Bạn đang đọc Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy) – Chương 38: “Quá nhanh, quá nguy hiểm” (tên 1 bộ phim) (2)
Có vẻ như tôi cần ra hello nhóc AK một phát mới được, xem phim thế giới thứ ba vậy là đủ rồi.
Tôi đang đi ra chỗ đó thì thấy thằng Godi, nó vừa ở ngoài cổng đi vào, thấy cảnh đó của Madi thì phá lên cười, chạy lại bình luận:
-Hey, ban ngày ban mặt, con gái nắm tay con gái mà lại còn nhìn đắm đuối như vậy thì không hay đâu!
Thằng này tinh mắt gớm, nhìn một cái đã biết AK là con gái. Hình như nó sinh ra để ngắm gái trước khi nhìn đời thì phải.
-Anh là les chú ạ!-Trong lúc Madi mở to mắt nhìn AK từ đầu xuống chân thì thằng này tuyên bố một câu xanh rờn với X-pít, không quên khuyến mãi nụ cười chuẩn men, à nhầm, chuẩn bệnh.
Không, nên gọi là nụ cười biến thái thì đúng hơn.
-À, les phải không? Vậy thì càng không được đụng vào bạn của anh! -Thằng Godi tuyên bố trong nụ cười đểu giả, rồi nhanh chóng cầm lấy tay thằng nhóc, gỡ mạnh một cú dứt khoát làm cái tay đó trượt khỏi cánh tay Madi. Hai đứa này tưởng xong rồi ai dè nhóc AK lại tóm lấy tay kia của Madi, lần này chặt hơn.
-Dai như đỉa! -Thằng Godi gãi cằm phán-Muốn xài biện pháp mạnh phải không?
-Khỏi, để anh!-Tôi giờ mới bon chen vào, vỗ vai thằng Godi nói. Thằng này không thích ra tay với con gái đâu, dù đứa đó có les bao nhiêu, quân tử phết. Nó chả như tôi, ai cũng “chơi” được.
Tôi rút dao ra bấm cái “tách”. Làm phát là xong ấy mà, nói nhiều làm gì ất công.
Đám bạn tôi có vẻ hưng phấn, bu quanh chỗ này thành một vòng tròn để thầy cô không nhìn thấy cái trò sắp xảy ra.
-Có kịch hay xem rồi! -Thằng Godi nói thích thú.
Madi nhìn tôi, định nói gì đó nhưng không thốt nên được lời nào khi mà con dao đã không ngần ngại cứa vào tay thằng nhóc, cái tay đang nắm tay Madi ấy, từ từ làm một đường rạch dài.
Máu ứa ra. Đỏ. Đẹp.
Đám đông im bặt, giờ mà có con ruồi bay qua cũng biết đó là đực hay cái.
Thằng nhóc vẫn không chịu buông tay, nó hơi ngạc nhiên nhưng rồi ánh mắt chuyển sang thách thức, kiểu như muốn nói xem ai lì hơn ai.
Nhóc này ngon, thích thì chiều!
Vết rạch chạy từ cổ tay đến gần khuỷu tay thằng nhóc.
Nó không chịu buông.
-Buông tay ra! Cậu bị điên à?-Madi giờ mới kêu lên, hết nhìn thằng nhóc đến nhìn tôi trân trối.
Muốn anh dừng lại hả? Đời nào!
Lưỡi dao của tôi đang cứa ngon lành thì một bàn tay vươn tới, nắm lấy cánh tay của AK, chỗ sắp bị rạch tới. Lần này thì không cần nhìn mặt tôi cũng biết là tay của ai. Đó là bàn tay gầy quấn băng trên mỗi ngón.
AK vội vã buông tay ra, tôi đành tiếc rẻ dừng lại, thu dao về. Một chút xíu nữa là em dao đã nếm được máu của nhóc quân sư lần thứ hai rồi.
-Èo! Uổng quá!-Bọn khán giả kêu lên.
Giờ thì tôi mới để ý, trên tay của đứa quân sư này đeo năm chiếc nhẫn rất quái. Nó không nói gì, lẳng lặng lấy trong cặp ra một cuộn băng, định băng cho AK nhưng thằng này chảnh như chó cảnh gạt đi. Nó đành bỏ vào lại trong cặp, vẫn với vẻ thờ ơ đó.
-Chào bạn cùng lớp! -Thằng AK để mặc áu chảy trên tay mình, nhướn mày cười với tôi.
Bạn cùng lớp ấy hả? Nó bị hoang tưởng hay gì đấy?
-Ê, đừng có nói là…-Madi ngập ngừng như đoán ra điều gì.
-Anh là học sinh mới của trường này em ạ!-Thằng AK quẹt mũi cười tự sướng.
-Lớp Lý ấy hả? -Tôi thấy một mớ rắc rối sắp đổ ụp xuống cái trại tâm thần thân yêu.
-Đúng rồi, hê hê! -Nó cười tít mắt.
Thằng điên!
Lũ con hoang đàng lập tức gào lên phản đối:
-Không được! Thằng khốn đó đã chơi xỏ tụi mình!
Vậy thì càng phải chào đón nó chứ nhỉ?
Nhóc AK bây giờ mới để cho quân sư băng bó chỗ đang chảy máu, cười bảo với bọn tôi:
-Thật ra tao chỉ muốn làm bạn với tụi mày thôi, chuyện cũ nên bỏ qua chứ nhỉ? -Nó nhìn sang Madi- Phải không cô bé?
