Song Tử

Chương 51: Kiểm tra dị năng


Bạn đang đọc Song Tử: Chương 51: Kiểm tra dị năng

Hai người Vân Du chọn ngay đúng ngày tàu bay chở học viên từ khắp các thành phố tới học viện thì hai người mới chậm rãi vào học viện, học sinh ở Avrada hầu như toàn phải đi bằng phương tiện của trường, nhưng nếu có việc riêng thì có thể xin đi một mình.
Cả hai vừa vào học viện thấy quảng trường tập trung rất nhiều người rồi, hai người đi tới hàng dành cho khu S. Thấy hai người bọn Vân Du thì tất cả mọi người, biết hoặc từng nghe tới tên bọn họ đều ghé tai nhau thì thầm to nhỏ, vẻ mặt tràn đầy hâm mộ, ghen tị.
“Đó có phải là hai đứa sinh đôi Vân Ca với Vân Du không?.”
“Ừ, không ngờ gia thế thật lớn, hôm tôi thấy trên tivi phải nói là muốn ngã ngửa luôn.”
“Đúng đúng, tôi cũng không ngờ, trước đứa nào nói hai đứa nó nghèo mạc đâu.”
“….”
Bọn Vân Ca vẻ mặt lạnh nhạt, những tiếng thì thầm của người xung quanh cả hai đều nghe rõ rành rành, nhưng vẻ mặt không hề có chút xíu dao động nào, bọn họ đang chờ mong cuộc kiểm tra dị năng sắp tới, bọn TaTa đã báo trước cho bọn họ là ở học viên cấp 2 năm 5 sẽ bị bắt buộc kiểm tra mức độ dao động thiên lực để chọn ra người tài bồi dưỡng tay sai cho Alisia.
Hai người bọn họ sẽ nhờ dịp này để lộ ra chút thiên lực nhằm được chọn để tới căn cứ bí mật ở học viện, LaLa và TaTa đã tốn nhiều công sức để tìm ra được manh mối này, nhưng bọn nó không thể kiểm tra dò xét được, giờ hai người Vân Ca dành phải tự mình dấn thân vào thôi, tuy sẽ bị học viên quản lý không được tự do như trước nhưng bọn họ sẽ tìm cách thoát ra an toàn.
Người hướng dẫn dắt từng nhóm từng nhóm người rời đi, cả đám học viên cấp 2 năm 5 vẻ mặt mờ mịt không hiểu tại sao tất cả bọn họ lại bị dẫn tới một hành lang khác, không phải hành lang trước kia bọn họ từng đi. Xung quanh hoàn toàn vắng lặng không một bóng người, tiếng ồn ào đang dần dần ở phía sau, hiện giờ chỉ còn lại tiếng bước dân của đoàn người.
Đi vào vào đại sảnh cực kỳ nguy nga tráng lệ, cả đám ngơ ngác nhìn khung cảnh trước mắt, có hàng trăm hàng ngàn quả cầu pha lê được đặt trên những chiếc kệ khắp các bức tường, bọn họ chưa từng biết được trong học viện có nơi như thế này, mờ mịt không hiểu tại sao mình lại bị dẫn tới căn phòng kỳ quái này, đang hoang mang không biết làm sao thì một giọng nói đàn ông tràn đầy uy nghiêm không biết từ đâu phát ra vang vọng khắp đại sảnh.
“Chào mừng những dị năng giả trong tương lai.” Tất cả mọi người ngây ngẩn không biết dị năng giả là cái gì, nhưng không đợi bọn họ nghĩ thì thêm thì giọng nói đó là vang lên :”Thế giới này không hề đơn giản như các ngươi nghĩ đâu, loài người hiện nay chỉ thấy người những phần đen của mọi việc, còn những phần khác mà con người không thể biết được, như phép thuật, ma quỷ… những điều mà con người cho là không thể tồn tại thì nó đang tồn tại xung quanh chúng ta đây.”

