Đọc truyện Sống Kiếp Nữ Phụ – Chương 2: Hộ vệ mới
– Chào ba.
Cô bước xuống lầu, đi đến bàn ăn đã được chuẩn bị sẵn, ngồi vào chỗ của mình như thường lệ.
– Ừ.
Người đàn ông ngồi ở ghế chủ vị gấp tờ báo đang đọc dở lại, lạnh nhạt đáp, đáy mắt xuất hiện tia yêu thương khó nhận ra. Người đàn ông đã bước qua tuổi 50 nhưng vẫn còn vẻ anh tuấn tiêu sái thời trai trẻ, thêm khí chất thành thục trọng ổn mang nét cuốn hút riêng.
– Công việc dạo này thế nào.
Vẫn giọng nói lạnh nhạt ấy.
– Vẫn ổn, thưa ba. Sắp tới có một dự án lớn hợp tác với tập đoàn Âu thị của Âu Dương gia nhưng con sẽ không để điều đáng tiếc nào xảy ra đâu, ba yên tâm.
Nói đến đây, vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng cô đang dậy sóng. Cô sắp hợp tác với chủ tịch của Âu thị cũng là thiếu chủ Âu Dương gia, Âu Dương Thụy. Tên này trầm tĩnh, cẩn trọng nhưng cũng không thiếu quyết đoán và tàn nhẫn. Đến cô cũng không thể không phục hắn, một thiên tài kinh doanh xuất sắc mọi thời đại, trong vòng ba năm ngắn ngủi đã đưa Âu thị lên một tầm cao mới, vươn tay ra khắp thế giới, bá chủ trong lĩnh vực thời trang, trang sức, chủ của nhiều viện bảo tàng và triển lãm nổi tiếng,… nằm trong top những tập đoàn có ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu cùng với Diệp Lạc của Diệp gia cô, Lãnh thị của Lãnh gia, Ngôn Y của Ngôn gia và Thừa Hy. Quan trọng nhất hắn là nam chính, xem ra cuộc sống của cô không an nhàn nữa rồi.
– Ta đã tìm bốn hộ vệ để bảo đảm an toàn cho con. Ra đi.
Cha Diệp vừa dứt lời, bốn mỹ nam, à không phải gọi là đại đại mỹ nam mới đúng xuất hiện. Họ cả ngoại hình và khí chất đều không tầm thường, mỗi người một vẻ không ai lấn ác được ai, khí phách hiên ngang này ai tin là hộ vệ đây.
– Đây là…
Ngước nhìn bốn mỹ nam cô cất tiếng.
– Lăng Triệt, Tử Trạch, Hàn Phong, Xích Thiên.
Ông đưa mắt giới thiệu từng người họ, rồi nghiêm túc nói thêm:
– Họ là những người có thân thủ giỏi nhất, không phải có tiền là có thể thuê được đâu.
– Không dùng tiền thế cha thuê họ bằng gì.
Cô đương nhiên biết họ không phải dùng tiền là có thể mua được, ai có thể mua được bọn hắn chứ, chỉ có bọn hắn mua người khác thôi, nếu không phải… Cô chỉ tìm cơ hội gỡ cái mặt than của cha cô thôi.
– Khụ …khụ…Đó…đó là may mắn thôi. Con nên trân trọng, họ sẽ theo con như hình với bóng, đó là lệnh.
Quả nhiên như cô nghĩ, cha Diệp xấu hổ phản bác, rồi bỏ về phòng với tốc độ nhanh nhất. Ôi, cha cô thật dễ thương mà.
