Đọc truyện Sự Tái Sinh Của Em Gái Quốc Dân – Chương 58: Độc Tự Mỹ Lệ Vẻ Đẹp Độc Nhất
Sau khi buổi phát sóng kết thúc, Tô Đào nhàm chán ngồi lướt weibo ở phòng thay đồ chờ đến lượt.
Triệu Duyệt vô văn hóa.
Mấy chữ này đang được tìm kiếm nhiều nhất, đằng sau còn có một chữ hot.
Tô Đào tò mò ấn vào xem, nó là video Triệu Duyệt bình luận về điệu múa của cô, trên đó toàn là những bình luận của cư dân mạng Triệu Duyệt vô văn hóa với nhiều màu sắc khác nhau.
Lướt lướt xuống phần bình luận đa phần đều là mắng Triệu Duyệt, dù sao thì so sánh văn hóa truyền thống của dân tộc với việc tuyển phi đúng thật là không ra thể thống gì cả.
Tô Đào cảm thấy không có gì thú vị nữa, nhìn thấy phòng thay đồ không còn ai liền bỏ điện thoại xuống đi vào phòng thay đồ.
Từ phòng thay đồ đi ra, cô phát hiện trên tay mình có dính một lớp bụi chắc là rơi ra từ thanh kiếm đã lâu không dùng đó.
Trong phòng thay đồ đã không còn ai, Tô Đào nghĩ mình nên đi rửa tay trước cho nên lấy điện thoại ra gửi cho Lưu Niên một tin nhắn, kêu cậu đợi một chút.
Tay bẩn quá khiến cô cảm thấy có chút đáng ghét.
Lúc đến gần cửa nhà vệ sinh Tô Đào nghe thấy trong đó có người đang nói chuyện, giọng nói còn có chút quen quen, cô cũng không nghĩ nhiều dù sao thì nghe trộm người khác nói chuyện cũng không tốt lắm, đang định xoay người rời đi thì lại nghe được tên của mình.
Tô Đào dừng lại, kề sát vào cửa nghe trộm.
“Kỳ tới nhất định phải loại bỏ Tô Đào”
Là giọng nói của Triệu Duyệt.
“Tại sao chứ! Thực lực của Tô Đào rõ như ban ngày, sao có thể để cô đấy đi được”
Giọng nói này là của Trịnh Diêu!
“Hứ! Cô đang bảo vệ cô ta sao, đừng quên cô đang cầm tiền và tài nguyên của ai, đừng tưởng mình là ca hậu mà lên mặt, giới giải trí này có thêm ca hậu như cô hay bớt đi một người thì cũng chẳng ảnh hưởng gì cả, nếu muôn tài nguyên « Âm thanh trời ban » kia thì cô phải nghe lời tôi nói”
Nghe được lời này cô liền tưởng tưởng được biểu tình của Triệu Duyệt có bao nhiêu hung hăng vênh váo.
Tô Đào cau mày, cô biết Triệu Duyệt không thích mình, nhưng không ngờ Trịnh Diêu cũng cùng một hội với bà ta.
Trịnh Diêu im lặng, lời Triệu Duyệt nói không sai, có rất nhiều người là ca hậu, hơn nữa cô không phải là người duy nhất trên đời này hát hay.
Mấy năm nay tài nguyên của cô càng ngày càng ít đi, ca sĩ mới thì mọc lên như nấm, hiện giờ cũng không giống như thời đại trước có lưu lượng mới là có chuyện để nói, có chuyện để nói thì mới tư bản.
Có tư bản chống đỡ thì tài nguyên sẽ tự động chảy vào.
Fan yêu thích thần tượng chẳng cần vì lý do gì cả, chỉ cần hát ở mức thường thường thôi cũng đủ để bán hết album rồi.
Ca sĩ xuất đạo 10 năm như cô không có nhiều fan, cũng không được cho nhiều tài nguyên.
