Sư Phụ, Không Cần A

Chương 128: Thục Ngọc Trì 6


Đọc truyện Sư Phụ, Không Cần A – Chương 128: Thục Ngọc Trì 6


Thân mình bị kích thích mãnh liệt giống như thuyền bị lung lay trong gió bão, chỉ có thể gắng sức thừa nhận áp lực, bởi vì từ đáy lòng ta đã sớm biết chống lại sóng gió kia chỉ có một kết cục là, tan xương nát thịt.

Hạ thể tràn ngập dâm thủy, dần dần có thể nới rộng hơn.

Thân thể mảnh mai đã bắt đầu phản ứng, theo bản năng phối hợp động tác của họ, cắn chặt, quấn quýt giống như không muốn buông tha.
Cơ thể đã được huấn luyện đến mức này ư?
“Ư… Tiểu dâm phụ… muốn nuốt hết ta sao…” khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng của sư phụ Ôn ly dần dần nổi lên một sắc thái khác.

Người thở hắt một tiếng cố chen chúc trong thân thể chết lặng của ta, hai tay bắt lấy tuyết đồn phối hợp tốc độ đâm chọc mãnh liệt nâng lên phía trước.

Nghe thấy tiếng rên rỉ mỏng manh lại cố tình nhét ngón tay vào cúc huyệt.
Cúc huyệt dưới tác dụng của viên thuốc bắt đầu trở nên tịch mịch.

Ta cảm thấy thẹn vô cùng.


Nhưng chỉ trong chớp mắt, cảm giác đó đã biến mất rồi lại xuất hiện lần thứ hai khi bị sư phụ kích thích mãnh liệt.
Các sư phụ tựa hồ cảm nhận được thân mình nóng bỏng, hạ thể càng di chuyển nhanh và mãnh liệt hơn, ngón tay vẫn nằm yên trong cúc huyệt.

Nhưng bởi vì phía trước không ngừng quấy rối cả thân thể đều như chìm trong biển lửa.

Hai sư phụ thừa dịp tiến công vào tiểu huyệt cả mặt trước lẫn phía sau.
“A!” Ta không biết tiếng kêu như vậy quá chói tai hay là kêu thảm thiết, chỉ cảm nhận được thân mình chưa từng trải qua cơn thống khổ như vậy, đồng thời cũng được cảm giác thỏa mãn lấp đầy.

Hai côn thịt đồng thời chen chúc trong miệng tiểu huyệt nhỏ hẹp, cường ngạnh banh rộng miệng nhỏ.

Trong lúc đó, vách tường dường như chống đỡ muốn nứt ra, tuy rằng hết sức di chuyển nhưng ngay cả co rút lại cũng không thể.
Ngửa đầu thừa nhận, tòa núi đôi cao vút bại lộ trước mắt họ.

Đầu nhũ tiêm giờ phút này như mời gọi thưởng thức, đứng vững trong gió.

Ta muốn chết, nhất định là muốn chết.
Trong thân thể tất cả lỗ chân lông đều mở rộng, ngay cả mỗi sự đụng chạm rất nhỏ hay mỗi một giọt nước thoát ra, mỗi một luồng khí mát thổi vào đều có thể cảm thụ được.

Nhất định là muốn sắp chết, mới có thể như vậy.
Tay theo phản xạ chạm vào cánh tay sư phụ Ôn Ly, có máu tươi ướt ướt đầu ngón tay.

Giờ phút này nghĩ muốn rút ra, cũng không thể.
“Tiểu tê nhi… Sư phụ cho ngươi… Thích không…” sư phụ Ôn Nhai chậm rãi thả từng từ.

Ta thong thả xoay người muốn trả lời hắn, nhưng không thể động.
Đúng vậy, hiện tại, ta-bị hai sư phụ đè ép mãnh liệt, vô luận như thế nào đều không động đậy được.


Thân mình giống như một cây cung bị buộc chặt, chỉ cần nhẹ nhàng cử động, sẽ cắt đứt.

Ta không thể động, bởi vì ta không rõ lúc sau liệu có thể thừa nhận hết không.
Ngay phía sau, bởi vì động tác vừa ngừng lại, ngón tay chen chúc trong cúc huyệt ra sức ngọ nguậy.
“A a a a…” Ta đến, lỗ nhỏ không ngừng phun ra dâm dịch.

