Sự Tái Sinh Của Em Gái Quốc Dân

Chương 15: Quay Phim


Đọc truyện Sự Tái Sinh Của Em Gái Quốc Dân – Chương 15: Quay Phim


Hôm nay là ngày Tô Đào gia nhập đoàn làm phim, Từ Thiên ở phim trường bận quay phim không thể rời đi, vì vậy đã cử một người đi đón cô.

Địa điểm quay phim là ở một cô nhi viện ở thành phố lân cận.

Tô Đào và mẹ của cô được sắp xếp tại một khách sạn ở gần cô nhi viện.

Bọn họ chỉ mang theo ít đồ, chỉ có một cái vali, thu dọn một chút rồi lên đường gia nhập đoàn phim.
Nhưng mà cả đoạn đường chỉ có mười mấy phút đi xe đã tới rồi.
Tô Đào và mẹ cô được người đưa đến địa điểm quay phim, bọn họ vẫn đang quay phim, Tô Đào không đi qua chào hỏi Từ Thiên mà ở bên cạnh đợi Từ Thiên xong việc.
Kiếp trước Tô Đào có xem qua ở trên mạng thấy quay phim sẽ không quay dựa theo kịch bản, cảnh này là lúc nũ chính sau khi trưởng thành quay trở về cô nhi viện để thăm viện trưởng mama.
Ảnh hậu tương lai Tần Doanh buộc tóc đuôi ngựa, khuôn mặt như mịn màng, trắng nõn như trứng gà bóc, là diễn viên mới hot nhất hiện nay, mặc trang phục lưu hành nhất hiện giờ cùng diễn viên đóng vai viện trưởng nói chuyện sinh hoạt thường ngày.
Kỹ thuật diễn của Tần Doanh rất tự nhiên trôi chảy, đối tác của cô ấy cũng là một người diễn viên kỳ cựu, hai người bọn họ là một tổ hợp ăn ý.

Kiếp trước cô không hay xem phim và kịch, một là không có thời gian, hai là hễ cứ cầm vào điện thoại đều là điên cuồng xoát cho Tô Lê, vì vậy cô cũng chưa xem phim này.
Đợi khoảng nửa tiếng, cuối cùng cũng nghe thấy Từ Thiên hô một tiếng cắt, Diệp Ngưng lúc này mới dẫn Tô Đào đến trước mặt Từ Thiên, “Lão Từ”.

Tô Đào ngoan ngoãn kêu một tiếng, “Chú ơi”.
Từ Thiên tháo tai nghe xuống, “Chị dâu, mọi người tới lâu chưa?”, sau đó quay lại gọi người tới, “Đem hai cái ghế đến đây”.
Diệp Ngưng vội vàng nói, “Không cần phiền phức như vậy”.
Từ Thiên xua xua tay.
“Đạo diễn, đây chính là cô bé ông nói sao, lớn lên thật xinh đẹp nha”, phó đạo diễn Trương Hạ đi đến, rõ ràng là đến vuốt mông ngựa, ông ta đã sớm biết diễn viên nhí đóng vai nữ chính lúc nhỏ là cháu gái của đạo diễn.
Diệp Ngưng là mẹ ruột mà chưa nói gì, vậy mà Từ Thiên đã bắt đầu khoe khoang rồi, “Đúng đó, đứa bé nhà tôi tất nhiên xinh đẹp rồi”.
Tô Đào: Ai là đứa bé của nhà chú chứ!
Từ Thiên gọi trang phục viên đến đưa Tô Đào đi thay quần áo, đều là những bộ quần áo được làm rất cũ.

Trang thủ lúc thợ trang điểm làm tóc cho Tô Đào, thì nói cho cô biết làm sao để quay cảnh quay sắp tới.
Tô Đào cầm mấy tờ giấy kịch bản mỏng vừa xem vừa nghe, phân cảnh của cô không nhiều, trước khi đến đây cô đã học thuộc lời thoại, mặc dù vậy nhưng vẫn có chút khẩn trương dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên cô đóng phim.
Từ Thiên sau một hồi giảng giải cảnh quay cho Tô Đào, liền căn dặn thợ trang điểm chăm sóc cô cho tốt rồi tiếp tục đi quay phim.

