Sư Huynh, Rất Vô Lương

Chương 479: Phiên Ngoại 5


Đọc truyện Sư Huynh, Rất Vô Lương – Chương 479: Phiên Ngoại 5


Editor:HamNguyetLiên tiếp hai mươi ngày, đều là Hiên Viên Kình ở trong phòng Tần Lạc Y, hàng đêm triền miên, hai người vô cùng ân ái.
Bởi vì ăn vào hỗn độn tử u đan, Tần Lạc Y đối với thân thể chính mình tất nhiên thập phần chú ý, lấy tu vi nàng cùng Hiên Viên Kình hiện tại, tự nhiên không cần giống nữ nhân khác, không cần đợi thời điểm thân thể nôn nghén không thoải mái mới nhận thấy được một chút manh mối, nếu có chút khác thường, nàng đều có thể dọ thám biết trước tiên.
Sáng sớm mỗi ngày, nàng làm chuyện thứ nhất chính là dụng thần thức dọ thám trong cơ thể, chỉ là suốt hai mươi ngày trôi qua, nàng cũng không nhận thấy được chút khác thường.

Biết rõ không nên sốt ruột, Tần Lạc Y vẫn nhịn không được có chút mất mát.
Hiên Viên Kình giống nàng chờ đợi nàng có thể hoài thai thấy nàng như vậy, ngược lại an ủi nàng, làm cho nàng không nên gấp gáp, hết thảy thuận theo tự nhiên là tốt rồi.

Mỗi ngày tìm mọi cách dỗ nàng vui vẻ, làm ra không ít thứ mới đến dời đi lực chú ý của nàng.
Tần Lạc Y không đành lòng làm cho hắn thất vọng, hơn nữa chính mình phát hiện chính mình tựa hồ có chút sốt ruột, sau này buổi sáng tỉnh lại, nàng liền cố ý xem nhẹ, dần dà, tựa hồ thật sự yên lòng.
Ma Kiêu tự đem hỗn độn tử u đan cho Hiên Viên Kình sau, liền ở Ma giới Cửu Trọng điện bế quan, vẫn luôn không đi ra, Tần Lạc Y đi Ma giới vài lần, mỗi lần đều chỉ nhìn chỗ hắn bế quan, cũng không quấy rầy hắn, trong lòng ngóng trông hắn lần trước ở trong thời không nước lũ chịu thương có thể mau chóng hoàn toàn hồi phục.
Hiên Viên Kình vẫn luôn bồi Tần Lạc Y hai tháng, một ngày cuối cùng hai tháng, hắn mang theo nàng đi ôn tuyền lộ thiên Ngưng Hoa trì nổi danh Tiên giới, Ngưng Hoa trì là cấm điện Tiên giới, cũng là địa bàn tư nhân của Hiên Viên Vương, trừ bỏ hắn không có bất luận kẻ nào có thể đi vào.
Độ ấm trong Ngưng Hoa trì thích hợp, phong cảnh chung quanh tú lệ, nước ao xanh biếc thấu triệt ,cả người Tần Lạc Y tẩm bên trong, chỉ cảm thấy tất cả lỗ chân lông trên người đều thoải mái mở ra.Ở bên trong bơi hai vòng, nàng dứt khoát nổi trên mặt nước, thoải mái nheo mắt lại, thần sắc thập phần thích ý.
Hiên Viên Kình biến mất một lát đứng trên bờ.

Lúc này trên người Tần Lạc Y chỉ mặc một kiện áo tắm, phỏng theo hình thức áo tắm hiện đại làm thành, đương nhiên, dùng vật liệu may mặc không phải loại vật liệu may mặc hiện đại bình thường có thể sánh bằng, nhan sắc phối hợp lớn mật lửa nóng, vật liệu may mặc dị thường mềm mại, tản ra ánh sáng thản nhiên trong suốt, ánh lên da thịt nàng càng thêm tuyết trắng như ngọc, mịn màng nõn nà.
Cùng dĩ vãng nàng từng mặc qua bất đồng, một kiện này chỉ che khuất bộ vị quan trọng, bụng lộ bên ngoài, rốn cũng lộ bên ngoài, tròn tròn thập phần đáng yêu, chân tuyết trắng thon dài, cực kỳ hoặc nhân.
Ánh mắt Hiên Viên Kình càng nóng.

Nhìn không chớp mắt chăm chú vào thân thể nàng.

