Sư Phụ Vai Ác Không Dễ Làm!

Chương 23: Huyền Linh Bí Cảnh Mở Ra


Đọc truyện Sư Phụ Vai Ác Không Dễ Làm! – Chương 23: Huyền Linh Bí Cảnh Mở Ra


Quân Sơn Phái không hổ là phái tu tiên lớn nhất Đông Lâm, hiệu suất làm việc vô cùng nhanh chóng, chỉ trong một buổi sáng đã hoàn thành danh sách báo danh.

Thường Dật kiên nhẫn nghe đệ tử bẩm báo, lần này tổng cộng có 2537 người tham gia báo danh khảo hạch, thông qua có một 1852 người, có một ít người tham gia khảo hạch lớn hơn mười hai tuổi hoặc linh căn thuộc loại Tứ Linh Căn Ngũ Linh Căn, hoặc là thuộc tính không tốt biến dị linh căn ôm tâm tình sẽ gặp may tới tham gia khảo hạch, những người này đều bị đánh rớt ngay từ lúc đầu, đương nhiên người ôm tâm tư như vậy không nhiều, nhưng cũng không phải ít, bằng không có đến hơn 2500 tham gia xét lại chỉ thông qua có hơn 1800 người.

Nghe đệ tử báo cáo xong, Thường Dật đi về quảng trường phía tây, đối mặt với hơn 1800 hài tử, Thường Dật đem linh lực truyền vào lời nói, khí độ thong dong mở miệng: “Chúc mừng các ngươi thông qua cửa thứ nhất của lễ khảo hạch Quân Sơn Phái, có thể đứng ở chỗ này các ngươi cũng phải cảm thấy vui mừng, các ngươi tương lai mỗi người đều có khả năng trở thành đệ tử chính thức của Quân Sơn Phái, hoặc là đệ tử ngoại môn, có thể là đệ tử nội môn, cũng có thể sẽ được chọn làm đệ tử chân truyền của phong chủ nào đó, nhưng trước hết các ngươi phải thông qua lần khảo hạch tiếp theo.”
Khảo hạch tiếp theo không đơn giản, các ngươi sẽ bị truyền tống đến Huyền Linh bí cảnh, Huyền Linh bí cảnh chia làm năm khu vực đông tây nam bắc, các ngươi bị truyền tống địa phía Đông, ở nơi đó chỉ có một ít yêu thú cấp thấp, mà nhiệm vụ chính của các ngươi chính là tận dụng càng nhiều khả năng đánh chết những yêu thú này, lấy được nội đan của bọn chúng càng tốt.

Yêu thú mỗi cấp bậc khác nhau đều mang lại số điểm khác nhau, yêu thú ấp một cho nội đan là một điểm, cấp hai là mười điểm, cấp ba là một nghìn điểm, các ngươi mỗi người phải bắt được ít nhất mười điểm để không bị đào thải, bắt được một trăm điểm mới có tư cách tiến vào nội môn, tổng điểm cuối cùng sẽ phân hạng các ngươi có được các vị phong chủ lựa chọn trở thành đệ tử thân truyền hay không.

Đương nhiên các ngươi cũng có thể đoạt được nội đan trong tay người khác, nhưng các ngươi phải có thực lực, cho nên tìm kiếm đồng bọn tổ đội săn yêu thú cũng là một lựa chọn không tồi.

Bên trong Huyền Linh bí cảnh hung hiểm dị thường, ai trong chúng ta cũng không thể bảo đảm không có phát sinh ngoài ý muốn, mỗi một lần khảo hạch đều có đệ tử chết ở bên trong.”
Nghe được khảo hạch thế nhưng sẽ có người chết, trên quảng trường liền rộn ràng nhốn nháo, rốt cuộc cũng chỉ là một đám hài tử, đối với nguy hiểm khó tránh khỏi sợ hãi, Thường Dật hơi hơi nhíu nhíu mày, đem thân khí thế phát ra toàn quảng trường, bọn nhỏ chỉ cảm thấy một cỗ áp lực cường đại đè xuống, sợ tới mức ngừng nói, hơn một nghìn người trên quảng trường đều lặng im.


Thường Dật giương giọng nói: “Các ngươi yên tâm loại tỷ lệ này không lớn, các ngươi mỗi người đều được mang theo một thẻ bài truyền tống, nếu gặp phải nguy hiểm, chỉ cần các ngươi bóp nát ngọc bài sẽ được truyền tống ra.

Nếu các ngươi vẫn cảm thấy nguy hiểm, như vậy thừa dịp Huyền Linh bí cảnh chưa mở ra, các ngươi có thể lựa chọn rời khỏi đây, trưởng bối các ngươi hẳn vẫn ở dưới chân núi, đương nhiên có thể đem các ngươi mang về, Quân Sơn Phái không cần những người nhát gan yếu đuối tham sống sợ chết.”
Đừng nói, Thường Dật xụ mặt nói chuyện bộ dáng thật đúng là rất hù người, hoàn toàn đã không còn dáng vẻ nịnh nọt tươi cười trước mặt Chu Chu trước kia.

