Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Chương 60: Chuyện quỷ dị ở rừng Tịch Vụ


Đọc truyện Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần – Chương 60: Chuyện quỷ dị ở rừng Tịch Vụ

Gần đây Thần giới liên tục có việc vui khiến các thần tiên ngạc nhiên mừng rỡ không ngừng. Đầu tiên là Thượng thần Kỳ Lân tu dưỡng tốt rồi xuất quan bây giờ lại là Đại Thượng thần của Phượng Hoàng tộc trở về Thần giới, chuyện vui tới liên tục, Thần giới ngập tràn tiếng cười hoan hô

Nhưng điều khiến người ta hết sức tò mò là: Thượng thần của Phượng Hoàng tộc được tìm về nhưng lại cả ngày ở trong tộc, chưa bao giờ xuất hiện trước mặt mọi người.

Sau đó nhờ bốn vị đại thần của Phượng Hoàng tộc giải thích thì các thần tiên mới hiểu rõ nguyên nhân. Thì ra lúc này Thượng thần Phượng Hoàng tộc còn hình trứng nên không thể tùy ý đi lại cho nên không thể gặp ai.

Bởi vì Thượng thần mới của Phượng Hoàng tộc vẫn còn hình trứng nên không thể thăm hỏi kết giao cho nên các vị thần tiên đều nhìn về phía Thượng thần Kỳ Lân của Hoa Dục.

Gần đây Hoa Dục xã giao không ít, như vậy nhiều thần tiên thay phiên nhau đến thăm hỏi, hắn cũng thấy có chút buồn phiền. Nghĩ mình bị mọi người làm phiền như thế vị ở phía Nam kia lại nhẹ nhõm như vậy, Hoa Dục lại sinh lòng khó chịu, quyết định đi quấy rối Phượng Hoàng tộc. Người khác không biết rõ tình huống của Phượng Hoàng tộc nhưng hắn hiểu rất rõ. Cái gì mà Thượng thần của Phượng Hoàng tộc còn là trứng chứ, lừa gạt đám thiếu tiên ngốc kia thì có thể nhưng lừa gạt hắn thì không được. Hoa Dục nhớ lại trước kia nghe thấy thủ hạ đã hồi báo về cuộc nội đấu của Ma tộc. Kể cả chuyện Phượng Hoàng Chu Tước xuất hiện đầy kinh hãi ở Ma giới cùng với chuyện Chu Tước giúp đỡ Ma quân đấu với Hổ vương sự, hắn đều biết hết.

Vốn dĩ cũng lường trước được là Phượng Hoàng tộc không thể nào đưa Phượng Hoàng Chu Tước từ chỗ Ma quân Đoạn Thần về, như thế Thiên đế nhất định sẽ nắm lấy cơ hội cho hắn lãnh binh tấn công Ma giới, thừa dịp Ma tộc còn chưa khôi phục như trước để đánh một trận. Không ngờ, Ân trưởng lão lại thật sự đưa được Phượng Hoàng Chu Tước từ chỗ Ma quân về, diễn dafnlê quysdôn tất cả đều ngoài dự đoán của hắn. Nếu Phượng Hoàng Chu Tước còn ở chỗ Ma quân Đoạn Thần thì chắc chắn sẽ lấy cớ này để xuất binh đánh Ma giới. Mà hắn cũng có thể đánh với Đoạn Thần một trận để báo thù cho đại thù suýt mất mạng của lần trước! Chỉ tiếc là không còn cơ hội nữa…


Sắc mặt âm trầm đi tới chỗ Phượng Hoàng tộc ở phía Nam, đứng ở ngoài kết giới chỗ cửa chính, Hoa Dục bị tiểu thần giữ cửa ngăn lại.

“Vị tiên quân này, xin tha thứ tiểu tiên không có mắt, không biết thân phận tiên quân là gì?” Tiểu thần giữ cửa áy náy cười hỏi Hoa Dục.

“Bổn thần chính là Kỳ Lân Hoa Dục.” Bị người khác ngăn lại hỏi thì Hoa Dục liền thay đổi sắc mặt, lập tức chuyển từ băng hàn sang nắng xuân, cực kỳ ấm áp.

Vừa nghe người đến đại danh thì tiểu thần lập tức biết rõ thân phận hắn. Cung kính hành lễ một cái, cúi đầu hỏi thăm: “Tiểu thần gặp qua Thượng thần Kỳ Lân, không biết Thượng thần Kỳ Lân giá lâm có gì muốn dặn dò?”