Buổi sáng y phục nàng do hắn tự mình mặc vào cho nàng, đúng là không biết khi nào nàng thay y phục khêu gợi như vậy.
Hắn cười phóng qua.

Chung quanh nhẹ nhàng vang lên tiếng xé gió, Tần Lạc Y không mở mắt, thậm chí ngay cả thần thức đều không buông ra, lúc này xuất hiện tại Ngưng Hoa trì, trừ bỏ Hiên Viên Kình sẽ không có người khác.
Long tiên hương thản nhiên dễ ngửi quanh quẩn chóp mũi, quả nhiên là Hiên Viên Kình.

Khoé môi Tần Lạc Y nhẹ nhàng nhếch một cái, trên môi có mềm mại nhanh chóng đánh úp lại, một đôi tay ôn nhuận thân mật xoa thắt lưng nàng, dừng trên vị trí mẫn cảm của nàng, thân mình Tần Lạc Y nhịn không được nhẹ nhàng run lên, khanh khách cười ra tiếng.


Một bên cười một bên muốn né tránh.

Ánh mắt lặng lẽ mở ra.

Nhìn thấy môi Hiên Viên Kình hơi mỏng cong lên, con ngươi đen liễm diễm.
Cánh tay linh động ôm nàng vào trong lòng, căn bản không cho nàng né ra.

Đôi môi như hình với bóng cùng nàng truy đuổi chơi đùa.

Lúc này tuy rằng Hiên Viên Kình đứng trong nước, nhưng nước căn bản không dính ướt y phục hắn, tất cả nước đều lui ra, nước cũng tách khỏi thân thể Tần Lạc Y đang bị hắn ôm, nước cách thân thể hai bọn họ chừng ba thước.
Tần Lạc Y rất nhanh bị hôn thở dốc, lại phát hiện y phục trên người Hiên Viên Kình còn rất chỉnh tề, thậm chí ngay cả một giọt nước đều không dính lên.

Tròng mắt xoay chuyển, trong mắt tối đen linh động hiện lên một chút bỡn cợt.

Lật tay chủ động vờn quanh trên cổ Hiên Viên Kình, thân thể hướng tới Hiên Viên Kình ngã qua, quang mang trong mắt Hiên Viên Kình càng thêm cực nóng.
Động tác trên tay càng ngày càng làm càn, mắt thấy thiên lôi câu động địa hỏa, thân thể Tần Lạc Y đột nhiên dùng lực một chút, đem Hiên Viên Kình hướng tới phía sau hung hăng áp đi, Hiên Viên Kình không lưu ý một cái, dưới chân không xong, thân thể liền thẳng tắp đổ về phía sau.

Trong tay còn ôm Tần Lạc Y, hắn tự nhiên không muốn làm cho Tần Lạc Y cùng chính mình cùng té ngã, vận khởi linh lực liền muốn ổn định thân mình.
Trong lúc vội vàng bắt giữ trong mắt Tần Lạc Y trêu cợt cùng bỡn cợt, trong mắt hiện lên giật mình, rất nhanh đem lực lượng trong cơ thể tan mất, thuận thế đổ về phía sau.

Ầm một tiếng, hai người đồng thời ngã xuống trong nước.

Bắn lên một mảnh bọt nước lớn.
Hiên Viên Vương y phục chỉnh tề, tuấn lãng cao quý sau khi ngã vào trong nước, y phục bị nước ôn tuyền tẩm ướt…Tần Lạc Y rốt cuộc không nhịn được, cười to ra tiếng.Hiên Viên Kình lấy tay hung hăng nhéo trên cái mũi nàng, trong mắt tràn đầy sủng nịch.
Đợi Hiên Viên Kình từ trong nước đứng lên, không chỉ nước trên người hắn, chính là tóc đều bị nước làm ướt, y phục mỏng manh gắt gao dán trên người hắn, phác hoạ thân ảnh thon dài cao ngất, ngay cả hai điểm trên ngực cũng hiện ra, thập phần gợi cảm, Tần Lạc Y chớp mắt nhìn, ánh mắt xoay chuyển hai vòng trên người hắn, trong mắt loé ra ánh sáng khác thường.
Hiên Viên Kình tao nhã đưa tay gỡ đai lưng xuống, một bên lấy một bên trêu tức hướng nàng cười: “Nàng muốn nhìn? Nói một tiếng là được, kỳ thật không cần phải hàm súc như vậy, ta nhất định thỏa mãn bất luận yêu cầu gì của nàng.” Tiếng nói vừa dứt, toàn bộ y phục trên người hắn cũng trượt xuống toàn bộ, lộ ra da thịt như ngọc, cơ thể oánh nhuận, dưới ánh mặt trời lóe ra quang huy khác thường.
Tần Lạc Y thất thần một lát.


