Đọc truyện Sư Huynh, Help Me!!! – Chương 9
Chuyển ngữ: Hiên Viên Kỳ Phong
Biên tập: Hiên Viên Dạ Nguyệt
Tụ Tử Sam Sam chọn về doanh địa một lần nữa, rồi đến điểm mà Lạc Dương sư huynh vừa nhảy lấy đà.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Dùng [Phù dao], nhảy lên đến điểm cao nhất rồi mới [Nhiếp Vân].
Kết quả từ bước lấy đà đầu tiên cô còn chưa nhảy hết, Tụ Tử Sam Sam đã nóng vội mà nhảy rớt xuống sông, còn may là chưa chết, nhưng cô có cảm giác mình ngã chết thì còn tốt hơn. Tụ Tử Sam Sam rơi vào nước đã mất hẳn cảm giác về phương hướng, cô.rốt cuộc đã rơi xuống đâu vậy! Tụ Tử Sam Sam không ngừng xoay tới xoay lui, rớt xuống nước còn không thể nhảy lên được.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: [Phù Dao] của muội còn chưa mãn cấp sao?
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Ừ, cấp bậc chỉ mới đến 8/11.
Lạc Dương thấy Tụ Tử Sam Sam ngã xuống nước, còn không ngừng giãy dụa. Hắn nhảy một mạch theo cô xuống dưới dòng sông, dẫn cô bơi theo dọc bờ sông, một lần nữa lên bờ.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Đi theo tôi.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Vâng.
Tụ Tử Sam Sam vật vã mất một lúc rốt cục cũng lên được bờ, vừa mới rớt xuống sông còn mê man, nhìn thấy sư huynh nhảy xuống dẫn đi quả thực giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng.
[ đội ngũ ] Vân Vân Chúng Sinh: Sư muội cố lên, nhảy núi này nhìn thì có vẻ phiền, lần đầu tiên nhảy thì hơi vất vả, nhưng quen rồi thì dễ lắm.
[ đội ngũ ] Ma Tinh: Nếu không được thì bọn mình đi xuống đánh tiểu quái, thế nào cũng được.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Đúng vậy, đồ nhi, con đừng căng thẳng quá!
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Lại thử thêm lần nữa đi, lên đến điểm cao nhất đạp vân một chút.
Nhảy lên điểm cao nhất rồi đạp vân là cái gì quỷ vậy?
Lạc Dương sư huynh tựa như nghe thấy nghi vấn trong lòng cô, đã giải thích rất nhanh sau đó……
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Đạp vân chính là [Phù Dao] đến một điểm cao nhất có thể rồi đạp vào khoảng không để nhảy tới một chút.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Ừm ừm, được.
Nghe qua thì có vè đơn giản, nhưng hành động trong thực tế thì quả thật đã ngược cô muốn khóc. Phần lý thuyết nói qua thì cô hiểu rồi, còn thực hành thì không làm được, phù phù một chút, Tụ Tử Sam Sam lại không nhảy đến được mục tiêu, lại một lần nữa rơi xuống nước.
Lạc Dương lại thêm một lần nữa không nề hà phiền phức gì mà lại nhảy theo cô xuống nước rồi mang cô lên bờ. Lần này anh thay đổi vị trí, đi đến gần cái đình nhỏ bên cạnh, dùng [Phù Dao] nhảy lên.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Lên đây đi.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Ừ
Tụ Tử Sam Sam vâng lời theo sát sư huynh nhảy lên trên nóc tiểu đình……
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Nhìn hướng mặt của ta, hướng mặt theo đó.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: [Phù dao], [Nhiếp Vân].
Chỉ thấy động tác của sư huynh liên tiếp như vậy, ngay lập tức đã nhảy đến giữa cái tháp cao phía đối diện, từ cái tiểu đình bên này, Tụ Tử Sam Sam nhích từng bước một đến vị trí mà sư huynh cô vừa nhảy, ngay lúc cô nhảy đến giữa tháp mới chậm rãi nhích ra bên ngoài một chút, lúc đó tay cô điều khiển không tốt lắm nên hơi lùi về sau, lại trượt chân rơi xuống dưới.
