Sống Lại Ngày Sau Làm Đại Thần

Chương 6: Kinh sợ


Đọc truyện Sống Lại Ngày Sau Làm Đại Thần – Chương 6: Kinh sợ

Editor: Huyềnn Songg

Beta: LenNiNi

Chờ Tố Y gửi bản thiết kế qua, khoảng 5 phút sau, Lâm Tử Mặc liền gọi điện thoại lại cho cô.

“Thiết kế rất tốt, rất đẹp, tôi rất thích! Nhưng mà tôi muốn sửa lại một vài chỗ giống cô, cô có để ý không?” Lâm Tử Mặc cười hỏi Tố Y.

“Anh cũng thích bản thiết kế của tôi sao? Nếu anh thích bản đó thì tôi thiết kế lại một bản khác là được rồi!“. Tố Y nói thẳng.

Giống của tôi, thì tôi sẽ thiết kế lại cái khác, đây mà là không để ý thì là gì! Lâm Tử Mặc cũng hết ý kiến, cô bé này cự tuyệt người khác cũng thật là quá thẳng thắn đi.

“Tôi rất thích bản thiết kế mà em thiết kế cho tôi. Cám ơn em, Trình sư muội!“. Lâm Tử Mặc trầm mặc một lúc rồi nói.


Trình sư muội! Sư muội!!! Đây là lần đầu tiên Lâm Tử Mặc kêu tên cô: Trình sư muội! Cảm giác rất khó nói, thật khó chịu, điều này làm cho Tố Y theo nản năng nghĩ đến một vở kịch trên ti vi. Tiểu sư muội ~~:lol:

“Trình sư muội, xin yên tâm, tôi sẽ không truyền bản thiết kế này ra ngoài, hơn nữa đảm bảo công ty sữa chữa cũng sẽ không truyền ra ngoài!“. Lâm Tử Mặc thấy Tố Y im lặng không nói liền nói tiếp.

“Thật ra thì cũng không cần bảo mật, bản thiết kế nếu có thể bán ra tiền cũng tốt.“. Tố Y không để ý nói.

“Nhưng mà tôi giống em, không thích nhà người khác giống nhà của tôi.“. Ngay sau đó Lâm Tử Mặc liền nói.

Dựa vào, hắn chắc chắn là cố ý chặn cô, Tố Y bị nghẹn nửa ngày không nói được gì.

“A a, hơn nữa em muốn bán bản thiết kế thì có thể vẽ thêm mấy tờ, không cần tốt như vậy, đến lúc đó tôi có thể giúp em liên lạc với khách hàng.“.


Lâm Tử Mặc nói tiếp: “Em vẽ hai bản thiết kế này rất tốt, tôi sợ bán đi thì trong mắt mọi người em sẽ thành nhà thiết kế nổi tiếng, bây giờ em vẫn là học sinh, quá nổi trội thì không tốt lắm.”

Trong lòng Tố Y lộp bộp một cái, khinh thường, cô không chú ý tới điểm này.

“Em không cần phải lo lắng quá, chuyện này tôi sẽ giữ bí mật giúp em, hơn nữa bên công ty lắp đặt thiết bị cũng vậy. Em không cần khẩn trương, sẽ không có ai biết đây là phòng em vẽ. Sau này em chú ý một chút là được.”

Im lặng một lát, Tố Y mới trả lời một câu: “Cám ơn, Lâm sư huynh. “

“Em định sau khi nhận phòng liền sửa lại sao?” Lâm Tử Mặc lại hỏi.

“Đúng vậy, tôi muốn sửa chữa sớm một chút.” Tâm tình Tố Y có chút sụt giảm.


“Tốt lắm, gần đây tôi có thể nói công ty lắp đặt thiết bị, chờ đến lúc nhận được phòng thì có thể trực tiếp sửa lại. Bên em những thiết bị lắp ráp có cần nhờ công ty lắp đặt thiết bị mua không? Chờ đến lúc sửa xong hoàn toàn thì trực tiếp tính tiền với họ là được“. Lâm Tử Mặc thấy Tố Y có chút phiền muộn liền đổi đề tài.

“Được, vậy thì làm phiền Lâm sư huynh rồi, thế thì giao cho công ty lắp ráp thiết bị đi. Đến lúc đó nói giá tiền cho tôi là được rồi. Cám ơn Lâm sư huynh, trễ lắm rồi, ngủ ngon! “. Nói xong Tố Y liền cúp điện thoại. Lâm Tử Mặc lắc đầu một cái, cô bé này thật sự làm anh rất ngạc nhiên. Nhưng mà rốt cuộc cô có lai lịch như thế nào? Bản thiết kế rất tốt, có thể đuổi kịp nhà thiết kế thế giới, lại mơ hồ như vậy, may là đụng phải anh, nếu là bị người khác phát hiện, cô có muốn khiêm tốn cũng không được.

Lại nhìn bản thiết kế biệt thự của Tố Y một chút, Lâm Tử Mặc càng xem càng cảm thấy thích. Ừ! Lầu một nối thông hai phòng lớn với nhau, vừa là phòng đàn vừa là phòng thu âm. Phòng thu âm? Đây là cái quái gì vậy? Phòng đàn cũng được đi, lại còn muốn cả phòng thu âm. Chẳng lẽ đối với âm nhạc thì cô cũng rât chuyên nghiệp? Căn phòng lớn nhất lầu 3 là phòng thể dục và phòng kính. Xem ra cần xem thêm tài liệu về dụng cụ cách âm nữa. Nhiều phòng như vậy nhưng lại chỉ có một phòng ngủ và một phòng khách, xem ra sau này bên kia cũng chỉ ở có một mình thôi.

