Sống Cùng Thú Nhân

Chương 13


Đọc truyện Sống Cùng Thú Nhân – Chương 13


Chương 13: Thế giới trên đôi cánh(13)
*
Đúng bảy ngày
đản của Wahi và Ân Sát cũng có dấu hiệu phá vỏ.
KaLa phấn khởi đòi KaiTen mang cô đến tổ của họ.
Từ ngày hòa nhau hôm đó thì ánh mắt của cả hai khi nhìn nhau đã khác.
Bao gồm yêu mến và trân trọng…
Cô cũng đã chuyển lên ngủ ở tổ trên vách đá của hắn.
Sáng hôm nay, trước tiên KaLa muốn đi săn cùng với các bạch dực.
Cô mất ba ngày để cùng với Nạp làm một bộ cung tên, nguyên liệu chắc chắc là xương và gỗ tốt.
…Phần phật…~
KaLa đang thử gương cung thì nghe thấy âm thanh quen thuộc, vui mừng chạy ra cửa động.  Bạch dực trắng muốt cao lớn đứng ở đó, ánh sáng và hơi sương buổi sớm càng làm cho bộ lông của hắn có vẻ mờ ảo, huyền dịu.
KaiTen vui vẻ nghiêng mỏ chào hỏi KaLa.

Hắn cúi rạp thân hình xuống để cô có thể dễ dàng trèo lên lưng chim.

Bản lĩnh sử dụng cung tên của KaLa hắn đã được chứng kiến, nên hắn rất vui vẻ đáp ứng yêu cầu đi săn cùng của cô.
KaLa đứng lại gần cổ hắn, vuốt ve phần lông tơ tinh tế trắng muốt, xúc cảm vô cùng mượt mà.

Đầu chim của hắn đảo qua dụi dụi hối thúc cô.

KaLa vịn tay vào cánh của hắn trèo lên.
Bạch dực to lớn đứng thẳng người, mở cánh quạt mạnh mấy cái, dây cỏ quanh vách đá bị thổi bay phất phơ.

Cùng lúc, nhiều cánh trắng trên vách đá cũng đồng loạt mở ra.

Tựa như vô số hạt bồ công anh nở rộ, chuẩn bị hòa mình với trời xanh.
KaiTen dẫn đầu hét vang một tiếng thật dài.

Vung đôi cánh hữu lực bay thẳng lên bầu trời cao.

Tiếp đến, một bạch dực khác cũng dẫn đầu một hướng, nếu cô không lầm thì đó chính là thủ lĩnh Jin.

Hai mươi bạch dực lấy KaiTen làm trung tâm cùng đập cánh theo nhịp đều đặn.

Hàng cây ở bãi đất trống dưới vách đá đồng loạt lay động như đưa tiễn.

KaLa nhìn thấy Nạp vẫy tay với mình, từ từ, cậu ta biến thành một điểm chấm.

Cả đội đã bay rất cao.
Đội hình chữ V.
KaiTen giữ thăng bằng, chỉ thỉnh thoảng đập cánh.

Dù vậy, chỉ dựa vào xúc giác mà cảm nhận cơn gió mạnh mẽ thổi vào người là cô cũng đủ biết hắn bay rất nhanh.

Lông vũ, và tóc dài của cô, bị gió thổi bay đến dựng đứng.
KaLa một tay giữ trường cung, lưng buộc mớ tên bắn.

Áo chàng trắng bị cô “xé toang” trở thành váy ngắn cũn cho dễ hoạt động, thắt lưng còn buộc chặc bằng sợi vải.

Để tránh ảnh hưởng đến KaiTen, cô cúi người nằm rạp lên lưng hắn, tay còn lại ôm ở phần vai cánh.
“…Thế giới nhìn từ phía trên lúc nào cũng rất tuyệt..!”
Cô xúc động trong lòng, nhỏ giọng nhưng cũng đủ để bạch dực-đang làm tọa kỵ, nghe thấy.

KaiTen khẽ nghiêng đầu qua như an ủi cô.

Cánh đập mạnh đổi một phương hướng khác.

Cả đội đang bay khỏi lãnh địa.
Một vùng thảo nguyên mênh mông trải ra trước mắt, làm cho KaLa thêm  phần kiến thức của đại lục rộng lớn này.

Bạch dực hạ thấp dần.
Nhưng cũng đủ cao để không cho bất kỳ con vật nào phát hiện sự tồn tại của họ.
Cảm giác ngồi trên lưng một con chim lớn quan sát cảnh vật thật sự rất tuyệt.

