Đọc truyện Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức – Chương 6
Tài vụ chính của quảng cáo Phi Tường là bà chủ của bọn họ, họ Bùi.
Dịch Vĩ giới thiệu đơn giản một chút, Lộ Nam cười chào hỏi chị Bùi.
May mà nhận xong vật liệu, Dịch Vĩ không định đi xe bus nữa – một đống đồ thế này, muốn lên xe bus cũng không dễ, phải gọi xe vận tải nhỏ.
Xe vận tải nhỏ không có hóa đơn, Lộ Nam cảm nhận được Dịch Vĩ đau lòng, dù sao anh ta cực lực trả giá với tài xế.
Vậy nên đến lúc ăn trưa, cô chủ động trả tiền đồ ăn nhanh.
Lộ Nam nhanh chóng trả tiền.
Quầy tính tiền đông người, hai người nếu vì mười mấy tệ mà tranh nhau mới khó coi.
Dịch Vĩ nhận ý tốt của Lộ Nam, bèn báo đáp bằng cách sau khi ăn xong, hết sức nghiêm túc dẫn Lộ Nam chạy ba chỗ siêu thị – phân phát xong vật liệu càng không có đãi ngộ ngồi xe, phương tiện giao thông như cũ là xe bus.
Mặt trời lặn về tây, đây là Lộ Nam ngắn ngủi nhập chức tới nay tan tầm đúng giờ nhất một ngày: [Dịch Vĩ! Ta thật, cảm ơn ngài quá!]
Lúc chia tay, Dịch Vĩ nói: “Hôm nay báo cáo hàng ngày cô viết xong thì gửi cho tôi, tôi giúp cô kiểm tra một chút.” Anh ta thật là hảo tâm đề nghị, bởi vì dùng đầu ngón chân đoán cũng biết tân nhân hai hôm trước đi theo Vương Hiểu Tuyết và Phan Toa viết báo cáo ngắn gọn thế nào, Dịch Vĩ nghĩ Lộ Nam mời mình ăn cơm, chính mình cần phải dạy cô ấy một ít kỹ xảo viết báo cáo.
Lộ Nam cảm ơn Dịch Vĩ, sau đó, gọi xe về nhà.
Trên đường về, nhận được tin nhắn Dịch Vĩ gửi tới: “Tôi thấy cô gọi xe? Nhớ lấy thêm mấy cái hóa đơn nhé.”
Lộ Nam: Hiểu…
…
Hiện tại di động còn không có chức năng đếm bước, nhưng Lộ Nam khẳng định bản thân hôm nay đi đường phải hơn 2000 bước.
[A, mệt quá.
Xịt chống nắng mai mua vậy, không muốn động đậy tí nào.] Lộ Nam may mắn hôm qua sáng tác vượt kế hoạch, hôm nay có thể mượn hạn mức hôm qua, chỉ gõ hai chương liền nằm xoài.
Hôm sau tỉnh lại bắp chân vẫn căng mỏi.
Lộ Nam cắn răng, bò lên đợi xe bus.
Hôm nay phòng làm việc đông người hơn hai hôm trước, Lộ Nam nhìn thấy đàn anh Nghiêm Khải, bèn lại gần chào hỏi.
“Đến vài hôm rồi, thích ứng chưa?”
Lộ Nam gật đầu: “Khá ổn.
Đàn anh, các anh đi công tác về rồi à?”
Nghiêm Khải nhỏ giọng: “Tối qua về.
Hướng tổng (Tổng giám đốc cấp tỉnh) và giám đốc Vương ở trong phòng họp.
Anh nói qua, em nhớ nhé, mấy vị này em chưa từng thấy…!Vị thứ nhất ngồi bên trái trên bàn, mặc váy trắng tóc ngắn kêu Lý Lị, bên trái ngồi chơi tablet, đại mỹ nữ tóc dài là Chu Điềm, hai người họ đều là giám đốc Đoàn mua cấp tỉnh; ngồi đối diện Chu Điềm là Trần Kiêu, chuyên viên nhãn hiệu rượu Kinh Điển, cùng cấp với giám đốc thành phố.
