Sống Lại Gặp Gã Thần Kinh

Chương 17


Đọc truyện Sống Lại Gặp Gã Thần Kinh – Chương 17

Xe chạy trên đường, Cố Diễn liền phát hiện có gì kỳ lạ, tuyến lộ này thấy thế nào cũng không hướng về nhà cậu.

“Anh đang lái đi đâu?”

“Nhà anh.” Trình Nguyên bình tĩnh nói.

“Nhà anh?” Cố Diễn ngẩn người, nơi hiện ra trong đầu Cố Diễn chính là nhà trọ kia của Trình Nguyên, cậu biến sắc, “Nhà nào của anh?”

Trình Nguyên liếc sang Cố Diễn, nhận thấy vẻ mặt trắng bệt của người yêu, hắn nhanh chóng giảm tốc độ xe lại, “Tiểu Diễn, em thấy khó chịu à?”

“Nhà nào của anh?” Cố Diễn hỏi lại lần nữa.

“Nhà ven bờ hồ, sao vậy em?” Trình Nguyên hơi buồn bực, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Cố Diễn.

Nghe vậy Cố Diễn thở ra, không nói thêm lời nào.

Trình Nguyên xoay vôlăng một vòng, tấp xe vào lề đường dừng lại, sờ tay lên trán Cố Diễn, vừa phun ra một loạt câu hỏi, “Em không thoải mái chỗ nào? Có cần đi bệnh viện không? Chóng mặt sao? Là mùi xe khó chịu? Hôm nay đi bảo trì người kia còn tò tò theo anh bảo đảm đã lọc hết mùi…”

“Không sao ạ, em không khó chịu, anh cứ lái tiếp đi.” Cố Diễn nghe Trình Nguyên hỏi một tràng liên tục thì bỗng chốc sững sờ, có phần bất đắc dĩ nói.

“Thật sự không khó chịu?” Rõ ràng Trình Nguyên chưa yên lòng.


“Thật, anh lái xe đi.”

Trình Nguyên lại nhìn vào hai mắt Cố Diễn, nhận thấy sắc mặt cậu chuyển biến tốt mới yên tâm khởi động xe.

“Không phải anh có nhà ở Hưng Nghĩa sao?” Xe chạy được một lúc, Cố Diễn đột nhiên hỏi.

“Có, sao vậy em?” Trình Nguyên hỏi.

“À, em không thích Hưng Nghĩa lắm.” Cố Diễn quay đầu nhìn ra cửa sổ ngắm cảnh vật đang di chuyển chiều ngược lại, biểu tình u ám khó hiểu.

“Anh rất ít qua bên ấy, nếu em không thích sau này anh không đi, em thích ở chỗ ven bờ hồ đúng không? Khu vực đấy khá sầm uất, thật ra anh vẫn thích ở ngoại ô bên kia, cảnh sắc đẹp, không khí cũng trong lành, chỉ là hơi xa trung tâm thành phố một chút, nhưng nếu không có anh bình thường em ra ngoài sẽ không tiện, Cố Diễn, em có muốn học lái xe không?” Trình Nguyên nói, gian nhà bên Hưng Nghĩa là hắn mua lâu lắm rồi, từ lúc biết Cố Diễn hắn đã đến ở qua vài lần, vì nơi đó cách tiệm tạp hóa Cố Diễn từng làm rất gần, mà bây giờ Cố Diễn không làm nữa, tự nhiên hắn cũng chẳng quay lại.

“Cái gì…” Cố Diễn cảm thấy Trình Nguyên nói riêng từng câu thì còn hiểu được, nhưng gộp lại với nhau cứ khiến người ta khó có thể thông não.

“Ý anh nói, em có muốn học lái xe không?” Trình Nguyên lặp lại lần nữa.

“Chờ em thi đại học xong nói sau đi.” Nghe vậy, Cố Diễn thật sự suy nghĩ một chút rồi nói.