Kỹ năng thần thánh của Lạc Dương sư huynh lại xuất hiện!
[Tử mẫu trảo], hắn phản ứng rất nhanh, kéo Tụ Tử Sam Sam lại, Lạc Dương giống như đã biết chuyện này sẽ xảy nên đã chuẩn bị phản ứng lại tình huống rồi……
Kết quả đã kéo lên vẫn không đứng vững, Tụ Tử Sam Sam lại rơi xuống sông một lần nữa. Lại một lần nữa, Lạc Dương vẫn không lộ ra một chút cảm giác phiền phức nào, tiếp tục nhảy xuống dắt cô lên nhảy một lần nữa.
Một lần, một lần, rồi lại một lần. Tụ Tử Sam Sam dưới sự chỉ dạy của sư huynh, nhảy tới nơi cao nhất, ở trước mặt Boss tập hợp với cả đội. Cô vô cùng ngượng ngùng, dù sao sư phụ và mọi người cũng đã ở đây chờ cô lâu như vậy.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Ngại quá, đã làm lãng phí nhiều thời gian của mọi người như vậy rồi.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Học được chưa?
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Cũng không tệ lắm, lát nữa sẽ ở lại tập một chút.
[ đội ngũ ] Ma Tinh: Ha ha ha ha Tụ Tử sư muội so với tiểu Vân sư tỷ còn học nhanh hơn một chút đó.
[ đội ngũ ] Vân Vân Chúng Sinh: Muốn chết à, xem lát nữa tôi xử anh thế nào!
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Này, bắt đầu đi, hay là ta phải ngắt skill.[ Mai hoa châm ]
[ đội ngũ ] Ma Tinh:[ Băng ]
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô:[Quyết âm chỉ ]
[ đội ngũ ] Vân Vân Chúng Sinh: Các ngươi đủ rồi.
Ở trước mặt Boss 3 – Chiêm Nghị, Tụ Tử Sam Sam nhớ sư huynh đã dặn, không cần buff AOE, không thể dùng [Túy vũ], không cần thả bích điệp, khi nhìn thấy lam cầu xuất hiện phải [phù dao] nhảy lên. Nhớ thì rõ ràng là vậy, nhưng khi thực chiến mới là quan trọng, cô nhìn thấy bọn họ cây máu tụt mạnh bắt buộc phải buff đầy, khi trên người bọn họ dính debuff kinh mạch thác loạn thì nàng lại buff mạnh, rồi không buff aoe như đã dặn nên sau đó khi ra lam cầu lại chưa đến nửa phút đã nằm im.
Được lắm, đúng là phơi xác thật.
Thuận lợi qua được boss 2 làm cho Tụ Tử Sam Sam có cảm giác boss 3 này vô cùng khó khăn. Thương tổn quá cao, máu của Ma Tinh lại không ổn định, còn phải nắm chắc thời cơ để buff AOE cho mọi người, sau đó bản thân còn phải lưu ý tiếng BOSS gọi, [Phù dao] nhảy lên để tránh lam cầu. Tụ Tử Sam Sam quả thực đang luống cuống tay chân, hơn nữa bởi vì OT, bọn họ đã diệt đoàn lần thứ ba, hiện tại vấn đề không chỉ là thủ pháp, quan trọng hơn là toàn bộ trang bị trên người Tụ Tử Sam Sam mới chỉ là trang bị trị liệu xanh lam, buff không được nhiều.
Thấy bọn họ hành ở đây, Lạc Dương còn đang suy tư về phương pháp giải quyết, lúc này, Thử Thì Vô Cô đã im lặng rất lâu đột nhiên gõ chữ.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Ta cũng chuyển buff, dùng 2 buff đánh đi.
[ đội ngũ ] Ma Tinh: Fuck!
[ đội ngũ ] Vân Vân Chúng Sinh: Fuck!
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Fuck cái lông ấy, ta có trang bị buff.
Tụ Tử Sam Sam tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng có cảm giác giống như sư phụ đã trở nên vô cùng nguy hiểm.
