Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ Tu

Chương 139


Bạn đang đọc Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ Tu – Chương 139


T
hiên Huyền lão tổ không hổ là người đã ngạo nghễ cửu thiên thập giới từ khi còn sống, dù có chết thì vẫn độc bá một phương trong Đạo trường Phục Hy, căn bản không có linh hồn hắn nào dám tới gần hắn.
Ngược lại có một số nguyên thần tiên nhân, khi nhìn thấy Thiên Huyền lão tổ bị trấn áp tới đây cũng thiếu chút nữa sợ đến hồn phi phách tán.
Trên đời thật sự vẫn còn thứ có thể gϊếŧ chết Thiên Huyền lão tổ sao?
Không trêu chọc nổi, không trêu chọc nổi.
Vì vậy đợi đến khi Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu dọc theo đường đi đến đó, bọn họ hầu như không thể nhìn thấy bất kỳ nguyên thần hoặc linh hồn nào.
Khí phách của Thiên Huyền lão tổ, có thể hiểu rõ rồi.
Nếu đổi lại là người khác, hiện giờ gặp lại nguyên thần chết dưới tay mình lúc trước, chắc chắn sẽ cảm thấy hơi hơi chột dạ.

Thế nhưng Chu Trường Dung không những không chột dạ, trái lại còn rất có vẻ bình tĩnh tự do, nắm bàn tay bé bé xinh xinh của Sư Vô Cữu, cười cười nói nói, ôm ôm ấp ấp, người không biết còn tưởng bọn họ đến đây hẹn hò.
“Nhóc con có gan!”
Giọng nói Thiên Huyền lão tổ vang lên bên cạnh Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu, trong giọng nói mang đầy vẻ không thích.
Có ai gặp lại hung thủ sát hại mình mà tâm trạng tốt đẹp không?
Sư Vô Cữu tiến lên trước nửa bước, dễ dàng che ở trước mặt Chu Trường Dung, lười biếng nói, “Lá gan của hắn là bản tọa cho, ngươi định làm gì bản tọa?”
Có lẽ nếu Thiên Huyền lão tổ còn sống thì vẫn còn có thể đọ sức với Sư Vô Cữu một, hai, nhưng bây giờ chỉ là lão hổ bị nhổ hết răng chứ nói chi thực lực Sư Vô Cữu lúc này đã tăng tiến, Thiên Huyền lão tổ căn bản không phải đối thủ.
“Nhân tộc hiện giờ, tên nào tên đó đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.” Sư Vô Cữu hừ lạnh một tiếng, “Lãng phí hết thời gian của bản tọa.”
Sau khi đánh bại Thiên Huyền lão tổ kiêu ngạo, việc sau này phải làm lại càng đơn giản hơn nhiều.
Hai người Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu thoải mái đi tới trước mặt Thiên Huyền lão tổ đang tĩnh tọa.
So với khi còn sống, Thiên Huyền lão tổ lúc này chỉ còn dư lại chưa tới một phần mười sức mạnh.

Mà dù chỉ có một phần mười sức mạnh, đặt ở trong Đạo trường Phục Hy cũng đã có thể xưng vương xưng bá.
Thiên Huyền lão tổ nhìn về phía Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu, biểu cảm trên mặt thật sự khó có thể dùng lời diễn tả được.
Nếu như được, qua hết mười đời hắn cũng không muốn gặp lại hai tên này.
Lúc trước hắn cũng coi như chết có mặt mũi, là Chu Trường Dung dùng mạng đổi mạng mà chết.

Kết quả hiện tại Chu Trường Dung trở thành chủ nhân của Sổ Sinh Tử, mà tu vi còn tăng nhanh.


Ngược lại là hắn, hiện giờ lâm vào cảnh tù nhân, hơn nữa còn phải hi vọng Chu Trường Dung đến siêu độ chính mình.
Có thể đến đâu đòi công bằng đây?
Thiên đạo bất công, thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
“Hai vị tới nơi cô hồn dã quỷ này chỉ để xem trò cười của lão đạo thôi sao?” Giọng nói của Thiên Huyền lão tổ đầy vẻ oán khí.
Đúng thế, ai chết giống như hắn thì cũng phải căm giận thôi.
Sổ Sinh Tử đã gần ngay trước mắt, kết quả lại bị Sổ Sinh Tử gϊếŧ chết, còn là bị một tên tiểu bối hắn không thèm đặt ở trong mắt nhờ vào Sổ Sinh Tử gϊếŧ chết.