Tất cả mọi người trong đại sảnh sững sờ không hiểu giọng nói điên khùng này từ ai phát ra, phép thuật? ma quỷ?, cả đám vô cùng muốn cười nhạo. Hai người Vân Du vẻ mặt âm trầm, bọn họ cảm nhận được giọng vang vọng cỡ này là nhờ thiên lực, người đàn ông này tu vi không hề thấp, cả hai trong lòng thầm nghĩ: học viện này bí mật không khỏi quá kinh khủng đi.
“Các ngươi hiện đang có mặt ở đây sẽ được chứng kiến sự thật.” Lời nói vừa dứt thì tất cả quả cầu pha lê trên kệ chuyển động, những quả cầu bay ra khỏi kệ tới trước mặt tất cả mọi người đang có mặt trong đại sảnh, cả đám nhìn cảnh tượng trước mắt, mắt trợn to, há hốc miệng.
Không biết tiếng thét của ai phát ra, hai người Vân Du nhìn ra sau thì thấy là của cô gái đang đứng phía sau bọn họ 7 8 hàng, tiếng thét đang tràn ra thì nín bặt, vẻ mặt cô gái như bị cái bị đấy chặn lại cổ họng.
Mọi người vẻ mặt khiếp đảm, giọng nói người đàn ông lại vang lên lần nữa :”Đã thấy rồi chứ?.” Cả đám im thin thít không có một âm thanh vào được phát ra, người lại ông lại nói tiếp :”Giờ thì chạm tay vào quả cầu trước mặt đi.” Giọng nói uy nghiêm, bọn họ cảm nhận được giọng nói đó là mệnh lệnh, cả đám run run vươn bàn tay chạm vào quả cầu pha lê trước mặt.
Hai người Vân Ca trong lòng hồi hộp, bọn họ sợ hệ tu luyện của mình bị lộ ra, nhưng bọn LaLa nói chỉ cần khống chế tốt quả cầu thì không sao, hai người chầm chậm vươn tay chạm vào quả cầu, bàn tay vừa chạm vào thì giống như có một nguồn lực nào đó hút chặt bàn tay bọn họ, thiên lực trong cơ thể ào ào như những ngọn sóng vỗ bờ, cả hai còn đang sững sờ vì tình huống phát sinh ngoài dự đoán thì quả cầu pha lê bên phía Vân Ca nguyên bản trong suốt thì dần dần bị một màu xanh lá bao phủ toàn bộ quả cầu, rồi chuyển qua màu trắng nhàn nhạt rất khó thấy, rồi lại chuyển qua màu nâu đất
Quả cầu bên phía Vân Du từ màu xanh dương, màu đỏ rồi tới màu tím. Khi thấy quả cầu lại muốn chuyển màu nữa thì hai người lập tức kiềm ép thiên lực trong cơ thể ngừng lại, rồi nhanh chóng buông tay xuống.
Bên trong một căn phòng khác có 8 người trung niên cả nam lẫn nữ đang hướng mắt về phía màn hình lớn trên tường, mỗi một màu hiện lên quả cầu pha lê của mọi người dưới sảnh không hề bị bỏ sót, nhìn thấy quả cầu trên tay Kiều Phúc Yên hiện từ màu xanh dương rồi qua màu vàng kim thì vẻ mặt đám người mừng rỡ.
“Cô bé đó là tu luyện giả song hệ thủy và kim.”
“Không tệ không tệ.”
Khi nhìn tới hình ảnh quả cầu của Dương Hàn và Hoắc Võng màu đen thì vẻ mặt của cả đám người kích động.

“Đó đó không phải là hệ hắc ám sao?.”
“Đúng là hệ hắc ám rồi.”
Còn chưa kết kích động việc Dương Hàn và Hoắc Võng mang lại thì khi thấy hỉnh ảnh quả cầu của Vân Ca và Vân Du thì hoàn toàn ngốc trệ.
“Ôi má ơi, hai cô gái đó.”
“Một người hệ mộc, phong, thổ, một người khác thì nước, hỏa, lôi.” Một giọng thì thầm không thể tin.
“Tam hệ song tu.”
“Tôi chọn hai cô gái tam hệ đó.” Một người đàn ông mặc áo màu đen ngồi bên phải vẻ mặt ngang tàng bất cần kêu lên.
“Thôi đi, hai người đó là của tôi.” Người phụ nữ ngồi bên trái góc vẻ mặt gian xảo chen vào.
“Tôi chọn người thanh niên hệ hắc ám.” Một người khác lại nói
“Ý ý người thanh niên đó của tôi.”