-Tởm! -Madi rùng mình xua tay-Đừng có gọi cô bé, nghe kinh quá, mà anh đây không chơi với dân biến thái đâu, hề hề!
Con Liên vỗ tay cái bốp:
-Đúng! Lớp Lý không chứa chấp dân biến thái!
Có vẻ như tụi này sẽ không để cho thằng AK được vào lớp sau những gì nó đã làm.
-Hành động của AK không được cho là biến thái. -Bỗng nhiên đứa quân sư đang băng bó cho nhóc AK chợt lên tiếng, chất giọng trầm đều-Biến thái thông thường được sử dụng để mô tả các hành vi tình dục mang tính bất thường, trái với thuần phong mĩ tục hoặc hành vi đó để lại ám ảnh cho những kẻ có hành vi tình dục lệch lạc, quấy rối tình dục nơi công chúng. Xét theo đó, hành động ôm người của AK chỉ mang tính chất chào hỏi và đùa cho vui, không thể kết luận là biến thái.
Nó nói một lèo, cái mặt vô hồn không thay đổi làm cả bọn một phen sốc. Tôi nghĩ là nó không bình thường một chút nào, cũng không phải giả vờ.
-Vậy hành vi tình dục mang tính bất thường là gì thế bạn? -Thằng Godi hỏi trong sự ngây ngô.
Cả lũ khán giả chưa kịp shock tập hai thì nhóc quân sư đã giải đáp không ngần ngại:
-Đó là những hành vi xuất phát từ bệnh sinh lí và hành động thú tính, chẳng hạn xâm hại trẻ em, loạn luân, khoe d**ng vật ở nơi công cộng, tiểu tiện vào nhà người khác, tuột quần, tuột váy người khác nơi công cộng, sờ soạng và…
-Đủ rồi CPU!-AK cắt ngang, nhíu mày nhìn thằng Godi -Mày muốn chết hả?
-Ồ, tên là CPU, nghe hay đấy! -Thằng đó cười thích thú.
Có vẻ như nó lại giống tôi, bị ấn tượng bởi phong cách robot của nhỏ này.
-Kể tiếp đi cậu, còn hành vi gì nữa không?-Cún Cún đã đứng cạnh nhóc quân sư từ bao giờ, một tay quàng qua vai nhóc đó, một tay giựt giựt áo nó, giọng hớn hở như con nít được cho quà.
Máu biến thái của tụi này nổi lên dữ dội thật.
-Còn rất nhiều. -CPU nói, giờ thì đã băng bó xong.
-Cậu về từ bao giờ thế dân biến thái? -Madi vừa nhìn thấy Cún Cún đã nhảy lùi một bước, kêu lên đầy cảnh giác.
-Ồ, baby yêu dấu! Lâu rồi không gặp! -Cún đổi thái độ, nhảy lò cò qua chỗ Madi rồi mở rộng vòng tay ôm chặt lấy nàng.
Giống như bạn bè lâu năm không gặp.
Kinh dị.
Giữa lúc hai kẻ ghét nhau trùng phùng, CPU bỗng nói một câu làm cả bọn bất ngờ:
-Này tóc nâu, tớ muốn lấy lại thứ cậu vừa ăn cướp, hay nói cách khác là móc túi.
Theo hiểu biết của tôi về Cún Cún, dù là dân nghiệp dư nhưng rất ít khi mánh khóe của nó bị vạch trần nhanh đến như vậy.
Vừa nãy, nếu tôi đoán không nhầm, nó đã nhân cơ hội tiếp cận CPU để chôm đồ, và xông đến ôm Madi để đánh lạc hướng, tài thật đấy.
Mánh khóe bị lật tẩy thực sự làm Cún Cún shock, nó mở to đôi mắt biết cười, giờ thành dở khóc dở cười, quay lại nhìn CPU nhưng vẫn mạnh mồm:
-Ha ha, thế nói xem tớ đã lấy của cậu cái gì? -Nó vừa nói vừa chìa hai bàn tay trống trơn ra.
-Một lọ thuốc. -CPU nói không chút do dự-Cậu móc từ trong cặp của tớ và cất vào ngăn thứ ba trong cặp của cậu.
Lần này thì Cún chào thua. Madi ngứa tay xông tới túm lấy cái cặp trên vai Cún, mở ra và tìm thấy lọ thuốc nhỏ với những viên màu trắng. Vung vẩy lọ thuốc đó trên tay, Madi cười đắc thắng bảo Cún:
-Ô yeah! Hôm nay cậu gặp đối thủ rồi nhé!-Nó quay sang CPU thán phục-Cậu giỏi ghê, hồi trước con nhỏ này hack cái chìa khóa của tớ, về tới nhà tớ mới phát hiện ra, còn bị ông già mắng ột trận!
-Có chuyện đó sao?-Cả tôi và thằng Godi cùng hỏi.
Nhưng nhìn lại thì Cún Cún đã phắn mất tiêu không còn dấu vết.
_End chap 33_
Tự nhiên thấy bạn CPU hơi giống bạn Akira trong fic của Yoon, cơ mà không phải đâu, nhân vật này khác với Akira lắm, cũng không liên quan gì hết nhá *sao tự dưng thấy nhột*