Bạn đang đọc Sự thử thách của tình yêu – Chương 9: gán ghép
– yeah! cuối cùng thì chị thương cũng đã tìm được người đó rồi! linh la lên nhưng rất khẽ nếu không 2 người kia nghe thấy thì chít.
– Uhm! May là chị thương đã tìm lại được người đó! Nhi nói
– Thôi! Chúng ta ra chỗ khác đi, đừng để 2 người kia nhìn thấy! trúc lên tiếng
– Ukie!
Thế là cả bọn, 7 đứa kéo nhau vào trong, quân kéo tay linh đi nhưng vì không biết ai là linh nên kéo nhầm tay phương:
– linh ra đây! Mình nói cái này! Quân nói khi đã kéo phương ra
– đau! Ông nhầm người rồi! tôi là phương mà!
– Oái! Sorry, tui nhầm! thế ai là linh vậy? quân hỏi lại
– Cô phù thuỷ kia chứ ai! Phương đưa tay chỉ linh
– À! Cảm ơn nhé! Quân mỉm cười với phương rồi bỏ đi, phương thoáng đỏ mặt vì nụ cười của quân rất chi là kut3 nhưng 1 giây sau đã tự trấn tĩnh lại: “ không được phương! Mày thích duy cơ mà! Sao lại để ý đến quân! Mà hình như quân thích linh thì phải! mà hình như con ly lại làm hỏng việc rồi! con nhỏ này! Đợi đếy!” phương nghĩ và 1 lúc sau lại ngoe quẩy bước vào.
Tiệc nào mà chẳng phải tàn, buổi tiệc halloween kết thúc, thương, linh, nhi ra về, trước khi về, thương với khánh còn rất rất luyến tiếc nhau nhưng đành phải hẹn khi khác. Ra tới xe, linh giành cầm lái, nhi la lên:
– thôi! Thôi cho chị xin đi linh, em mà lái thì bọn chị vào bệnh viện hết! em không thương chị thì cũng phải thương chị thương với chứ! Chị ấy đang yêu thì sao mà vào bệnh viện được. như biết mình bị hố nhi im bặt
– nè! Nhi! Em vừa nói cái gì? Thương quát
– emem. Nhi nhìn sang linh với vẻ cầu cứu
– thôi! Em buồn ngủ lắm rồi! hai chị mà không lên xe thì tự đi mà đón taxi về nhá! Pp! linh nói và gỡ mặt nạ ra! Xui xẻo cho linh, lúc đó duy đi ngang thì và tất nhiên trái tim duy khẽ đập lỗi 1 nhịp ( đương nhiên òy! Linh xinh thế kia mà!). nam thấy duy đang đi tự nhiên đứng lại với vẻ thất thần liền bay ra đập vào vai duy 1 cái đau điếng:
– nè! Làm gì như người mất hồn thế hả?
– không… không có gì! Chúng ta về thôi! Nói rồi duy rảo bước nhanh, nam thì vẫn thấy thằng bạn mình hôm nay là lạ, nam quay sang hướng mà duy vừa nhìn thì thấy linh, nam mỉm cười, anh hiểu ra tất cả.
– haha! Thằng này! Trúng tiếng sét ai tình rồi! thần cupid thật vĩ đại! nam tự nói với mình rồi rảo bước đi theo duy
bên kia thì 3 chị em đã elo lên xe và người cầm lái không ai khác chính là linh:
– bám cho chắc vào đếy! hai chị thân iêu! Linh nói và chuẩn bị… phóng. Vèo! Chiếc xe lao đi như tên bắn làm 1 chiếc xe đang chạy phía trước giật mình khi bình tĩnh lại thì chiếc xe kia đã mất hút òy!
Kittttttttttttttttttt! Chiếc xe dừng lại trước 1 toà biệt thự xinh xắn:
– tới nhà rồi đếy hai chị! Linh mở cửa và bước xuống xe rồi phóng như bay vào phòng vì cô nàng đang rất buồn ngủ mà! Nhi lên phòng, thương đi cất xe rồi cũng lên phòng luôn! Cô lấy điện thoại ra và bắt đầu:
– hi! Bi ngủ chưa?
– Chưa! Đang nhớ pé na nè! Huhu bắt đền đi
– Bắt đên ???
– Tại vì nhớ pé na quá nên hem ngủ được! kakaka
– Choy! À! Từ nay đừng gọi là pé na với bi nữa nhé!