Khi hắn nói xong câu đó, trên quảng trường yên tĩnh, ngay cả tiếng thở dốc cũng có thể nghe được, rốt cuộc vẫn là hài tử, bị hù một chút liền im lặng lo sợ.

Thường Dật hiểu rõ, vừa đánh vừa xoa, hắn dùng ngữ khí hòa hoãn nói: “Ta tin các ngươi không phải hạng người nhát gan yếu đuối tham sống sợ chết, huống chi chỉ là một lần khảo hạch mà thôi, nếu nguy hiểm từng này mà không muốn đối mặt, tương lai làm sao có thể sinh tồn trong tu chân giới nhiều hung hiểm, thảo luận gò đó không bằng thừa dịp hiện tại, Huyền Linh bí cảnh chưa mở ra, trước tiên nên tìm cho mình một ít đồng bạn, cũng là để bảo đảm, được rồi, các ngươi có thể nói chuyện.”
Thường Dật nói xong xoay người đi xuống, tìm vị trí đứng yên, hai tay khoanh trước ngực, nhìn toàn quảng trường, bình tĩnh chờ đợi Huyền Linh bí cảnh mười năm mở ra một lần.

Bọn nhỏ nghe hắn nói xong những lời này liền tốp năm tốp ba tụ ở bên nhau khe khẽ nói nhỏ, Thường Dật nhanh chóng trong đám người phát hiện ra Cơ Vân Lưu.


Nhìn Thường Dật mà tâm sinh cảm khái, không biết vì sao ở trước mặt sư đệ nhà mình luôn có cảm giác không thể dễ dàng bắt chuyện.

Đồng thời, thần sắc Thường Dật thần sắc phức tạp nhìn nữ hài tử cùng tiểu mập mạp nhảy nhót bên cạnh tiểu sư đệ, hai người này thần kinh quá thô rồi, rõ ràng cả người tiểu sư đệ đều phóng thích áp suất thấp, hắn lại không phát hiện, còn liên tiếp trò chuyện, tiểu sư đệ nhà mình sư đệ may mà còn tốt, hai mắt hơi rũ đem hắn coi như không khí, còn nữ hài tử kia lại nắm chặt nắm tay, phảng phất như chỉ cần tiểu mập mạp mở miệng là thượng cẳng tay hạ cẳng chân.

Âu Dương Cẩn còn không biết hắn tự nhận là mỹ nam phong độ nhẹ nhàng anh tuấn tiêu sái đã bị nắm tay của Lâm Linh nhớ thương, lời thề son sắt bảo đảm nói: “Lâm Linh, ngươi sao lại phát run như thế, ngươi đang sợ hãi hả, ngươi không cần sợ, có ta ở đây, chốc nữa tiến vào Huyền Linh bí cảnh ta sẽ bảo hộ ngươi, ngươi xem, ta rất cường tráng.” Nói xong còn vươn đôi tay mập mạp ra khoe.

Lâm Linh sắp không chịu nổi, nghe được lời này càng muốn nổi giận, nhưng từ nhỏ đã được giáo dục tốt, hôm nay, không ai có thể làm hỏng khuôn phép đã được dạy, nhưng tên mập chết tiệt lại vô số lần khiêu khích nhẫn nại của nàng, nếu không phải đã cố nén xúc động, tên này đã sớm nhận một quyền bay xa ngàn dặm.

“Lâm Linh, chốc nữa đi vào Huyền Linh bí cảnh, ngươi đi theo phía sau ta, nếu gặp được yêu thú lợi hại thì để ta bảo vệ ngươi, dù sao ngươi cũng là nữ hài tử, nên tránh ở phía sau nam hài tử.

Đúng rồi, còn có Cơ Vân Lưu, đến lúc đó ngươi không được chạy loạn, ta phải bảo vệ Lâm Linh, ngươi nếu chạy quá xa, ta sẽ chiếu cố không kịp.” Âu Dương Cẩn dùng tấm lòng lo lắng cho Cơ Boss.

Cơ Vân Lưu mắt nhùn mũi mũi nhìn tim, nghe được lời này, bỗng dưng ngẩng đầu lên, nhìn về phía thanh âm truyền đến, kiếp trước trải qua đủ loại tình đời mài giũa ra ánh mắt lạnh lẽo, mà Âu Dương Cẩn không phòng bị, liền đụng phải ánh mắt lạnh băng kia.


Tiểu mập mạp tức khắc ngây người, tâm can phê lơ hơi dao động.

Sau đó nuốt nước miếng một cái, tiểu mập mạp rốt cuộc lấy lại tinh thần, ta là bé ngoan, sợ wá nha.