Kết thúc cảnh này mới đến cảnh quay của cô, Tô Đào tranh thủ khoảng thời gian này ôn tập lại lời thoại một lần nữa, đem những phân đoạn phim kinh điển đã xem qua ở kiếp trước nhớ lại mấy lần, đều là những phân cảnh kiểm tra kỹ năng diễn xuất.
Qua một lúc, Tô Đào có chút bình tĩnh.
“Chữ trên giấy này em đều nhận được sao?”, thợ trang điểm đem khuôn mặt của Tô Đào bôi đen, nghe từng chữ từng chữ trong miệng cô, có chút kinh ngạc.

Tô Đào gật gật đầu.
“Bạn nhỏ em thật giỏi nha, em lên lớp mấy rồi?”, cô rất yêu quý trẻ con, nhất là những đứa trẻ lớn lên xinh đẹp.
“Em học lớp lá rồi”
Nghe vậy, thợ trang điểm hạ tay xuống một chút, ngạc nhiên nói, “Lớp lá? Vậy mà có thể nhận được nhiều chữ như vậy..

lợi hại quá đi”, lúc cô học lớp lá nhiều nhất chỉ có thể viết chữ số Ả rập.
“Anh trai em dạy đó, anh trai em rất lợi hại, anh ấy lên sơ trung rồi, mỗi lần kiểm tra đều ở top 3, anh ấy dạy em rất rất nhiều chữ, còn dạy em làm toán, anh trai em lợi hại nhất”
Phấn điêu cô nương bắt đầu bật chế độ khoe khoang.
Trong mắt thợ trang điểm hiện lên vẻ hâm mộ, nghĩ đến bé con ở nhà vẫn còn đang bú sữa hi vọng nó sau khi trưởng thành cũng có thể thông minh như vậy.
Tô Đào nhìn đến cô bé ở bên cạnh, xem ra cũng không lớn hơn cô bao nhiêu.
Nhớ tới hình như trong kịch bản còn có một nhân vật nhí, có lẽ là cô bé đó đi! Nhân vật này là nữ hai lúc nhỏ, bối cảnh của nhân vật này đó là: Cô là cháu ngoại của viện trưởng, lúc nghỉ đã đến cô nhi viện của bà ngoại nghỉ hè, sau đó hai người gặp nhau ở trường học, cô ấy khắp nơi bắt nạt nữ chủ, sau khi trưởng thành vào làm cùng một công ty khắp nơi nhắm vào nữ chủ, sau đó bị nữ chủ phản công từ mọi phía.
Cô bé ngồi ngay ngắn ở trên ghế, mặc một bộ váy công chúa xinh đẹp, trên đầu cài một nụ hoa, đội một chiếc vương miện, bên cạnh còn có một người đang đút cô bé uống nước, có lẽ nước có chút nóng, cô trực tiếp đẩy tay trợ lý ra, tát cho cô ấy một cái.
Nhìn thấy cảnh này, Tô Đào nhíu nhíu mày, đứa trẻ này thật thiếu giáo dưỡng.
Trợ lý vội vàng nói xin lỗi rồi nhanh chóng đổi cho cô một ly nước khác, cô bé mới hài lòng uống nước, cô bé mở hai tay để trợ lý ôm mình xuống, trợ lý lập tức làm theo.

Tô Đào bĩu bĩu môi, tật xấu gì vậy!
Tiểu nha đầu nhìn thấy Tô Đào thì kiêu ngạo cười lạnh một tiếng, sự chán ghét và kinh tởm trong mắt không hề che dấu chút nào.

