Đọc truyện Sự An Bài Lớn Nhất Của Trời Cao – Chương 17: Sớm Muộn Gì Cũng Có Một Ngày, Tớ Sẽ Đứng Lên Đỉnh Cao!
Bằng sức ảnh hưởng và độ hot bây giờ của Shining Five, họ tạm thời vẫn chưa thể lên gameshow quốc dân có độ nhẵn mặt cao được. Sau khi chạy hai show radio không lộ mặt, rốt cuộc Shining Five cũng được lên show phỏng vấn lộ mặt đầu tiên của các cô.
Show phỏng vấn này đã làm rất nhiều năm ở Hàn Quốc, là một chuyên mục dưới trướng đài truyền hình. Người dẫn chương trình là một tiền bối từng làm host mục tin tức xã hội, hiện tại vẫn có địa vị rất cao trong giới. Nhưng tính giải trí của chương trình này không cao lắm, cho nên đến nay vẫn không có tiếng tăm gì mấy.
Người đại diện đã cho các cô xem nội dung phỏng vấn từ trước. Về cơ bản là quay xung quanh việc giới thiệu từng thành viên của nhóm, để khán giả được biết về thế mạnh và hành trình tâm lý đến lúc debut của họ, tranh thủ lưu lại ấn tượng cho khán giả về nhóm Shining Five thông qua chương trình phỏng vấn này.
Bởi vì mọi người chỉ giao tiếp bằng Tiếng Hàn xuyên suốt chương trình, những từ mà show phỏng vấn dùng lại cao cấp hơn giao tiếp hằng ngày, nên Triệu Ngu rất lo lắng. Suốt đường đi cô đều học kịch bản.
Sảnh ghi hình không lớn lắm, hơn nữa còn không có khán giả. Sau khi chào hỏi từng nhân viên công tác và tiền bối trong địa điểm quay, năm người mới ngồi xuống năm chỗ khác nhau. MC nữ ngồi đối diện gật đầu ý bảo bắt đầu ghi hình.
Đây có thể coi là chương trình đầu tiên của mình kể từ sau khi debut, Triệu Ngu chuẩn bị rất nghiêm túc, còn tìm hiểu về khá nhiều show phỏng vấn của giới Hàn với Kristen, tập trung học những từ vựng hay dùng trong show phỏng vấn.
Nhưng khi bắt đầu ghi hình thật sự, cô mới phát hiện cơ hội trò chuyện của mình cũng không nhiều.
Sau khi tự giới thiệu xong, host rất ít khi cue cô và Lâm Chi Nam, hầu hết các đề tài đều xoay xung quanh ba thành viên người Hàn trong nhóm.
Trước khi tới đây, cô cũng nghe ngóng được ít nhiều đây là thái độ bình thường ở chỗ này. Tiếng Hàn của mình không trôi chảy, có mấy từ host nói cô cũng không hiểu. Nói ít sai ít, vậy cũng tốt.
Kristen ngắm nghía hai người im lặng ngồi cạnh mình, chờ đến khi host hỏi cô ấy, cô ấy bèn dẫn đề tài về phía Triệu Ngu: “Ăn nhiều trái cây có thể giữ da đẹp đấy ạ. Ví dụ như Ngu Ngu nè, Ngu Ngu thích ăn quýt lắm, nên da bạn ấy rất trắng ạ.”
Bấy giờ host mới hướng mắt về phía Triệu Ngu đang gẩy móng tay giả: “Thế à? Vậy ngoài ăn quýt, bình thường Triệu Ngu còn có tip dưỡng da nào muốn chia sẻ không nhỉ?”
Triệu Ngu ngẩng đầu mỉm cười: “Không có ạ, trời sinh đấy.”
Cái tay để sau lưng cô của Lâm Chi Nam nhẹ nhàng giật vạt áo cô.
