Sư Phụ, Không Cần A

Chương 44: Tam ca, ta ngồi xuống không nổi đi


Đọc truyện Sư Phụ, Không Cần A – Chương 44: Tam ca, ta ngồi xuống không nổi đi

Cảm giác tê dại dầndần tràn ngập toàn thân, ta không tự giác bắt đầu mút mạnh ngón tay kia. Hắn dần dần buông đầu ta, lấy ngón tay tàn phá ngực tuyết trắng nổi lên vài điểm điểm đỏ bừng.

“Ngô…”

Địa phương non mềm nhưvậy sao có thể chống lại ngón tay thô xoa nắn khinh bạc, chỉ chốc látliền tê dại sưng trướng lên. Bên trái thân mình hình như có một dây thần kinh truyền cảm xúc từ đầu ngực nối thẳng xuống bụng, toàn thân độtnhiên run lên, hạ thân lập tức ẩm ướt.

“Thích nơi này sao?” Tam ca thanh âm khàn đục từ bên tai truyền đến, ngón tay dùng chút lực.

“Ách…”

Đau, nguyên lai nhũ tiêm tê dại bị hung hăng đè ép, ta đau đến mức cơ hồthét chói tai, mà thanh âm vô tình bị chặn lại bởi hai ngón tay ở trongmiệng. Miệng gắt gao mở ra, nhưng đổi lấy ngón tay trong miệng càng đútvào sâu hơn. Ngón tay cơ hồ chạm đến cổ họng. Nước mắt do hai nơi bịthống khổ nhất thời chảy ra, toàn thân càng lùi về phía sau nhưng bịtường lạnh ẩm ướt chặn lại. Hắn giống như đã phát hiện, tốc độ thoángchậm lại. Ngón tay từ ngực di dời xuống, một đường xẹt qua da thịt ẩmướt, cuối cùng đi tới bụng. Nó xoay tròn vẽ vài vòng, lúc sau không cóhảo ý tiến vào hoa huy*t.

“Nơi này lại chảy ra. Muốn sao?”

Hắn xả môi cười, hai mắt nhìn ta thật sâu, lại đưa tay đặt ở miệng hoahuyệt vẫn không nhúc nhích, ta không khỏi run nhè nhẹ, mọi cảm giác đềutập trung ở chỗ kia, sợ hắn nghĩ ra chủ ý gì tra tấn ta.

“Muốn cái gì đó lớn hơn sao?”


Ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng, bắt được tay ta, đặt tại trước khố của hắn. Nhục bổng thô to bị trói buộc ở trong quần, nhảy dựng nhảy dựng, giốngnhư có sinh mệnh. Ta sợ hãi liên tục lắc đầu quầy quậy, không cần, không cần nhục bổng ca ca tiến vào…

“Giúp ta cởi “

“Ngô…” Muốn ta tự tay cởi quần ca ca sao? Lắc đầu, ta làm không được.

“Vậy thì để cho xà đến.”

“Ngươi!”

Trong lòng ta khóc thét, con người trước mặt quả thực muốn đem ta tra tấn đến chết mới cam tâm a. Trong miệng còn bị hai ngón tay rút ra chọc vào,toàn bộ cằm đều tê dại, hai tay run rẩy đi vào lưng hắn, ngón tay nhẹtúm muốn cởi bỏ đai lưng. Đầu đầy mềm mại ô phát chảy xuống đến trướcmắt, hắn lấy năm ngón tay nắm lấy mái tóc hướng về phía trước. Chắc làta quá khẩn trương, ngón tay run rẩy, làm thế nào cũng không tháo đượcđai lưng, hắn thở dài một tiếng buông tóc, một tay nhanh và gọn đem dâylưng cởi bỏ. Sau đó liền kéo tay ta đem khố cởi ra, nhục bổng thật lớnlập tức hùng dũng nhảy ra.

“Tự mình ngồi lên.”

Ngồi chồmhỗm ở trước mặt Tam ca, nhục bổng cao cao hướng về phía trước giơ lên,bắn ra bắn ra đong đưa cao thấp, như là nóng lòng muốn thử. Đỉnh nhụcbổng màutím đã muốn rỉ ra dịch trắng đục, tỏ rõ nó rốt cuộc có bao nhiêu vội vàng.

“Ngô…”

Ta ngậm ngón tay hắn, lắc đầu tỏ ý không được.

“Không lên trên, hửm?”

