Bạn đang đọc Sứ mệnh của công chúa – Chương 6: Ngày lễ Valentine – Ngôi sao thứ hai xuất hiện
Những tia nắng tinh nghịch kéo xuống. Băng Hạ vươn vai dậy thì thấy Băng
”ngũ hai” đang ngủ
– Chắc hôm qua thức khuya – Cô nói khẽ
Trườn xuống giường, cô vệ sinh cá nhân xong thì chạy ra khu vườn trường, có thể nói đây là căn cứ bí mật của 3 anh em cô vì chẳng có ai đến đây cả.
::Vườn::
Những giọt sương long lanh còn đọng trên lá. Mặt trời như đang muốn ngủ thêm một chút nữa. Băng Hạ nhìn lên bầu trời, cô nhớ quê hương của mình, nhớ ba mẹ, nhớ cả những bông hoa vàng tuyệt đẹp.
Những giọt nước mắt lăn dài trên má cô. Một giọt….hai giọt….ba giọt…cứ thế mà thi nhau rơi xuống. Một bàn tay quệt nước mắt cho cô. Khẽ giật mình, cô hơi ngạc nhiên
– Phong, anh làm gì ở đây
– Anh tập thể dục không được sao – Phong mỉm cười – Nè, bé con sao khóc vậy ?
– Hì hì, không có gì đâu ? – Một nụ cười gượng gạo
– Đừng khóc nữa nha bé con, em cười trông thật đẹp
Chỉ với lời khen ấy khiến cô đỏ mặt. Vội chào anh rồi bỏ đi
– Bé con lạ lùng quá, đáng yêu thật – Anh thầm nghĩ
::Lớp 10A1::
– Băng Hạ, cậu đây rồi ? – Ý Ý chạy lại
– Chào buổi sáng, Ý, chị Băng ”ngũ hai” đâu rồi ?
– Băng Băng đi tìm anh JuJu rồi !!! Chờ Băng Hạ mãi mà giờ mới tới hả ?
– Hì hì, cho xin lỗi nha – Băng Hạ cười xuề xoà rồi bước nhanh vào lớp
Cũng lúc đó Băng Băng bước vào, trông cô hơi mệt.
– Băng Băng, chị mệt hả ? – Băng Hạ lo lắng
– Cậu có sao không ? – Ý cũng chạy lại hỏi
– Không sao đâu, chỉ là mệt một chút thôi – Cô lắc đầu rồi gục xuống bàn
5 tiết trôi qua nhanh chóng, Băng Hạ hơi lo lắng vì chưa thấy sự xuất hiện của ngôi sao thứ hai. Dìu Băng Băng về phòng nằm nghỉ.
:: Vườn bí mật::
– JuJu, baby của Hai ốm rồi kìa – Băng Hạ hớt hải chạy lại
– Sao, baby bị ốm rồi à, trời ơi tội nghiệp baby – Anh cuống cuồng lên – À, mà ốm là gì ? ( ngơ ngác như nai tơ )
– Hì hì, em cũng không biết – Cô gãi đầu ( đầu chị chắc nhiều chí lắm nhỉ ? )
Rầm….ầm
Anh ngã nhào về cô em gái bé bỏng.
– Thôi, chào Hai nhé,em về chăm Băng ”ngũ hai” đây
– Ukm, khi nào phát hiện ngôi sao thứ hai nhớ báo cho anh nhá
– Vâng – Tiếng cô vọng lại