Sư Huynh, Help Me!!!

Chương 28


Đọc truyện Sư Huynh, Help Me!!! – Chương 28

Edit: Tường Vy

Beta: Nguyệt NươngĐầu tháng bận rộn đã qua, nhanh chóng tới thứ 6. Là công ti về công nghệ nên phòng tài vụ cũng tương đối nhàn nhã, Nhạc Tụ San cũng bắt đầu quen việc, mà đồng nghiệp Hiểu Hiểu trạc tuổi cô hết tám chuyện tin đồn cho đến chuyện phim ảnh, rồi lại tám từ Bilibili sang 5sing. Cứ như thế nói đến 5 lần 7 lượt.

Sau khi đã xử lí xong đống công việc trên đầu, Nhạc Tụ San ngang nhiên ở công ty vụng trộm bắt cá(*). Cô vừa xem công lược Chiến Bảo kho quân giới 25, vừa xem mọi người rảnh rỗi trò chuyện ở nhóm Bang Hội, cô hết tắt đi mở lại nhóm Bang Hội, rồi lại tắt đi mở lại tin tức nhắc nhở, cơ bản là không ngừng tay.

(*)Bắt cá: ý nói làm nhiều việc cùng lúc.

Đây là Thử Thì Thử Khắc cùng Vô Thì Vô Khắc đều đang hoạt động, Trong nhóm có nhiều người đang náo nhiệt. Vì có các chủ đề khác nhau nên bọn họ cũng có các nhóm nhỏ riêng, Trong nhóm trò chuyện của Tụ Tử Sam Sam còn có [ Đoàn cố định số 2 ][ Sư môn vô tội ] và [ Đoàn phó bản 10 của Vô Ngôn Vô Ngữ ].

Lúc này,[ Đoàn phó bản 10 của Vô Ngôn Vô Ngữ] lóe sáng thông báo trò chuyện……

Thử Thì Vô Ngữ: Tối nay mình phải tăng ca, mười người đi Đại Minh Cung có thể đổi sang chiều mai không?

Vân Vân Chúng Sinh: Tăng ca vui vẻ, ngày mai tui cũng ở đây.

Ma Tinh: Tăng ca vui vẻ, tiểu Vân có mặt thì tui cũng sẽ có mặt.

Thử Thì Tuyết Đặc: Tăng ca vui vẻ, cẩu độc thân như tui cuối tuần không có người hẹn, nên ngày mai cũng sẽ có mặt.

Thử Thì Vô Địch: Tăng ca vui vẻ, tui cũng không biết chiều mai có lên được hay không.

Thử Thì Vô Ngữ: Đại đa số mọi người đều được, vậy thì chúng ta tạm thời định là chiều mai, tối nay Vô Địch lập đoàn nhỏ mười người đi, cậu nói với Vô Tình xem sao.

Thử Thì Vô Địch: OK! Vậy tui sẽ đi nói riêng với Vô Tình.

Tụ Tử Sam Sam: Tăng ca vui vẻ, em khi nào cũng rảnh!

Thử Thì Vô Ngữ: Mấy cậu vui vẻ quá ha, rồi sư huynh nhà em có rảnh không vậy!

Lạc Dương sư huynh có rảnh không làm sao mà cô biết được?

Cô cũng quen việc mọi người hay gán ghép rồi, nghe nói lúc trước Vân Vân sư tỷ và Ma Tinh cũng bị trêu chọc như vậy.


Lúc đó, Hiểu Hiểu ngồi phía sau Nhạc Tụ San ló đầu đến hỏi:“Tụ San, cậu có thấy mail công ty gửi hồi thứ tư chưa, thứ bảy tuần nầy đi núi Đại Sơn tổ chức BBQ, cậu có đi không vậy?”

Nhạc Tụ San vội đóng các cửa sổ trên máy tính, quay đầu hỏi ngược lại:“Hoạt động ở núi Đại Sơn của công ty không phải là tự nguyện hả?”

