Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 370


Đọc truyện Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma – Chương 370


“A a a a!” Lam Nhạn lập tức lớn tiếng kêu la, ngón tay chỉ vào đầu mũi của Tiêu Mộng: “Làm sao, cậu cũng đến học lớp đào tạo điều hành?”
Tiêu Mộng mở to mắt, có chút nói lắp: “Cậu có ý gì? Cậu, không phải cậu cũng đến học cái này chứ?”
Lam Nhạn nhíu mày, ngón tay mảnh khảnh, đột nhiên chỉ về phía Lôi Bạc bên kia, tố cáo: Nhập từ khóa tìm kiếm…
“Là anh ta! Sáng nay anh ta không phải để tớ đến học lớp đào tạo rách nát này sao! Tớ không muốn tới, anh ta lại mạnh mẽ kéo tớ tới…”
(⊙_⊙) Tiêu Mộng nghiêng nghiêng đầu nhỏ, có chút mơ hồ.

Lớp đào tạo điều hành này chẳng lẽ như là cải trắng thối rữa, ai muốn mua cũng được?
Lôi Bạc vuốt mũi thanh nhã cười rộ lên: “Lại nói tiếp, Nhạn em nên cảm ơn Mộng người ta, nếu không phải Mộng đến, em làm sao có cơ hội đến tham gia lớp đào tạo cao cấp này chứ?
Mộng à, sáng nay Tư Khải gọi điện thoại cho tôi, nói để Nhạn cùng học tập với cô, đễ cho cô đỡ phải cô đơn.

Tư Khải không có phương thức liên hệ của Nhạn, cử tôi tìm Nhạn, kết quả hai chúng tôi vừa lúc ở…”
Lam Nhạn vừa nghe lời này, lập tức cắt đứt lời nói của Lôi Bạc, hét lên: “Mộng à! Hai chúng ta cùng đi học đi! Nếu không phải là chuyện gì xấu, lại có hai chúng ta cùng nhau làm bạn, vậy đi thôi! Đi đây đi đây!”

Tiêu Mộng còn chưa nghe quá hiểu lời nói phía sau của Lôi Bạc, đã mơ hồ bị Lam Nhạn lôi kéo lên lầu.

Hóa ra, Trần Tư Khải sợ Tiêu Mộng tới tham gia lớp đào tạo này cô đơn, liền chuẩn bị nhiều thêm một suất, để Lam Nhạn cùng tới tham gia, như vậy hai cô nhóc có thể làm bạn với nhau, còn có thể để Lam Nhạn giám sát Tiêu Mộng, ít nhất, có Lam Nhạn ở chỗ này làm bóng đèn, Kim Lân không có cách nào trắng trợn làm bậy.

Cho nên nói, đi tới đi lui, người giỏi mưu tính nhất chính là Trần Tư Khải.

Kim Lân và Lôi Bạc đưa hai cô gái nhỏ đi, đứng ở bên ngoài hội trường hút thuốc, tản mạn nói chuyện phiếm.

Lôi Bạc quan sát Kim Lân một chút, hỏi: “Tối hôm qua… Cô ấy ở chỗ cậu qua đêm?”
“Ừm.” Kim Lân gật đầu, hút thuốc, bộ dạng quyến rũ mà phóng khoáng.

“Cậu được đấy, Lân, đây không phải là đã đem Tiêu Mộng bắt tới tay sao?”
“Thúi lắm!” Kim Lân trợn trắng mắt.


Lôi Bạc kinh ngạc: “Làm sao? Không phải cũng đã ở nhà cậu qua đêm sao? Cậu đừng nói với tôi, tối hôm qua vừa lúc cô ấy đến ngày.”
“Đó cũng không phải… Mà là, thời khắc mấu chốt, Tư Khải xông vào.

Sáng nay tôi mới biết được, bảo vệ cửa nhà tôi đều bị cậu ta đánh bất tỉnh.

Mẹ kiếp, ngay cả sờ tôi còn chưa sờ được, liền như vậy bị cắt ngang, cực kỳ chán nản.”
Kim Lân phun khói thuốc ra, từ trong lỗ mũi phun ra vài vòng khói.

Ngay cả hút thuốc người đàn ông cũng rất đẹp trai, ở chỗ người đến người đi này, môi hồng răng trắng, thật là thu hút sự chú ý của người khác.

Kim Lân yêu mị và Lôi Bạc đẹp trai tụ tập ở đây, thu hút rất nhiều phụ nữ dừng lại để nhìn lén.

*** “Ha, cậu nói cái gì? Tư Khải đến? Ha ha…”
Lôi Bạc như là nghe được chuyện lạ trên đời, nhịn không được cười rộ lên: “Ha ha, cậu thật sự là xấu hổ về đến nhà, không ăn được thịt, còn bị Tư Khải coi như kẻ trộm muốn trừng phạt nữa?”
Trong đầu Lôi Bạc đang lén lút tưởng tượng đến cảnh tượng ngay lúc đó, liền nhịn không được muốn cười..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.