Sự Tái Sinh Của Em Gái Quốc Dân

Chương 86: Anh Nghiêm Túc Sao


Đọc truyện Sự Tái Sinh Của Em Gái Quốc Dân – Chương 86: Anh Nghiêm Túc Sao


Lâm Cảnh lên sân khấu nhận giải, sau đó như thường lệ mà nói mấy lời cảm tạ mọi người.

“Chúc mừng Lâm Cảnh đạt được giải Tuyệt sắc nhân gian và giải minh tinh được mong đợi nhất sau này”.

Giang Lương suýt chút bật cười khi đọc tên giải, đây đúng thật là những cái tên kỳ lạ.

Tên giải thưởng của mỗi người đều được lấy từ mong đợi của cư dân mạng, sau đó xem cái tên nào được bình chọn nhiều nhất thì sẽ lấy cái đó.

Mỗi khi Tinh Quang dạ hội diễn ra thì phần trao giải là thú vị nhất.

Lâm Cảnh không nhịn được cười nhìn mấy chữ Tuyệt sắc nhân gian trên cúp, nghĩ thầm người nào đó đang ngồi dưới sân khấu hình như hợp mấy chữ này hơn anh.

Vốn dĩ anh chưa bao giờ hình dung được dáng vẻ của hai chữ tuyệt sắc này như thế nào, nhưng khi gặp cô thì anh đã biết rồi.

Lâm Cảnh cúi đầu cười một cái, làm người khác nghĩ anh chắc chắn có chuyện xưa nào đó, Du Tuyết Tinh đột nhiên nhớ lại chuyện anh nói lúc mới xuất đạo.

Anh có người mình thích rồi.


Anh tiến vào giới giải trí chính là để tìm người đó, khiến fan không còn ôm ảo tưởng gì với anh.

Nhiều năm như vậy anh ngay cả cp scandal cũng không có, các fan cũng không còn nhớ mấy lời anh nói trước đó nữa.

Nhưng cô vẫn luôn tin những lời đó, bởi vì trong giới giải trí này cô biết nhiều hơn các fan bình thường, thực sự là có một người như vậy.

Chung tình như vậy khiến cô thật sự rất hâm mộ với cô gái đó dù không biết Lâm Cảnh đã tìm được chưa.

“Mọi người đều biết anh tiến vào giới giải trí là để tìm một người, không biết hiện tại đã tìm được chưa vậy, chúng tôi thật sự rất tò mò đó”
Nghe xong lời này, Lâm Cảnh nhìn về một phía dưới sân khấu, dừng lại một lúc rồi nói, “Tìm được rồi”
Du Tuyết Tinh vô cùng kinh ngạc, suýt chút còn quên luôn mình đang làm MC, cố gắng kiềm chế muốn tiến đến túm áo anh hỏi xem là ai, “Như vậy, không biết có thể tiết lộ cho chúng tôi biết tên của cô ấy không”
Không biết Lâm Cảnh nghĩ tới gì, chỉ cười một cái, nói: “Hiện tại còn chưa được, cô ấy có chút ngượng ngùng”
Ở dưới sân khấu vang lên rất nhiều tiếng cười, còn có người ồn ào muốn anh nói ra.

Giang Lương bắt đầu cười trên nỗi đau của người khác: “Vậy có phải là tôi có thể hiểu là cậu chưa theo đuổi được người ta đúng không?”
Lâm Cảnh gật đầu tỏ vẻ đặc biệt bất lực, nói gì đến không theo đuổi được, người ta còn không thèm nhớ đến anh nữa kìa.

Hai vị MC tiếp tục trêu anh mấy câu nữa mới cho anh xuống đài, tiếp tục trao giải thưởng khác.

Nhìn Lâm Cảnh từng bước từng bước tiến về bên này, không biết có phải là do ảo giác của mình không nhưng cô cứ cảm thấy lúc nãy Lâm Cảnh vừa vô tình vừa cố ý nhìn về phía mình.

Từ lúc Lâm Cảnh tiến vào hội trường chưa từng thấy anh ấy nói chuyện với nữ minh tinh nào, không lẽ là cô gái ngồi ở đằng sau? Tô Đào nghĩ như vậy liền quay đầu nhìn một cái.