“Đúng vậy, thế cậu có muốn đi không?” Hiểu Hiểu từ ghế của mình chạy đến bên bàn làm việc của Nhạc Tụ San, vẻ mặt mong chờ nhìn cô.

“Hả…… Nhưng ngày mai là thứ bảy……” Nhạc Tụ San còn định chiều mai theo mọi người đi đánh Đại Minh Cung mà, lúc trước ra cái vũ khí đặc biệt khiến cho cô cảm thấy có tự tin hơn khi đi đánh phó bản 25 người.

Cuối tuần đẹp đẽ nhất chính là ở nhà chơi Jx3 rồi.

“Tụ San cậu có thích đạp xe không?” Hiểu Hiểu chờ mong hỏi.

Nhạc Tụ San lại tiếp tục xoay xoay bút, nói:“Có.”

Hiểu Hiểu nháy hai mắt, dụ hoặc nói:“Vậy thì chắc chắn là cậu sẽ muốn đi núi Đại Sơn tham gia hoạt động. Cả ngày ngồi ở văn phòng rất không tốt cho sức khỏe, sinh mạng là ở chỗ vận động đó! Huống hồ công ty bao tiền xe, vậy thì đi thôi chứ do dự gì.”

Nhìn thái độ của đồng nghiệp Hiểu Hiểu, không biết từ đâu mà trong lòng Nhạc Tụ San bắt đầu cảnh giác, hỏi:“Mình xem trong sổ thấy số người đăng kí tham gia cũng không nhiều……Cậu nói xem, vì cái gì mà mình phải đi!”

“Thì cậu là người mới vào làm mà, tham gia nhiều hoạt động của công ty không phải là càng tốt sao? Phải đi giao lưu để quen biết nhiều đồng nghiệp mới được.” Hiểu Hiểu bày ra vẻ mặt thành thật.

“Hửm?” Nhạc Tụ San lại thả cây bút đang xoay xoay xuống, đây rõ ràng đâu phải là nguyển nhân của Hiểu Hiểu.

Hiểu Hiểu có hơi ngại, nhỏ giọng:“Được rồi được rồi, nhưng mà cậu phải giữ bí mật cho mình.”

“OK……” Nhạc Tụ San đồng ý.

“Là như thế này, để nói cậu nghe, cả phòng chúng ta chỉ có mỗi mình đăng kí đi, Tiểu Chỉ thì bảo muốn ở nhà chăm con, không thể đi với mình.” Hiểu Hiểu nói xong, mới ngại ngùng mà vào thẳng vấn đề.

Nhạc Tụ San gật gật đầu: “Rồi sao?”

“Mình không biết đạp xe đạp.” Hiểu Hiểu hơi lung túng, cầm cả cây bút của Nhạc Tụ San lên mà xoay.


Nhạc Tụ San hỏi:“Không biết đạp xe mà cậu còn dám tham gia! Đừng nói với mình là vì muốn ăn thịt xiên nướng đó.” Mấy ngày trước lúc đang trò chuyện, Nhạc Tụ San mới biết đồng nghiệp Hiểu Hiểu là một kẻ tham ăn, kẻ tham ăn như cô nhìn mấy hoạt động mà công ty sắp xếp, cái làm cô hứng thú nhất cũng chỉ có tiệc BBQ.

Vì vậy, cô cũng không có tư cách gì mà trêu chọc Hiểu Hiểu.

“Đương nhiên không phải vậy!” Hiểu Hiểu phản bác,“Có cậu mới chỉ nghĩ đến ăn.”

“Rồi sao nữa?”

Hiểu Hiểu thấp giọng nói:“Là như thế này…… Tên bạn trai ngốc kia của mình lại đi đăng kí …… Nhưng mà tụi mình cũng mới bắt đầu…… Tình yêu văn phòng thì cậu biết rồi đó, không muốn khoe khoang quá, mà cũng rất không ổn định. Cho nên mình mới tìm người đi chung với mình.”

“Khoan khoan khoan? Bạn trai, tình yêu văn phòng, ôi…… Người phòng nào vậy?” Nhạc Tụ San cũng hiểu ý Hiểu Hiểu, nhỏ giọng,“Nói thẳng đi, cậu thích ai vậy?”

