Đọc truyện Sống Lại Ngày Sau Làm Đại Thần – Chương 13: Nhạc đệm
Edit: LenNiNi
Beta: sẽ cũng cố sau #
Chờ hai người mua xong máy vi tính, sau đó ăn xong cơm tối rồi trở lại trường học, Tố Y mới phát hiện, mình lại quên hỏi Lâm Tử Mặc chỗ đậu xe ở nơi nào.
Không thể làm gì khác hơn là lại gọi điện thoại cho Lâm Tử Mặc, hỏi rõ vị trí của chỗ đậu xe mới đem xe lái về phía bãi đậu xe.
Linh: trong bản cover =, = Tố Y- Làm Y, Lâm Tử Mặc- rừng mực…edit mà không có bản góc có lẽ tui sẽ tự đốt nến cho bản thân mất…
Hoàng Thải Vi cũng không nói chuyện, chẳng qua là mặt đầy cười đễu nhìn Tố Y!
Tố Y sau khi đậu xe xong liếc về phía Hoàng Thải Vi một cái “Đừng cười nữa, hắn không phải mẫu người yêu thích cảu tôi! Đi thôi, nhanh đi về còn nghỉ ngơi. Hôm nay đã rất mệt mỏi rồi!”
Hai người về ký túc xá phát hiện Lữ Bình cũng chưa có trở lại. Hai người cũng không để ý, rửa mặt xong liền lên giường ngủ.
Nhưng mà buổi sáng là thứ hai, Tố Y chuẩn bị tập thể dục lúc sáng sớm, phát hiện giường Lữ Bình vẫn như cũ. Tố Y sững sốt một chút: Tối qua Lữ Bình không trở lại! chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Ở trong trí nhớ của nguyên chủ, Lữ Bình nhưng là từ trước cho tới bây giờ đầu không có qua đêm mà không về a!
Chờ đến sau khi Tố Y tập thể dục buổi sáng xong trở lại, phát hiện Hoàng Thải Vi mặt đầy nghiêm túc ngồi ở trước bàn đọc sách.
“Tố Y, có phải tối hôm qua Lữ Bình không có trở về a?” Hoàng Thải Vi thấy Tố Y từ cửa đi vào, vội vàng hỏi.
“Hình như đúng vậy, tôi buổi sáng lúc thức dậy, cũng không thấy cô ta. Hơn nữa, giường cũng không có dáng vẻ giống như có người ngủ qua!”
“Cô nói, cô ta sẽ không phải là xảy ra chuyện gì chứ? Nếu không thế nào tối hôm qua sẽ không về ở đâu!” Hoàng Thải Vi cau mày.
Đang lúc hai người nói chuyện, Lữ Bình đẩy cửa túc xá ra đi vào.
“Lữ Bình, tại sao tối hôm qua cô không trở về a? Không có xảy ra việc gì chứ?”
Hoàng Thải Vi thấy Lữ Bình trở lại, suy nghĩ một chút hay là mở miệng hỏi.
“Tôi không có sao. Ngày hôm qua có người bạn đồng hương tổ chức sinh nhật, chúng tôi đi ra ngoài ăn cơm. Sau đó về trễ, tôi lại sợ quấy rầy các cô nghỉ ngơi, ngủ lại ký tức xá của bạn ấy một đêm.”
Lữ Bình bò lên giường nằm xuống trả lời.
Trực giác của Tố Y cho cô biết Lữ Bình đang nói dối! Bởi vì thời điểm Lữ Bình nằm lên giường, Tố Y thấy trên đùi cô ta có dấu vết bầm tím, hơn nữa sắc mặt cô ta cũng không được khá lắm. [linh: +//+ ô mai à?]
Đồng hương*? Dự sinh nhật? Tố Y đột nhiên nghĩ tới, ngày hôm qua không phải là sinh nhật Trần Chí Lâm sau? Chẳng lẽ tối hôm qua Lữ Bình ở cùng một chỗ với Trần Chí Lâm? Còn ở lại qua đêm không về!
*người cùng quê
Tố Y trong nháy mắt liền biết chuyện gì đã xảy ra.