“Kể từ khi nghe nói tin tức của Thượng thần Phượng Hoàng, Bổn thần vẫn luôn muốn đến Phượng Hoàng tộc xem thử một chút. Nhưng mấy ngày trước Bổn thần bị các vị tiên gia đến thăm nên không tìm được thời gian. Hôm nay rút ra ra chút thời gian tới đây đi dạo.” Hoa Dục cười nhẹ, ra vẻ quân tử khiêm tốn nhún nhường, cực kỳ ôn nhuận.

Tiểu thần giữ cửa nghe nói vậy thì khó xử nói: ” Chắc hẳn Thượng thần Kỳ Lân cũng đã nghe nói lúc này Thượng thần tộc ta không thể gặp khách.”


Hoa Dục phất tay nói: “Bổn thần biết, lúc này Thượng thần Phượng Hoàng không thể gặp khách, gặp Thượng thần Phượng Hoàng cũng chỉ là nói vậy thôi. Lần này Bổn thần đến chủ yếu không phải để gặp Thượng thần mà là có chuyện tìm Ân đại thần.”

Tiểu thần vừa nghe thấy thế thì do dự một chút rồi để Thượng tiên sau lưng dẫn Hoa Dục tiến vào.

Sau khi đi theo Thượng tiên vào Phượng Hoàng tộc, đi đến một con đường nhỏ vắng vẻ, Hoa Dục phất tay với Thượng tiên dẫn đường ở phía trước một cái. Thượng tiên đó đi thêm được hai bước rồi liền ngã xuống mặt đất. Hoa Dục nhếch khóe miệng, đầy khinh thường, biến Thượng tiên thành một tảng đá, lắc mình một cái hóa thành bộ dáng Thượng tiên đó rồi sải bước đi dạo trong Phượng Hoàng tộc.

Bên trong rừng Tịch Vụ, mấy vị trưởng lão mới vừa thi hành pháp với A Sửu xong, mệt mỏi ra khỏi kết giới. Mấy vị trưởng lão vừa ra ngoài thì trong rừng Tịch Vụ khôi phục vẻ yên tĩnh, ngoại trừ âm thanh gió thổi cỏ lay thì không có tạp âm nào khác.

Đột nhiên một bóng dáng âm thầm xuất hiện ở ngoài kết giới. Đứng ngoài kết giới tinh tế quan sát một lượt, Hoa Dục đột nhiên cười rộ lên. Nhếch miệng nở nụ cười lạnh quyến rũ mất hồn. Một luồng sáng đỏ xuất hiện ở phía xa xã, Hoa Dục đánh về phía kết giới.

Lúc Hoa Dục phá giải được kết giới thì đột nhiên cảm nhận được một hơi thở xa lạ. Loại hơi thở này giống tiên nhưng lại không phải tiên khiến Hoa Dục sinh lòng cảnh giác, lập tức thu tay lại rồi rút lui nhanh như tia chớp.


Mới vừa bỏ chạy thì Hoa Dục chậm rãi khôi phục tỉnh táo. Hắn hoài nghi hơi thở xa lạ lúc nãy là yêu ma. Phượng Hoàng tộc có thể dễ dàng đưa Phượng Hoàng Chu Tước từ Ma giới về, không biết có phải đã đồng ý với Đoạn Thần cái gì rồi không. Nghĩ như thế Hoa Dục lại thấy không sai, nhất định Phượng Hoàng tộc và Ma tộc có giao dịch gì đó.

Hoa Dục cong khóe miệng lên nở một nụ cười quỷ dị. Thật là thú vị, mặc dù lúc này còn không biết Phượng Hoàng tộc và Ma quân đã nói những gì hay có giao dịch gì. Nhưng Hoa Dục tin tưởng cuộc giao dịch này liên quan đến Phượng Hoàng Chu Tước. Muốn biết được Phượng Hoàng tộc và Đoạn Thần có giao dịch gì thì điểm mấu chốt trong đó vẫn là Phượng Hoàng Chu Tước.

Nghĩ đến Phượng Hoàng Chu Tước, Hoa Dục cười càng sâu. Phượng Hoàng Chu Tước đã sớm biến hóa, Phượng Hoàng tộc lại nói dối lấy cớ không cho Phượng Hoàng Chu Tước gặp người, đây là vì muốn câu giờ. Rừng Tịch Vụ chính là nơi quan trọng của Phượng Hoàng tộc, trong đó có hỏa trì (có thể hiểu là ao/hồ lửa), là thứ thuốc chữa thương rất tốt mà thế gian hiếm có. Năm đó nếu không phải Thiên đế đồng ý với Phượng Hoàng tộc ba điều kiện thì Phượng Hoàng tộc và Đại thượng thần đời trước cũng là Thiên hậu bây giờ sẽ không để hắn vào trong rừng Tịch Vụ chữa thương hơn một tháng trong hỏa trì. Vừa rồi mấy lão già kia vác vẻ mặt mệt mỏi đi từ trong rừng Tịch Vụ ra ngoài cho thấy nhất định Phượng Hoàng Chu Tước ở bên trong! Sắc mặt mệt mỏi là vì sử dùng pháp thuật quá độ, bọn họ tự thi pháp cho Phượng Hoàng Chu Tước! Nhất định là Chu Tước bị thương!