MC nữ bật cười, “Vậy thì hâm mộ quá.” Chị ta dừng một chút, hơi tò mò hỏi: “Nhưng trái cây đắt như thế, chắc hẳn gia đình bình thường ở nước em không có tiền để ăn nhỉ? Chị nghe nói hầu hết người nước em đều chưa từng ăn dưa hấu đúng không?”
Triệu Ngu trưng ra vẻ mặt meme cụ già xem di động trên tàu điện ngầm.
Mấu chốt là trông mặt chị ta thì có vẻ chị ta tò mò thật.
Triệu Ngu quả thực không thể tin nổi.
Lâm Chi Nam sợ với tính của cô thì hẳn lại nói ra câu gì động trời, cô ấy vội tiếp lời: “Không ạ, ở nước chúng em dưa hấu rẻ lắm.”
Triệu Ngu đột nhiên mở miệng: “À hay là, chị từng nghe câu “buôn dưa” mà cư dân mạng hay nói chưa ạ?”
Host có vẻ nghi hoặc: “Chưa, đấy là gì?”
Triệu Ngu nghiêm trang nói: “Ý là cư dân mạng nước em cả ngày chả làm gì, toàn đi buôn dưa lê bán dưa chuột. Từ sáng sớm tới tối mịt, dưa to quá buôn không kịp, dưa nhiều quá bán ba ngày ba đêm chưa hết. Còn cả một số cư dân mạng đang buôn hăng say thì phát hiện dưa trông quen quen, hóa ra nhập phải dưa nhà mình.”
Host: “?”
Kristen: “?”
Im Soo Hee: “?”
Heya: “?”
Lâm Chi Nam: “………………”
Đệt cô ấy sắp nín cười hết nổi rồi.
Cuối cùng khi show phỏng vấn kết thúc, tâm trạng Triệu Ngu lại còn khá tốt.
Kristen trộm an ủi cô: “Bây giờ độ hot của chúng mình còn chưa đủ cao, bao giờ chúng mình hot thật, người ta cũng chẳng dám lờ cậu đi đâu. Vị tiền bối kia được điều xuống từ đài truyền hình, xưa giờ kiêu kì lắm. Ngu Ngu cậu đừng để bụng nhé.”
Triệu Ngu cười, vuốt tóc: “Who cares.”
Bây giờ chạy show không nhiều lắm, nên họ vẫn dành phần lớn thời gian để luyện tập.
Lúc các cô tập nhảy và thu âm bài hát, album đầu tay do công ty đặt riêng cho các cô cũng đang tiến hành khua chiêng gõ mõ. Họ dự tính ra mắt vào cuối năm, để tranh thủ tranh giải gì đấy trong Liên hoan Âm nhạc đầu năm.
Hiện tại, tất cả tác phẩm của các cô đều được gói gọn trong bản EP sau debut này.
Khán giả đều đã xem bốn bản original track mà các cô thể hiện trong trại huấn luyện, nên bài hát chủ đề của EP lần này là single mới đầu tay của các cô, 《Missing God》.
Nhớ đến thần linh.
Một ca khúc hát nhảy kết hợp hai phong cách gợi cảm và đáng yêu.
Trước khi cuộc thi tìm tài năng bắt đầu, single chỉ thuộc về Shining Five này đã chế tác xong, làm nhạc viết lời vũ đạo đều cực kì hoàn hảo. Người đại diện cũng nói, bài hát này là bài dùng để tranh giải đây.
Một tháng sau, 《Missing God》lên sóng khắp nơi.
Giống như dự tính của công ty, nó được hưởng ứng rất tốt, lên top hot hits của tất cả các bảng xếp hạng lớn, trở thành quán quân trong list nhạc hot vào ngày phát hành của nó.
Một tuần sau khi single phát hành, Shining Five sẽ được lên concert Hallyu, đón chào màn biểu diễn đầu tiên trên sân khấu của các cô kể từ sau khi debut.
Concert Hallyu là tài nguyên tốt nhất mà công ty tranh được cho các cô lúc này.