Cư nhiên quên phản bác lời hắn nói.

Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể Hiên Viên Kình xích quả ban ngày, mà Hiên Viên Kình đối với đáy mắt nàng lóe ra hào quang mê muội thập phần vừa lòng, một cước bước ra, liền muốn kéo Tần Lạc Y vào trong lòng chính mình, ánh lửa trong mắt càng ngày càng cực nóng lộ liễu.
Tần Lạc Y rốt cục lấy lại tinh thần làm sao còn không biết hắn muốn làm gì? Nhịn không được đỏ mặt.

Một màn trước mắt này thực sự đẹp mắt.

Ở thời điểm tay hắn sắp chạm đến thân thể chính mình, mím môi khẽ cười một tiếng, thân thể vừa động, rất nhanh tránh đi, sau đó như du xà linh động nhanh chóng bơi hướng xa xa.
Hiên Viên Kình nhíu mày, như hình với bóng đuổi theo.

Một chuỗi tiếng cười như chuông bạc phát ra trong Ngưng Hoa trì, xem nàng cao hứng như thế, trong lòng Hiên Viên Kình mềm nhũn, không vội vã đem nàng bắt đến tay, hai đạo thân ảnh ở trong nước không ngừng quay cuồng, trong chốc lát trên mặt nước, trong chốc lát dưới mặt nước, một cái nhẹ nhàng, một cái mạnh mẽ.
Hiên Viên Kình thoát áo ngoài, tuy rằng tiết khố còn không cởi, nhưng cũng thập phần mỏng nhẹ, đã sớm bởi vì nước làm ướt dán trên người, kỳ thật cùng không mặc căn bản không khác nhau, tim Tần Lạc Y đập nhanh hơn.
Ngay khi nàng mặt đỏ tim đập, có chút chịu không nổi bức mĩ nam chơi đùa trước mắt, Hiên Viên Kình nhịn không được xúc động trong lòng, rốt cục dùng kế ở dưới nước bắt được nàng, Tần Lạc Y không cẩn thận một cái, trên tay ngoài ý muốn đụng đến chỗ không nên chạm, vốn có chút ý loạn tình mê, lúc này càng nhịn không được kêu sợ hãi một tiếng, một ngụm nước ôn tuyền lớn thẳng tắp rót vào miệng nàng.
Chờ Hiên Viên Kình ôm nàng trồi lên mặt nước, mặt nàng đều nghẹn đỏ, không ngừng ho khan phun nước trong miệng.

Hiên Viên Kình lại đau lòng, lại buồn cười, nhẹ nhàng vỗ trên lưng nàng, muốn nàng thoải mái chút.

Chờ nàng rốt cục không ho, hít thật mạnh một hơi, Hiên Viên Kình hôn lên khoé môi nàng.
“Oẹ!” Không nghĩ tới Tần Lạc Y đã không ho đột nhiên quay mặt đi, không ngừng nôn ra một trận, tay đỡ trên ngực, mày hơi nhíu.
Hiên Viên Kình ngẩn người, nhìn bộ dáng nàng tựa hồ thập phần khó chịu, nhất thời hối hận, không nên ở dưới nước đuổi nàng sặc nước, hai tay gắt gao ôm nàng từ trong nước nhảy ra, dừng trên bờ.
“Rất khó chịu? Thở nhẹ nhàng, ta giúp nàng thuận khí.” Tay hắn nóng lên, một cỗ lực lượng ôn nhuận nhu hòa rót vào trong cơ thể Tần Lạc Y, nháy mắt tràn ngập toàn thân nàng.
Tần Lạc Y dễ chịu không ít, dần dần cuối cùng không nôn ra, mày hơi nhíu, trong lòng vẫn khó chịu.
Nàng tựa đầu trong lòng Hiên Viên Kình, thần sắc yếu ớt, Hiên Viên Kình vì nàng vuốt tóc, tay kia vẫn không ngừng đem lực lượng nhu hòa đưa vào trong cơ thể nàng, đáy mắt tràn đầy ảo não.
Thật lâu sau, trong lòng Tần Lạc Y bởi vì sặc nước mà bị đè nén mới tán đi, ngẩng đầu phát hiện trong mắt Hiên Viên Kình tràn đầy ẩn nhẫn ảo não, trong lòng rung động, tiến lên chủ động hôn hắn, trấn an hắn nói: “Đừng lo lắng, ta không sao, một lát liền tốt.”
Hai người rúc vào bên nhau nói chuyện chốc lát nói, Tần Lạc Y nhịn không được dụ hoặc xuống nước, lúc đi xuống nước, cũng kéo Hiên Viên Kình đi xuống, bởi vì việc vừa rồi, lần này động tác Hiên Viên Kình không dám quá kịch liệt, chỉ bồi bên người nàng, mặc kệ là ôm nàng hay hôn nàng đều cực kỳ cẩn thận, giống như nàng là đồ sứ dễ vỡ.