Thử Thì Vô Cô tuy rằng toàn thân đều là trang bị trị liệu PVP, nhưng tốt xấu gì cũng là trang bị tốt nghiệp cao nhất của phiên bản trước. Từ khi quen biết hắn tới nay, trước mặt đám đồ đệ hắn luôn là một cây hoa ăn thịt người yêu pvp thích giết người đến phát rồ, nhưng những người chơi game từ lâu đều biết kỳ thật hắn ở thời level 70 – đầu 80 cũng từng là một Vạn Hoa Ly Kinh cứng tay.
Mấy người bọn họ soi soi trang bị Ly kinh của Thử Thì Vô Cô, vốn là bọn họ đều không quá xem trọng sư phụ, nhưng chỉ trong chớp mắt đã đổi ý. Không chỉ là trang bị mạnh thôi đâu, mà còn được kích thêm vài dòng thuộc tính bằng đá cấp 8 nữa.
[ đội ngũ ] Ma Tinh: Fuck!
[ đội ngũ ] Vân Vân Chúng Sinh: Fuck!
[ đội ngũ ] Ma Tinh: Sư phụ à con nghĩ trang bị Hoa Gian của người đã quá giàu rồi, không ngờ là trang bị Ly Kinh càng giàu hơn nữa!
[ đội ngũ ] Vân Vân Chúng Sinh: Sư phụ mau đổi! Mau đổi đi! Làm mù mắt con rồi!
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Trang bị JJC mùa trước thôi, không có gì đáng ngạc nhiên, kì huyệt và trang bị đã đổi xong rồi, bắt đầu đánh đi.
Lúc này Thử Thì Vô Cô đã chuyển sang Ly Kinh thề trong lòng tuyệt đối phải cho bọn họ thấy rõ tôn nghiêm thần thánh của sư phụ là thứ không thể xâm phạm, hiện tại ý chí chiến đấu của hắn đang tràn đầy!
Bởi vì có sư phụ buff, lượng máu của Ma Tinh vẫn rất ổn định. Tụ Tử Sam Sam càng có thể kiểm soát tốt mỗi lần BOSS gọi, phù dao nhảy tránh thoát băng nổ. Cô cũng nhờ quan sát mà biết được, debuff gây đề cao sát thương dẫn đến thác loạn kinh mạch và tụt máu liên tục, lúc còn lại tầm 15 giây thì BOSS sẽ ra hiệu ứng băng nổ, thời gian tồn tại của debuff là khoảng 35 giây, sau khi biến mất ước chừng 5 giây lại thêm một lần nữa xuất hiện. Chỉ cần trong 15 giây kia dùng [Túy vũ] AOE thêm cho mọi người khi “Kinh mạch thác loạn” Sau khi “Buff mạnh”, không chỉ có có thể làm cho mọi người đều đầy cây máu có thể chống đỡ qua vòng tiếp theo mà còn có khả năng hóa giải khả năng gây sát thương cao nhất.
Quả nhiên, chỉ cần để tâm một chút, loại tình huống này vẫn chỉ là chuyện nhỏ.
Đối lập với sự nhàn nhã của Tụ Tử Sam Sam, Thử Thì Vô Cô có vẻ hơi chật vật,kéo dài thời gian đánh BOSS càng lâu, làm T cây máu của Ma Tinh càng lúc càng giống xe leo núi lúc lên lúc xuống. Hắn cược cả tôn nghiêm thần thánh của kẻ làm sư phụ không thể bị xâm phạm của mình, tay liên tục nhấn skill không hề ngưng nghỉ.
Lạc Dương bởi vì cái debuff “kinh mạch thác loạn” kia làm tăng thương tổn, ở bảng thống kê DPS thì thấy DPS càng đánh càng cao, cho dù bọn họ có tận 2 buff thiếu 1 DPS. Nhưng so với lúc trước thì thật sự là khác nhau một trời một vực.