“Được, em có đặc biệt thích loại xe gì không?” Trình Nguyên hỏi, hắn cảm thấy, những thanh niên như Cố Diễn ở độ tuổi này hẳn phải rất hứng thú với xe cộ, chẳng hạn như xe thể thao các loại.


“Không, lái được là đi được.” Cố Diễn thờ ơ, lúc này cậu chỉ là học sinh, lái loại xe nào không quan trọng, vấn đề dùng xe để thể hiện mặt mũi, sau khi tốt nghiệp mới cần phải suy nghĩ, hơn nữa, hiện tại cậu nghèo rớt mồng tơi thì nhãn hiệu cái gì? Có vôlăng là mừng rồi.

Trình Nguyên nghe vậy không lên tiếng, trong lòng thầm tính xe nào thích hợp Cố Diễn đi.

Không lâu sau xe đã đến chỗ cần đến, Trình Nguyên lái vào gara dừng lại, sau đó hai người tiến đến thang máy.

Căn hộ Trình Nguyên đang ở không cao, chỉ lầu 7, đến rất nhanh, lúc đi theo Trình Nguyên vào trong nhà, Cố Diễn mới chợt nhớ ra, tại sao phải theo Trình Nguyên về nhà cơ chứ?

“Cảm thấy thế nào? Trình Nguyên đóng kín cửa, nói, “Lại đây, anh dẫn em tham quan.”

Nhà Trình Nguyên có lửng, môi trường sạch sẽ thoáng mát, nhìn rộng rãi sáng sủa, phong cách nội thất dung hợp rất nhiều yếu tố hiện đại.

Đi qua cửa trước chính là phòng khách, tầng trệt ngoại trừ phòng khách còn có nhà bếp, phòng ăn cùng WC, phòng khách lấy cách trang trí mềm mại làm chủ, sau lưng ghế sôpha là cầu thang, trên lửng có hai gian phòng ngủ thông ra ban công, một gian thư phòng và phòng vệ sinh.

“Nơi này cách Black với trường học của em không tính quá xa, có muốn chuyển đến ở cùng anh không?” Trình Nguyên cười nhìn Cố Diễn, nói.

Trời mới biết, căn hộ này Trình Nguyên mua rồi không ở qua mấy lần, sau khi hắn phát hiện Cố Diễn làm việc ở Black, hỏi thủ hạ Tiểu Nghiêm mới nhớ ra nơi này — Đây là nhà gần Black nhất trong tất cả bất động sản của  hắn, kế đến Trình Nguyên sai mấy tên thuộc hạ chuẩn bị sạch sẽ rồi dọn đồ vào.


“Cái gì…” Cố Diễn ngạc nhiên, cậu nhớ không lầm thì cậu và Trình Nguyên mới xác định quan hệ chưa đầy 48 tiếng, đây là tiết tấu đôi chim câu về chung một tổ???

“Chuyển tới đi chuyển tới đi.” Không biết phải ảo giác của Cố Diễn hay không, cậu cảm thấy lúc Trình Nguyên nói lời này, hai mắt phát ra tia sáng xanh lục, phía sau còn có cái đuôi lúc lắc qua lại.

“Em không muốn?” Trình Nguyên nhìn Cố Diễn đứng đờ ra hồi lâu không lên tiếng, có chút thấp thỏm hỏi.

‘Đồng ý con khỉ!’ Trong lòng Cố Diễn gầm thét, nhớ đến nguyên nhân sở dĩ cậu đáp ứng Trình Nguyên, cảm giác hơi đau “bi”.

Trình Nguyên nhìn chằm chằm Cố Diễn, lấy ra chiếc chìa khóa đưa cậu, nói, “Không sao đâu, em từ từ suy nghĩ cũng được, nghĩ kỹ xong em có thể dọn vào bất cứ lúc nào.”

Cố Diễn xem xét Trình Nguyên, nửa tin nửa ngờ nhận lấy chìa khóa, việc Trình Nguyên dễ dàng bỏ qua như vậy khiến cậu cảm giác hơi rờn rợn.

