Đọc truyện Solo Leveling – Thăng Cấp Một Mình – Chương 26: Săn Boss
“Lớp da ngoài của con nhện nhìn khá cứng… Con dao găm này liệu có gây sát thương nổi không nhỉ”
Con dao găm ngắn hơn thanh kiếm mà cậu đã sử dụng rất nhiều. Để gây được sát thương lớn với nó, cậu cần phải sử dụng rất nhiều sức mạnh. Cậu nắm con dao găm, quay cái lưỡi về dọc theo cánh tay. Cậu cảm thấy cầm ngược con dao như vậy sẽ dễ dàng gây sát thương hơn.
grrl…
Con nhện dừng lại trước mặt Jinwoo. Nó giơ 2 chân trước lên, vươn mấy cái chân ngang ra. Hình dáng y hệt ngôi sao (*) khổng lồ vậy.
“Nó đang làm cái méo gì-”
Đùng!
Nếu phản xạ của cậu không đủ nhanh để tránh đòn vừa rồi, thì vùng ngực của cậu đã bị xuyên thủng bởi cái chân đầy lông của con nhện rồi. Con nhện nhanh chóng rút chân về và trở lại tư thế lúc nãy.
Jinwoo liếc nhanh qua chỗ lúc nãy cái chân đầy lông của con nhện đánh xuống. Mặt đất thủng một lỗ chà bá lửa.
“Nếu hồi nãy mà né không kịp, thì chắc mình thiết kế cục năng lượng giống Iron man trên ngực mất”
Đôi mắt cậu bắt đầu nhíu lại, đẩy sự tập trung lên cao nhất.
“Tới rồi!”
Vútttt-!
Cậu đã có thể thấy được cái chân con nhện lao đi nhanh như đạn bắn.
Bên trái.
Cậu cúi đầu, khuỵu một chân để cả người nghiêng về phía ngược lại.
Bên phải.
Dùng chân đang khuỵu xuống tạo thành lực đà đẩy người về phía bên trái, xoay người một vòng trên không sẽ đẹp và ngầu hơn. Cậu tranh thủ tiến thêm một bước.
Bên phải nữa.
Cái chân nhắm thẳng vào đầu cậu nên dễ dàng né tránh bằng cách nghiêng đầu sang một bên. Jinwoo tranh thủ tiến thêm hai bước.
Trái. Phải. Phải.
Trái. Phải. Phải.
Phải. Trái. Trái.
Đùng! Đùng! Đùng!
Đùng! Đùng! Đùng!
Đùng! Đùng! Đùng!
Tiếng mặt đất như nổ tung sau mỗi đòn tất công của con nhện làm cậu bị đau tai; đất đá bị vỡ và văng ra bay tứ tung. Vừa né “Cơn mưa của những đôi chân”, cậu vừa thu hẹp khoảng cách với con nhện.
________________________________________
Yoo Jinho như không tin vào mắt mình.
“Thằng cha này là ai vậy?”
Cậu nhóc đứng cách một khoảng khá xa so với trận chiến, nhưng mỗi lần con nhện giơ chân lên là mỗi lần tóc gáy của cậu nhóc dựng thẳng đứng lên. Và thằng cha quái gở này đang tránh né được hết mấy đòn tấn công đó, còn thu hẹp được khoảng cách với con nhện nữa. Jinwoo không hề có động tác thừa nào cả.
“Đó là Thợ săn hạng E?”
Không, không thể nào là như vậy được.
.Nếu cậu nhóc đứng vào vị trí của Jinwoo, thì giờ chắc cậu nhóc đã được con nhện tha thu cho cả trăm cái lỗ trên người rồi. Cậu nhóc không tự tin để né dù chỉ là một đòn tấn công của con nhện, nhưng Jinwoo lại đang làm điều đó mà không có bất cứ sai sót nào. Nếu nói Jiwoo hạng E, thì cậu nhóc sẽ là hạng gì? Hạng F à?
Chỉ có một cách giải thích cho chuyện này mà thôi.
