Đọc truyện Sự Thay Đổi Của Trái Tim Băng Giá – Chương 2: Trở Lại Việt Nam
–6 A.M —
Trong một căn phòng nhỏ thuộc biệt thự NIGHT một cô gái đẹp như tranh vẽ đang lim dim ngủ mặc cho những hạt nắng bé con đang dần xuất hiện và nhảy múa khắp căn phòng của mình. Bất chợt điện thoại nó vang lên:
“Youre the light, Youre the night
Youre the color of my blood
Youre the cure, youre the pain
Youre the only thing i wanna touch
Never know that it could mean so much, so much…” – Love me like you do (Ellie Goulding)
– [Alo!] – Nó nói với chất giọng ngái ngủ – [Huhu…t bị đuổi về Việt ùi m` đy với t ko?] – Nhỏ ở đầu dây bên kia vờ khóc lóc.
– [Haizzz… được rồi] – Sau một lúc đắn đo nó cũng gật đầu để trở về cái nơi bấy lâu nay nó ko dám trở về bởi nơi đó có chứa một nổi đau còn đang khắc sâu trong trí óc – [Mấy giờ đy?] – Nó hỏi tiếp.
– [Yeah!!! Snow là nhất~ 8A.M hôm nay, chuẩn bị rồi qua nhà t nhá!] – Nhỏ vui vẻ. – [] – Nó nói rồi cúp máy. Nó ngồi dậy thở dài rồi bước đi làm VSCN và chuẩn bị đồ về Việt . Nó gọi điện thoại cho Chese đến biệt thự ở và để dễ quản lý công ty hơn.
– Có gì gửi qua laptop cho tôi – Nó nói giọng có chút ấm áp
– Được rồi! có gì chị sẽ báo. Em về đó nhớ giữ gìn sức khỏe nhé còn về ông ta em không cần lo chị sẽ cố gắng tìm ra – Chese nhìn nó chiều mến.
– Chị cứ ở lại đây đy – Nó ngưng rồi nói tiếp – Vậy tôi đy đây. Hẹn gặp lại – Nó nhẹ nhàng kéo chiếc vali bước ra khỏi cổng và ngồi vào chiếc BWM rồi mất hút.
” Em có cần bắt mình về nơi đó không. Thật sự chị có linh cảm gì đó không lành, em phải tự biết bảo vệ mình đó!” – Chese nghĩ rồi bước vào trong.
— Nhà Jely —
“cộc, cộc, cộc” – tiếng gõ cửa vang lên
-Vào đy! – Nhỏ vừa chải đầu vừa nói.
-Thưa tiểu thư cô Snow đã đến và đang ngồi chờ ạ! – Ông quản gia nói
-Tôi biết rồi. Ông đy pha cho nó tách trà đy tôi chuẩn bị chút rồi xuống – Nhỏ nói
-Vâng thưa tiểu thư – Ông quản gia nói rồi bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại.
— 15 phút sau —
– Snow iu vấu! – Nhỏ từ trên phòng chạy xuống ôm nó.
– Bỏ ngay cái tính cách này đy – Nó nhẹ nhàng gỡ tay nhỏ ra và nói giọng ôn tồn.
– Tính này t ko bỏ … nhưng ko ôm m` là được chứ gì – Nhỏ phụng phịu bỉu môi.
– Thưa tiểu thư! cô Zennie đã đến sân bay và đang chờ 2 tiểu thư à! – Ông quản gia
– Ukm, t biết rồi – Nhỏ gật đầu
– Vé máy bay t cũng đã chuẩn bị rồi – Ông quản gia.
– Ukm nói với ba tôi là tôi sẽ ở biệt thự ICE với Snow và Zennie – Nó nói rồi bước ra xe – gửi lời chào tạm biệt ba mẹ giúp t – Nhỏ tiếp
– Vâng. Tiểu thư đy vui vẻ – Ông quản gia nói rồi bước vào đóng cổng lại.
— —
“Kít” – Chiếc xe dừng lại nó và nhỏ bước ra rồi nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi người. Nhỏ nhìn quanh và dừng lại ở hàng ghế chờ.
-Ah! Zennie kìa… – Nhỏ chỉ tay vào cô gái ngồi ở hàng ghế chờ
-Hừ… sau trễ z hả? – Cô tức giận nhíu mày nhìn hai con bạn. Nó không nói gì nhẹ liếc nhỏ.
-Hì hì trễ có xíu mờ. Vào máy bay yên vị kia kìa.
Hôm nay nó mặc bộ váy tím nhạt dài gần đến gót, mang giày búp bê, tóc để xõa tự do trông thật giản dị mà ai đy qua cũng phải nhìn ngắm. Nhỏ thì cá tính với chiếc áo Croptop vàng chanh, quần short, giày thể thao, buộc tóc đuôi gà. Cô thì khác hai người kia với bộ đồ bó sát, đôi cao gót và mái tóc xõa như nó. Ba người ba tính cách nhưng khiến ai cũng phải trầm trồ, ghen tị.
Khi bọn nó đã yên vị một lúc thỳ máy bay cũng cất cánh mang theo tâm trạng hỗn độn của nó về quá khứ đau thương.