Triệu Ngu đã nhảy ca khúc này nhiều đến độ nó trở thành kí ức cơ bắp của cô.
Đây là show debut của các cô, màn trình diễn chung đầu tiên của Shining Five, cũng là cơ hội để họ chứng minh khả năng live của mình.
Năm người tập luyện không biết ngày đêm, bởi vì áp lực tinh thần quá nặng nề, họ thấy dường như còn mệt hơn thời ở trại huấn luyện.
Đêm về Triệu Ngu nằm mơ, cô mơ thấy mình bước lên sân khấu của concert Hallyu, mấy chục nghìn khán giả, tiếng hoan hô vang dội, ánh đèn tụ chói mắt.
Cô thì lại ngã oạch ra lúc biểu diễn.
Sau đó cô giật mình thức dậy, người đầm đìa mồ hôi lạnh.
Hồi làm trainee tập mệt hơn, nhưng không tra tấn tâm lý thế này.
Triệu Ngu mở to mắt nhìn không gian tăm tối, đột nhiên nhớ tới lời Giang Dự từng nói trước đây. Ông nói, làm minh tinh đâu phải dễ dàng.
Hóa ra, không phải cứ debut là xong chuyện.
Debut mới là điểm khởi đầu thật sự.
……
Concert Hallyu lần này giống kiểu show thương mại trộn lẫn, nhiều ca sĩ, nhóm nhạc tham gia, có 30 nghìn chỗ ngồi. Triệu Ngu lên mạng search thử, có mấy minh tinh cực kì hot tham gia, vé vào đã bị cướp sạch.
Ngoài biểu diễn tại chỗ, chương trình cũng sẽ được live stream trên một số nền tảng video. Nói cách khác, mỗi một sai lầm mình mắc phải đều sẽ bị tất cả khán giả thấy được.
Công ty có thể giành được sân khấu này cho Shining Five, thì có thể thấy họ cũng đặt hi vọng vào các cô. Trang phục lên sân khấu được đưa tới ký túc xá một ngày trước khi diễn, mỗi bạn thử số đo xong thì xác định không sai sót gì.
Bởi vì Triệu Ngu được khán giả gọi là “Yêu tinh eo thon”, thầy phục trang cũng biết mọi người thích ngắm vòng eo nhỏ của cô nhất, cho nên trang phục họ chuẩn bị cho cô lần này là một chiếc áo quây có tua bạc.
Chỉ cần cử động nhẹ là tua trước ngực sẽ lay động, đường cong đẹp đẽ gợi cảm lúc ẩn lúc hiện.
Tối hôm trước, mọi người không tập nữa mà đi ngủ sớm.
Sau bữa sáng ngày hôm sau, người đại diện lái xe đưa các cô tới địa điểm. Sau đó là tổng duyệt, trang điểm, làm tạo hình, đợi lên sân khấu.
Tới gần tối, họ có thể nghe loáng thoáng thấy tiếng gào thét của fan từ hậu trường.
Lâm Chi Nam bưng cốc nước, thì thào gọi cô: “Cậu nói coi fan của tụi mình có tới xem tận nơi không nhỉ?”
Triệu Ngu nói: “Chắc chắn là có rồi, tự tin với độ hot của bản thân chút đi!”
Mỗi khi lo lắng, Lâm Chi Nam hay uống nước. Sau khi cô ấy ôm cốc nước tu ừng ực hai cốc liền, Triệu Ngu cầm cốc hộ cô ấy: “Uống ít thôi, kẻo chốc lên sân khấu lại buồn đi WC!”
Lâm Chi Nam căng thẳng hít sâu hồi lâu, dường như rốt cuộc cũng bình tĩnh lại. Cô ấy nói với giọng kiên định: “Nhất định phải trình diễn hoàn hảo không mắc sai lầm! Tớ chắc chắn làm được!”
Trình tự lên sân khấu của Shining Five là ở đoạn giữa về sau.