“Một kẻ mạo cấp”
Mặt Yoo Jinho tối sầm lại. Trong số những Thợ săn tài giỏi, có những người có thể điều khiển được sức mạnh của mình. Nếu họ muốn, họ có thể kìm nén sức mạnh của mình xuống khi làm bài kiểm tra đo hạng, và họ sẽ nhận được thứ hạng thấp hơn thứ hạng thật sự của họ rất nhiều.
Những người đó được gọi là “kẻ mạo cấp”. Hầu hết những “kẻ mạo cấp” được biết tới đều không phải là những người tốt lắm…
‘“Mình nghe nói bọn chúng là là những kẻ giết người hàng loạt, lấy việc giết người yếu hơn trong những Dungeon cấp thấp làm thú vui…”
Vì chỉ những người tham gia vào cuộc Đột kích mới biết có chuyện gì xảy ra trong Dungeon, thế nên, đó là một nơi hoàn hảo để phạm tội.
Yoo Jinho nuốt nước bọt. Đột nhiên, cậu nhóc thấy Jinwoo còn đáng sợ hơn con nhện nữa.
“Zời ơi… tại sao mình lại đến đây cơ chứ… huhuh”
Cậu nhóc như muốn bật khóc.
________________________________________
woosh! woosh! woosh!
Con nhện tiếp tục tấn công không ngừng nghỉ. Jinwoo tiếp tục những bước né đầy tự tin. Cậu đã từng bước, từng bước thu hẹp khoảng cách, và cuối cùng đầu con nhện đã ở trong phạm vi của cậu. Do cách tấn công của con nhện khá đơn điệu, cậu đã không gặp phải quá nhiều khó khăn để né và thu hẹp khoảng cách.
“Đầu tiên là mấy con mắt.”
Khi chiến đấu, ai tìm ra điểm yếu của đối phương trước thì người đó thắng. Cậu chọn mắt của con nhện là điểm tấn công đầu tiên, vì so với tất cả những bộ phận còn lại, mắt có vẻ như là chỗ dễ gây sát thương nhất.
“Thử xiên vài nhát lên mấy con mắt dễ thương này cái nhỉ.”
Hình như các đòn tấn công của con nhện đang chậm đi thì phải.
Vút! Vút!
Hay là vì cậu đã quen với kiểu tấn công này rồi?
Đùng! Đùng!
Không. Không phải vậy.
Thị giác có thể bị đánh lừa, nhưng thính giác thì không. Tiếng đùng đùng của con nhện tạo nên mỗi khi chân nó cắm xuống đất chậm hơn một nhịp so với trước. Ngay cả trước khi có được sức mạnh này, Jinwoo đã rất tự tin vào thính giác của mình. Và có một cảm giác khó chịu đang len lỏi trong cậu.
Nhìn kỹ hơn, Jinwoo thấy miệng của con nhện giật giật.
“Sao miệng nó lại giật giật nhỉ?”
Jinwoo, người đang chuẩn bị nhảy lên trên đầu con nhện, cảm thấy có gì đó sai sai. Tin vào trực giác của mình, cậu nhảy sang một bên thay vì nhảy lên trên.
shaaaaaa-!
Phụttttttt-!
Con nhện phun ra một thứ chất lỏng trắng đục từ cái miệng không dễ thương chút nào. Jinwoo lăn một vòng trên mặt đất sau khi nhảy sang một bên, ứng lên và nhìn vào chỗ cậu vừa đứng lúc nãy.
Khu vực mà cậu vừa đứng bây giờ đang bốc khói và hóa thành màu đen.
Xìììì-xèooooo-
Cục đá gần đó bị thứ chất lỏng đó văng trúng đang chảy ra.
Jinwoo nuốt nước bọt:
“Hồi nãy mà nhảy lên trên thì…”
Thì cục đá sẽ không phải là thứ duy nhất tan chảy, mà còn có cậu trong đó nữa.
Nhận thấy cậu đang sững sờ, con nhện nhanh chóng quay sang và tiến tới Jinwoo.
skitter skitter skitter
Con nhện đã ở trước mặt cậu khi cậu vừa quay sang.
Vút!
Jinwoo nhảy né cái chân của con nhện.
Đùng!
Các đòn tất công của con nhện lại bắt đầu.
“Mẹ kiếp!”
