Sư Phụ, Không Cần A

Chương 49: Đao phong lạnh lẽo


Đọc truyện Sư Phụ, Không Cần A – Chương 49: Đao phong lạnh lẽo

Trong lúc xúc cảm
lạnh lẽo rời khỏi hai chân, ngược lại ở chỗ bắp đùi mềm mại có gì đó nhẹ nhàng di chuyển. Hơi thở nóng rực của Tam ca phảng phất trên cơ thể ta, khiến ta kích động sợ run không thôi. “Tê Nhi biết đây là cái gì sao?”
Bên trái, giường lún xuống một đoạn, thân hình thon dài rộng lớn của hắn tiến gần đến bên người ta. Xúc cảm lạnh lẽo lưu luyến trên ngực, nhẹ
nhàng mơn trớn hai luồng tuyết phong cao ngất đang khẽ run, cũng không
buông tha tiểu đỉnh phấn hồng.

“Không biết…” Xúc cảm lạnh lẽo như Kim Như Ngọc, có chút man mát. Ta không nhận ra hình dạng của nó, tự áp chế cảm xúc không khoẻ quay cuồng trong thân thể, run rẩy nhận khiêu
khích vô tình. “Là dao nhỏ.”

Ta ngay lập tức theo phản xạ lùi về sau, đầu óc ông một tiếng, trong lòng nghĩ đến chính là “Bị phát hiện “.

“Tê Nhi sợ sao?” Lạnh lẽo gì đó kề sát cổ ta, sau đó là hai gò má. Lòng ta
bắt đầu rung lên, nếu như bị hắn phát hiện, ta sẽ phải nhận trừng phạt
như thế nào? Trong lòng nghĩ lung tung, lại bị thanh âm của hắn đánh
gãy. “Tê Nhi thân mình thực trắng, thực mịn màng. “

Tam ca có vô
vàn kiên nhẫn và hứng thú, nhìn toàn thân ta run rẩy vì dục vọng quá mức mãnh liệt và vì tiếp xúc với sự lạnh lẽo, “So với bạch ngọc đẹp nhất

còn đẹp hơn.” Vừa dứt lời chỉ nghe xoát một tiếng, ta liền cảm thấy một
tia sát khí lãnh ngạnh, đến từ đầu mũi nhọn vũ khí trí mạng. Cùng lắm
thì chết thôi, lòng ta âm thầm suy tưởng, đầu óc cũng trở nên thanh minh một chút. Mũi nhọn kia lại đi tới địa phương chính giữa hai chân, một
bàn tay to nóng rực giữ lấy chân chưa bị trói, làm cho địa phương đáng
xấu hổ nhất rộng mở. “Tê Nhi muốn thành người lớn, mànơi này lông dài
như thế, nhiều như thế.”

Địa phương tối tư mật liền bị ca ca trơ
mắt bình luận như thế, cảm giác thẹn thùng làm cho lòng ta co rút mạnh
mẽ. “A!” Là ngón tay hắn khinh túm tế thảo màu đen phía trên hoa huy*t ( đoạn này không dịch sát nghĩa đâu nhá :X). Ngón tay không ngừng kéo một sợi lông tơ thật nhỏ, khi nói chuyện hơi thở nam tính phun lên tiểu
huyệt khẩu, khiến nơi đó không ngừng co rút nhanh, khát vọng hắn có thể
hung hăng đối đãi, nhưng mà hắn không có.

“Ca ca giúp Tê Nhi dọn sạch cỏ hoang được không.” Hắn bỗng nhiên nói.

“Ca ca… Không cần…” Ta hoảng sợ cảm nhận được mũi nhọn lợi hại kia đã
đụng tới hoa khâu non mịn, da thịt nơi đó đang sợ hãi không ngừng run
rẩy.

“Tê Nhi biết hay không, ca ca thích nhìn ngươi khóc kêu,
ngươi càng khóc kêu, ca ca lại càng muốn hung hăng đùa bỡn ngươi, như
vậy ngươi sẽ thực ngoan ngoãn.” Hắn dừng một chút, nói, “Từ rày trở về
sau, Tê Nhi lại thật không ngoan.” Một cỗ khí lạnh từ sâu trong nội tâm
lan tràn , cùng thân thể nóng rực hình thành sự đối lập mãnh liệt.”Tê
Nhi nhớ rõ phải nâng chân lên cao, không nên hạ xuống, nếu không ── dao
này chém sắt như chém bùn, Tam ca từng dùng nó giết không ít tội phạm.”