Cơ Vân Lưu thấy Âu Dương Cẩn ngốc lăng, tức khắc ý thức được chính mình vừa rồi bởi vì lâm vào trầm tư mà quên mất thu lại cảm xúc, hắn nhanh chóng sửa lại biểu tình, nhàn nhạt nói: “Không cần, ngươi bảo vệ tốt mình là được.” Tuy rằng vẫn là thần sắc nhàn nhạt, nhưng lúc này, lạnh lẽo trong mắt đã mất chỉ còn lại đạm mạc.

Cơ Boss biến sắc mặt rất nhanh, nếu không phải ban ngày ban mặt, người nhiều như vậy, Âu Dương Cẩn còn cho rằng chính mình gặp ảo giác, đang lúc hắn muốn hỏi, lại nghe Cơ Boss cự tuyệt nói, tức khắc kích động: “Không được, ta đã đáp ứng nhị thúc phải bảo hộ cho ngươi nữa, ngươi xem ngươi gầy như thế này, làm sao có thể tự vải vệ bản thân.

Không được không được, tuyệt đối không được, nhị thúc nói, tới Huyền Linh bí cảnh muốn ta theo sát ngươi, bảo vệ ngươi, nếu ta mặc kệ, ngươi xảy ra chuyện gì, ta không biết nói sao với nhị thúc nữa.”
Các đệ tử nhà Cơ gia đã không biết nên dùng biểu tình gì đối mặt với bi kịch nhân sinh của bọn họ, bọn họ còn có thể nói cái gì, Âu Dương Tiểu Cẩn, có bệnh đừng từ bỏ điều trị.

Lâm Linh đối với Âu Dương Cẩn tròn xoe hung hăng trợn mắt, ngay cả người mới quen, đều có thể liếc mắt một cái nhìn ra Cơ Vân Lưu không phải đèn cạn dầu, tu vi còn cao hơn bọn họ, cái tên lùn phì này rốt cuộc lấy tự tin từ đâu mà đòi bảo vệ người ta.

Cơ Vân Lưu tuy rằng không biết Âu Dương Húc nói gì, nhưng hắn có thể xác định ý tứ trong lời nói tuyệt đối không giống như Âu Dương Cẩn lý giải, đại khái Âu Dương Húc sợ đệ tử Âu Dương gia ở Huyền Linh bí cảnh gặp phải nguy hiểm, mới bảo bọn họ không thể tách rời hắn.


Vốn dĩ, đệ tử Âu Dương gia không có liên quan tới hắn, nhưng ai bảo người kia may mắn có thể nói chuyện cùng sư phụ của mình, hắn cũng chỉ có thể nhận.

Nghĩ đến Chu Chu, thần sắc Cơ Boss nháy mắt dịu xuống, tuy rằng chỉ trong chốc lát không gặp, nhưng đã bắt đầu nhớ hắn, loại cảm giác này rất xa lạ, nhưng hắn lại không bài xích.

Âu Dương Cẩn nhìn biểu tình của Cơ Vân Lưu từ giá rét đến gió thu hiu quạnh, lại đến gió xuân ấm áp, hắn rất muốn hỏi một câu, ngươi này học biến sắc mặt ở đâu vậy, nhưng may là tiểu mập mạp tuy rằng có hơi choáng váng nhưng không quá khờ.

Không nhịn được nhìn Cơ Vân Lưu, Âu Dương Cẩn ngoài mạnh trong yếu nói: “Ta mặc kệ, ngươi chốc nữa nhất định phải đi theo ta, nhị thúc đã giao nhiệm vụ, ngươi cũng không thể nuốt lời.”
Mí mắt Cơ Boss còn chưa nâng, có lệ nói: “Ta sẽ cố.” Hắn bảo vệ những người này hết khả năng, nhưng đến Huyền Linh bí cảnh hắn cũng có việc cần hoàn thành, không có khả năng không đi theo bọn hắn, cho nên chỉ có thể nói sẽ cố.

Âu Dương Cẩn là người thẳng tính, ở trong quan niệm của hắn chính là không phải là không phải, đối với câu trả lời của Cơ Boss rất không vừa lòng, tức khắc nói, trừng mắt nhỏ tức giận nói: “Cái gì gọi là sẽ cố? Phải là nhất định.”
Âu Dương Cẩn vừa dứt lời, không kịp nghe Cơ Vân Lưu trả lời, liền nghe được dưới nền đất truyền đến một trận ầm ầm ầm vang lớn, giữa quảng trường bọn họ đứng, cột đá nổi lên, vây quanh đang điên cuồng hấp thu linh khí, linh khí càng càng nhiều liền mở ra một vòng xoáy.

Thường Dật nhìn kia vòng xoáy dần dần ổn định, hướng về trên quảng trường cao giọng nói: “Huyền Linh bí cảnh mở ra, khảo hạch chính thức bắt đầu.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.