Bạn đang đọc Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh – Chương 70: Băng long bào hao đạn
Dịch giả: rolland
Phong Vân Sanh được cường giả Quảng Thừa Sơn mang về sơn môn.
Cân nhắc đến mâu thuẫn với Đại Nhật Thánh Tông trở nên gay gắt, vì phòng ngừa vạn nhất, cường giả lần này được Quảng Thừa Sơn phái tới, lưu lại một bộ phận, giúp đỡ Tần trưởng lão ổn định Thiên Đông châu, ổn định thế cục của Đông Đường, ứng đối với hành động trả thù có thể xảy ra của Đại Nhật Thánh Tông.
Tiễn Phong Vân Sanh đi, Yến Triệu Ca trở lại chỗ của mình, vừa đi vừa suy nghĩ.
Lần này đã đắc tội thảm với Đại Nhật Thánh Tông, gần đây lại bài ra tiềm lực cùng thực lực tường đối xuất sắc, Đại Nhật Thánh Tông hơn phân nữa sẽ nhìn mình chằm chằm.
Huống chi, bên cạnh còn có một Nghiêm Húc như “một con hổ đói”.
Yến Triệu Ca đột phá tới Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư, chiến thắng Ngoại Cương hậu kỳ Tiêu Thăng, một đám hắc y Võ giả, hiện tại không đi theo bên cạnh Yến Triệu Ca.
Làm hộ vệ, bọn họ khó thể phát huy tác dụng đầy đủ, ngược lại có thể bị hoạ lây, đến lúc đó cũng không biết là ai bảo vệ ai?
Nhưng mà những hắc y Võ giả này cũng không rời Đông Đường quốc, mà là tiếp tục lưu lại, tuỳ thời chờ Yến Triệu Ca điều khiển.
Yến Triệu Ca cùng đoàn người Tần trưởng lão đoàn người, đi Lâm Uyên Thành.
Ở nơi này, Yến Triệu Ca thấy được thi thể của Lâm Ngọc Thược.
Đến lúc này, Yến Triệu Ca cuối cùng cũng biết được hình dáng của Lâm Ngọc Thược, mà không phải nhìn thấy từ ký ức của nguyên chủ thân thể.
Như Nghiêm Húc nói, thường tích trên thân thể là do Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư, lấy Đâu Suất Chưởng tạo thành.
Kình khí của Đâu Suất Tử Hỏa rải rác khắp nơi toàn thân.
. . . Cũng che giấu những dấu vết khác.
“Hồng nhan bạc mệnh. . .”
Yến Triệu Ca không nói gì.
Từ nới đặt thi thể Lâm Ngọc Thược đi ra, Yến Triệu Ca ngẩng đầu nhìn trời:
“Diệp Cảnh, thực sự đã đến trình độ này rồi sao?”
“A, ban đầu lúc ở hàn đàm, hắn giống như bị thương lần nữa, nếu tiếp tục dùng bí pháp chữa thương mà nói, tâm trí sẽ bị bí pháp ảnh hưởng nghiêm trọng.”
“Kể từ đó, sẽ càng thêm táo bạo, càng thêm cực đoan.”
Ánh mắt của Yến Triệu Ca lạnh lẽo:
“Ngươi muốn đoạn tuyệt, ta sẽ đích thân tiễn người một đoạn đường.”
Trở lại chỗ ở, A Hổ đứng bên cạnh nhẹ giọng nói rằng:
– Công tử.
Thấy một khuôn mặt nhìn như thật thà của A Hổ, kỳ thật là đang cười bỉ ổi, Yến Triệu Ca lật mắt.
Theo tầm nhìn của A Hổ nhìn tới, chỉ thấy một thiếu nữ duyên dáng, đang đứng ven đường.
– Tư Không sư muội, ngươi đã xuất quan?
Yến Triệu Ca hỏi:
– Nhìn bộ dạng của ngươi, xem ra đã thành công đột phá bình cảnh, tấn chức Tông Sư đi?
Thiếu nữ chính là Tư Không Tinh, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Nàng trịnh trọng thi lễ với Yến Triệu Ca:
– Nhờ chỉ điểm trước đây của Yến sư huynh, sau khi xuất quan, đặc biệt tới đây nói lời cảm tạ.