– Tại sao ???
– Lớn òy! Gọi tên nhé!
– Không! Anh em đi!
– Never! Đàng hoàng đi! Giận đếy!
– Thôi! Honey đi ngủ đi! Muộn òy!
– Ê! Ai là honey của khánh thế?
– Oh! Không honey thì bx nhé?
– Đáng ghét! Thôi đi ngủ đi!
– Gọi ox đi!
– Uhm! Ox đi ngủ đi!
– Bx ngủ ngon nhé! Iu bx nhìu
– Uhm! Bx cũng iu ox nhiều! sáng mai gặp nhé!
– Uhm! Pp bx
– Pp ox! Xong xuôi mọi việc, thương bỏ điện thoại xuống giường và đi tắm, cô cảm thấy hôm nay là ngày vui nhất đời cô nhưng thương đâu biết rằng những ngày sắp tới sẽ là những ngày không được yên bình cho lắm, nói thẳng ra là sóng gió sắp bắt đầu! không biết họ có vượt qua được không?
Sáng hôm sau, ba cô nàng tỉnh dậy và đi học bình thường. linh bước vào lớp với tinh thần ngoái ngủ, mắt nhắm mắt mở và thế là rầm:
– ui da! Đau quá! Hic! đừng có nói là ngày nào đi học mình cũng đều va vào người khác hết nha! Xui quá! Linh than thở
– cô mà xui cái gì, người đụng vào cô thì mới gọi là xui tận mạng đếy! người lạ nói
nghe giọng nói quen quen, linh ngẩng đầu lên nhìn và thấy duy đang nhìn nó.
– chán! Sao đụng ai không đụng lại đi đụng sao chổi cơ chứ! Haizz mày xui thật rồi linh ơi! Linh tự nói với mình và đứng dậy
– nè! Cô đụng vào tôi không chịu xin lỗi mà còn cãi bướng hả? duy nói.
– thôi! Cãi nhau với anh xui lắm! nói rồi linh bỏ đi để mình duy đứng đó
– hừ! đồ con heo! Không chịu xin lỗi người ta gì cả! duy nói và cũng bỏ đi về lớp.
khỏi nói chắc ai cũng biết, thương và khánh cứ tíu tít với nhau suốt buổi làm cả lớp ngạc nhiên. cả 2 đều là người lạnh lùng, ít nói và ghét nhau thấy ghê! thế mà bây giờ có bom nổ ngoài sân trường họ cũng chẳng quan tâm. chỉ quan tâm đến người trước mặt thôi. Linh và quân ngồi trong lớp thì cứ ngồi cãi nhau ỏm tỏi:
– nè! Sao cô đá tui? Quân
– lỡ chân thôi mà!
– Nhìn mặt cô lỡ mới lạ đó! cố ý thì nhận đi cho rồi!
– Nè! Tui đã nói là không cố ý mà! Sao anh nhiều chuyện thế hả? linh quát lên
– Tôi không tin! Quân cũng quát lên
– QUÂN, LINH ĐÂY LÀ CÁI CHỢ HAY SAO MÀ CÁC EM QUÁT LÊN THẾ HẢ? bà cô la sát quay xuống
– Em xin lỗi cô! cả 2 đứa cùng nói
– Nè! Sao anh bắt chước tôi? Linh
– Cô bắt chước tôi thỳ có! Quân ngang bướng cãi lại
– IM! Hai em được lắm! dám gây ồn trong lớp học! tôi phạt các em cuối giờ ở lại trực lớp thật sạch rồi mới được về! nghe rõ chưa?
– Vâng! cả 2 đứa oể oải đáp
– ngồi xuống đi! Nói rồi bà cô quay lên bảng giảng típ. Anh quân chị linh thì ngồi đấu mắt với nhau.