Có Hiên Viên Kình cố ý cẩn thận, hơn nữa Tần Lạc Y cũng chú ý rất nhiều, một người tu vi vô cùng cường đại sẽ sặc nước, chính Tần Lạc Y đều cảm thấy mất mặt, lại bị thêm một lần, còn không bằng nàng đi lấy khối đậu hủ đâm chết tốt lắm.
Ngưng Hoa trì ở trên Ngưng Hoa sơn, toàn bộ Ngưng Hoa sơn thập phần rộng lớn, phong cảnh tú lệ vô song, mặt trên có một toà hành cung tư nhân của Hiên Viên Kình, hai người luôn ở trong hành cung ngây người một ngày một đêm, thẳng đến buổi chiều ngày hôm sau mới rời đi.
Lại trải qua hai tháng khẩn cấp tu kiến, Huyễn Vũ cung đã hoàn thành, Sở Dật Phong đem đồ vật bọn họ thường xuyên dùng cho người ta đưa qua.
Nguyên liệu tu kiến Huyễn Vũ cung đều là vật quý hiếm ở Thượng giới, cho dù là cung điện mới tu kiến, cũng chút không có mùi lạ, càng không tồn tại cái gì ô nhiễm cần thông khí, mọi người tu kiến pháp thuật cao cường, nguyên bản bởi vì đọng lại vài chỗ ẩm ướt, cũng trực tiếp bị pháp thuật xử lý.
Thời điểm Phượng Phi Ly bọn họ đi vào, không chỉ đem đồ vật của chính mình dọn vào Huyễn Vũ cung, bố trí tốt lắm, ngay cả toàn bộ đồ vật của Tần Lạc Y cũng thu thập dọn vào Huyễn Vũ cung.
Tần Lạc Y cùng Hiên Viên Kình rời khỏi Ngưng Hoa trì , vào lúc ban đêm liền vào ở Huyễn Vũ cung, Tần Lạc Y ở cung điện trung gian nhất trong đó, bên trong đều là bộ dáng chiếu nàng thiết kế kiến thành, thậm chí so với trong tưởng tượng của nàng còn xinh đẹp hơn, hoa cỏ cây cối nhổ trồng trong cung, có linh lực thêm vào, tiên diễm xanh biếc, không bị ảnh hưởng một chút.
Buổi tối tiến vào trong điện bồi nàng đổi thành Sở Dật Phong.

Sở dĩ Hiên Viên Kình có thể cùng nàng suốt hai tháng, đương nhiên không phải vì tu vi hắn cao nhất.