“Khụ khụ, mình cảm thấy đã nói rất thẳng rồi, phòng Kế hoạch bên cạnh.” Hiểu Hiểu thấp giọng nói.

Nghe thấy phòng Kế hoạch, Nhạc Tụ San không khỏi không nghĩ đến tên sao chổi Ngũ Dương kia, nên mở danh sách ra xem một chút, không thấy tên Ngũ Dương.

Nhạc Tụ San chế nhạo:“Cậu không sợ mình không phải cứu tinh mà là bóng đèn sao? Một loại bóng đèn phát rất sáng á.”

“Tụ San cậu theo giúp mình đi, có làm bóng đèn cả hành trình mình cũng không để ý.” Hiểu Hiểu thả cây bút xuống, hai tay ôm lấy tay phải Nhạc Tụ San.

“Đừng đừng đừng, ân ái của mấy cậu không biết có ngược cẩu độc thân mình đến phát khóc hay không.” Nhạc Tụ San tiếp tục trêu chọc.

“Tụ San, đi đi? Đi đi?” Hiểu Hiểu lắc lắc tay Nhạc Tụ San,“Đi thôi……”

“Được rồi! Đi!” Dù sao cũng là đồng nghiệp lại còn nói chuyện cũng tương đối hợp nữa, huống chi, Nhạc Tụ San cũng hiểu rõ cô mới đến công ty, cần phải tham gia hoạt động tập thể nhiều.

“Được! Cậu mau đi đăng kí đi…… Trả lời mail đó là được…… Nhanh lên…… Ba giờ chiều là hết hạn đăng kí rồi.” Hiểu Hiểu thúc giục.

“Được rồi được rồi đại tiểu thư, bây giờ mình đăng kí liền.” Nhạc Tụ San Ấn trả lời.


>Re: Ngày dã ngoại BBQ vào thứ Bảy ở núi Đại Sơn [ đăng kí thì trực tiếp trả lời ]

[ Phòng Tài vụ ] Nhạc Tụ San,no.2013033.

“OK! Đăng kí xong rồi!” Nhạc Tụ San nói.

“Tụ San…… Có phải cậu vừa nhắn trả lời toàn bộ không?” Hiểu Hiểu còn chưa kịp ngăn cản Nhạc Tụ San, mail cũng đã bị gửi đi.

Mail này vốn chỉ cần trả lời cho mỗi phòng Nhân sự biết để thống kê là được rồi, kết quả Nhạc Tụ San lại ấn gửi toàn bộ. Nhìn người nhận mail hầu hết đều là đồng nghiệp trong công ty, Nhạc Tụ San mới hậu tri hậu giác rằng mình đã làm trò cười.

Toàn bộ nhân viên trong công ty sẽ đều biết là cô đăng kí, hơn nữa trong hai ngày đăng kí này, chỉ có mình cô là ngốc đến vậy, đem trả lời hết tất cả mọi người.

Nhạc Tụ San kêu lên thảm thiết một tiếng rồi gục mặt trên bàn, ai oán nói:“Hiểu Hiểu…… Ngày mai mình có thể không đi không ……”

Hiểu Hiểu dùng một ánh mắt đồng tình nhìn Tụ San, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu cô, buồn cười.

“Hứ…… Cậu còn dám cười!” Nhạc Tụ San nhìn Hiểu Hiểu với một gương mặt vô cùng ai oán.

Hiểu Hiểu cố nén cười, ngồi trên ghế lướt trở về vị trí của mình, còn khoát tay:“Đâu có! Mình đâu có cười!”

Nhạc Tụ San cô bây giờ rất muốn chạy vào WC mà khóc đó!

Mặc kệ mặc kệ, sau khi Hiểu Hiểu ngồi lại bàn làm việc của mình, Nhạc Tụ San lại tiếp tục xem công lược. Mới không xem nhóm một lát mà đã có 99+ tin nhắn chưa đọc, hơn nữa mọi người còn bắt đầu tán gẫu hăng say.