Ai còn quan tâm cô có bao nhiêu thực lực, lớn lên xinh đẹp là được.
Đây là thời đại người ta chỉ nhìn mặt.
Nhưng mà Tô Đào vừa có nhan sắc vừa có thực lực, tính cách tốt, không tranh không giành cái gì, rất nhiều thí sinh đều cố ý biểu hiện khoa trương trước máy quay để cọ nhiệt.
Cô ấy chỉ yên lặng ngồi im một chỗ, người khác đều biết ngồi càng gần ban giám khảo thì càng có cơ hội được lọt vào máy quay nhưng cô lại ngồi cách xa giám khảo nhất.
Dáng vẻ giống như sợ máy quay sẽ quét đến cô ấy vậy.
Cô thật sự cảm thấy rất tiếc, “Tôi chỉ đồng ý sẽ để Trương Ngôn Phù đạt hạng nhất, nhưng không có đồng ý sẽ khiến ai bị loại
Thực lực của Tô Đào rất mạnh, người không chuyên nghiệp cũng có thể nhìn ra ca hát, nhảy múa hay là khả năng sáng tạo thì cũng hơn học viên chuyên nghiệp gấp bấy nhiêu lần.
Nói một câu thực lòng thì cô ấy không cần phải tham gia cuộc thi này làm gì, hoàn toàn có thể trực tiếp ra mắt luôn”
“Cô nói tôi phải lấy lý do gì để không cho cô ấy thông qua, để cô ấy bị loại thì quá hoang đường rồi, tôi sẽ không đồng ý đâu”
Trịnh Diêu càng nghĩ càng thấy buồn cười, nếu cô thật sự để cô ấy bị loại thì khán giả toàn quốc đều có thể nhìn ra.
Để cô bị người khác nói là có mờ ám sao?
Cô dù sao cũng là người có tới 10 năm kinh nghiệm ở trong giới giải trí, có danh khí rất lớn, cô không muốn chỉ vì một tài nguyên mà mất đi danh tiếng của mình.
Triệu Duyệt đúng thật là không có danh tiếng gì nhưng mà cô có.
“Cô như vậy là vi phạm thỏa thuận!”, Triệu Duyệt vô cùng phẫn nộ.
Đối phương nói với bà không thể để người khác quá nổi bật trong chương trình, nếu có người thực lực mạnh mẽ thì nhất định phải loại bỏ, không thể để người đó cản đường của Trương Ngôn Phù.
Còn hứa sẽ cho bà ta một khoản hậu đãi.
Công ty của bà ta đã bắt đầu xuống dốc, nghệ sĩ công ty thì lần lượt chấm dứt hợp đồng, bà ta hiện giờ thật sự rất cần tiền.
“Thỏa thuận? Trên đó đâu có quy định bắt tôi phải loại bỏ người nào”, Trịnh Diêu cười lạnh.
Cô chỉ đồng ý để Trương Ngôn Phù giành được quán quân thôi.
Còn cái khác thì đâu có đồng ý.
Nhà sản xuất cũng gửi cho một tin nhắn lúc ghi hình, lúc đó cô còn chưa biết thực lực của Tô Đào thế nào nhưng hiện giờ cô phát hiện ra cô bé này giống như một bảo vật, khiến người khác không nhịn được muốn tìm hiểu thêm về cô ấy.
“Cô!”, Triệu Duyệt thở gấp.
Tô Đào đứng ngoài cửa có thể cảm nhận được không khí giương cung bạt kiếm ở bên trong, phòng rửa tay luôn là địa phương tốt để bàn bạc những việc xấu, cô cũng không ngờ được hôm nay mình lại gặp phải chuyện này còn trở thành trung tâm của cuộc thảo luận.
Tự nhiên thấy như vậy cũng rất thú vị, cô có chút muốn cười.