Ma Kiêu lấy ra hỗn độn tử u đan cực khó có được, chính là Thượng cổ đan dược trong truyền thuyết, Ma Kiêu dám lấy nó ra, tự nhiên đối với hiệu quả của nó tin tưởng cực sâu, sao bọn họ có thể không rõ Ma Kiêu muốn danh chính ngôn thuận bồi bên người Tần Lạc Y.
Sáu người, đan dược chỉ có một viên, vì công bằng, cuối cùng sáu người rút thăm, Hiên Viên Kình rút được thứ nhất, hài tử này tự nhiên phải là Hiên Viên Kình, vì cam đoan điểm này, hai tháng nay, tất cả thời gian của Tần Lạc Y đều cho Hiên Viên Kình.
Đương nhiên, đây cũng không ảnh hưởng mấy người khác thời điểm ban ngày cùng Tần Lạc Y bên nhau, nhưng cái loại tra tấn chỉ có thể nhìn không thể ăn, làm cho năm người khác đều rất nhanh không chịu nổi, không phải đi bế quan, chính là dùng chuyện tình khác dời đi lực chú ý của chính mình, lúc này mới tạm thời khắc chế khát vọng đối với Tần Lạc Y.
Bất quá, tuy rằng cơ hội cho Hiên Viên Kình, loại cơ hội này sẽ không vĩnh viễn không chừng mực, mọi người trước khi rút thăm liền ước định, thời gian hai tháng, nếu Hiên Viên Kình cùng Tần Lạc Y bên nhau hai tháng còn không hoài thai, cơ hội phải tặng cho người khác, đương nhiên trình tự là trình tự rút thăm lúc trước.
Hiên Viên Kình thứ nhất, Sở Dật Phong thứ hai, Tần Thiên thứ ba…Chỉ cần một ngày không hoài thai, sáu người thay phiên bồi hai tháng, thẳng đến khi Tần Lạc Y hoài thai mới thôi, mỗi người đều chiếm hai tháng, nếu như vậy Tần Lạc Y còn không mang thai, thời gian lại khôi phục mỗi người một ngày như lúc trước.
Sáu người, mỗi người hai tháng, thì phải là một năm, một năm sau Tần Lạc Y vẫn không hoài thai, chỉ có thể chứng minh đan dược kia không có hiệu quả thôi.
Lúc trước thương lượng như vậy, chỉ là sợ vạn nhất, Sở Dật Phong xếp hạng thứ hai không nghĩ đến chính mình sẽ có cơ hội gì, tuy đã sớm ước định, không thể dùng phương pháp thay đổi tốc độ chảy thời gian đem hai tháng biến thành hai năm, hai mươi năm, thậm chí là thời gian càng lâu, Sở Dật Phong thật sự không cho rằng chính mình sẽ có cơ hội.
Hiên Viên Kình hai tháng đã chấm dứt, hôm nay sau khi gặp mặt không nghe được Hiên Viên Kình cùng Tần Lạc Y đề cập qua chuyện tình hài tử, trong lòng mọi người liền có suy đoán, Tần Lạc Y không hoài thai, Sở Dật Phong kinh hỉ rất nhiều, đối với Ma Kiêu lấy ra đan dược lại có vài phần hoài nghi.
Tần Lạc Y bồi bên người Hiên Viên Kình, hắn có hơn phân nửa thời gian đều đang bế quan, thấy đến phiên chính mình có thể bồi Tần Lạc Y, trừ bỏ cố gắng tạo người, hắn lại yên lặng kế hoạch hai tháng này phải an bài như thế nào.
Bởi vì dọn tân điện, Tần Lạc Y cao hứng, không làm cho người ta an bài quốc khánh, chỉ cùng chúng phu quân ẩm chút rượu, chờ thời điểm cùng Sở Dật Phong trở về, hai gò má nàng đỏ hồng, môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, trong phượng mâu lóe ra thuỷ quang liễm diễm.
Rượu có thể giúp hưng, huống chi Sở Dật Phong ăn chay đã lâu, đi vào trong phòng, vừa mới xoay một cái, Sở Dật Phong liền nhịn không được đem Tần Lạc Y ôm vào trong lòng, muốn hung hăng hôn một hồi.
Vừa chạm đến khoé môi nàng, Tần Lạc Y biến sắc.

Mạnh mẽ đem hắn đẩy ra.

Xoay người ở một bên nôn ra, mặt Sở Dật Phong đều tái rồi, bất quá hai tháng không chạm vào nàng, chẳng lẽ nàng đã quen Hiên Viên Kình bên người, cư nhiên đối với hắn bài xích?
Xem nàng nôn lợi hại, trong lòng vừa giận lại rất đau lòng, lập tức có chút tố chất thần kinh đoán nàng có phải ăn lầm cái gì hay không, đứng bên người nàng, một bên đỡ nàng, một bên không ngừng hỏi nàng thế nào, làm sao khó chịu, trên tay cầm một cái khăn lụa mềm mại vì nàng chà lau khóe môi.
Động tĩnh bọn họ sớm kinh động đám người Hiên Viên Kình cách đó không xa còn chưa rời đi, mấy đạo thân ảnh rất nhanh dừng bên người Tần Lạc Y, thần sắc đều không quá đẹp mắt, thậm chí Tần Thiên có chút bất mãn trừng mắt nhìn Sở Dật Phong một cái.
Sở Dật Phong rất vô tội.
“Làm sao vậy?” Giản Ngọc Diễn có chút lo lắng hỏi, xem bộ dáng Tần Lạc Y, rõ ràng là thập phần khó chịu.
Sở Dật Phong lắc đầu.