– Chuyện tình về Lâm sư muội, ta cũng có nghe nói, Yến sư huynh xin hãy nén bi thương.
Yến Triệu Ca khoát tay:
– Ta không sau, đa tạ ngươi quan tâm.
Dứt lời, Yến Triệu Ca quan sát nàng:
– Không sai, thiếu niên Tông Sư mười sáu tuổi, ở trong bản môn cũng khó có được, Tư Không sư muội quả nhiên có chí tiến thủ.
– Nhưng mà cũng không được buông lỏng, ngươi phải biết Mạnh Uyển của Đại Nhật Thánh Tông, năm mười lăm tuổi đã là Tông Sư.
Sắc mặt của Tư Không Tinh bình tĩnh, ánh mắt kiên nghị:
– Vâng, ta biết.
– Không kiêu ngạo, không nóng nảy, tốt.
Yến Triệu Ca gật đầu:
– Ngươi một lòng hướng võ, ý chí kiên định, cho nên ta cũng không sợ đã kích ngươi, ngoại trừ Mạnh Uyển ra, Đại Nhật Thánh Tông còn có một người, cũng chưa tới mười sáu tuổi, đã đăng lâm Tông Sư.
– Mà hôm nay, nàng đã bái nhập vào bản môn.
Tư Không Tinh bình tĩnh nói rằng:
– Hy vọng có thể luận bàn cùng nàng nhiều hơn, có thể sẽ có lợi ích không nhỏ.
Yến Triệu Ca nhìn nàng, đột nhiên nhoẻn miệng cười:
– Nhưng mà, nàng giống như Mạnh Uyển, đều là Thái Âm Chi Nữ, tình huống tương đối đặc thù, để trong Thái Âm Chi Thí đạt được thành tích, Đại Nhật Thánh Tông bồi dưỡng các nàng, đều áp dụng biện pháp “học cấp tốc”.
– Từ đó, ngày sau khó tránh khỏi căn cơ bất ổn, tạo thành tình trạng trước nhanh sau chậm.
– Nhưng lấy của cải của Đại Nhật Thánh Tông cùng bản môn, mặc dù các nàng có tu luyện chậm lại, đem các nàng so sánh mà nói, vẫn nhanh hơn phần lớn người, hơn nữa. . .
Tư Không Tinh nghe xong Yến Triệu Ca nói, nhàn nhạt tiếp lời:
– Hơn nữa, Thái Âm Quan Miện, tăng lên hiệu quả tu luyện của Thái Âm Chi Nữ.
– Sau khi Mạnh Uyển thắng Thái Âm Chi Thí lần thứ nhất, nắm giữ Thái Âm Quan Miện trong một năm, tu vi đột nhiên tăng mạnh, nhanh hơn bình thường.
– Vị sư tỷ kia của Bích Hải Thành tại Thái Âm Chi Thí lần thứ hai thắng Mạnh Uyển, nắm giữ Thái Âm Quan Miện, sai đó tu vi cũng bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Ánh mắt của Tư Không Tinh kiên nghị, không ba động chút nào:
– Đa tạ Yến sư huynh chỉ điểm, ta sẽ không buông lỏng.
Yến Triệu Ca mỉm cười:
– Tốt, bây giờ ngươi đã tới cảnh giới Nội Cương sơ kỳ Tông Sư, tiếp theo chính là lấy Cương khí luyện thành, mở ra các huyệt khiếu toàn thân.
– Lúc thành công, chính là Nội Cương trung kỳ Tông Sư, sau đó lấy Cương khí rèn luyện tạng phủ, cường hoá bản thân.
– Khi ngươi đem Cương khí trong cơ thể mình hóa thành tường khí, là đạt tới Nội Cương hậu kỳ Tông Sư, bất luận là cường độ công kích hay phòng ngự của thân thể đều được đề thăng rất lớn, cũng là chuẩn bị cho việc trùng kích Ngoại Cương Tông Sư.
– Đi từng bước một, làm đến nơi đến chốn, ta tin tưởng ngươi sẽ làm được.