RENG! Chuông kêu báo hiệu đến giờ ra về! cả trường ra về hết chỉ còn linh và quân đang hì hục dọn dẹp lớp:
– đồ chết dẫm! tại cậu mà tôi phải quét lớp đây này! Linh lên tiếng và không quên gửi tặng quân 1 cái liếc xéo
– nè! Tại ai vậy hả? chứ không phải đang nói bình thường, cô la lên làm gì? Quân cũng không vừa
– cậucậu
– làm sao? Hết cãi nổi rồi hả? mọi ngày cô nhìu chuyện lắm cơ mà! Quân vẫn tiếp tục ngang
– nè! Tôi nhịn cậu thì cậu được nước làm tới hả? không phải tôi đã nói là không cố ý mà cậu cứ nói tôi cố ý! Bây giờ là lỗi tại ai hả? linh làm 1 tràng
– côcô
– sao? Lắp bắp rồi hả? linh
– hai em không lo dọn dẹp! đứng đó còn đấu khẩu nữa hả? dọn nhanh lên! Bà kô hiện ra quát
– dạ! hai người cùng đồng thanh và cắm cúi làm việc.
về phần thương, nhi thì đã nghe phương nói linh bị phạt quét dọn lớp nên hai người đã về trước! trước khi ra về! thương và khánh vẫn dính lấy nhau, nếu không có nam và nhi kéo hai người ra chắc họ khỏi về nhà luôn! Khánh còn luyến tiếc:
– pp bx nhé! Hic! Thằng bạn chết tiệt! vừa tạm biệt thương, khánh vừa **** thầm nam.
– Uhm! Pp ox nhé! Hẹn ngày mai gặp lại
– Uhm! Pp
Chưa kịp để thương nói câu nào, nhi đã kéo tuột thương vào trong xe, nhi sợ thương và khánh cứ pp nhau thì đến sáng mai cũng chưa xong. Nhi lái xe về nhà.
Linh và quân vẫn tiếp tục dọn dẹp, 1 lúc sau.
– yeah! Cuối cùng cũng đã xong, về thôi! Linh nói và xách cặp chạy như bay ra khỏi phòng học để 1 mình quân đứng đó.
Linh chạy xuống tới cổng trường thì thấy đói, linh quyết định sẽ đi tìm 1 cái quán nào để ăn! Linh đói lắm rồi, cô bước đi trên đường.
– A! thấy rồi! linh nói và bước đến 1 cửa hàng sang trọng, cô đẩy cửa bước vào trong thì tự nhiên có ai đó ngáng chân cô làm cô suýt té! Bực mình đang đói làm linh không tự chủ được bản thân. 1 anh phục vụ đang bê 1 ly nước hoa quả tới cho khách, đi ngang qua chỗ linh và người vừa gạt chân linh. Linh cầm lấy quay ly nước và. Ào! Ly nước đổ ướt hết người đó:
– MÀY LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ? ly quát lên ( người ngáng chân linh là ly)
– Ai mướn cô ngáng chân tui! Linh nhún vai ngây thơ – TAO NGÁNG CHÂN MÀY HỒI NÀO? LÀ KON NHỎ KIA NGHE CHƯA? Ly đưa tay chỉ vào 1 con nhỏ đi cạnh mình ( chỉ đại để tìm cớ bắt nạt người khác).
– Oh! Vậy thì xin lỗi cô nhé! Tôi không biết
– Mày nói nghe hay nhỉ? Đổ nước vào người người khác rồi xin lỗi là xong ak? Ly ngang ngược
– Nè! Tôi xin lỗi là may cho cô lắm rồi đấy! mà cô biết hai từ “ văn hoá” ghi thế nào không? Nhìn cô thì tôi biết cô không biết ghi! Tôi lịch sự nói chuyện với cô mà cô lại dùng những từ ngữ hết sức thiếu văn hoá để nói chuyện với tôi! Linh chơi 1 tràng.
– Nói chuyện với người đổ nước vào người khác khi chưa rõ thực hư thì cần gì phải lịch sự! ly cũng không vừa
– Uhm! Vậy chắc tôi chẳng cần lịch sự với cô đâu nhỉ? Linh nheo nheo mắt hỏi
– Chẳng cần dài dòng với cô ta làm gì! Cho ả 1 trận đi chị ly! 1 cô gái đứng cạnh ly và nói
Linh chẳng nói chẳng rằng bước tới cạnh cô gái vừa nói và cho ả 1 tát và hình như tất cả mọi người ở trong nhà hàng đều quay lại nhìn bọn nó.
– đây là hậu quả cho những người dám ngáng chân tôi mà còn không biết lỗi. linh nói
– mày mày là cái thá gì mà dám tát tao hả? con nhỏ đó nhảy dựng lên
– chị ly! Chị phải đòi lại công bằng cho bọn em đi! Nó dám tát mỹ kìa. 1 nhỏ khác lên tiếng
– cô mún gì? Đổ nước vào người tao, dám tát đàn em của tao! Mày tới số rồi đấy! ly lên tiếng và giơ tay định tát linh, linh vẫn hiên ngang đưa mặt lên vì cô biết chẳng nếu ly dám tát nó thì ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ly. Cánh tay ly bất chợt bị nắm lại bởi 1 cánh tay khác, người đó chính là… Quân.
