn thuần là âm khí cùng huyết khí kết tinh mà thành.
Võ giả Ma đạo có thể dùng nó tu luyện, những Võ giả khác lúc trọng thương, có thể dùng bổ sung huyệt khí.
Nhưng muốn hấp thu Luyện Huyết Châu cần thời gian ngồi xuống vận công, Yến Triệu Ca truy sát sít sao, Nghiêm Húc không có thời gian sử dụng.
“Thứ này có tác dụng lớn nhất, chính là luyện chế Huyết Yêu Mãnh a, nhưng không biết ở thời đại này, có ai biết chuyện này không.”
“Chuyện vui ngoài ý muốn, thu hoạch lớn, thu hoạch lớn a.”
Yến Triệu Ca cười, vui vẻ cất đi Luyện Huyết Châu.
Lại kiểm tra nhưng bảo vật cùng đan dược trân quý khác của Nghiêm Húc rồi thu thập lại.
Sau đó, Yến Triệu Ca lấy ra chiếc nhẫn màu đỏ sậm của Diệp Cảnh.