Còn đang ngẩn người thì nghe thấy MC gọi tên mình, Tô Đào có chút khẩn trương đứng dậy, không cẩn thận giẫm lên chân váy suýt thì ngã may mà có cánh tay vươn ra đỡ.

“Cẩn thận chút”
Giọng nói hấp dẫn của Lâm Cảnh từ trên đầu truyền đến, Tô Đào nói cảm ơn anh, chỉnh trang lại biểu tình của bản thân, ổn định đi về phía sân khấu.

Sau khi ngồi xuống, Lâm Cảnh liếc nhìn bản tay vừa đỡ cô, chậm rãi nắm chặt đặt lên đầu gối.

Tô Đào cũng nhận được hai giải thưởng.


Chỉ là có chút khó xử, hiện tại cô đứng trên sân khấu mà không biết phải làm sao, hai cái giải thưởng này thì cô nên cảm ơn ai đây?
Người ta cầm giải đều là nhan sắc thịnh thế, tuyệt sắc nhân gian, giải chân dài, mỹ thiếu nữ, nam thần nữ thần linh tinh gì đó như thế có thể cảm ơn cha mẹ đã cho một bộ gen tốt.

Giải thực lực có thể cảm ơn mọi người đã công nhận.

Còn giải học thần với giải Tô vòng 10 thì biết cảm ơn ai đây?
Xem ra đợt tham dự chương trình « Thần tượng vận động hội » cô đều bắn trúng hồng tâm nên để lại ấn tượng sâu sắc cho các fan rồi.

Tô Đào, người chưa từng nghĩ sẽ được nhận giải thưởng này, có hơi mù mờ.

“Cảm ơn tất cả mọi người vì đã yêu thích tôi, cảm ơn Fs Entertainment đã giành tặng giải thưởng này cho tôi, xin cảm ơn”, mấy lời cảm ơn nghĩ sẵn trước đó không cần dùng đến nữa, cuối cùng Tô Đào cúi đầu cảm ơn, cô thật sự khong biết phải nói gì nữa, chọn tới chọn lui kết quả chọn được hai câu cảm ơn nói kiểu gì cũng không thể sai được.

Khu bình luận, nhóm Đào Tô đang đợi Tô Đào lên nhận giải thì bắt đầu bình luận khen ngợi.

[Tôi chưa từng nghĩ giới giải trí sẽ trao giải học thần]
[Đào Tử nhà chúng tôi đã sẵn sàng]
[Ôi bé con tội nghiệp]
[Cười chết mất, Đào Tử có vẻ mặt gì vậy trờiiii]
[Hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt hốt]
[Đào Tử: Cảm ơn bản thân tôi đã nỗ lực học tập, cảm ơn kỹ năng bắn cung của tôi]
[Tại sao không trao giải Khuynh quốc khuynh thành với giải Tô vòng 10]

[Đúng thật là giải thưởng độc nhất vô nhị mà]
[Không có giải về chính nghĩa dũng cảm à]
Lúc Tô Đào mang hai giải thưởng đi xuống sân khấu, cô cảm thấy có rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, làm sao đây đột nhiên cảm thấy hai cái cúp trong tay nặng hơn.

Không biết làm bằng chất liệu gì, so với mấy cái cúp ở nhà cô thì nặng hơn nhiều.

Hai mắt nhìn thẳng tiến về phía chỗ ngồi.

Bỏ qua những ánh nhìn từ xung quanh truyền đến, Tô Đào cúi đầu nhìn chiếc cúp trong tay, cô cảm thấy mọi người có chút hiểu lầm đối với mình.

“Cũng khá hợp với em mà”, Lâm Cảnh thấy cô cứ nhìn mãi chiếc cúp trong tay, liền an ủi nói.

“Anh đang nghiêm túc sao?”, Tô Đào ngẩng đầu, vẻ mặt có chút phức tạp.

Xem ra cô để lại ấn tượng trong anh khá sâu đậm rồi.

Trong lòng Tô Đào thở dài một cái, không quan tâm nữa, bất kể là giải thưởng gì thì cũng là tính cảm của fan tặng cho mình mà!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.