Tô Đào có chút không hiểu ra làm sao cả, không biết sự thù địch của cô từ đâu mà đến, đảo mắt không thèm nhìn cô.
Con bé không bằng lòng, bước đến đẩy Tô Đào một cái.
“Bạn làm gì thế!”, Tô Đào trừng mắt nhìn cô, thật là một đứa nhỏ hung dữ.
“Không làm gì hết!”, nói xong lại đẩy Tô Đào một cái nữa.
Cũng may có thợ trang điểm đỡ cô, cái đẩy này không có đẩy Tô Đào ngã xuống ghế, mà trợ lý của con bé chỉ đứng ở bên cạnh nhìn không hề có ý định ngăn cản.
“Ai bảo mày vừa mới nhìn tao”.
Tô Đào bất lực, trời đất chứng giám nha, cô chỉ lướt thoáng qua một cái thôi mà ngay cả con bé lớn lên trông như thế nào cô cũng không biết.
“Vậy thì xin lỗi”, nếu đã làm người ta không thoải mái vậy thì xin lỗi là xong.
Lúc này nhân viên trang điểm chọc chọc cánh tay Tô Đào, Tô Đào quay lại nhìn cô ấy, nhân viên trang điểm cúi đầu nói khẽ bên tai Tô Đào mấy câu.
“Bọn họ nói gì thế?”, cô bé nhướng mày, không vui nói.
Tô Đào không quan tâm con bé quấy rối, sự kinh ngạc trong lòng khiến cô không có cách nào suy nghĩ được gì khác, ngồi thẫn thờ tiêu hóa những gì thợ trang điểm vừa nói.
Vậy mà lại là Triệu Nhất Manh!
Thảo nào mà cái tính kiêu ngạo và thối tha này lại giống hệt nhau! Nếu không phải tại trên mặt con bé đó bôi trét hệt như cái mông khỉ, thì cô đã nhận ra rồi.
Chính là cái con bé mông khỉ này khiến anh trai cô vội vàng mà công khai chuyện yêu đương với người đẹp.


Lúc chuyện yêu đương được công bố, làm tổn thương trái tim của rất nhiều fan hâm mộ, vốn dĩ từng nghĩ nếu anh trai thật sự yêu đương, bọn cô càng nghiêng về giả thiết là một nữ minh tinh khác hơn.
Triệu Nhất Manh dựa vào sức nóng của việc cùng anh trai cô yêu đương mà nhiều lần lên hot seach.

Nhóm Kẹo bông gòn các cô có thể nhìn ra Tô Lê là thật sự thích cô ta liền tin tưởng hai người bọn họ thật sự yêu đương, vậy mà cô ta ba ngày hai bữa lại xào lại tin tức để hút tiền, còn cố tình khoe khoang khắp nơi với bọn cô rằng anh trai yêu cô ta bao nhiêu.
Kẹo bông gòn bọn họ cho rằng hành động của cô ta được Tô Lê ngầm đồng ý dần dần đều bỏ đi.

Đương nhiên những người thoát fan chỉ là một bộ nhỏ.

Nghe nói sau đó phòng làm việc của anh trai âm thầm cảnh cáo cô ta không được quá đáng mới có thể làm yên lòng fan.
Tô Đào lúc đó cũng không có cảm giác gì, Tô Đào từ lúc theo đuổi thần tượng vốn dĩ không phải là fan bạn gái của Tô Lê.

Thật ra đến cô cũng không biết mình thuộc loại fan nào, nếu phải nói có lẽ cô càng giống fan mẹ ruột hơn.
Chỉ cần là con trai chọn thì mẹ già đều hài lòng.
Lúc đó Tô Đào vui tươi hớn hở gửi lời chúc mừng dẫn tới không ít sự chỉ trích nhà Kẹo bông gòn, nhưng mà cô mới không thèm quan tâm, chỉ cần Tô Lê thích là được.
Chỉ là sau này xảy ra sự kiện kia..

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.