“Ngươi… Ngô…” Ta cắn môi, dao nhỏ lạnh lẽo dán lên Hoa Khâu non mịn, khiến ta
run rẩy lợi hại. Một cơn khoái cảm dọc theo lưỡi dao lan tràn toàn thân, bụng ta không ngừng quặn thắt. Chân chưa bị trói buộc cuối cùng vì nỗi
sợ hãi trào dâng trong lòng, chậm rãi nhích qua một bên. “Tê Nhi thật

ngoan… Lớn tiếng kêu cho ca ca nghe!” Dứt lời dao kia tàn phá từng chút
từng chút một trên hoa khâu.

“A…” Rất ngứa, mắt không nhìn thấy,
mọi cảm quan liền trở nên nhạy cảm. Vốn là lợi khí giết người khiến
người ta sợ hãi, đang ở chỗ tối mềm mại tối tư mật của ta, một lần rồi
một lần xoẹt qua. Vô tận sợ hãi hỗn loạn, càng làm cho nơi đó vạn phần
linh mẫn. Cảm giác ma ngứa từ lỗ chân lông nhỏ xíu trên khắp toàn thân
một tia một tia thẩm thấu đi ra, toàn thân một hồi rồi một hồi phiêu
đãng, muốn cong ngón tay, nhưng cả hai tay đều bị trói lại. Lưỡi dao sắc bén vô cùng, chỉ cần vừa động liền khó tránh khỏi bị thương. Ta không
dám động, chỉ lấy hàm răng hung hăng chà đạp môi dưới, muốn dùng sự đau
đớn giảm bớt chỗ quay cuồng nơi hạ thân, thật khó chịu thật ngứa.

“Hô” Tam ca biên tinh tế quát, hơi thở phảng phất nơi đó,

“Đại ca, không cần thổi, ta nhịn không được …“

“Ngô… Tê Nhi không muốn ca ca thổi sạch mao đi sao?” Bàn tay to vuốt ve bụng
phẳng, ngay sau đó hai ngón tay kề vào bên miệng ta. Hai ngón tay thô
ráp trực tiếp chui vào đôi môi đang hé mở, cạy mở hàm răng, vặn vẹo cái
lưỡi mềm mại không ngừng đùa bỡn, ngón tay kia trừ bỏ hương vị mồ hôi,

còn có vị đặc biệt. Ngón tay ở trong miệng cuốn quấy, Tam ca nói, “Thế
nào, cảm nhận được tư vị của da lông mình không?”

A a a, đó là…
Cái lưỡi bị hai ngón tay thô ráp vặn vẹo không thể chạy trốn, cũng quấy
lên sóng triều mãnh liệt nơi đáy lòng. Mật dịch trong miệng dần dần tràn ra, Tam ca cuối cùng cũng cảm thấy mỹ mãn rút ngón tay ra, trong miệng
ta có một vị chan chát… Mao của chính mình đang trên đầu lưỡi. “A…” Ta
đang muốn đem nhổ da lông trong miệng ra, lưỡi dao sắc bén kia lại lui
tới Hoa Khâu. “Thử… Thử…” Đao phong quét ngang nơi đó, thanh âm rõ ràng
rơi vào lỗ tai ta. Toàn thân run sợ mãnh liệt bởi bị lăng ngược, nỗi sợ
hãi ẩn sâu khiến dục vọng càng mãnh liệt, dục vọng lại vì sợ hãi bắt đầu sinh sôi trong thân thể, linh hồn tận trong cùng bị cảm thụ hỗn loạn
này hành hạ. Bắt đầu hoảng hốt, trong óc dần vang lên những tiếng nổ lốp đốp. Cảm giác này… Đến rồi sao? Thời điểm mà ca ca dùng dao nhỏ dọn
sạch sẽ nơi đó sao? Không thể, ta nghĩ như vậy khiến thân mình run rẩy
mãnh liệt, tiểu huyệt cũng co rút lại ── dao nhỏ sẽ sáp đến địa phương
tối non nớt kia ư. Mật dịch trong miệng không thể ngăn chặn ngày càng
chảy xuống nhiều, ta đói khát lại không biết làm sao, tâm bởi thanh âm
dao nhỏ “Thử thử” xẹt qua xẹt lại, nhảy bang bang.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.