Cậu thực hiện lại những hành động vừa nãy, vừa né vừa thu hẹp khoảng cách, nhưng tiến tới một khoảng cách đủ gần thì con nhện sẽ lại tạo khoảng cách với cậu bằng cách phun acid. Thêm một kiểu tấn công của con nhện, tình hình trở nên khó khăn hơn.
Cậu tới gần thì có acid.
Cậu ở xa thì xài chân.
“Má nó!”
Không tiếp cận được, Jinwoo bèn tấn công thử vào mấy cái chân. Nhưng con dao găm của cậu thậm chí còn không gây ra nổi vết trầy xước lên mấy cái chân dài tới nách đó.
Jinwoo cắn chặt môi.
“Không ổn.”
Khi mà con nhện chỉ dùng 2 chân để tấn công, thì cậu phải dùng cả người để tránh né. Và sự thật rõ ràng đến học sinh lớp 1 cũng sẽ thấy được là cậu sẽ là người kiệt sức đầu tiên.
“Mệt mỏi.”
Mệt mỏi: 57
Đúng như dự đoán, điểm mệt mỏi của cậu tăng theo cấp số nhân. Nếu nó đạt mốc 70, tốc độ của cậu sẽ chậm dần. Nếu trên 90, hơi thở của cậu sẽ nặng nề hơn và sẽ khó khăn để di chuyển. Jinwoo sắp hết thời gian.
“Nếu mà mình nhanh hơn…”
Tốc độ.
Tốc độ chính là vấn đề.
Đùng! Đùng! Đùng! Đùng!
“Khoan, tốc độ?”
Khi cậu tránh được đòn tấn công trong đường tơ kẽ tóc, thì cậu nhớ ra.
“Đúng rồi! Còn có nó”
Kỹ năng chủ động duy nhất của cậu. Cậu đã quên bẵng nó đi vì không có dịp sử dụng.
“Tăng tốc”
Tăng tốc được kích hoạt.
Tốc độ di chuyển của bạn sẽ tăng 30%
Tốn 1 mana/giây để duy trì.
Kèm theo bảng tin nhắn, là cơ thể của Jinwoo trở nên nhanh hơn như được tăng cường. Cậu đã dễ dàng tránh né các đòn tấn công của con nhện hơn lúc trước.
Vút! Vút! Vút!
Đùng! Đùng! Đùng!
Tránh né những đòn tấn công nhanh như chớp của con nhện, Jinwoo nhanh chóng áp sát con nhện một lần nữa. Thấy vậy, con nhện vội vàng phun acid.
shaaaaaa-!
Phụttttttt-!
Nhưng bây giờ Jinwoo đã được tăng tốc, cậu nhảy lên đầu con nhện nhanh hơn tốc độ con nhện phun acid.
Xoẹt!
Con dao găm cứa ngang mấy con mắt của con nhện.
Hiệu ứng tê liệt được kích hoạt.
Sự kháng cự của mục tiêu quá cao. Hiệu ứng bị hủy.
Hiệu ứng chảy máu được kích hoạt.
Mục tiêu sẽ mất 1% máu mỗi giây.
“Tốt!”
Hiệu ứng đặc biệt của “Nanh độc Casaka” đã kích hoạt thành công
screeeech!
Con nhện rú lên và lắc cơ thể nó để Jinwoo rơi xuống. Cậu bị hất xuống dưới nhưng khi vừa tiếp đất, cậu lợi dụng lực để búng lên đầu con nhện một lần nữa. Con nhện cố gắng dùng chân để tấn công kẻ thù đang trên đầu mình, nhưng những đòn tấn công của nó không mang lại hiệu quả. Nó đã bị giảm bớt tầm nhìn vì có mấy con mắt đã bị thương bởi Jinwoo.
Đùng! Đùng! Đùng!
Chỉ tội nghiệp cho mặt đất giờ toàn là lỗ như mặt của chị Hằng vậy.
Trên đầu con nhện, Jinwoo đang cố gắng tấn công mấy con mắt còn lại.
stab! stab! stab!
screeeech!
stab! stab!
screeeeeeeeech!