Năm người đi từ đằng sau cánh gà đến khu đợi lên sân khấu. Cả quãng đường này họ gặp rất nhiều tiền bối, Triệu Ngu phải khom lưng chào hỏi cả đoạn đường. Cô nghĩ thầm may mà eo mình khỏe, không thì chết vì đau eo trước khi lên sân khấu rồi.
Khi đến khu đợi lên sân khấu, có thể nghe thấy tiếng hoan hô của khán giả rất rõ ràng.
Triệu Ngu nghiêng đầu nghe kĩ một lúc, cô không nghe thấy tiếng hô tiếp ứng “Shining Five”, càng đừng nói đến tên mình.
Host đang cue tiết mục này, năm người đứng lên thang máy lên sân khấu, liếc nhìn nhau. Họ cụng tay, thấp giọng kiên định nói: “Fighting!”
Giọng nói của host biến mất, giàn giáo chậm rãi nâng lên, từ từ rời khỏi nơi tối tăm, đến sân khấu được bao người chú mục.
Phóng mắt nhìn xa, khán giả chật ních, những món đồ tiếp ứng lấp lánh, tiếng hoan hô như sóng.
Đây là nơi ước mơ bắt đầu.
Tiếng nhạc chợt vang bên tai.
Ca khúc 《Missing God》 thuộc về các cô.
Một màn trình diễn debut hoàn mỹ không thể bắt bẻ. Năm cô gái tựa như được viết nên từ lời nhạc mà họ hát, là món quà mà các vị thần nhung nhớ nhân gian ban tặng.
Cả người xem tại hiện trường và khán giả theo dõi trên live stream đều ngỡ ngàng và kinh ngạc bởi màn trình diễn của họ.
So với MV hoa hòe loè loẹt, màn trình diễn live mới thực sự khiến lòng người chấn động.
Lúc nốt nhạc cuối cùng rơi xuống, Triệu Ngu giương mắt nhìn bốn phía.
Cô thấy rất nhiều màu tiếp ứng, rất nhiều lightboard tiếp ứng. Giữa bao sắc màu rực rỡ ấy, chỉ có một chút, một chút rất nhỏ, là màu hồng nhạt thuộc về cô.
Trái tim đang nảy thình thịch kia tựa như được một luồng nhiệt rót vào. Một luồng nhiệt khiến cô vừa hưng phấn vừa thỏa mãn.
Cô cười, vẫy tay về phía những chữ “Ngu” màu hồng nhạt.
Hiện trường quá đỗi ồn ào, cô chẳng nghe thấy gì cả, nhưng cô nghĩ, nhất định các bạn ấy đang hét lên đó.
Mãi đến khi giàn giáo chậm rãi hạ xuống, Lâm Chi Nam vẫn đang nghẹn lời mới nắm lấy cổ tay Triệu Ngu. Lòng bàn tay cô ấy dính nhớp đầm đìa mồ hôi. Khi hai đứa nhìn vào mắt nhau, Triệu Ngu thấy cô ấy nghẹn ngào đỏ cả hốc mắt.
Chẳng ai nói gì, rất lâu sau, họ không hẹn mà cùng bật cười.
Màn trình diễn đầu tiên đã kết thúc hoàn hảo, tâm trạng căng thẳng suốt quãng thời gian này cũng được thả lỏng. Ban đầu cô còn không thấy mệt, nhưng vừa khoác áo lên xe, Triệu Ngu lập tức bị cơn buồn ngủ vây lấy.
Cô ngủ suốt trên đường về ký túc xá, cuối cùng được Lâm Chi Nam đánh thức.
Triệu Ngu dụi dụi mắt chuẩn bị xuống xe, liếc sang cô ấy thì ngẩn người: “Cậu vừa khóc à?”
Lâm Chi Nam cũng sửng sốt, rồi lại cười cười: “Không mà.”