Cố Diễn ở lại nhà Trình Nguyên ăn cơm tối, sau đó ngồi xe Trình Nguyên chở đến Black.

Trước sắc đẹp mê hoặc, Trình Nguyên không còn khí phách, hoàn toàn đáp ứng cậu vô điều kiện, hắn lái xe đưa cậu đến Black rồi nhìn đối phương tiến vào chỗ làm, sau đó lẳng lặng quay xe đi.

Đến nửa đường thì điện thoại Trình Nguyên reo lên, hắn nhận điện thoại bằng ống nghe bluetooth.

“Nguyên thiếu, đi chơi không? Hôm nay thằng tôn tử Thẩm Phong về nước, mấy đứa bọn em định tụ tập.” đầu dây bên kia chính là giọng nói có phần nhẹ nhàng của Lưu Giác.

“Đi đâu?” Trình Nguyên lơ đãng hỏi.

“Noãn Dạ được không? Còn chưa quyết định, anh thấy thế nào?” Lưu Giác nói.


“Black đi.” Trình Nguyên rẽ bánh lái dừng xe vào lề, “Mày đi trước đặt phòng, 7, 14, 26 số nào cũng được, mày theo đó mà làm, đêm nay tao mời khách, cho Thẩm Phong cái tiệc tẩy trần tưng bừng vào.”

“Ok.”

Sau khi cúp điện thoại, Trình Nguyên mới bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, Thẩm Phong là thằng nào, nhưng nghĩ mãi vẫn chưa nhớ ra là ai.

Trình Nguyên đến Black đã có vài người, mới vào cửa liền thấy Cố Diễn đang rót rượu, hắn bước sãi chân thật dài nhào đến đoạt lấy ly rượu trong tay Cố Diễn, đặt đại xuống bàn, rồi lôi kéo chàng trai đến ghế salông nhấn xuống, hắn hầm hầm ra khỏi phòng ngăn.

“Nguyên thiếu, có dặn dò gì?” Quản lý hói đầu run run rẩy rẩy bước đến.

“Gọi mấy nhân viên phục vụ lại đây, gom lại đầy đủ hết.” Trình Nguyên đen mặt nói.

“Được được được, lập tức tới ngay, ngài chờ một chút nhé.” Quản lý hói đầu nói xong cầm bộ đàm hô hoán mọi người một loạt.

Sau khi Cố Diễn bị Trình Nguyên nhấn xuống sô pha, cậu lẳng lặng đứng lên định làm việc tiếp, một đám người vội vàng ngăn lại không dám để cậu làm, có vài người thậm chí trực tiếp làm thay.

Đùa, người của Nguyên thiếu, cho bọn họ 10 túi mật cũng không dám.

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi sợ các bạn thiên thần nhỏ không hiểu nên PS một chút, Trình Nguyên vốn định vạch trần việc này tại chỗ sau đó thay đổi kết quả, thế nhưng hắn có chút lo lắng nếu can thiệp như thế sẽ khiến mọi người quan tâm đến Cố Diễn, trong nhận thức của hắn luôn thấy Cố Diễn vô cùng ưu tú, chính vì thế sợ người khác nhờ đó mà tập trung sự chú ý vào Cố Diễn, dẫn đến yêu thích Cố Diễn, cho nên hắn rất do dự, nhưng hành động của Chu Ngọc Thạch [đùa cợt Cố Diễn] làm hắn quyết định, chính là phá hủy tất cả của Chu Ngọc Thạch trước, để gã cảm nhận được sự tuyệt vọng, sau đó đến phiên gã. Nhưng kế tiếp Chu Ngọc Thạch còn chọc giận Trình Nguyên triệt để hơn, cho nên Trình Nguyên phải dằn vặt gã đến chết.

Đừng hỏi về tam quan của tôi, Trình Nguyên không có tam quan, đừng thắc mắc về logic của tôi, xà tinh bệnh không có logic 2333, dù sao gánh này là Trình Nguyên vác, tôi hoàn toàn vô tội ~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.