Sống Chung

Chương 37: Không Muốn!️


Bạn đang đọc Sống Chung FULL – Chương 37: Không Muốn!️


Edit:Yann.

Beta: Đậu Xanh
Tưởng Uyển tức giận đi vào phòng bếp nấu cơm.

Xào xong vài món thức ăn, cô về phòng gọi Văn Tẫn ra ăn cơm, thấy Văn Tẫn đã tạo ra hai cái folder trên máy tính của cô.

Một thư mục tên là: Con hát.

Một thư mục tên là: Không phải con hát.

Tưởng Uyển: “…”
“Ăn cơm!” Cô xấu hổ buồn bực nói xong, xoay người đi ra ngoài.

Văn Tẫn đi theo ra ngoài, rửa sạch tay ngồi vào bàn ăn, khó hiểu hỏi cô, “Sao lại tức giận?”
Tưởng Uyển khẽ trừng mắt nhìn anh một cái.

Văn Tẫn cầm lấy chiếc đũa, trước khi ăn cơm, nhìn cô nói, “Vấn đề ở siêu thị, em còn chưa trả lời anh, em muốn sinh con với anh hả?”
“Không muốn!” Tưởng Uyển xấu hổ buồn bực mà nói.

“Rất tốt, anh cũng không muốn.” Văn Tẫn vừa lòng, cúi đầu an tâm ăn cơm.


“…”
Tưởng Uyển cơm nước xong thì trở lại phòng, không nhịn được ngồi trước máy tính, click mở folder, muốn xem rốt cuộc Văn Tẫn cài cái gì bên trong, sẽ không phải là AV chứ.

Kết quả, vừa click mở, Văn Tẫn đã mở cửa ra.

“…”
Tưởng Uyển nhìn tên AV trên màn hình, lại nhìn Văn Tẫn đứng ở cửa.

“Cùng nhau xem?” Văn Tẫn xoay người muốn đi lấy ghế dựa.

“Chờ một chút!” Tưởng Uyển hít sâu một hơi, hỏi anh, “Anh muốn nói gì?”
“Cuối tuần thi đấu, em đi cùng anh.” Văn Tẫn nói xong, chỉ vào máy tính của cô nói, “Cái thứ ba tương đối đẹp.”
Tưởng Uyển: “…”
Cô đẩy Văn Tẫn ra, “Được, em đã biết.”
Văn Tẫn nhìn cô, “Em không muốn xem cùng anh?”
“Em không xem!” Cô đỏ mặt, “Em chỉ muốn mở ra xem bên trong có cái gì!”
“Ồ.”
“…”
Tưởng Uyển đóng cửa lại, xóa sạch sẽ mấy cái folder, tự nhiên mới nhớ tới Văn Tẫn vừa mới nói gì đó.

Thi đấu?
Cuối tuần thi đấu muốn cô đi cùng?

Cô đi cùng??????
Tưởng Uyển chạy nhanh đứng dậy tới phòng Văn Tẫn, lo lắng anh đang phát sóng trực tiếp, cô nhẹ tay nhẹ chân mở cửa phòng ra, đang muốn mở miệng, thấy Văn Tẫn nói chuyện với fans trong phòng phát sóng trực tiếp:
“Uyển Uyển? Cô ấy đang…”
Máu cả người Tưởng Uyển vọt tới đỉnh đầu, cô vọt vào đi hô to một tiếng, “Em không xem! Em xóa hai cái folder kia rồi! Chưa xem cái nào hết!”
Văn Tẫn gỡ tai nghe xuống, nghiêng đầu nhìn về phía cô, “Tại sao? Không thích?”
“…” Sắc mặt Tưởng Uyển đỏ lên, “Em không xem loại này!”
“Vậy em muốn xem loại nào? Chỗ của anh vẫn còn loại khác.” Văn Tẫn đang muốn click mở, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nhìn về phía Tưởng Uyển, “A, lúc phát sóng trực tiếp không thể nói những cái này?”
“…”
Làn đạn tiếp tục oanh tạc:
【Xem cái gì?】
【Đoán bừa liệu có phải là…!Phim hành động tình cảm?】
【Cái gì?! Rất nhiều loại là cái gì? Là cái loại mà tôi đang nghĩ sao?】
【Lầu trên, cầu tài nguyên!】
【Cùng cầu một cái tài nguyên khụ khụ!】
【Các người cầu cái gì thế, không nghe A Tẫn nói sao? Chỗ của anh ấy còn nhiều loại khác! A Tẫn! Em muốn! Cho em!】
【Chuồng gà cảnh cáo!】
【Ha ha ha ha cười chết tôi mất! Cuối cùng ham muốn tình dục thật mạnh! Anh Tẫn!】
【Liệu Uyển Uyển có tức giận không?】
Văn Tẫn cũng nhìn thấy cái bình luận này, quay đầu lại nhìn Tưởng Uyển, “Em tức giận?”
Tưởng Uyển hít sâu một hơi, cố gắng duy trì biểu cảm trên mặt, “Không tức giận.”
Văn Tẫn gật đầu, “Vậy chờ anh phát sóng trực tiếp xong sẽ gửi cho em.”
“…”
Tưởng Uyển đơ mặt trở về phòng, bổ nhào trên giường, che mặt, “A a a…”
Cô xong rồi.

Quả nhiên buổi tối vừa mở phát sóng trực tiếp, trên màn hình đều là:
【Ngồi xổm cầu tài nguyên ~】
Tưởng Uyển: “…”
Buông tha cho cô đi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.