Tầm mắt trải dài xa đến như vô tận, cảm giác choáng ngợp khi mình vừa là vương giả quan sát vạn vật, vừa là một điểm nhỏ nhoi của bầu trời với mây trắng lững lờ.
Cỏ xanh ngút ngàn, cây gỗ mọc lưa thưa, vô số hoa dại đủ màu đung đưa xen kẽ vài con vật nhỏ xinh.

Bạch dực không buồn để mắt tới mà chỉ nhắm vào những con thú lớn hơn.

Họ phân chia ra khắp hướng trên thảo nguyên.
“Nàng mau ôm chắc vào!!”
KaLa nghe tiếng gió truyền đến một câu, cô cố gắng dựa cả cơ thể vào lưng hắn.

Tầm mắt đổ xuống từ những sợ lông tơ ở cổ, vài điểm to hiện ra, đó là đàn thú nhỏ.
“Chzz!!!”
KaiTen rít to một tiếng, hai bạch dực đi phía sau hắn nhanh chóng bao vây đàn thú phía dưới.
“…”

Cảm thấy áp lực gió ngày càng nặng nề, trọng lực giảm mạnh.

Dần dần, cả người của KaLa cũng nghiêng theo.
KaiTen tấn công!
Mục tiêu của hắn chính là con thú lớn nhất trong bầy.

Một kích trí mạng.
Bạch dực vươn móng vuốt khủng, nhắm ngay cổ con vật.
KaLa nhắm mắt lại.

Nghe đôi cánh của hắn vung mạnh, tiếng cào xé gió vang lên tức khắc.

Khi KaiTen chuyển hướng cũng là lúc con vật rống thảm thiết.
KaiTen hạ cánh đạp chân xuống mặt đất, KaLa nhanh chóng nhảy bộp từ trên lưng hắn.
Cô vươn mũi tên về phía con vật còn đang loay hoay gắng gượng.

Cổ bị mấy vết cào sâu khoắm đang nhỏ máu.

Cơ bắp cuồn cuộn nhưng thân hình lại giống bò vô cùng, không có sừng.
KaLa chưa kịp bắn thì nó đã ngã rầm xuống.
Những con “bò” còn lại đã nhanh chóng chạy tán loạn, hai bạch dực lúc nãy vẫn đang vây công một con khác.
KaLa thở dài, quả nhiên KaiTen rất cường!
Bên cổ đột nhiên cảm thấy ngứa và mềm dịu, bạch dực phía sau đang dụi đầu vào cô.

KaLa vỗ vỗ mỏ của hắn.
“Chúng ta đi đâu tiếp theo đây?”
KaLa leo về trên lưng hắn, mở giọng nhẹ nhàng hỏi.

Bạch dực trắng không trả lời, chỉ nói bằng thú ngữ cho hai bạch dực bên kia.

Làm thủ lĩnh khá tốt, có thể sai bảo họ mang thực vật săn được trở về.
KaiTen lần nữa bay lên cao, hắn chú ý để tầm mắt cô có thể nhìn rõ ràng phía dưới, và, có thể ngồi thẳng người dậy mà không hề mất thăng bằng.
KaLa hiểu ý hắn.
KaiTen đây là muốn tìm cho cô mục tiêu mà…
Mắt của bạch dực nói riêng và loài chim nói chung là rất rất tinh, vô cùng tinh.


Chả mấy chốc đã phát hiệt ra con mồi mới.
Ngựa?
Bạch dực lượn lờ theo sát đàn ngựa, tầm nhìn này đủ để KaLa quan sát chúng.

Cô có hơi bất ngờ vì ngoại hình của chúng cân xứng như những con ngựa hoang dã ở thế giới bên kia.
Một bầy khoảng năm mươi con thoải mái tung vó mà không phát hiện có kẻ theo dõi phía sau, nói đúng hơn là trên cao cách mặt đất mấy trăm mét.

Ngựa trắng, ngựa đen,  ngựa nâu và những chú ngựa con chạy nhanh như gió, chúng hướng đến bìa rừng.
Bạch dực cũng không nôn nóng, điều khiển cánh tạo tư thế cho KaLa dễ dàng gương cung nhất.

Số lần đập cánh cũng giảm mạnh, tránh vướng.
KaLa có hơi cảm động, hắn vì cô mà tính từng li từng tí như thế.

Cô nhẹ giọng bên tai hắn nói cảm ơn.
…R*!!
KaLa lắp tên nhắm vào một con ngựa trắng đi phía hàng sau cùng.

Này, mặt dù cô thích màu trắng nhưng không có nghĩa là bọn vô liên quan này lại có thể sở hữu nó nhé! Chỉ có tên dfan g làm tọa kỵ cho cô mà thôi!!
Thật sự khi có lòng yêu thích một ai đó, cái gì liên quan đến người đó thì cho dù trái tim, hay trí óc thì cũng tự động để ý đến tất cả những gì liên quan đến hắn.