Hắn thật sự không biết.
Hiên Viên Kình cảm thấy bộ dáng Tần Lạc Y, cùng ngày hôm qua ở Ngưng Hoa trì thập phần tương tự, khi đó nàng cũng nôn vô cùng lợi hại, hắn còn tưởng rằng vì sặc nước, hiện tại cách ngày hôm qua sặc nước, đã qua mười mấy canh giờ, hơn nữa lúc trước nàng cũng không có gì khác thường.
Không có khả năng là sặc nước.

Trong đầu linh quang chợt lóe.bTrong lòng mạnh mẽ nhảy dựng, có chút không thể tin, sau đó càng nhịn không được kích động lên, ánh mắt không chớp nhìn Tần Lạc Y.
Cuối cùng Tần Lạc Y không nôn ra.

Sở Dật Phong vì nàng xoa miệng lần nữa, còn nhớ lại nàng vừa rồi đến tột cùng ăn cái gì, làm nàng nôn thành như vậy, về phần ý niệm Tần Lạc Y có lẽ bài xích chính mình trong đầu…Hắn căn bản không thể tiếp nhận, dứt khoát tự động nhảy qua.
Tần Lạc Y ngẩng đầu lên, mâu quang khác thường sáng người, nhìn Hiên Viên Kình đã bên người chính mình, đang muốn mở miệng, ngực lại một trận khó chịu, nhịn không được lại nôn ra.
“Lạc Y……!Có phải hoài thai hay không?” Vẫn là Tần Thiên mở miệng trước, trong con ngươi tối đen có chín phần vui mừng, một phần mất mát, cũng không giấu được đau lòng.
Sở Dật Phong cách Tần Lạc Y gần nhất, nguyên bản là hắn đưa tay đỡ Tần Lạc Y, Tần Lạc Y nôn không rảnh quan tâm bọn họ, thần thức hắn dị thường cẩn thận tham nhập trong cơ thể Tần Lạc Y.

Rất nhanh lui ra.

Thần sắc kích động gật gật đầu.
Tần Lạc Y chịu đựng trong lòng bị đè nén ngẩng đầu lên, nôn lợi hại như vậy, nàng tự nhiên hiểu được sợ là chính mình có, có ý tưởng này, nàng dùng thần thức tham qua trong cơ thể chính mình.

Nàng không chỉ hoài thai, đã có một tháng!
Nếu không phải sợ không hoài thai, mỗi ngày lo được lo mất, từ bốn mươi ngày trước liền không tiếp tục chú ý bụng chính mình, nguyên bản nàng đã sớm phát hiện, không cần chờ tới bây giờ, buồn cười là, ngày hôm qua nàng đều nghĩ đến chính mình sặc nước mới dẫn phát không thoải mái.
Trong tiềm thức không muốn tin tưởng, chỉ sợ hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.

Không nghĩ tới…Khoé môi nàng nhịn không được cong lên.

Hài tử của nàng cùng Hiên Viên Kình!
Sở Dật Phong đỡ nàng ngồi xuống một bên, Tần Lạc Y bởi vì uống rượu mà mặt ửng hồng đã rút đi, có chút tái nhợt, cũng có một cỗ hương vị nhược liễu phù phong.
Chính tai nghe được Tần Lạc Y nói hài tử đã một tháng, nguyện vọng trong lòng trở thành sự thật, Hiên Viên Kình luôn luôn tự giữ bình tĩnh cư nhiên mất bình tĩnh, đứng ở một bên cười có chút ngu đần.

Hai mắt nhìn chằm chằm bụng nàng.
“Lạc Y…Chúng ta có hài tử! Thật tốt quá!” Thanh âm hắn bởi vì kích động mà có chút không xong, nói chuyện đều nói năng lộn xộn, muốn đưa tay ôm nàng vào trong lòng, lại sợ chọc nàng không thoải mái lại nôn ra.
Cuối cùng thân thể hô một tiếng bay lên không, hướng tới ngoài Huyễn Vũ cung lao đi, thân ảnh tuấn dật thoáng như tia chớp, nhanh chóng vây quanh Huyễn Vũ cung.
Tần Lạc Y giật mình, đám người Sở Dật Phong buồn cười, Hiên Viên Kình cao hứng thiếu chút nữa khua tay múa chân vui sướng, bọn họ là lần đầu nhìn thấy, mở rộng tầm mắt a!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.