Nếu ngày mai đi hoạt động ở núi Đại Phu, thì buổi chiều sẽ không tham gia Đại Minh cung đoàn 10 người được, Nhạc Tụ San cũng chỉ đành ngượng ngùng mà xin phép mọi người, dẫu sao thì mới nửa tiếng trước cô còn đồng ý.

Vô Ngôn và Vô Ngữ đang thảo luận với mọi người chuyện đánh phó bản trong tổ Thảo Luận……

Tụ Tử Sam Sam: Ngại quá, chiều mai em cũng không đi đánh Đại Minh Cung được.

Vân Vân Chúng Sinh: Hả? Sư muội có hẹn hả?

Tụ Tử Sam Sam: Hoạt động của công ty……

Thử Thì Vô Ngữ: Ồ, không sao không sao, không đi được thì nói một tiếng là được.

Thử Thì Vô Địch: Vô Ngữ, bên Vô Tình tối nay đã đầy người rồi, ngày mai cậu không cần chờ mình, tối nay mình tìm một dã đoàn lăn lộn là được rồi.


Lạc Dương: Giờ đánh Đại Minh cung tối nay bị đổi à?

Thử Thì Vô Ngữ: Đúng vậy, tối nay mình tăng ca, đổi thành chiều mai.

Lạc Dương: Ngày mai có việc rồi.

Thử Thì Vô Ngữ: Ôi, vậy tối mai thì sao?

Vân Vân Chúng Sinh: Tui thì đều được, nếu đánh tối mai, thì tôi chuyển đi đại công phòng vào buổi trưa.

Ma Tinh: Được.

Tụ Tử Sam Sam: Tối thì em về rồi……

Lạc Dương: Ok

Thử Thì Vô Địch: Chắc chắn là đêm mai phải không? Vô Ngữ cậu đừng có gài mình đó, cả ngày Chủ Nhật mình đều không online được, nếu đêm mai không đánh thì tôi không reset ID được đâu.

Thử Thì Vô Ngữ: Mình đã khi nào gài cậu đâu, vậy xác định đánh Đại Minh cung 10 người vào tối mai nha.

Nhóm Thảo Luận đột nhiên im lặng trở lại.

Nhạc Tụ San đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại xoay người hỏi Hiểu Hiểu ngồi phía sau:“Hiểu Hiểu, phúc lợi của công ty không phải là có du lịch công ty sao? Chuyến đi một ngày này chắc không phải là phúc lợi của công ty chứ nhỉ?”

Nhạc Tụ San lúc ấy còn tưởng rằng đi trong tỉnh, hoặc trong nước, chứ không nghĩ đến là chuyến đi trong thành phố.

Hiểu Hiểu ngẩng đầu trả lời:“Đương nhiên không phải, hoạt động vui khỏe mỗi tháng, mỗi tháng đều không giống nhau, tháng trước là tổ chức trận đấu cầu lông. Còn phần du lịch công ty mà cậu nói, thì lúc cậu nhận chức đã muộn rồi, bình thường công ty chúng ta tổ chức vào mùng năm tháng năm, năm nay đã đi Malaysia rồi. Chờ năm sau đi ha.”

“Ò……” Nhạc Tụ San đáp nhỏ, du lịch xuất ngoại thì quả là rất hấp dẫn! Nhân viên công ty thì không nhiều lắm, nhưng theo như cô quan sát, thì quy mô của công ty rất lớn.

Nhạc Tụ San lại tiếp tục một buổi chiều bắt cá xem công lược, thuận tiện lại nghiên cứu vấn đề trang bị của Ngũ Độc.

Mà gmail công ty của bộ Nhân sự lúc này, khi kim đồng hồ vừa chuyển đến số ba, bắt đầu hết hạn báo danh, nhận được một mail đến từ bộ Kế hoạch.

>Re: Ngày dã ngoại BBQ vào thứ Bảy ở núi Đại Sơn [ báo danh thì trực tiếp trả lời ]

[ Phòng Kế hoạch ] Ngũ Dương,no.2011055.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.