Triệu Ngu đã quen cô ấy lâu như vậy, sao lại không hiểu cô ấy? Nhưng nhìn các đồng đội khác thì hình như không có chuyện gì xảy ra cả. Cô không vội gặng hỏi ngay, sau khi xuống xe về kí túc xá, cô rửa mặt xong thì mới đi gõ cửa phòng Lâm Chi Nam.
Một lúc lâu sau cửa mới mở ra. Phòng không bật đèn, tối đen như mực, nguồn sáng duy nhất là chiếc di động đang đặt trên giường.
Theo nguồn sáng nhỏ nhoi này, Triệu Ngu nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Lâm Chi Nam.
Cô mím môi, trở tay đóng cửa lại rồi mới giữ chặt tay cô ấy, nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì thế? Ai bắt nạt cậu vậy?”
Lâm Chi Nam không nói lời nào, thấp giọng nức nở.
Video đang được phát trên di động là 《Missing God》.
Cô ấy đang xem live stream tối nay.
Triệu Ngu đi qua cầm lấy di động, xem xong video phát lại màn biểu diễn tối nay của họ, cô mới biết tại sao bạn mình lại khóc.
Trong video gần như không có khung hình riêng của Lâm Chi Nam.
Đến phần cô ấy đứng giữa biểu diễn, ống kính bị kéo ra rõ xa. Mãi đến khi vị trí đứng giữa đổi thành người khác, ống kính mới zoom lại gần. Cả màn biểu diễn, Lâm Chi Nam chỉ được quay riêng hai lần, một lần là nhảy solo với Kristen, cảnh còn lại thì chỉ thoáng qua, chưa đến 2 giây,
Vì Triệu Ngu là Center, cho nên phần quay riêng vẫn còn bình thường, nhưng cũng phải chia nhiều cảnh.
Cô tắt di động đi, căn phòng chìm vào yên lặng, tiếng khóc nức nở của Lâm Chi Nam càng thêm rõ ràng.
Triệu Ngu không nói gì, đi tới ôm cô ấy, nhẹ nhàng vỗ về đầu cô ấy.
Lâm Chi Nam chôn đầu trong cổ cô, nghẹn ngào nói: “Tớ cảm giác mình như trò cười vậy. Ngu Ngu, có phải chúng mình không nên tới nơi này không?”
Giọng Triệu Ngu có vẻ rất bình tĩnh: “Tới cũng tới rồi, không còn đường hối hận nữa.” Cô buông Lâm Chi Nam ra, lau nước mắt thay cô ấy: “Sẽ không thế này mãi đâu, tớ bảo đảm.”
Lâm Chi Nam mở to đôi mắt sưng đỏ nhìn cô trong bóng đêm.
Triệu Ngu nói: “Họ không cho chúng mình cảnh, thì chúng mình phải bắt họ hướng ống kính về phía chúng mình. Đến lúc khán giả chỉ muốn nhìn thấy chúng mình, tới lúc mọi ống kính máy quay đều hướng về chúng mình, cho dù cậu đứng trong góc, cậu cũng được lên hình.”
Cô dừng một chút, gằn từng câu từng chữ: “Chỉ cần đứng lên đỉnh cao là được.”
Lâm Chi Nam đột nhiên nhớ lại hồi sắp vào trại huấn luyện, cô ấy rất lo mình không hot nên sẽ bị loại từ vòng đầu. Khi đó Triệu Ngu cười nói, đừng sợ, đến lúc đó cậu ké fame tớ đi, tụi mình ăn ngủ tắm giặt đi vệ sinh chung, tớ sẽ dùng fame nâng cậu bay cao.
Triệu Ngu đột nhiên nở nụ cười. Đôi mắt xinh đẹp ấy vẫn sáng lóa mắt cho dù ở trong bóng đêm.
Cô xoa xoa đầu cô bạn, cười nói: “Tin tớ đi, sớm muộn gì cũng có một ngày, tớ sẽ đứng lên đỉnh cao.”