Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Chương 210: Vừa làm đạo diễn kiêm khán giả - Phần đầu


Đọc truyện Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng – Chương 210: Vừa làm đạo diễn kiêm khán giả – Phần đầu

Cái này làm sao xử lý đây?

Còn có thể làm sao nữa, Đại pháp sư gọi, hắn làm gì đủ khả năng giả bệnh mà không đi?

Mặc dù trước đây Lý Trường Thọ cũng đã cân nhắc đến, nhưng lúc ấy Đại pháp sư còn chưa hề chú ý đến chuyện của Đông Hải Long cung.

Nhưng hắn thật không thể ngờ tới, Đại pháp sư có thể như vậy bình tĩnh, tự nhiên, nhẹ nhàng “ném” cho mình một câu ——

【 chờ ngươi 】.

Hắn chỉ ước rằng có thể phản hồi lại Đại pháp sư một chữ “Không”…

Nhưng…hắn vẫn chưa mất hết lý trí…

“Cãi đùi”, chính là đại kị của “Ổn” gia!

Lý Trường Thọ tiện tay vung lên một cái, đánh tan sự buồn bực thành mây khói.

Hắn lập tức đứng dậy, hướng về phía đông vái chào một cái, rồi thi triển Hóa Hình thuật rời khỏi mật thất dưới đất.

Chậm rãi đi ra khỏi đan phòng, dùng Phong Ngữ trú truyền âm riêng cho Linh Nga, sư phụ cùng sư tổ, cẩn thận dặn dò từng người, sau đó cưỡi mây bay đến Phá Thiên phong.

Tham gia tổ đội của Đại pháp sư thì không cần phải lo lắng đến vấn đề an toàn. Nói không chừng còn có cơ hội hack được thẻ kinh nghiệm, gia tăng trải nghiệm sử dụng tiên thiên chí bảo, cảm nhận cảm giác bất bại…

Chỉ là cần phải tập trung bồi chuyện với Đại pháp sư, khiến lượng công việc tăng lên rất nhiều so với dự định…

Theo quy củ cũ, Lý Trường Thọ nhận ngọc bài đi ra ngoài Độ Tiên môn, sau đó cưỡi mây bay xa hơn ngàn dặm, chuyển qua thi triển thổ độn, gấp gáp chạy tới chỗ Đại pháp sư.

Nơi một dốc núi không đáng chú ý, sườn núi có cỏ xảnh trải dài như một tấm đệm, cây cối tràn đầy sinh lực, thảm cỏ mượt mà đều đặn không có chút dấu vết bị xô đổ…


Lâu ngày không gặp, bóng lưng Đại pháp sư vẫn như thế… rất bình thường!

Đại pháp sư lẳng lặng đứng sừng sững giữa thiên địa, lại cùng tương dung với thiên địa sơn thủy, tựa như cùng với cỏ cây bình thường nơi đây cùng nhau sinh trưởng, không có nửa phần bất hòa…

Như vậy cảnh giới…

Ân, cũng là không cần phải tìm cách xác nhận thân phận Đại pháp sư.

“Tới rồi à?”

Đại pháp sư thanh nhã mỉm cười nhìn hắn nói.

Lý Trường Thọ chạy tới phía sau Đại pháp sư, cúi đầu thật sâu vái chào, cất cao giọng nói:”Đệ tử Trường Thọ, bái kiến Đại pháp sư!”

Đại pháp sư quay người lại, cười nói: “Ừm, ta không có quấy rầy việc tu hành của ngươi chứ.”

Lý Trường Thọ xúc động, vội đáp lại: “Không có, là do đệ tử đang mải mê suy nghĩ một chút việc nhỏ nhặt thôi.”

“Vậy thì tốt” Huyền Đô đại pháp sư với tay, chụp lấy Lý Trường Thọ kéo đi. “Đi, ta dẫn ngươi đi xem trò hay.”

Hắn còn chưa kịp mở miệng, Đại pháp sư đã kéo tay hắn tiến một bước về phía trước.

Trong nháy mắt, lưu quang chớp động, cảnh sắc biến ảo, Đại pháp sư một bước chân mà na di không biết qua bao nhiêu vạn dặm.

Chỉ sau mấy hơi thở, hai thân ảnh đã xuất hiện ở ngoài vạn dặm biển xanh, nhìn xa xa có thể thấy chân trời, ngước xuống là nước biển với đông đảo thân ảnh đang tới lui đi lại, vô cùng náo nhiệt.

Phía dưới kia chính là Đông Hải Long cung.


Lý Trường Thọ thầm than trong lòng…

Hắn tham mưu cho Long cung bố trí binh lực, cũng có thể coi là thiên la địa võng, vậy mà đối với Đại pháp sư lại hoàn toàn chẳng có chút khó khăn nào.

Nhưng sau đó hắn cũng âm thầm tự nhủ:

Dù có tính toán kỹ lương, mưu sâu kế hiểm đến đâu thì quan trọng nhất vẫn là thực lực của… người bảo kê.

Chính lúc này, Huyền Đô đại pháp sự cười nói:

“Tu vi của ngươi tựa hồ tịnh tiến rất nhiều, cách Kim Tiên cũng không xa.

Đạo cơ viên mãn ngoài dự liệu của ta, như thế này khả năng vượt qua Kim tiên kiếp đạt tám chín phần mười, quả là không tệ.”

Lý Trường Thọ nhanh nhẩu: “Đệ tử không dám phụ Đại pháp sư đã tặng huyền pháp.”

Huyền Đô đại pháp sư nghe thấy vậy cười híp cả mắt, tiện tay kéo Lý Trường Thọ một cái, xung quanh hai người xuất hiện mây mù, khí tức hoàn toàn ẩn đi.