Chỉ sợ cả đời Thiên Huyền lão tổ cũng chưa bao giờ uất ức đến cỡ đó, khó khăn lắm mới được ăn, thế nhưng không chỉ ăn không được còn mất luôn cả mạng.
“Lão tổ nói đùa.” Chu Trường Dung tản mạn thản nhiên nói, “Trò cười của lão tổ, chúng ta đã xem được từ trước rồi.

Trò cười đã xem qua thì không còn buồn cười nữa.”
Ôi.
Hôm nay nhóc lừa đảo bùng nổ hết cỡ nha.
Lão nhân Thiên Huyền hôm nay gặp xui rồi.
Sư Vô Cữu thầm cười trên sự đau khổ của người khác ở trong lòng.
Quả nhiên Thiên Huyền lão tổ bị hai ba câu nói của Chu Trường Dung chọc tức đến nỗi ba hồn muốn xuất khỏi huyệt, “Thằng nhãi ranh kia? Ngươi hại mạng của lão đạo còn chưa đủ, giờ lão đạo chết rồi cũng phải nghe ngươi nhục nhã hả?”
“Lời lão tổ lời nói sai rồi.” Chu Trường Dung nghiêm mặt nói, “Dù sao lão tổ cũng là ngươi động thủ trước, sau đó ta mới đánh trả lại.

Nếu nói tại hạ hại mạng ngài thì tại hạ cũng đã trả lại một mạng rồi.

Còn nhục nhã? Lão tổ gọi đây là nhục nhã? Với góc nhìn của tại hạ, đó cùng lắm chỉ là biểu hiện bình thường của khổ chủ đối với kẻ thực thi mà thôi.”
Ngươi là khổ chủ?
Thiên Huyền lão tổ tức đến mức hai tay phát run.
“Lão tổ tu hành nhiều năm, tuổi tác tiểu bối còn không bằng số lẻ của lão tổ, lúc trước lão tổ lấy lớn ép nhỏ, đó là một; khi ấy lão tổ dẫn đầu đông đảo tu sĩ, mà ta và Sư Vô Cữu chỉ có hai người, lão tổ dùng nhiều lấn ít, đó là hai; Sổ Sinh Tử đã nhận ta làm chủ từ lâu, thế nhưng lão tổ vẫn ra sức cướp đoạt, đó là ba.

Chỉ với ba điều này, dù lão tổ chết 100 lần cũng là chuyện hiển nhiên.

Bây giờ lão tổ đối mặt với khổ chủ là ta, lại còn có vẻ cây ngay không sợ chết đứng đến thế.


Cuộc đời ta, chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như lão tổ hết!”
Nếu không phải người chết không có máu thì chỉ sợ Thiên Huyền lão tổ hiện tại đã hộc máu chết thêm lần nữa.
Sư Vô Cữu yên lặng thắp một nén nhang cho Thiên Huyền lão tổ.
Thiên Huyền lão tổ tức tối hơn nửa ngày mới hoãn lại, lại nhìn về phía Chu Trường Dung, khí thế xa xa không còn cường thế như trước.

Đơn giản mà nói, đó là đã sinh ra một chút sợ hãi Chu Trường Dung trong lòng.
Đánh cũng đánh không lại, mắng cũng mắng không xong.
Hắn còn có thể làm gì nữa?
Muốn tránh, cũng chẳng có chỗ nào để tránh.
Thiên Huyền lão tổ mệt tâm, chỉ có thể chủ động hỏi chuyện, “Các ngươi tới đây, tám phần mười là vì thu công đức.

Nhân quả trên người tiểu lão nhân không được bao nhiêu, siêu độ ta cũng không có bao nhiêu nhân quả, chẳng bằng để ta tu hành ở đây.

Nói không chừng có thể đợi tới ngày nào đó tầng trời Hoàng Tuyền mở ra, hóa thành một quỷ tu bắt đầu lại từ đầu.”
Chu Trường Dung kéo kéo Sư Vô Cữu, không nói lời nào.
Thiên Huyền lão tổ có khi còn gấp hơn bọn họ, ngươi gấp cái gì?
Thiên Huyền lão tổ thấy Chu Trường Dung không lên tiếng cũng đã biết mình cung cấp thiếu thông tin.
“Lúc trước truy đuổi các ngươi, quả thật là lỗi của bần đạo.

Khi ấy bần đạo lòng tham nhất thời, phạm phải sai lầm lớn.