Bây giờ chỉ còn lại năm người bọn họ, không khí im lặng đến quỷ mị. Hơi ngả người ra sau, cô đưa mắt đánh giá bốn cây đen trước mặt:
Lăng Triệt, mái tóc đỏ hung,khuôn mặt góc cạnh hoàn hảo, mày kiếm đen nhánh, mắt lục hút hồn, mũi sọc dừa, môi mỏng bạc tình. Quả là một khuôn mặt hại nước hại dân, tuyệt thế mỹ nam. Giờ đây là điệu bộ ngả ngớn, đôi mắt lấp lánh ý cười đúng chất hoa hoa công tử, đây là hộ vệ sao, đi với hắn chắc người khác còn tưởng cô đem theo trai bao. Hắn là siêu trộm lừng lẫy “Đệ nhất đạo chích” mà bao người tìm kiếm, dĩ nhiên hắn chỉ trộm cho vui, đâu có mấy thứ được hắn để vào mắt. Hắn là Các chủ của Ám Các, nơi buôn bán các tin tức, không có bí mật gì mà Ám Các không moi ra được chỉ cần bạn có tiền. Hắn thậm chí còn bán tin tình báo quân sự cho các nước, hợp đồng đối thủ cho các tập đoàn…
Tử Trạch, mái tóc đen ánh tím, mày đen, môi đỏ, da trắng, là con cưng của tạo hóa khiến người ta không khỏi ghen tỵ, cực phẩm soái ca là đây. Đôi mắt xám khói hờ hững, dường như thế gian không có gì có thể lọt vào mắt hắn. Tên này là tay đua xe số một của thế giới ngầm, được biết đến là Huyền Thoại tốc độ “Xạ Tốc”, ít người biết được hắn là ông chủ giấu mặt của hàng loạt nhãn hiệu siêu xe nổi tiếng thế giới. Ai mà ngờ được chứ, đến cô mà còn cảm thấy đầu óc của tên này có vấn đề, lại đi cho các công ty của chính mình tự cạnh trạnh. Thật rảnh rỗi.
Hàn Phong, mái tóc bạch kim che khuất một bên mắt, con ngươi màu tím ma mị, cũng là một đại yêu nghiệt, khuôn mặt như được điêu khắc tỉ mỉ từ bàn tay người nghệ sĩ tài hoa nhất, đủ điên đảo chúng sinh, cả người tỏa ra hàn khí người sống chớ lại. Hắn là trùm buôn bán vũ khí tân tiến nhất thế giới, nhà cung cấp hàng cho Chính phủ các nước lẫn các tổ chức hắc đạo, là kẻ đừng bao giờ đắc tội.
Cuối cùng là Xích Thiên, mái hạt dẻ bồng bềnh, đôi con ngươi đỏ ruby yêu dã, không thua kém ba tên kia, người như bước ra từ tranh, xứng với câu ” lam nhan họa thủy”. Hắn là người vô cảm, không giống những kẻ kia, hạn chế thấp nhất sự tồn tại của mình, trong bốn người, hắn đúng chất là một cái bóng. Là Đệ nhất sát thủ, cũng là chủ của tổ chức sát thủ nguy hiểm nhất người người nghe tên sợ mất mật. Tên này rất có đạo đức nghề nghiệp nha, trong khoảng thời gian hắn làm hộ vệ cho Diệp Tư Tuyết, hắn không nhận giết cô dù giá cao đến đâu.
Bốn tên này thâu tóm cả hắc đạo trong lòng bàn tay. Nếu thắc mắc tại sao bọn hắn lại chịu đi làm hộ vệ cho một cô đại tiểu thư tiếng xấu đầy mình như cô thì nói ra nguyên nhân cũng thật buồn cười. Bọn họ cùng bốn tên khác Âu Dương Thụy (tg: biết rồi khỏi giới thiệu nha), Lãnh Ngạo – chủ tịch Lãnh thị, Ngôn Thần Duật – Chủ tịch Ngôn Y và Dụ Thiên Minh – chủ tịch Thừa Hy là bạn thân chí cốt. Trong một lần họp mặt, Lăng Triệt đưa ra một trò chơi chia làm 2 phe, bốn người Lăng Triệt và bốn người còn lại, người thua sẽ phải tiếp cận, xem mặt cô tiểu thư đồn đại đanh đá, chua ngoa, lẳng lơ, háo sắc nhưng chưa bao giờ xuất hiện Diệp Tư Tuyết cô đây và kết quả là những người thua đang đứng trước mặt cô đây. Nghĩ đến đây cô không khỏi tiếc hận cho Tử Trạch, Hàn Phong, Xích Thiên. Chịu khổ rồi.
May thay cho cô, nam chính không phải bốn người Lăng Triệt mà là bốn tên kia. Có họ cô cũng đỡ vất vả hơn, nói thật từ một tháng nay kể từ khi cô tiếp nhận chức chủ tịch của Diệp Lạc, việc ám sát cô xảy ra như cơm bữa.