“Cô thấy mình không có đủ lý do để loại cô ta sao? Sợ cư dân mạng mắng chết cô sao! Đừng lo, tôi có, kỳ tới cô chỉ cần phối hợp với tôi là được”, sắc mặt Triệu Duyệt đột nhiên thay đổi, dáng vẻ tức giận biến mất hoàn toàn thay bằng dáng vẻ vô cùng nham hiểm.
Trịnh Diêu không biết kỳ tới bà ta muốn làm gì, nếu không cần phải tự mình ra tay thì cô cũng không cần ở đây tiếp tục tranh cãi với bà ta.
Tô Đào nghe thấy động tĩnh trong phòng thì đoán người trong phòng định rời đi, vì vậy liền nhẹ nhàng rời đi trước một bước.
Bước ra khỏi trường quay thì thấy Lưu Niên đã đợi sẵn ở chỗ hẹn.
Vừa lên xe, Tô Đào liền câu được câu không cùng Lưu Niên nói chuyện, có lúc anh ấy nói chuyện với cô mà cô không nghe thấy, phải hỏi lại mấy lần.
Từ lúc nghe Triệu Duyệt và Trịnh Diêu nói chuyện ở phòng vệ sinh, cô vẫn luôn tự hỏi Triệu Duyệt nói kỳ sau đã có đủ lý do để loại bỏ cô là có ý gì?
Cô không có lịch sử đen tối nào đâu nhé!
Ngoại trừ lúc nhỏ có dạy dỗ vài đứa bé ngỗ nghịch thì hình như không có gì thật mà.
Nhưng mà bọn họ đã biết mình sai nên sửa rồi nên thôi, không lẽ thấy mình trở thành người của công chúng nên nhảy ra bôi đen cô?
Cô đối với thành tích học tập của mình thì cũng khá tự tin.
“Đào Tử cậu sao vậy? Mình đang nói chuyện với cậu đó, đang nghĩ đi đâu vậy?”, Lưu Niên nhắc lại tới tận 2 lần mà cô vẫn không thèm để ý.
“A? Cậu nói gì vậy?”, Tô Đào cười cười lấy lòng, cô thật sự không nghe thấy mà.
“Mình nói cậu lên hotseach rồi biết chưa hả”, Lưu Niên lái xe rất cẩn thận chỉ liếc qua xem vẻ mặt của cô một lát rồi quay đi.
Chợt phát hiện người ngồi nghe anh nói xong thì rất hoang mang!
“Hiện giờ không phải văn hóa nào cũng có thể bám trụ lâu như vậy nha!”, Tô Đào nghi ngờ, không phải nói Triệu Duyệt vô văn hóa sao! Bà ta không có văn hóa mà vẫn có thể ở trên hotseach lâu như vậy.
“Hả?”, anh cảm thấy phản ứng của Tô Đào có chút mờ mịt, dứt khoát ném điện thoại sang cho cô.
Điện thoại của Lưu Niên không có mật khẩu, Tô Đào mở điện thoại lên đập vào mắt là hotseach đầu tiên.
#Kỷ Tú Chinh khen vũ đạo Tô Đào#
Kỷ Tú Chinh là một vũ công hạng nhất của cả nước, là nhân vật đạt được cả giải Oscar danh giá.
Tô Đào lấy được khen ngợi từ ông ấy chẳng khác nào có được khẳng định về thực lực vũ đạo, đồng thời Triệu Duyệt vô văn hóa lại lần nữa lọt vào hotseach.
Cô xem xong liền chạy đến weibo chính thức đăng lên một câu.
“Bất tỉ bất tư, khuyên địa tự manh
Bất huyền bất diệu, độc tự mỹ lệ” *
* Tha thứ cho editor ngu dốt, không hỉu
Phía dưới lập tức có fan tương tác.
Là fan trong fandom của cô.
Có mấy fan lớn đồng thời cũng là bạn học cũ của cô.
Từ khi lập weibo chính thức của phòng làm việc, thì fan trong câu lạc bộ tự phát hồi cấp 3 cũng chuyển qua đây.
.