Rốt cục, trải qua gần ba giờ ăn hành phó bản ngày xong, đây là lần đầu tiên Tụ Tử Sam Sam đánh phó bản ngày, tuy rằng quá trình có hơi thảm thiết nhưng cũng bởi vì qua bao nhiêu cố gắng cuối cùng cũng qua được ải. Cảm giác thật sự là quá tuyệt vời, làm cho cô càng thêm kiên định đi theo con đường PVE giống sư huynh, một trăm năm không lay chuyển.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Đêm nay cám ơn mọi người!
[ đội ngũ ] Ma Tinh: Tụ Tử không cần khách khí, quay về trả nhiệm vụ đi.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Tụ Tử đồ đệ có phải con đã có cảm giác sùng bái vi sư không!
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Sư phụ rất lợi hại!
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Nhưng con cũng không có sùng bái đâu! Ha ha ha ha cám ơn sư phụ!
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Mã Nguy Dịch còn đang đánh nhau, bọn họ đang gọi thêm người kìa, Lạc Dương con đi không?
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Không đi, muộn quá rồi.
Quả nhiên, tâm tư hiện tại của Thử Thì Vô Cô vẫn đang đặt ở Mã nguy dịch, thậm chí còn chưa trả nhiệm vụ đại chiến, bay ngay đến Mã Nguy Dịch.
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Các đồ đệ, vi sư đi trước nha.
[[ Thử Thì Vô Cô ] chủ động rời đội ngũ.]
Tiếp theo Ma Tinh cùng Vân Vân Chúng Sinh cũng lần lượt log out, trong đội ngũ cũng chỉ còn lại Lạc Dương và Tụ Tử Sam Sam. Lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ đại chiến, Tụ Tử Sam Sam có chút phấn khởi, đúng như lời mọi người đã nói, sau khi mãn cấp, cuộc sống kích thích trong Kiếm Tam mới thật sự bắt đầu.
Đêm ở Quảng Đô trấn, người chơi còn online vẫn rất nhiều, họ lui tới quanh vị trí đặt bảng nhiệm vụ, ở trung tâm Quảng Đô trấn còn có rất nhiều người PVP đang cùng nhau cắm cờ tỷ thí, chữ trên kênh chat “Cận” trôi đi siêu nhanh, nào là đêm khuya lập team danh kiếm, rồi cái gì mà có cả chiến trường, toàn bộ thế giới Kiếm Tam giống như một Bất Dạ thành vậy. (tòa thành không có đêm, không ngủ)
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Tụ Tử, chuẩn bị ngủ sao?
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Còn chưa, ngày mai không cần dậy sớm, muội chỉ vừa mãn cấp thôi, còn muốn nghiên cứu thêm một chút nữa, còn muốn đi học mãn cấp phù dao nữa.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Thế thì đi thôi.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Đi đâu cơ?
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Làm nhiệm vụ học phù dao.
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: À À! Được! Thật cảm ơn sư huynh đã hỗ trợ.
Lạc Dương dắt theo Tụ Tử Sam Sam làm xong ba nhiệm vụ cuối cùng để thăng cấp Phù dao, còn đi phó bản Kiếm Trủng farm bí kíp Nhiếp Vân cấp bốn, ngay khi bọn họ mới vừa từ phó bản Kiếm Trủng đi ra thì……
[ Thử Thì Vô Cô [ cấp bậc:90, môn phái: Vạn Hoa, trận doanh: Ác Nhân cốc ] xin gia nhập của đội ngũ của bạn]
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Đệch mợ Lạc Dương tôi đối xử với cậu thế nào hả! Không phải cậu buồn ngủ à! Thế mà còn onlline lâu như vậy! Mau qua Mã Nguy Dịch cho tôi!
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Ôi chao, Tụ Tử cũng còn online hả?
[ đội ngũ ] Tụ Tử Sam Sam: Sư phụ, chào.
[ đội ngũ ] Lạc Dương: Ta muốn logout rồi, ngủ ngon!
[ của ngươi bạn tốt [ Lạc Dương ] logout.]
[ đội ngũ ] Thử Thì Vô Cô: Đệch mợ!!!!!
Nghịch đồ! Chúng bây đều là lũ nghịch đồ!