“Tôi chọn cô gái song hệ kia.”
“Cô gái đó tôi nhắm trúng rồi.”
“… …”
Một đám người thay phiên nhau giành giật người, nếu người ngoài nhìn thấy sẽ cảm thấy rất mặc cười, cả đám đã ngoài trung niên mà kèn cựa nhau như con nít tranh kẹo vậy.
Không thể trách đám người này kích động được, ngoài hệ ngũ hành còn có hệ biến dị khác như: hắc ám, quang minh, phong, băng, lôi, không gian, thời gian là những hệ cực kỳ hiếm thấy. Hệ phong, băng, lôi rất hiếm nhưng không bằng bốn hệ hắc ám, quang minh, thời gian và không gian, bốn hệ này gọi chung là hệ vương. Một người mang hai hệ đã hiếm người mang ba hệ còn hiếm hơn. Không thể nghi ngờ là đám bọn họ đang là đối tượng thèm thuồng của đám lão bất tử trong căn phòng.
Tất cả mọi người trong đại sảnh ngơ ngác nhìn màu sắc hiện lên trong quả cầu rồi lại biến mất như ban đầu, trong lòng không hiểu mô tê gì hết, tới khi người giọng đàn ông đó lại cất lên :”Mỗi một màu hiện trong quả cầu tượng trưng cho hệ tu tiên của các ngươi sau này.” Nói tới đó thì giọng nói ngừng lại, bỗng phía trước sảnh hiện ra một màn hình cực lớn bao trọn cả bức tường, phía trên là một bản đối chiếu đơn giản.
Hình quả cầu màu vàng là hệ kim, xanh lá hệ mộc, xanh dương hệ thủy, đỏ hệ hỏa, nâu hệ thổ, trắng nhạt hệ phong, trắng sữa hệ băng, tím hệ lôi, đen hệ hắc ám, sáng trắng chói mắt hệ quang minh, tới hai chỗ hệ không gian và thời gian thì quả cầu màu trong suốt và có nhiều tia sáng màu trắng lấp lánh. Mọi người ngơ ngác nhìn lên màn hình rồi trong miệng lẩm bẩm hệ tu tiên của mình.
“Giờ thì các ngươi đã biết hệ tu tiên của mình là gì rồi, kế tiếp các ngươi sẽ chọn điện để vào tu luyện, Ventura có 8 điện gồm: Perevoz, Slantsy, Turan, Mordovia, Venyov, Tatarstan, Samara, Karelia, các ngươi được tự do chọn điện ình.”
Lời vừa dứt thì trước mặt mỗi người hiện ra 8 màn hình nhỏ xíu trước mặt, trên mỗi màn hình hiện lên khuôn mặt 8 người trung niên cả nam lẫn nữ, phía bên dưới có ghi tên điện và tên người trên hình.
Nhìn một lượt từng khuôn mặt, hai người Vân Ca trong lòng thầm nghĩ: chọn điện nào đối với bọn họ cũng vậy mà thôi, Vân Du nhìn qua Vân Ca nhỏ giọng hỏi :”Ca, chị muốn vào điện nào?.”
“Điện nào cũng được, em muốn vào điện nào?” Vân Ca nhìn Vân Du cười cười.
“Chị chọn đại đi, em vào cùng luôn.” Vân Du nhún vai vẻ mặt không quan tâm.

Vân Ca nhìn lại từng khuôn mặt, vừa bấm vừa nói :”Điện Turan đi.” Cô thấy người đàn ông chủ điện Turan này vẻ mặt chính trực thâm trầm, chắc là người không tệ.
“Được.” Vân Du vươn tay chạm vào màn hình một người đàn ông ngoài trung niên mặc áo màu đen.
Dương Hàn hờ hững chạm vào màn hình điện Turan, anh đã nghe Tịch Mạc báo cáo hai người Vân Ca chọn điện Turan nên anh cũng vào điện giống bọn họ. Kiều Phúc Yên trong lòng rối rắm, rất muốn chọn theo điện giống Dương Hàn, nhưng cô không biết Dương Hàn chọn điện nào, đành cắn răng chọn điện Samara, chủ điện là một người phụ nữ vẻ mặt nghiêm khắc.
Cách mấy chục hàng hai người Lâm Linh Hi và Trần Thiện Mỹ vẻ mặt đau đớn, cả hai hôm nay bị đả kích quá nhiều, trong lòng rối bời không biết nên chọn cái nào, đành nhắm mắt chọn đại, Lâm Linh Hi chọn điện Mordovia, Trần Thiện Mỹ điện Samara, phía bên kia Tiêu Tường cũng vươn tay chạm vào hình ảnh điện Venyov và Hoắc Võng Slantsy. Xung quanh tất cả mọi người cũng ấn vào điện mình muốn.
Bên trong căn phòng đám người nhìn thấy chọn lựa của bọn họ thì có người vui có kẻ buồn, vui nhất là chủ điện được bọn Vân Ca, Vân Du chọn.
“Đắc ý cái gì, tuy tôi không giành được hai cô gái đó nhưng tôi cũng được người song hệ nhé.” Giọng nói chanh chua chát chúa vang lên cắt ngang khuôn mặt của người đàn ông áo đen. :”Có khi tới trận quý so hai người đó lại chọn điện tôi.”
“Kệ bà chứ.” Người đàn ông cũng không hề mất vui khi bị bà ta gội cho gáo nước lạnh.
“Hứ.”
“….”
Bên dưới sảnh tất cả ánh mắt đều hướng về phía cánh cổng nặng trịch đang dần dần mở ra, ánh sáng chói mắt làm cả đám vươn tay che mặt mình lại, tới khi thấy quang cảnh đằng sau cánh cửa thì cả mấy chục ngàn người có mặt trong đại sảnh đều há hốc miệng vẻ mặt không thể tin.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.