Suy nghĩ mọi thứ cẩn thận xong thì mắt Hoa Dục cong thành hình trăng lưỡi liềm. Lầm bầm lầu bầu vài chữ: “Thật là thú vị, cực kỳ thú vị. Nếu không quay lại xem một chút lỡ bỏ qua gì đó thì thật là đáng tiếc.” Nói xong Hoa Dục quay người lại. Hơi thở như tiên như ma vừa rồi nhất định là yêu ma, không biết Đoạn Thần phái yêu ma ở ẩn bên trong Phượng Hoàng tộc là có mục đích gì.

Trở lại chỗ cũ, Hoa Dục không có phát hiện ra hơi thở lúc nãy nữa, mày đen cau lại rồi nghĩ đến cái gì đó lại giãn ra.

“Nếu đã không gặp được thì cũng không sao. Lúc này không ai làm phiền, không bằng đi vào nhìn thử xem coi Phượng Hoàng Chu Tước thế hệ này có bộ dáng gì, bây giờ đã biến hóa thế nào rồi.” Cười nhạt lẩm bẩm vài tiếng, Hoa Dục nâng đôi tay thon dài trắng thuần ra đánh về phía kết giới.

Một hồi lâu có một luồng sáng vô hình đánh vỡ kết giới, Hoa Dục nhấc chân chậm rãi đi vào.


Năm đó hắn chỉ còn dư lại một chút hơi tàn, dưỡng trong rừng Tịch Vụ một tháng, lúc nào cũng rối loạn, không thể tỉ mỉ xem xét cảnh tượng nơi này. Không biết mấy trăm năm qua nơi này có thay đổi gì không

Hoa đen như mực lớn nhỏ đủ kiểu, đủ mọi màu sắc làm đẹp trên cỏ xanh, trông vẫn như xưa. Lớp cỏ như một tấm vải cản đường. Hoa Dục đẩy đám cỏ rũ xuống, khẽ khom người chậm rãi đi về phía trước. Càng đi Hoa Dục càng có cảm nhận mạnh mẽ. Đây là sự gào thét tới từ trong cơ thể, dẫn dắt Hoa Dục đi về phía trước. Hỏa trì của Phượng Hoàng tộc có thể chữa trị tất cả Linh thú có thuộc tính nóng. Năm đó Hoa Dục từng trị liệu ở đây, thân thể hắn hô hào khao khát hỏa trì.

Đẩy lớp cỏ cuối cùng ra, Hoa Dục dừng lại, hai tròng mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm nữ tử đang ngâm mình trong hỏa trì ở phía trước.

Trong hồ nước đỏ tươi có một nữ tử lõa lồ đang ngâm trong đó, cảnh tượng này xinh đẹp ướt át. Nhưng người trong ao có khuôn mặt trẻ trung, khuôn mặt sạch sẽ thanh tú hoàn toàn không hợp với cảnh tượng xung quanh. Hoa Dục nhìn đến xuất thần, đây là thế hệ Phượng Hoàng Chu Tước mới sao? Thế hệ Phượng Hoàng Chu Tước mới này cũng chỉ hơn hai tuổi, khuôn mặt nữ tử trước mắt này nhìn như đã được trăm tuổi rồi vậy, nhất định là có vấn đề.

Hoa Dục nghĩ không ra nên giơ chân đi về phía A Sửu. Dừng lại trước mặt A Sửu, mắt quan sát cả người A Sửu.

Rất lâu sau vẫn không nhìn ra được gì, Hoa Dục ngồi xổm xuống, vươn tay muốn đụng vào A Sửu. Bỗng nhiên lá cỏ ở bốn phía như thanh đao sắc bén hợp thành một đoàn liên tục đánh về phía Hoa Dục không ngừng.

Hoa Dục vội vàng lui về phía sau mấy bước, thiết lập một kết giới bảo vệ mình, nheo mắt lại rồi cảnh giác quan sát bốn phía. Không phát giác được hơi thở của Linh thú nào khác, Hoa Dục nhìn về phía người trong ao. Phát hiện người trong ao đã biến mất không biết từ lúc nào! Nhanh chóng nhìn xung quanh nhưng vẫn không phát hiện A Sửu đâu, Hoa Dục thầm nghĩ có điều kỳ lạ nên không dám ở lại lâu mà lập tức bỏ chạy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.