Đời này, mình không giống như nguyên chủ, để cho Lữ Bình có cơ hội nói vài ba câu liền trở thành bạn tốt, còn nói cho cô ta biết hết về bản thân. Cho nên, bây giờ mình không để ý tới Lữ Bình, cô ta cũng không còn xem mình là mục tiêu, để cho Trần Chí Lâm tới gần mình.
Mà không có mình làm lá chắn (bóng đèn), hai người Trần Chí Lâm cùng Lữ Bình có thể thuận lý thành chương (thuận theo tự nhiên) ở cùng một chỗ!
Tố Y nghĩ thông suốt khúc mắc trong đó, cũng không để ý đến Lữ Bình nữa. Dẫu sao, đứng ở độ cao bất đồng (trình độ không giống nhau), đối mặt với đối thủ sẽ bất đồng (khác nhau). Bây giờ Tố Y thật lòng là không coi Trần Chí Lâm cùng Lữ Bình ra gì.
Tố Y ngồi ở trước bàn đọc sách, suy nghĩ lúc mình tranh gải nên hát bài gì mới tốt. Dẫu sao tất cả bài hát điều không có nhạc đệm, đến lúc đó chỉ có thể hát những bài hát phù hợp với guitar vừa đàn vừa hát để thi đấu.
Nghĩ tới đây, Tố Y lại bắt đầu rầu rỉ. Chung kết khi phải hát 3 bài hát, phải tự hát 3 bài ballad (cao dao, đân ca?)?Nhưng hát khác nhau, mình sẽ đi đâu tìm nhạc đệm a? Hơn nữa, tìm người khác làm nhạc đệm cho bài hát, mình lại không yên tâm, chỉ sợ đến lúc đó bài hát bị người dùng rồi, mình ngay cả một mọt chút lí lẻ để nói cũng không có.
“Thải vi, ngươi có biết người bạn nào bết đàn dương cầm không?” Tố Y nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng Thải Vi hỏi.
“Có, bất quá không học cùng trường với chúng ta, thế nào? có chuyện gì sao?” Hoàng Thải Vi gặm bánh mì, trong miệng hàm hồ không rõ hỏi.
[Linh: rõ thế cơ mà=.= Thải Vi: có ý kiến? linh: /_…]
“Nga, Vậy coi như. Là đến lúc thi trận chung kết. Tôi cũng không thể hoàn toàn vừa dàn guita vừa hát hết chứ? lại không có chỗ chế tạo nhạc đệm, liền muốn đến lúc đó sẽ tìm một người cùng đệm nhạc cho bản thân thôi!”
Tố Y thất vọng nằm trên bàn thở dài.
“Ngươi thật đúng là người trong cuộc mơ hồ a!” Hoàng Thải Vi đi tới gõ một cái lên bàn đọc sách của Tố Y “Người buổi sáng kia, cái người bán thiết bị cho ngươi đó! Hắn nhất định có thể giúp ngươi làm nhạc đệm này a!”
“Đúng vậy! Ta làm sao liền quên mất rồi!” Tố Y vỗ bàn một cái, đứng lên.”Vậy thì ta đi gọi điện thoại.” Nói xong liền cầm điện thoại di động hướng phía ngoài chạy đi.
Thật ra thì Tố Y gọi điện thaọi cho Lâm Tử Mặc, dẫu sao, người bán thiết bị thu âm cũng là bạn của hắn, vậy hẳn là cũng biết người có thể chế tạo nhạc đệm cho ca khúc. Hơn nữa, người tên Lâm Tử Mặc này cũng đáng giá tính nhiệm.
“ alo, Lâm học trưởng, xin chào!” Điện thoại vừa đổ chuông một nhịp Lâm Tử Mặc đã bắt máy.
“Trình học muội, có chuyện gì không?” Lâm Tử Mặc buông ly nước xuống.
“Lâm học trưởng, tôi chính là muốn hỏi một chút, anh có biết người chế tạo nhạc đệm không ạ? Tôi có mấy bài hát, muốn đem nó sản xuất ra, chỉ chế tạo nhạc đệm mang âm hưởng là được rồi. Tôi không biết người nào làm về phương diện này, cho nên…” thanh âm Tố Y có chút thấp xuống “Đúng rồi, tôi có thể tự viết ca khúc, sẽ không quá phiền toái.” Nhìn tài nghệ âm nhạc ở thế giới này, Tố Y cũng không thể nào yên tâm để cho người ta biên ca khúc hộ a.