Nhưng hôm nay sai lầm đã thành, lão đạo cũng biến thành dáng vẻ như bây giờ, cũng coi như các ngươi được báo thù rửa hận.” Thiên Huyền lão tổ nhẹ giọng, chủ động thừa nhận sai lầm của mình.
Nếu để bọn đồ tử đồ tôn của Thiên Huyền lão tổ nghe thấy, chỉ sợ sẽ bị sinh tâm ma.
Thế mà lại có một ngày lão tổ của bọn họ chịu nhận lỗi?
Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu vẫn không nói chuyện.
Thiên Huyền lão tổ thấy hai người thật khó chơi, chỉ có thể lành làm gáo, vỡ làm muôi nói, “Hai vị muốn gì cứ nói thẳng, chỉ cần lão đạo biết sẽ có gì nói nấy, không hề giấu giếm!”

Cam kết đến thế, cuối cùng Chu Trường Dung cũng có một chút phản ứng.
Nếu không phải ở bên Thiên Huyền lão tổ có một ít tin tức thì hắn cũng không muốn đến gặp lão.
Hắn cố gắng sống như thế, cuối cùng mọi nổ lực đều bị hủy hoại trên người Thiên Huyền lão tổ, sao có thể không tức giận?
Chỉ là bây giờ hắn được Sổ Sinh Tử thừa nhận, bên người lại có Vô Cữu.

Dù là vì tích đức cho mình hay Sư Vô Cữu, Chu Trường Dung luôn cố hết sức ép buộc bản thân không nghĩ đến chuyện trước kia nữa, tránh cho lúc nào đó không nhịn được tới cửa báo thù.
Kết cục của Thiên Huyền lão tổ bây giờ, quả thực vừa đáng thương vừa đáng tiếc.
“Lúc trước ta và Sư Vô Cữu ở bên trong hư không cảnh giới, nhìn thấy một loại trận pháp tên là Trận Tiểu Phù Đồ, trận này có thể lần theo tung tích của đại đạo thánh binh, lão tổ có biết?”
Nếu trước kia không có Trận Tiểu Phù Đồ, dù hắn và Sư Vô Cữu không có tu vi như bây giờ thì chắc hẳn vẫn có thể bình yên thoát khỏi vây bắt.
Chỉ tiếc Thương Hải nữ quân chết quá sớm, vẫn chưa kịp lấy được tin tức gì từ miệng cô ta.
Nói không chừng ở bên Thiên Huyền lão tổ sẽ biết được gì đó.
“Trận Tiểu Phù Đồ?” Vẻ mặt Thiên Huyền lão tổ mờ mịt, “Lại còn là trận pháp có thể lần theo đại đạo thánh binh? Nếu có, lão đạo đã có thể truy ra tung tích Sổ Sinh Tử từ lâu rồi!”
“Lão tổ chưa từng nghe nói tới?” Trực giác Chu Trường Dung mách bảo có điều không đúng, “Lúc trước có rất nhiều tiên tôn dùng trận pháp đó, chỉ tiếc không ai biết rõ rốt cuộc trận pháp từ đâu mà tới.

Chỉ nói trận pháp là do bọn hắn lấy được từ một di phủ của tiên nhân nào đó, cho nên mới xem như trân bảo.”
“Chưa từng nghe tới.” Thiên Huyền lão tổ cười lạnh một tiếng, “Đại đạo thánh binh là một phần của chân ý thiên đạo hóa thành, cũng là thứ gánh chịu đạo ý của đạo tổ.

Đạo có ở khắp mọi nơi, nói cách khác, cuộc đời của chúng ta được bao trùm bởi cửu thiên thập giới, đâu đâu cũng có đại đạo thánh binh.

Một trận pháp như vậy, từ khi bắt đầu đã không thể dùng được.

Ta và hai người Diệu Pháp, Trì Trai lần theo Sổ Sinh Tử đâu chỉ mấy vạn năm, chẳng biết trong đó đã sử dụng biết bao nhiêu biện pháp, cuối cùng vẫn không thể đoạt được.