Tố Y nằm lăn qua lăn lại trên giường không ngủ được, một bên thầm hận chính mình vô tình, một bên lại cảm thán vận khí của mình quá tốt, bởi vì biết trước được, tạm thời Lâm Tử Mặc sẽ không bán đứng cô. Sau này nhất định phải cẩn thận, cần phải khiêm tốn thêm một chút nữa. Nếu Tố Y biết được chỉ nhờ vào một bản thiết kế mà thiếu chút nữa Lâm Tử Mặc đã đoán được gần hết gốc gác của cô thì nhất định cô sẽ càng không ngủ được.

Thời gian kế tiếp, một bên Tố Y học lái xe, một bên tiếp thu kiến thức ở thế giới này. Lại giành thời gian đem những việc sau 2 năm trở lại đây liên quan tới dị vực* ghi xuống một vài thứ, cô không dám ghi chép vào điện thoại vì sợ có người nhìn thấy. Chẳng qua là viết vào một cái máy tính xách tay, sau đó đem máy tính xách tay để vào học dưới cùng của rương hành lí, lúc này cô mới cảm thấy an tâm một chút. Vốn là Tố Y biết lái xe cho nên việc lấy bằng lái cũng không khó, chỉ mất 20 ngày liền lấy được bằng lái. Buổi tối, Tố Y nằm trên giường suy nghĩ một số chuyện. Hiện tại đã là cuối tháng 8, ngày mai là có thể nhận được biệt thự. Chỉ cần 2 tháng là có thể sửa xong. Đến lúc đó mua đồ dùng trong nhà, đến ngày tựu trường thì có thể vào ở.

*như đã giải thích trước: nước ngaòi, người ngoại quốc! nghĩa tương đương dị giới là thế giới khác ^^

Đến thế giới này đã hơn 1 tháng, mặc dù Tố Y đang nỗ lực dung nhập vào thế giới này nhưng Tố Y vẫn cảm thấy cô và thế giới này không hợp nhau. Tố Y cảm thấy rất tịch mịch, đây là một loại tịch mịch sâu trong linh hồn. Như là cho dù sáp nhập vào thế giới này thì cũng không thoát khỏi sự tịch mịch này.


Mà đối với nhà của nguyên chủ ở Hàng thành, Tố Y cảm thấy nơi đó là địa phương thuộc về Trình Tố Y thật sự và bố mẹ của cô ấy, cô chỉ là một người xâm nhập. Cho nên nơi đó không làm cho Tố Y cảm giác an toàn. Ngày mai là nhận được giấy tờ bất động sản, Tố Y cảm thấy rốt cuộc ở thế giới xa lạ này cuối cùng cũng có một nơi để cho tim cô cảm thấy an bình. Cho nên cả người liền buông lỏng rất nhiều, lại không có cảm giác sốt ruột, lo lắng như trước nữa.

Ngày thứ hai, Tố Y lấy được giấy tờ bất động sản. Sau đó cô cùng với Lâm Tử Mặc đi tới công ty lắp đặt thiết bị xác nhận một số chi tiết. Để lại một cái chìa khóa liền trở về quán rượu. Đến ngày 1 tháng 9, Tố Y muốn trực tiếp đi báo cáo trả phòng. Nhưng lại nhớ tới trong phòng này còn 3 người nữa, sáng sớm ngày mai mới có thể báo cáo. Lại tính hay là để chiều mai lại đi báo danh đi.

Nguyên chủ ở nơi đó 4 năm, Tố Y nhắm mắt lại cũng có thể tìm được đường cho nên không cần phải gấp gáp đi báo cáo ngay hôm nay. Buổi tối nằm trên giường, Tố Y cẩn thận suy nghĩ sau này làm sao sống chung với 3 người kia. Đặc biệt là Lữ Bình, đây là một cô gái tâm địa bất chính. Cô nhất định phải cẩn thận đề phòng cô ta, sau đó phải thay nguyên chủ tìm cơ hội thu thập cô ta một chút.

Thật ra thì từ trí nhớ của nguyên chủ thì thủ đoạn của Lữ Bình rất thấp, vô cùng ngây thơ. Có thể bởi vì tính cách nguyên chủ hướng nội, đơn thuần, căn bản cũng không biết người mà mình xem là bạn có bao nhiêu dối trá với cô. Mà 2 người khác ở trong nhà trọ chắc hẳn cũng cũng cảm thấy nguyên chủ quá ngu xuẩn, là người không đỡ nổi một chiêu cho nên cũng đều lựa chọn làm như không thấy.

Thật ra thì cũng không trách người khác được, khi đó nguyên chủ không có cha mẹ, lại bị chú lừa. Lữ Bình lấy lòng, nguyên chủ giống như người chết đuối nắm được một cọc gỗ nổi* vậy, muốn nắm chắc phần hữu tình này. Ở dưới tình huống đó, cho dù là người khác chỉ điểm như thế nào đi nữa thì nguyên chủ cũng sẽ không tin.

*nghĩa tương tự chết đuối nắm được cộng rơm cứu mạng trong mấy truyện khác^^

Dưới tình huống này, hai cô gái trong nhà trọ kia cũng chỉ là coi thường nguyên chủ, nhưng cũng không tổn thương coi. Cho nên Tố Y cũng không có ấn tượng gì xấu với 2 người kia


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.