– Huh! Sao cậu lại ở đây? Linh hỏi khi nhìn thấy quân
– Anh là ai? Tại sao lại xen vào việc của chúng tôi? Ly hỏi và giựt tay khi khỏi tay quân
– Cô không được đụng đến cô ấy! quân gằn giọng
– Anh là ai mà dám ra lệnh cho tôi?
– Tôitôi! Quân ấp úng vì không biết nói gì
– Sao? Anh còn chưa trả lời tôi! Đây là việc riêng của tôi và nó- chỉ tay về phái linh, không liên quan gì tới anh cả? anh là cái gì mà dám xen vào.
– Tôi. Tôi tôi là bạn trai của cô ấy! quân nói
– WHAT? Linh hét lên, quân bay tới bịt miệng linh lại mặc cho linh giãy giũa
– Tôi là bạn trai của cô ấy vậy tôi được xen vào việc này chứ? Quân hỏi?
Ly nở 1 cười nửa miệng, cô đã nghĩ ra 1 kế hoạch hay cho phương, cô nhìn về phía linh:
– mày có người bạn trai tốt đấy! tạm tha ày! Đi thôi chị em.
Nói rồi ly kéo đàn em của mình bỏ đi, quân bỏ tay ra khỏi miệng linh, còn linh thì đang nhìn quân với ánh mắt rực lửa. bỗng nhiên quân thấy lạnh lạnh sống lưng nên quay lại thì thấy linh đang nhìn mình, quân run:
– làm gì mà cô nhìn tôi ghê thế?
– TÔI GHẾT ANH! Nói rồi linh đuổi theo quân. 1 lúc sau cuộc đuổi bắt, linh đã bắt được quân và bắt đầu đánh.
– Tên mất nết! dám nhận là bạn trai chị nè! Binhbinhbốp bốp ( âm thanh quân bị đánh)
– Đau! Cô thôi đi! Quân gắt lên
– Ai biểu lỗi tại anh chứ có phải tại tôi đâu! Anh chán sống rồi hay sao mà dám nhận vơ hả? linh giơ nắm đấm
– Tại tôi không biết nói gì cả! nên nói đại thôi! Cô ác quá! Tôi mà không cứu thì cô chết chắc rồi.
– Ai chết? tụi nó chết thì có! Tôi về đây! Đừng có bám theo tôi? Linh nói và xách cặp đi về.
– Cô phải đưa tôi về vì dám đánh tôi làm tôi không lái xe được. quân nói và đưa chìa khoá xe cho linh.
– Anh không đùa đấy chứ? Linh mỉm cười nham hiểm
– Không! Chở tôi về nhanh lên! Quân nói và bước về phía đang đỗ xe.
– Nhà anh ở đâu? Linh hỏi khi đã leo lên xe
– Biệt thự số 9, đường… – Okie! Thắt dây an toàn vào và đừng có khóc đấy nhé! Linh nói và bắt đầu lái. Linh lái với tốc độ cực nhanh làm quân thấy chóng mặt, quân bám chắc vào thành ghế nếu không thì chết rồi!
– Hahaha! Anh sợ ak? Linh lên tiếng khi vẫn lái với tốc độ đó
– Cô làm ơn tập trung lái đi, tôi. Tôi chưa muốn chết đâu. Quân nói
– Kaka! Anh yên tâm. Không chết được đâu! Cùng lắm là vào nhfa xác thôi.
Kitttttttttttttttttttttttttttt! Tiếng xe dừng lại trước biệt thự sô 9, một căn biệt thư nguy nga, lộng lẫy cứ như 1 toà lâu đài vậy.
– tới nhà anh rồi nhé! Tôi về đây! Linh nói và chuẩn bị phóng xe đi thì quân gọi lại:
– ê! Xe tôi mà!
– Đến giờ anh mới biết ak? Ngày mai tôi mang lên trường cho. Tạm biệt! ngủ ngon
– Ngủ ngon! Quân nói với theo khi linh chạy xe đi. Người gì đâu mà lái xe khiếp nhưng cô ấy thật là thú vị. quân tự nói thầm với mình và đi vào nhà.