Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

Chương 23: Nguyên trưởng lão


Đọc truyện Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao) – Chương 23: Nguyên trưởng lão

Trong phòng đầy khói bụi bay mù mịt, các mảng tường cứ thế vỡ ra, vụ nổ đã đc Yan HE trấn áp lại sau 1 hồi quá đà , cả căn phòng nhuốm đen, sợi gai khổng lồ bị thui rụi cứ thế rời trần mà rớt xuống.

ernen chui vào phòng xem xét L này, yan he, bà làm quá đà rùi đó, thế nào ông lão ấy cũng kiếm chuyện mà nói cho coi “

yan he chỉ trầm mặt, nửa ngày

namin thì phát hoảng cả lên khi nghe thấy ông già đó: này, cậu nhóc mau đem cô bé đi mau lên, nguy lắm rùi chỉ vào pis đang d0o74 vir mà nhảy tưng tưng

yusa phán 1 câu: muộn rùi

Ko biết từ đâu từ trong luồng sáng bước ra khoảng hơn 30 người mặc áo hoàng gia xếp tha2nyh hàng dạt qua 2 bên, cung kính nhường đường cho 1 ai đó.

1 ông lão có vẻ uy nguy bước ra làm cho 5 vị đại tướng chức vị cao cả trấn thủ tòa thành phải cúi đầu cung kính mà chào.

“ NGUYÊN TRƯỞNG LÃO, BUỔI TỐI TỐT LÀNH “

Lão chỉ hừ ra mặt:“ tốt lành cái nổi gì khi mà các người ở đây gây họa hả, thật thất vọng cho sự kì vọng của nữ hoàng dành cho các người, hừ, thật kém cỏi và vô dụng lão rất mực là ghét 5 vị đại tướng xuất chúng trẻ tuổi này, chỉ mới 17 mà đã lập lên thành tích lớn, năm nay 18 thì đc hoàng hậu hết mực tin tưởng và trọng dụng làm lảo như ngậm phải trái đắng hơn nữa


5 người họ cũng biết rằng lão chướng mắt họ nhưng thì sao chứ, người nào có tài thì đc trọng dụng còn lão chỉ có cái chức do sống lâu hơn 5oo tuổi thôi mà hách dịch ai chứ, chưa phù mỏ là hay rùi ( cáp pháp sư sống lâu gấp 5 lần người thường nhưng đa số đều số ở tuổi 350 rùi chết do lạm dụng pháp thuật và họ sẽ già đi lúc 400 tuổi, còn selene do pháp thuật của mình nên trẻ mãi ko già )

Chú ý đến pis và vir đang ở đó, lão sẽ gây rối cho tới cái bé nhất là học trò của 5 người họ.

Lão hơi bần ngần khi nhìn thấy Pis, nhìn lão có vẻ như muốn khóc.

Cậu ôm chặt Vir vào lòng như ghét việc lão nhìn cô ấy, mắt sắc bén nhìn về phía lão ko 1 chút lung lay như việc lão đã làm sai cái gì với cậu, thân mình mỏng manh nhỏ bé ấy thật làm lão sợ.

Ko, ko thể nào, sao lại có thể giống như thế. chắc là lầm lẫn thôi, nó là 1 đứa con trai cơ mà

lập tức lão đã khó chịu lại như thường: “ 2 đứa nhóc này dám làm náo loạn khu chữa trị cao quý này, sự trừng phạy cho 2 đứa nó là vào cánh cổng số 4 hái cho ta CỎ TIÊN TRI “

Yan he nhanh chóng phản bác: “ ko thể, tụi nhóc chỉ mới vào đây có 2 ngày mà ngài đã cho chúng vào cánh cổng là sao “

lão:“ loạn hết rồi à, tụi nó có gan làm thì phải có gan chịu “


lão như ko muốn tốn thên thời gian, cùng với các quân lính rời đi ngay.

ymer ko phục lão:“ cái lão già chết tiệt. thật xin lỗi đã gây rắc rối cho nhóc rồi “

pis cũng nhàn nhạt vức lại vài chữ “ ko sao “ và dìu vir rời đi.

————–

Đặt cô lên giường, cậu nhẹ nhàng sờ vuốt lấy gò má ấm lạnh của cô ko ngừng tuôn ra mồ hôi và cứ luôn nắm chặt tay cậu ko rời.

“ ngủ ngon cô bé “

——–

bên ngoài ktx của họ, lun có 1 đôi mắt ngấm ngầm nhìn về phía phòng của Vir

“ tôi đến mang em về đây, cô bé hư “

Nói xong cậu lại đi đến 1 hướng khác

———-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.