Đại não và thân thể đã ma túy tê dại, nước bọt theo tiếng thét chói tai chảy xuống dưới.
Âm đạo hẹp hòi bị hai côn thịt lớn chèn ép không còn hình dáng, nước tiểu phun ra mãnh liệt bắn lên đùi sư phụ, trên người, còn sót một ít chảy dọc theo tuyết đồn xuống, chậm rãi nhỏ giọt lên mặt đất, hình thành một mảng màu vàng.
Không biết trải qua bao lâu, thân mình cứng ngắc chậm rãi dần thả lỏng ra.

Các sư phụ kịch liệt thở dốc khiến ta bừng tỉnh.

Bản nhân tình dục ngậm thủy quang hai mắt vô tội trừng lớn, không thể tin nhìn thấy sư phụ.

Ta thế nhưng nước tiểu… Ở bọn họ song song sáp nhập thân mình lúc sau, ở hắn như vậy số chết khu cúc huyệt lý thịt lúc sau, nước tiểu… Tè ra quần.
Thật thẹn thùng! Thật quá dâm đãng! Nhưng tại sao, vừa cảm thấy tự xấu hổ về bản thân vừa cảm nhận được cơn khoái cảm mất hồn? Nước mắt chảy dọc theo hai má hồng rực, ngay cả linh hồn đều lạc lối rồi ư?
“Tê nhi phía dưới quá chặt …Ư…Vốn đầu ngón tay chen không vào nổi, hiện tại dùng thứ gì đó thô to như vậy, vẫn có thể chứa nổi?”sư phụ Ôn Nhai nằm ngay cạnh, thanh âm thở dốc đứt quãng cùng với lời nói đánh thẳng vào suy nghĩ của ta.

“Tê nhi tiểu lãng huyệt đã hoàn toàn khép chặt lại, vừa mới bên trong cùng bên ngoài đều phun ra, làm hại ta thiếu chút nữa bắn…” sư phụ Ôn Ly nói xong, ngón tay nằm trong cúc huyệt lại hướng vào phía trong ba phân.
“Hu…”Thân mình dưới động tác của hắn lại run rẩy mãnh liệt, vừa mới bị mạnh mẽ khống chế ở trong thân thể cuối cùng vài giọt nước tiểu dịch không thể tự chế tích lạc.
“Sư phụ, tê nhi là cái… hài tử hư đốn , tê nhi nước tiểu… dính lên người sư phụ … Hu…” Ta dùng giọng nói hổn hển thều thào vài từ.

Cổ họng đều chật căng, mỗi lần mở miệng chỉ bạc theo khóe miệng chảy xuôi xuống, rơi xuống tòa núi đôi ngạo nghễ lại kích thích đến thân thể mẫn cảm.
“Tê nhi đang khích lệ sư phụ tra tấn ngươi đến mức không thể cử động được sao? Tiểu dâm đãng, một hồi sư phụ phải động, không nên kêu quá to kẻo hạ nhân ở bên ngoài nghe thấy…” sư phụ Ôn Ly cảm nhận được thân hình mẫn cảm của ta đang run rẩy vừa nói vừa liếm lỗ tai, cắn vành tai, mỗi một chữ phun ra đều khiến ta run rẩy không lí do.
Không phải chỉ cần cắm vào là có thể sao… Còn muốn di chuyển sao… Không cần a, sư phụ.

Nhưng ta không dám nói ra dưới sự tấn công của sư phụ cơ thể cơ hồ muốn vỡ tan, “A… Sư phụ…”
Bọn họ đã bắt đầu di chuyển, côn thịt chèn ép vách tường đang co rút, thong thả mà chắc chắn.
“Sư phụ… ta sẽ hỏng mất……” Một người yên lặng, một người kích thích, thời điểm côn thịt thong thả rút ra, vách tường non mịn cũng bị kéo theo! Phấn phấn lộ ở bên ngoài, tiểu huyệt vừa chua xót vừa tê dại, miệng huyệt vừa mở chất lỏng rốt cuộc tìm được lối thoát vội vàng dọc theo côn thịt muốn chảy ra.

Nhưng mà đầu côn thịt còn chưa hoàn toàn rời khỏi lại một lần nữa đâm sâu vào.
“A!” Chất lỏng đã gần tới miệng tiểu huyệt lại chảy ngược sâu vào nguồn cội.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.