“Có, chú anh có một công ty giải trí, có thể tìm hắn hỗ trợ. Em ngày hôm qua mới gặp mặt ông ấy đấy.” Lâm Tử Mặc suy nghĩ một chút mới trả lời “Bất quá, ông ấy phải biết lời bài hát mới có thể cho người tạo nhạc đệm được, phỏng đoán sẽ có chút phiền toái nhỏ.”
“Chính là người hôm qua đến cùng anh sao? Tôi hẳn không có đắc tội qua ông chú ấy đi, sẽ không có phiền toái gì chứ?” Tố Y có chút kỳ quái hỏi
“Gần đây công ty chú ấy thiếu người nghiêm trọng, đang khắp nơi đào góc tường( kiếm người của công tỳ khác, kiểu như đào góc tường vợ người ta ấy ^^). Ngày hôm qua còn hỏi tôi em có hay không hường vào vòng giải trí đó. Bất quá, ông ấy biết em còn viết lời ca khúc (soạn nhạc), phỏng đoán sẽ rất phiền toái. Ống ấy sẽ tìm một người môi giới, sau đó mỗi ngày đổi theo em đòi ký hợp đồng với em.” Lâm Tử Mặc xoa xoa chân mày, thở dài một cái nói.
“…” không doạ người như vậy chứ?
Tố Y trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải!
Thật ra thì, đối với vàoshowbizở thế giới này, Tố Y ngược lại không bài xích lắm.Chỉ mình thành lập studio vào showbiz và kí hợp đồng với người thâm nhập showbiz là hai chuyện khác nhau.Hơn nữa, với thế giới showbiz (dịch ra = vòng giải trí)vẫn không hiểu, không muốn lẫn sẽ lao vào.
Tố Ycho là muốn chờ Studio được thành lập sau khi hợp tác với hãng đĩa thu âm, tự tạo, sử dụng nền tảng của Công ty giải trí để quảng bá và bán đĩa.Và không phải là người trực tiếp ký hợp đồng làm nghệ sĩ của Công ty.Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Tố Y muốn cải tạo một phòng thu âm hàng đầu.
“Trình học muội là muốn chế tạo mấy bài hát chứ?” Lâm Tử Mặc nhìn Tố Y không nói lời nào, không thể làm gì khác hơn là hỏi tiếp.
“3 bài đi, thời điểm thi đấu sẽ dùng.” Tố Y có chút do dự.
“3 ngày thời gian đủ không?Tôi nhiều nhất chỉ có thể giữ chân ông ấy 3 ngày! “
“Đủ rồi, thuận lợi hai ngày là có thể hoàn thành. Bất quá, tìm công ty người chế tạo nhạc đệm của chú ấy, có thể lừa gạt đích qua chú ấy sao?”
Tố Y một chút đứng thẳng người, khẩn trương hỏi
“Không cần lừa gạt ông ấy, đến lúc đó ông ấy chỉ biết là tôi muốn chế tạo nhạc đệm cho đám bạn bè, sẽ không biết là chế tạo cho ai. Hơn nữa, đến lúc đó ông ấy chắc không còn tâm tình đi chú ý chuyện này.”
Lâm Tử Mặc hơi nhếch môi, biểu hiện tâm tình hắn đang tâm trạng tốt tính toán người khác.
“Em bây giờ chuẩn bị trước hai ngày đi, tôi liên lạc tốt sẽ gọi điện thoại cho em.”
“ Được, cám ơn Lâm học trưởng. Ngươi lại giúp tôi một chuyện rất rối! Trơ về tôi mời anh ăn cơm.”
Tố Y cảm thấy thời khắc này Lâm Tử Mặc nhất định chính là một thiên sứ nhỏ! (thiệt hông?)
“ Được. Tôi nhất định sẽ không khách khí. Trình học muội!”
Nghe ra, bên đầu điện thoại kia cô gái tâm tình nhất định rất tốt. Trong thanh âm mặt tung tăng, cách điện thoại di động cũng tràn ra.