Đại pháp sư giải thích: “Sắp đến đại hôn của Ngao Ất, cho nên cao thủ ở đây rất đông, bên Tiệt giáo có mấy vị ký danh đệ tử của sư thúc cũng đang ở đây.

Nếu như không có việc quan trọng, ta và ngươi cũng không cần trực tiếp trêu chọc nhân quả, tạm thời che giấu hành tung đã.”

Lý Trường Thọ nói: “Đại pháp sư, thật ra thì…”

“Ừm? Sao?”


“Đệ tử…, hoá thân Nam Hải Hải thần của đệ tử đã tới nơi đây.”

Lý Trường thọ định nói ra việc hắn đã an bài sự việc nơi đây, nhưng lời vừa đến khoé miền thì hắn chợt bừng tỉnh mà nuốt lại.

【Kẻ khoa khoang, tất bị đì, bất luận công, duy bổn phận 】

—— « Ổn Tự kinh · tân biên »

Huyền Đô đại pháp sư chắp tay sau lưng, cười nói: “Ngươi cũng không có lãnh đạm với sự việc của Long tộc, ta vốn định giáo huấn ngươi vài câu, nhưng giờ ta thật cảm thấy an tâm hơn rồi.”

“Công việc mà Đại pháp sư giao cho, đệ từ sao dám lãnh đạm.”

Lý Trường Thọ vội nói: “Đệ tử trước đây này hơn mười năm, đã giúp Long tộc làm một ít an bài bố trí.

Đệ tử cũng nhận được tin tức, lần này Tây phương giáo sẽ tấn công Nam Hải trước, sau đó tấn công Đông Hải. Họ đã chiêu mộ đám đại yêu biển sâu và tạp quân của ba ngàn thế giới, hai đội quân này cũng không có nhiều át chủ bài.”

Hắn tất nhiên vẫn nhớ, ở gần Đại pháp su thì có thể nói chuyện thoải mái, không sợ bị người khác nghe lén.

“Ồ?” Huyền Đô đại pháp sư lập tức cười híp mắt, ngạc nhiên nói: “Ngươi còn an bài cả nội ứng bên trong Tây phương giáo? Làm cách nào vậy?”

Lý Trường Thọ dở khóc dở cười, không biết nói sao… một phần cảm khái Đại pháp sư, người không biết mình đã sử dụng để chiêu dụ Văn Tịnh đạo nhân….

Nói cách khác, Thánh Nhân lão gia cho phép hắn đáp ứng yêu cầu của Văn Tịnh đạo nhân, nhưng Đại pháp sư lại không hề hay biết?

“Hẳn là vì ngài quanh năm chỉ ngủ gật ở Đâu Suất cũng đây mà?”

Tất nhiên, hắn cũng chỉ dám lẩm bẩm ở sâu trong cuống họng, làm sao dám nói ra…

“Kỳ thực, việc này vô cùng ly kỳ khúc chiết, hết sức phức tạp.”

Hắn tiếp tục cân nhắc, thấp giọng nói: “Thỉnh Đại pháp sư thứ tội, sau khi đại hôn kết thúc, đệ tử xin được bẩm báo kỹ càng.

Chuyện này liên luỵ đến Tiệt giáo và Tây Phương, còn ảnh hưởng đến Triệu Công Minh tiền bố và Tam Tiêu tiên tử, cùng với đám đệ tử Thánh nhân của Tây phương giáo, hơn hết đây là việc do Giáo chủ lão gia an bài…”


Huyền Đô đại pháp sư chỉ mỉm cười gật đầu: “Vậy không cần nói cho ta biết, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.”

Lý Trường Thọ lập tức thả lòng người, khoé miện co co giật giật mấy lần…

“Đại pháp sư thoải mái như vậy, nếu là đệ tử sợ qua mười cái nguyên hội cũng khó mà tu thành được.”

“Ha ha ha ha, ” Đại pháp sư khoát khoát tay, “Biết đến càng nhiều, liền càng sẽ bị nhân quả dây dưa.

Nếu là lão sư an bài, dĩ nhiên có lão sư đạo lý.

Đi thôi, chúng ta trà trộn vào trong Long cung rồi nói tiếp, hoá thân của người đã ở đây, có biết chỗ nào thích hợp để ẩn thân không?”

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ hồi lâu: “Tại một căn phòng có lò sưởi bên trong cung điện ở hướng tây bắc là một chỗ tạm thời sẽ không có người qua lại.

Đại pháp sư, có cần đệ tử dùng hoá thân đón tiếp chúng ta vào trong không?”

“Không cần phiền phức như thế, ta cho người xem.”

Huyền Đô pháp sư cười khẽ, lôi Lý Trường Thọ hướng về phía dưới cùng nhau rơi thẳng tắp, bên dưới hai chân xuất hiện hư ảnh Âm Dương Thái Cực đồ, cảnh vật xung quanh dần trở lên mờ ảo hư vô.

Tựa như đã nhảy ra khỏi càn khôn, dạo bước bên ngoài thiên địa.ước.

Trước mắt Lý Trường Thọ ánh sáng chớp động, khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, phát hiện hắn đã đứng ở bên trong phòng có lò sưởi rồi.

Đây là uy năng của tiên thiên chí bảo Thái Cực Đồ sao?

Đại trận của Long cung không hề có tác dụng!

Cao thủ của Long tộc, mấy vạn vị khách mời, không một ai có thể phát hiện ra hai người họ đã lặng lẽ mò tới… phòng hoa trúc của Ngao Ất và Khương Tư Nhi…

“Nơi này quả thích hợp, mặc dù hơi yên tĩnh quá.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.