Hoặc đột nhiên xúc động khi nhìn thấy một thứ có thể liên  tưởng đến hắn.
KaLa thật lòng đang rung động, nhất là cảm xúc.
VÚT!!!
Mũi tên bằng xương thú xé gió lao đi vun vút.

Với khả năng của cô và lợi thế từ trên không trung, bắn trúng là điều hiển nhiên.

Và cũng là điều vui vẻ khiến cô hưng phấn,
gương cung từ trên không trung quả là rất tuyệt hơn cả trên lưng ngựa.
Con ngựa xấu số chỉ kịp hí vang thì đã ngã phịch xuống.

Cũng là một kích trí mạng..! Mũi tên xuyên từ bả vai đến cổ.

KaiTen kinh hỉ thét vang lên một tiếng trên không trung rồi lượn xuống, vươn trảo chộp lấy con vật rồi chở cô bay hướng ngược lại, hội tụ với hai bạch dực bên kia.
Chuyến đi săn chỉ một buổi sáng đã hoàn tất.
Trên lưng bạch dực trở về.

KaLa híp mắt nhìn ngắm cánh rừng xanh ngắt phía dưới.

Đột nhiên cô nhìn thấy ở phía nam, cách phạm vi lãnh địa rất xa có một cột khói đang lượn lờ.

Nó không lan rộng như cháy rừng.
“Đó là gì, Kaiten?”.

Cô chỉ tay phía cột khói đang dần dần tản ra.


Bạch dực nghiêng đầu.

Cột khói kia chỉ bốc lên trong khoảnh khắc, dù nhìn xa nhưng đối với độ cao khi bay mà hắn đạt được, hắn có thể xác nhận:
“Đó là trung tâm khu rừng này…!Nhân tộc sống ở đó”.
KaiTen ngập ngừng đôi chút, âm thanh dịu dàng theo gió lại truyền đến tai cô:
“…Không xa lắm, nếu nàng muốn…ta có thể mang nàng đến đó!”
“…”
KaLa tinh tế phát hiện ra hắn có điểm buồn, hẳn là lo lắng cô đến nhân tộc, sau đó một đi không trở lại!?
KaLa cười trộm chút ít, cô cúi người sát vào lưng hắn, không cần để ý có nhóm bạch dực đang thẳng tắp bay phía sau, vươn tay ôm lấy phần cổ cọ cọ:
“Ngốc! Em đâu có ý muốn xa KaiTen chứ!? Còn nữa, có thể gọi KaLa này là em không?”
“Em? Là…”.

KaiTen bị cọ hơi phát ngứa, lại càng muốn giống cái mỹ lệ sau lưng cọ thêm chút nữa.

Hắn đã sớm đánh bay suy nghĩ việc đưa cô đi vào lãnh địa của nhân tộc rồi.
KaLa hưởng thụ gió mát và giọng nói của hắn bên tai, loáng thoáng đã nhìn thấy vách đá ở phía trước:
“Ừm! Gọi như vậy…!sẽ giống như càng thân thiết!”
KaiTen hiểu được, giọng vui vẻ, còn hưng phấn đập cánh lên cao một chút.
Điều này lại ảnh hưởng đến các bạch dực phối hợp bay phía sau, đường bay bị lệch đôi chút.

“…” Hai mươi bạch dực ngó thấy thủ lĩnh nhà mình tâm xuân phơi phới, nhất trí im lặng giấu luôn chuyện không tập trung này…
Đường về,
phía trước thỉnh thoảng truyền đến vài câu đối thoại:
“KaLa, mùa xuân tới em làm phối ngẫu của ta nhé!”
“Hmm, vậy anh nói xem vì sao lại không cho em sờ cánh của anh??”.
Cô vẫn nhớ dai chuyện này đấy nhé.
..” Chỉ có phối ngẫu mới được phép sờ cánh của dực tộc”.

Em không biết đó là nơi mẫn cảm trí mạng nhất hay sao.
“Ơ..!”
KaLa khúc khích cười, cô vẫn luôn cho rằng là hắn chưa quá tin tưởng vào cô, vì việc này mà đôi khi cô hơi hờn giận.

Bây giờ đã hiểu được, tốt quá!!
Cô gái xinh đẹp ngồi trên lưng bạch dực cao lớn, gò má ửng đỏ nổi bậc với nước da trắng hồng vô cùng dụ hoặc.

Mái tóc dài màu đen đỏ đối lập với màu lông vũ trắng muốt.

Trên bầu trời lại có vẻ hợp nhau lạ kỳ.
Các bạch dực phía sau ghen tỵ không thôi.

Đồng thời cũng tự hào với thủ lĩnh nhà mình.
(*Còn tiếp)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.