Không ngoài dự liệu thì em khẳng định làm kênh phân phối Đoàn mua…” Bộ máy phòng làm việc hơi phức tạp, Nghiêm Khải giảng giải qua cho Lộ Nam, tư tưởng trung tâm chính là: ba vị này đều là người lãnh đạo trực tiếp của cô.
“Em hiểu, phòng làm việc và bộ phận nhãn hiệu có địa vị ngang nhau.
Sau khi nhận cương vị Đoàn mua, nếu em làm Đoàn mua rượu Kinh Điển thì sẽ trực thuộc giám đốc Lý, công việc hàng ngày nghe theo giám đốc thành phố sắp xếp, hoạt động nhãn hiệu nghe theo chuyên viên nhãn hiệu sắp xếp.
Nếu em làm Đoàn mua rượu Hài Hòa, trực thuộc giám đốc Chu, công việc hàng ngày như cũ nghe theo giám đốc Vương, so với trước thì ít bị một vị lãnh đạo đè, đúng không?”
Nghiêm Khải gật đầu: “Thông minh! Không hổ là đàn em của anh.
Mới tới vài hôm liền biết rõ khung thành phố và cấp tỉnh.”
Lộ Nam ra vẻ kiêu ngạo gật gù, bụng bảo: ta biết được còn nhiều, chẳng hạn vị Chu Điềm kia rất có thủ đoạn, lại chẳng hạn Trần Kiêu cũng rất có lai lịch.
Tóm lại một câu – phòng làm việc thành phố Hải Lâm, miếu tiểu nhưng gió yêu ma lớn nha!
…
Bởi vì các lãnh đạo đi công tác đã về, cho nên hôm nay số ghế buổi họp sáng có điều chỉnh.
Hướng Vân Phong, Tổng giám đốc văn phòng cấp tỉnh Kiềm Giang ngồi ghế đầu bàn tròn, bên trái là ban nãy Nghiêm Khải giới thiệu cho Lộ Nam – Lý Lị và Chu Điềm, bên trái Chu Điềm là Lưu Dương, kế tiếp là Trần Lộ, Vương Hiểu Tuyết, Lộ Nam.
Giám đốc Vương ngồi sang ghế bên phải, bên cạnh là vị trí anh ta để sẵn cho Trần Kiêu.
Mấy hôm trước ngồi ghế đầu bên phải là Phan Toa Toa hiện tại là Trần Kiêu, cô ấy thì ngồi ghế bên phải thứ ba.
Mà hôm qua mang Lộ Nam đi bộ vật vã Dịch Vĩ vẫn ngồi sát gần Phan Toa Toa, ngồi ghế thứ tư.
Ghế thứ năm là Nghiêm Khải, sau đó một loạt thanh niên.
Hôm nay họp sáng thời gian hơi dài.
Hướng tổng trước để Lý Lị phát biểu thành quả của lần đi công tác này, Lộ Nam nghe, có: thuận lợi tài trợ rượu cho hội nghị, thỏa thuận tốt đưa rượu cho mấy khách sạn 5 sao và tiệc rượu học lên, tạ sư, sơ bộ đạt được đồng ý tài trợ rượu cho Thăm hỏi 81*, tóm lại thu hoạch phong phú.
*Đại khái là tiệc thăm hỏi nhân kỷ niệm ngày thành lập QĐND TQ.
Sau đó là giám đốc Vương phát biểu triển khai công việc sắp tới của văn phòng thành phố, chủ yếu là việc hồi khoản quý thứ hai không lý tưởng mấy, văn phòng thành phố Hải Lâm càng cần thêm sức người trợ giúp và chính sách công ty hỗ trợ.