Tư Không Tinh gật đầu:
– Ta sẽ cố gắng, làm phiền Yến sư huynh.
Hai người nói lời tạm biệt, Yến Triệu Ca nhìn bóng lưng của Tư Không Tinh rời đi, thật lâu không nói gì.
A Hổ tiến lên trước mặt, thô lỗ cười:
– Công tử, Lâm cô nương vừa mới đi, ngươi sẽ không ăn tươi Tư Không cô nương đi? Cái này có chút không phúc hậu. . .
Yến Triệu Ca không vui nói:
– Tư tưởng của ngươi có thể đừng nhớ mãi tới “hạ tam lộ” (vùng cấm) hay không?
A Hổ gãi đầu, nói:
– Vậy tại sao công tử lại dùng ánh mắt như thế này nhìn cô nương nhà người ta?
Yến Triệu Ca hơi híp mắt lại, nói:
– Có thể là ta cảm giác sai, Tư Không Tinh đột phá tới Tông Sư, giống như thoát thai hoán cốt vậy, trên người có biến hoá nghiêng trời lệch đất.
– Tuy rằng giữa Võ giả Luyện Thể và Võ giả Tông Sư là một “lạch trời”, vượt qua một thiên địa hoàn toàn mới.
– Nhưng biến hoá của Tư Không Tinh, còn muốn lớn hơn nữa, chỉ là cảm giác rất mơ hồ.
A Hổ nhìn bóng lưng của Tư Không Tinh muốn biến mất một hồi, buồn bực nói:
– Công tử, ngoại trừ đột phá tới Tông Sư, ta thật sự nhìn không ra biến hoá nào khác.
Yến Triệu Ca bĩu môi:
– Có lẽ đi.
– Đúng rồi, lúc trước phân phó ngươi, theo dõi tên Triệu Hạo kia, hiện tại có gì báo cáo không?
A Hổ đáp:
– Tạm thời không có động tĩnh gì, nhìn qua còn an phận hơn công tử ngài nữa.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
– Tiếp tục nhìn vào, nhưng không nên kinh động người của Đông Đường.
Tạm thời đem những chuyện này phóng sau đầu, Yến Triệu Ca trở về chỗ ở, từ trong người lấy ra Cửu Bảo Băng Hồ Lô có được từ Tần trưởng lão.
Tác dụng của thứ này, vốn là chỉ dùng để bảo tồn vật khác, nhất là một số Linh thảo Linh dược.
Có một số Linh dược bị ngắt lấy, linh khí sẽ nhanh bị xói mòn, biến thành đồ bỏ, lúc này nếu có một Cửu Bảo Băng Hồ Lô, có thể không đến mức như vậy.
Yến Triệu Ca rút ra nút lọ, sau đó lấy ra tinh ngọc phong ấn Băng Long Cốt Hồn.
Lực lượng của Băng Long Cốt Hồn, đã bị Yến Triệu Ca hấp thu một bộ phận, lúc này lại bị Yến Triệu Ca đem tinh khí thu nạp vào trong cơ thể.
Dưới tinh khí của Băng Long Cốt Hồn tẩm bổ, Cương khí trong cơ thể của Yến Triệu Ca liên tục vận chuyển, đem chúng luyện hoá.
Dưới sự trợ giúp của Vô Cực Thiên Thư, Yến Triệu Ca có thể hoàn thành hành động mà Võ giả Tông Sư khó thực hiện được, từ đó tăng lên tốc độ tu luyện Võ đạo.
Nhưng mà, lúc này, Yến Triệu Ca tu luyện đồng thời dùng một tay đặt trên Cửu Bảo Băng Hồ Lô.
Băng Long tinh khí trong tinh ngọc, vận chuyển qua lại giữa cơ thể của Yến Triệu Ca và hồ lô.
Dần dần, hàn khí xung quanh Cửu Bảo Băng Hồ Lô càng ngày càng đậm, bên trong hồ lô, mơ hồ truyền ra tiếng long ngâm.
Có long ảnh màu trắng mơ hồ, xuất hiện mặt ngoài của hồ lô.
Yến Triệu Ca mỉm cười:
– Băng Long Bào Hao Đạn, thành.