Nếu có loại trận pháp như thế, sao chúng ta lại không biết?”
Lời nói từ miệng Thiên Huyền lão tổ vẫn có chút sức thuyết phục.
Hắn nói rất có lý.
Trước kia Trận Tiểu Phù Đồ chỉ có thể lần ra Sư Vô Cữu, nhưng lại không hề có phản ứng đối Sổ Sinh Tử trên người hắn.
Nếu thật sự có thể lần theo đại đạo thánh binh, làm sao lại mâu thuẫn trước sau như vậy?
Từ đó đến giờ các tiên tôn ma tôn đều tưởng rằng Trận Tiểu Phù Đồ bọn họ đem tới xảy ra phản ứng là vì Sổ Sinh Tử trên người Chu Trường Dung, nào có nghĩ tới Sư Vô Cữu bên cạnh Chu Trường Dung mới là đại đạo thánh binh bọn họ mong chờ?
“Vậy lão tổ có biết trên đời này, ngoại trừ Hỏa Nhất chuẩn thánh và Sư Vô Cữu bên cạnh ta vẫn còn có một Chuẩn Thánh khác không?” Chu Trường Dung tiếp tục hỏi.
“Ngươi hỏi cái này làm gì?”
“Lão tổ cứ nói thẳng là được.”

“Ta biết.” Thiên Huyền lão tổ khẳng định trả lời, “Có điều cũng chỉ biết đến thế.

Thông thường mà nói, người thường hóa thành Chuẩn thánh, bên trong đất trời tất sẽ có dị động.

Thế nhưng vào vạn năm trước, đột nhiên lão đạo ta cảm nhận được một loại dị dạng, hẳn đã có người xung kích lên Chuẩn thánh thành công.

Nhưng không biết người kia dùng cách gì, thế nhưng lại có thể làm cho chỉ có một số ít người trên đời nhìn ra dị tượng, lão đạo ta là một trong số đó.”
“Lão tổ không biết người đó là ai?”
“Chuẩn thánh không muốn người biết, nếu lão đạo ta cố chấp điều tra, sợ là đã biến thành tro bụi từ lâu.” Thiên Huyền lão tổ nói thẳng, “Vốn ta nghĩ rằng đối phương đã lấy được Sổ Sinh Tử mới có thể như thế, nhất thời hơi chán ngán thất vọng.

Nhưng đến khi phát hiện tầng trời Hoàng Tuyền không hề thay đổi, mới biết vị Chuẩn khánh bí ẩn kia không lấy được Sổ Sinh Tử.

Nếu lấy được, chắc chắn tầng trời Hoàng Tuyền sẽ xảy ra biến hóa.”
Bảy vạn năm trước?
Sắc mặt Sư Vô Cữu trầm xuống.
Nếu thật sự có một Chuẩn thánh tồn tại, còn là Chuẩn thánh đã tồn tại từ lâu, chưa chắc hắn có thể đấu lại.

Khi đó, nếu không bảo vệ được nhóc lừa đảo thì phải làm sao bây giờ?
Hắn còn tưởng trong khắp cửu thiên thập giới bây giờ, người có thể uy hiếp hắn đã gần như không còn tồn tại.
“Chuẩn thánh cũng có cao có thấp.” Thiên Huyền lão tổ cẩn thận quan sát Sư Vô Cữu, nói, “Thời kỳ thượng cổ, có Chuẩn thánh thiên hướng tấn công cũng có Chuẩn thánh thiên hướng phòng thủ.

Tranh chấp đạo thống thời kỳ thượng cổ, Chuẩn thánh bị gϊếŧ chết cũng là chuyện thường.

Có điều với tình trạng của cửu thiên thập giới bây giờ, chỉ sợ không thể chịu nổi hai Chuẩn thánh đấu pháp.”
“Nói thế nào?” Chu Trường Dung hỏi.
“Cụ thể chỉ là suy đoán của lão đạo mà thôi.” Thiên Huyền lão tổ trầm ngâm một chốc, sau đó chậm rãi nói, “Tầng trời Tạo Hóa đã đóng cửa từ lâu mà tầng trời Hoàng Tuyền cũng phong bế.

Từ sau Thần Tàng thánh nhân, trên đời đã không còn xuất hiện Chuẩn thánh, mà ngay cả bản thân Thần Tàng thánh nhân cũng ngã xuống nhanh chóng, trong đó ngoại trừ nguyên nhân thiên đạo không hoàn chỉnh, chỉ sợ cũng còn là vì thế giới gặp phải uy hiếp khác.

Thế giới không có thánh nhân cũng mang ý nghĩa thế giới đó không thể chứa nổi thánh nhân, tầng trời Tạo Hóa đóng, có lẽ cũng là vì thế.”
Nếu tầng trời Tạo Hóa mở ra, thánh nhân đạo tổ có thể hiện thân bên trong cửu thiên thập giới, thời điểm đó dưới tình huống thiên đạo không thể chịu đựng, biết đâu lại bị nổ tung cũng chưa biết chừng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.