Bạn đang đọc Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ – Chương 17
Chương 17
Thật ra sau khi nhị lão gia mất, có nhiều lời đồn thổi nổi lên, nói răng Diệp Vãn Tình nàng là người mang điềm xấu nên khắc chết cha mẹ.
Lão phu nhân nghe thế thì tin lắm, nhưng bà ta không biểu hiện gì mà ngược lại còn sai người đi dập tin đồn.
Bà ta sợ phủ Chiến Bắc vương sẽ hủy hôn, con đường vinh hoa phú quý của bà ta sẽ chấm dứt.
Lấy lý do để tang đồng thời tu tâm dưỡng tính, trong suốt ba năm đó Diệp Vãn Tình bị lão phu nhân giam lỏng ở khuê phòng.
Bà ta ngoài miệng tỏ vẻ tức giận khi ai đó nói Diệp Vãn Tình mang điềm xấu, nhưng bên trong luôn sợ Diệp Vãn Tình sẽ khắc chết mình.
Mà lúc ấy Diệp Vãn Tình cũng nghĩ bản thân nàng mang điềm xấu thật, chẳng phải nàng vừa vào phủ nửa năm Chiến Bắc vương đã mất hay sao? Vì sợ Cố Thừa Duệ ghét bỏ nên Diệp Vãn Tình ngày càng tự ti.
Mọi chuyện đều răm rắp nghe theo lời hắn.
Hệ thống: [ Đúng là có người mang điềm xấu, nhưng không phải ngươi mà là Nhược Tuyết.
]
Diệp Vãn Tình cười cười, hỏi: [ Ngươi đang an ủi ta sao? ]
Hệ thống: [ Ngươi bớt tự luyến đi.
]
Diệp Vãn Tình bật cười, nàng đột nhiên có chút tò mò về hệ thống.
Nàng hỏi: [ Ngươi là nam hay nữ? ]
Hệ thống: [ Ta là hệ thống không có giới tính, mang số hiệu 009.
]
Diệp Vãn Tình: [ Hmm…vậy ta gọi ngươi là tiểu Cửu nhé? ]
Hệ thống: [ Tùy ngươi.
]
Không hiểu sao Diệp Vãn Tình lại nghe ra chút vui vẻ trong giọng nói không phân nam nữ của hệ thống.
Trở lại chuyện chính, theo như tiểu Cửu nói thì khí vận của Chiến Bắc vương sẽ không ngừng bị Nhược Tuyết cướp đi, đến năm nàng mười tám, tính từ lúc Nhược Tuyết đến thì tức là tròn tám năm.
Diệp Vãn Tình: [ Có cách nào để khiến Nhược Tuyết không thể cướp đi khí vận của Chiến Bắc vương không? ]
Tiểu Cửu: [ Có, thế nên ta mới nói Chiến Bắc vương là người hợp với ngươi nhất.
]
[Bây giờ ngươi là người được hệ thống lựa chọn, trên người ngươi có một khiên chắn vô hình, có thể ngăn cản phần lớn khí vận của Nhược Tuyết tác động lên ngươi.
Tất nhiên chỉ là phần lớn chứ không phải tất cả, phân còn lại dựa vào sự cố gắng của ngươi.
Nếu khí vận của Nhược Tuyết ngày một yếu đi thì tác động lên ngươi cũng ngày một nhỏ, ngược lại nếu khí vận của nàng ta ngày càng lớn mạnh, sức ảnh hưởng của khí vận lên ngươi cũng sẽ ngày một lớn, đến một lúc nào đó tấm khiên chắn sẽ vỡ tan.
Lúc ấy thì…ngươi hiểu rồi đấy.
]
[ Quên nói, ngươi có biết vì sao khí vận của Nhược Tuyết càng lớn thì ngươi lại càng xui xẻo không? ]
Diệp Vãn Tình trầm ngâm: [ Không lẽ…bát tự của ta và Nhược Tuyết xung khắc? ]
Tiểu Cửu: [ Đúng vậy, nếu Chiến Bắc vương có bát tự gần giống với Nhược Tuyết nên khí vận của hắn mới bị nàng ta hấp thu thì bát tự của ngươi và nàng ta lại xung khắc.
Nàng ta càng tốt thì ngươi càng tệ và ngược lại.
]
Diệp Vãn Tình lại nghĩ đến một vấn đề khác: [ Nếu như bát tự của Nhược Tuyết và Chiến Bắc vương giống nhau thì chẳng phải ta và hắn cũng xung khắc hay sao? ]
thế thì làm sao nàng và hắn lại hợp được?
Tiểu Cửu: [ Không không, là “gần giống” chứ không phải “giống”.
Bát tự chỉ cần sai khác một chút thôi thì kết quả đã cách biệt một trời một vực rồi.
Bát tự của ngươi và Nhược Tuyết thuộc mệnh đại hung, xung khác kịch liệt, không chết không ngừng.
Thế nhưng ngươi và Chiến Bắc vương lại là…phải nói sao nhỉ? Là kiểu nhân duyên tiền định, trời đất tác thành, hai người mà ở cạnh nhau thì chỉ có hai chữ “hoàn hảo’.
]