Sư Phụ, Không Cần A

Chương 67: Bộ phận non mềm nhất


Đọc truyện Sư Phụ, Không Cần A – Chương 67: Bộ phận non mềm nhất

Đến… đến. Cao trào.

Thế nhưng vì do vải bố ma sát vết châm trên lưng, tới cao trào dâm đãng…
Thân thể trắng noãn từ đầu đến ngón chân đều gắt gao co rút lại, toàn
thân đều co rút từng trận, miệng ta cắn chặt sàng đan không phát ra
thanh âm gì, toàn thân run run như hít thở không thông trong nước.

“Thật sự là dâm oa, như vậy đều có thể đến sao?” Tam ca dứt lời, nâng tay ném bạch bố qua một bên, sau đó cầm lấy châm lại một lần đâm vào lưng. “Ô”
toàn thân ta phập phồng, đột nhiên đau đớn làm cho hơi thở bị kiềm hãm
của ta lập tức càng thêm đứt quãng. Tam ca hắn mặc cho ta vặn vẹo, một
bàn tay giữ chặt kiều đồn bên trái, tay thao tác ngân châm đâm vào da
thịt ta.

Thân thể run rẩy thừa nhận tra tấn không có điểm tận
cùng, trong đầu không ngừng ù ù, trong miệng mật dịch cũng không ngừng
chảy xuôi. Hạ thân chảy ra lượng lớn mật dịch, đem bụng nhỏ trong tư thế nằm úp sấp hoàn toàn ẩm ướt, không cần xem cũng biết đây là hình ảnh
dâm mỹ thế nào. Điều khiến ta ngạc nhiên là Tam ca trừ bỏ động tác vừa
rồi thì không làm gì nữa. Hắn tập trung tinh thần không ngừng thi triển

châm ở trên lưng ta. Thỉnh thoảng lấy vải sạch lau đi huyết châu và mồ
hôi trên người ta.

Thân thể tràn ngập trong khát vọng cùng đau
đớn, so với nỗi đau đớn, cảm giác khát vọng còn đáng sợ hơn nữa. Mỗi khi hắn rời tay, thân mình vì tình triều mà càng kích động. Mãi đến khi
châm một lần nữa lại rơi xuống trên người mới có thể thoáng giảm bớt cảm giác ấy.

Ta giống như đèn tường bị thiêu đốt suốt đêm, ý thức
của ta dần dần ảm đạm. Ta từng có một hai lần vì tình triều liên tục
kích động mà mệt mỏi ngất đi, nhưng dục vọng tra tấn khiến ta tỉnh lại.

Nếu như ngón tay ta có thể cử động, ta sẽ dùng móng tay đâm vào thân thể
đang run run này làm cho nó đau đớn thấu xương mà giải thoát. Nếu như
chân có thể cử động, ta sẽ lấy gan bàn chân đạp lên sàng đan và không
ngừng ma sát đùi để giảm bớt ma ngứa. Nếu như ta có khí lực ta sẽ liều
mạng thét chói tai làm cho hơi thở không ngừng bành trướng theo tiếng
gào…

Nhưng trừ bỏ chờ đợi ta cái gì đều làm không được, chờ đợi
thân ca ca hoàn toàn chà đạp cơ thể ta. Chờ hắn ở sau lưng vô tình châm
thiên thiên vạn vạn cái lỗ nhỏ, sau đó còn châm lên mông trắng noãn và
đóa hoa tối tư mật. Thân thể của ta từng khắc đều có vết tích hắn lưu
lại.

Ta vốn nên chết đi, nhưng ta không dám, bởi vì hắn nói nếu
như ta chết sẽ có rất nhiều người bị chôn cùng. Đúng vậy, ta không thể
chết được. Chậm rãi thở ra một cái, vô lực mỉm cười- ta vì sao phải
chết? Bằng cái gì muốn ta chết? Ta phải sống thật tốt, chẳng sợ tối nay
bị nhiều tra tấn và khuất nhục, đều phải ngoan cường sống sót. Ta còn có ngày mai tốt đẹp, ta còn có tâm nguyện vẫn chưa hoàn thành, vì cái gì
bởi vì một người xấu mà chết!


Nhắm mắt lại, ta run rẩy yên lặng
đếm số lần châm hạ xuống trên người: một, hai, ba… Mãi cho đến một ngàn
năm trăm lần, bàn tay to của hắn rời khỏi ngực.

Hiểu rõ phần eo đau nhất đã qua, hiện tại nơi bị lăng ngược ( lăng nhục + ngược thân) là cánh mông mềm mại.

Châm đầu đâm xuống thân mình ta liền theo bản năng nâng cao lên. Cơ hồ có
thể cảm nhận được châm đâm xuống cùng da thịt co dãn mười phần va chạm
vào nhau, một tia hàn ý lạnh như băng.

Nơi đó vốn là bộ phận tối mềm mại và co dãn, châm chọc xuống phá tan lớp da bảo hộ đâm vào da thịt.

“A”

“Thực thích có phải không?” Tam ca đột nhiên phát ra âm thanh trầm thấp, làm
cho ta theo bản năng chấn động. Ta chậm rãi buông lỏng cảm thụ của thân
thể không nói gì, yên lặng giống như vừa rồi âm thầm đếm số lần châm hạ
xuống cơ thể.

Thân thể đã cảm thụ trăm ngàn bồi hồi trong cao
trào lẫn lỗn vực sâu đau đớn, ta cố gắng áp chế khoái cảm khi được chạm
vào da thịt nhưng không thể. Cho dù Tam ca khi nói chuyện hơi thở không
cẩn thận lướt qua trên người đều có thể làm cho thân mình ta căng thẳng

thật lâu.

Dùng ý trí phân tán sự chú ý, không cần quá chìm đắm
vào những đụng chạm rất nhỏ ấy, không cần bởi vậy mà đến cao trào. Bởi
vì như vậy Tam ca sẽ kìm trụ cơ thể ta đến chết, Tam ca tiếp tục thi
triển ngân châm một cách vô tình. Cái loại cảm giác này thực sự là sống
không bằng chết.

2001, 2002,… châm lạnh đã muốn chọc đến phần
mông cánh hoa phía dưới, tới gần địa phương tối tư mật. Tam ca lấy tay
nâng cao đùi phải của ta lên, sau đó tiếng vòng sắt vang vang. Vừa mới
đụng vào làm cho thân mình ta lại co rút mãnh liệt, ta cắn chặt môi để
sự đau đớn kiềm hãm khoái ý phía dưới. Tiểu huyệt căn bản đã không thể
nào khống chế nổi, giờ phút này chất lỏng niêm ngấy(đặc dính) nơi hạ
thân đang chảy ra.

Tam ca lại một lần bắt đầu đâm xuống. Lấy châm đâm vào bộ phận mềm mại nhất.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.