Nói xong ngón tay hắn rút khỏi miệng ta, bàn tay to đem ta nâng lên một chút, ngược lại dựa chính người mình lên tường, đem ta đặt ở trên đùi.Nhục bổng thô to đặt lên cái bụng bằng phẳng của ta, chảy ra dịch trắng, ra sức tàn sát rốn nhỏ. Vừa mới bị ngón tay sáp lâu lắm, ta miệng cònrun lên, mật dịch không chịu khống chế chảy xuống phía dưới, hắn lấyngón tay quệt chất lỏng chảy ra, lập tức bỏ vào miệng mình.

“Thật ngọt.”

Đôi mắt tràn ngập tình dục nhìn chằm chằm đôi môi ta được tẩm ẩm ướt mà tỏa sáng, vội vàng hôn lên. Ta đè bờ vai hắn lại lùi về phía sau, lạibị nhấc bổng lên.

“Chính mình tự ngồi xuống đi.”


“Tam… Tam ca…”

“Ngồi xuống đi!”

“Chúng ta không thể… Không thể … Chúng ta không thể…”

“Còn nhớ rõ ngươi đã nói cái gì sao?”

Đúng vậy, ta nói rồi ── cầu hắn hung hăng đùa bỡn ta, nhưng là… Tìnhhình hiện tại, vô luận thế nào ta cũng ngồi không nổi nữa. Bởi vì thânmình nhẹ nhàng, ta theo bản năng nhẹ cầm lấy bờ vai của hắn, không biếtlàm sao. Nhục bổng ngẩng cao đầu ngạo nghễ ngay tại phía dưới tiểuhuyệt, kích thích mãnh liệt cùng cảm giác hổ thẹn làm cho ta hô hấpkhông thuận, không nhịn được nhẹ giọng thở dốc.

“Ta đếm tới ba, nếu Tê Nhi nếu không xuống dưới, ta buộc phải để thứ gì đó đặc biệt đi vào.”

“Ta… Ô ô… Ngươi là đồ trứng thối…”

“Một…”

“Ta không dám… Sẽ không…”

Thất kinh vặn vẹo eo nhỏ, ta vô luận như thế nào cũng không dám ngồi xuống.

“Hai…”


“… Ngô…” Cắn răng buộc chính mình ngồi xuống, ai biết thế nhưng miệng nhỏlại khép chặt ngay trên đầu nhục bổng. Ta ngồi nửa vời, nức nở làm saocũng không thể di chuyển xuống dưới. Tam ca nâng thắt lưng, bởi vì dụcvọng bị tiểu huyệt của ta gắt gao cắn mà thở dài.

“Vật nhỏ thật nhanh, vừa rồi không phải còn ăn được ba ngón tay sao?”

Nghe được lời nóidâm loạn của ca ca, toàn thân ta đều căng thẳng, tiểu huyệt lại co rút lợi hại hơn.

“Tê… Nha đầu hư hỏng, tưởng kẹp chết ta sao?” Ba! Đại chưởng hung hăng hạxuống mông ta, toàn thân căng thẳng mạnh mẽ, thế mà liền thuận lợi ngồixuống.

“Nha nha nha!”

“Xem ra Tê Nhi thích như vậy!” Ba,ba, ba, ba… Đại chưởng không ngừng phát vào vú tuyết trắng mềm mại, tiểu huyệt chứa nhục bổng không ngừng co rút lại. “Đau… A… Ân…” Mông đauđớn tác động khiến tiểu huyệt phía trước không ngừng co rút lại, dần dần mang đến đồng dạng khoái cảm. Ta cắn môi, sợ chính mình lại phát rathanh âm dâm đãng.

“Biết diệu dụng sao?(giúp ad với)” Ba, ba, ba… Bàn tay to không ngừng ngược đãi, bức bách tiểu huyệt gắt gao cắn nhụcbổng, một lần một lần tác động xuống phía dưới . “Hảo nhanh… Nha… TiểuTê Nhi huyệt nhỏ phóng túng thực nhanh, giáp ca ca thật thoải mái.“

“Không… A…” Không cần nói như vậy, tiểu huyệt của ta không ngừng co rúm, haitay gắt gao cầm lấy bờ vai của hắn, tiểu huyệt vừa mới ngậm được một nửa cây ư nhục bổng, mặc cho Tam ca phát cỡ nào cũng không thể nuốt xuống.

“Hao tổn tâm trí a…” Tam ca nói xong, bỗng nhiên thắt lưng động một cái hung hăng đâm lút cán.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.