Sau khi Hướng tổng nghe xong, không nhẹ không nặng nói một câu: “Nhiệm vụ của Hải Lâm gian khổ nha.”
Đương nhiên, những việc này đều không liên quan tới Lộ Nam.
Ngược lại là họp xong, Hướng tổng ngẩng đầu ra hiệu: “Giám đốc Vương lại tố khổ với tôi rồi…!Đây là người mới à? Tên là gì, tự giới thiệu một chút.”
Lộ Nam đứng lên, đơn giản giới thiệu tên, tuổi, tốt nghiệp trường gì cùng ngành gì, cuối cùng thêm câu khách sáo: Hi vọng bản thân nhanh chóng quen thuộc đại gia đình Nguyên Xuyên, cố gắng học tập, tích cực tiến bộ.
“Ngoại hình và nói năng đều ổn, Tiểu Lộ thế này không nên làm kênh phân phối khác, làm Đoàn mua đi.” Hướng tổng nói thản nhiên, coi như hài lòng với Lộ Nam tự nhiên hào phóng, liếc Lý Lị và Chu Điềm.
Giám đốc Vương dường như không để ý Hướng tổng xen vào việc của văn phòng thành phố, khiêm tốn nói: “Phải, tôi cũng định sắp xếp như vậy, vốn định để Tiểu Lộ thử một chút các kênh phân phối, bây giờ xem ra là nghĩ nhiều.”
Hướng tổng cười ha ha: “Tôi còn không hiểu anh Vương Hưng Long? Anh khẳng định chờ nhóm sinh viên chuyển lại đây rồi cùng định cương vị.
Bọn họ còn khoảng 10 ngày nữa mới tới, Lý Lị và Chu Điềm rất thiếu người, không cần đợi nữa.” Lại hỏi thêm một câu: “Tôi nhớ ký túc xá thành phố không đủ đi? Phải sắp xếp tốt nhé.”
Hành chính cấp tỉnh Hà Man Lâm ngồi trong góc đáp ứng: “Có 12 người chuyển tới tỉnh ta, 8 bạn nam huấn luyện sau chuyển tới các văn phòng thành phố, tôi đã liên lạc các khách sạn hiệp nghị, đặt 4 phòng; ngoài ra 4 bạn nữ thì có một người tuyển ở đại học bản địa, tháng 7 nhập chức, cộng cả Lộ…!Lộ Nam, đều thuộc về thành phố Hải Lâm, vừa vặn thuê thêm một căn nhà, Ngô Phương đang lưu ý.” Ngồi bên cạnh cô ta là hành chính thành phố Ngô Phương gật đầu, biểu thị quả thật đang thu xếp.
“Ừm.” Hướng tổng hài lòng gật đầu, kết thúc buổi họp.
Tan họp, Lộ Nam chủ động đi tìm Lưu Dương: “Chị, hôm nay em đi theo chị.”
“Tôi cho rằng cô sẽ tới hỏi giám đốc Lý và giám đốc Chu xem có cần hỗ trợ gì không.” Lưu Dương liếc nhìn Lộ Nam.
Lộ Nam cười nhẹ: “Em mới nhập chức, gì đều không hiểu, giúp được gì chứ? Vẫn nên nghe giám đốc Vương bố trí, hôm nay em đi theo chị Lưu Dương, mai đi theo chị Trần Lộ.”
Lưu Dương ung dung đánh giá một lát cô gái ngây thơ vừa tốt nghiệp đại học này, nói: “Được, vậy đi theo tôi.”
Lời tác giả: Kỳ thật thực khao khát đăng hết các chương trong dự lưu lên.
(Càng viết càng hăng, càng viết càng vui, ta đại khái trúng tà mất rồi)
Nhưng lý trí bảo rằng: không được.
A…
Nhẫn nại rất vất vả, nếu có thể dùng sóng não một ngày gõ 10 nghìn chữ thật tốt..