Con nhện cố gắng lắc cái cơ thể to khủng bố của nó nhằm hất Jinwoo xuống, nhưng cậu vẫn bám chặt và tiếp tục gây sát thương vào vùng đầu của con nhện. Nó bắt đầu bối rối, các sát thương ngày một lớn. Còn bàn tay của Jinwoo ngày một nhanh hơn.
Cuối cùng, cái cơ thể khổng lồ cũng đổ sầm xuống đất.
Bùm!
stab! stab! stab!
krrrrl-
Cậu biết nó chết khi tiếng rên thảm thiết của nó tắt lịm, và bảng thông báo hiện lên.
Bạn đã hạ gục con Boss của Dungeon.
Bạn đã lên level!
Bạn đã lên level!
Bạn đã lên level!
“Được rồi!”
Mặc kệ máu của con nhện đang dính tùm lum trên người, Jinwoo giơ cánh tay đang nắm chặt con dao găm lên trời, dấu hiệu của sự chiến thắng. Đánh bại con Boss đã cho cậu lên hẳn 3 level.
Cậu nhảy một phát từ level 18 tới level 21. Và không chỉ có thế, thêm một bảng thông báo hiện ra sau bảng thông báo lên level.
ring~
Bạn đã vượt qua level 20. Chức năng “Mua” trong cửa hàng đã được mở khóa.
“Cuối cùng cũng xài vàng được rồi”
Đó là một tin tốt lành. Nhưng hiện tại cậu không có thời gian để thử chức năng đó.
shake-
Hang động bắt đầu rung lắc.
Vì Boss của Dungeon đã bị đánh bại, nên Cánh cổng sẽ đóng lại sau 1 giờ.
Thời gian còn lại: 59 phút 58 giây.
Cậu phải thoát ra trước khi “Cánh cổng” đóng lại hoàn toàn. Sẽ có nhiều thời gian để cậu khám phá cửa hàng khi thoát ra ngoài. Nhưng khi chuẩn bị rời đi, thì cậu chợt để ý thấy chỗ đầu của con nhện đang lấp lánh.
‘“Vật phẩm?”
Nhưng để so sánh với lúc bình thường, thì nãy giờ chẳng có bảng thông báo nào hiện lên rằng vật phẩm gì đã rơi ra.
– “Vậy thì là cái gì nhỉ?”
Lăn tăn suy nghĩ, thì Jinwoo sực nhận ra:
“À đúng rồi, lõi ma thuật.”
Dù có vội vã đến mấy, cậu cũng không thể quên những thứ này. Cậu đi đến đầu con nhện và lôi cái lõi ma thuật ra. Lõi ma thuật từ con Boss của Dungeon hạng C phải trị giá khoảng 10 triệu won.
Và đó không phải là phần thưởng tồi sau một cuộc chiến căng thẳng.
Jinwoo nhảy xuống khỏi đầu con nhện. Sau cú tiếp đất nhẹ nhàng, cậu tự nhiên liếc về phía sau và nhận thấy bụng con nhện cũng lấp lánh. Và lần này là rất nhiều.
Jinwoo trở nên nghi ngờ. Cậu đã nghe về việc có những con quái vật có nhiều lõi ma thuật, nhưng đây là quá nhiều.
“Đó là cái gì được nhỉ?”
Mổ bụng con nhện, cậu tìm thấy câu trả lời. Mấy con bọ mới tiêu hóa được một nửa rớt ra từ chỗ cậu rạch trên bụng con nhện. Ánh sáng lấp lánh từ mấy con bọ mà ra.
“Có thể nào…”
Hết con này tới con khác, mỗi con cậu đều tìm thấy lõi ma thuật. Một số cái nhỏ hơn do bị tiêu hóa, nhưng hầu hết vẫn ở trong tình trạng hoàn hảo. Tổng cộng, cậu thu được thêm 10 lõi ma thuật.
“Ngon lành cành đào!”
Cậu đến đây để kiếm tiền. Và cậu sẽ rời khỏi đây với một đống tiền.
“Anh”
Quay người lại, cậu thấy Yoo Jinho.
“Để em vác chúng hộ anh.”
Yoo Jinho cẩn thận cầm từng lõi ma thuật bỏ vào túi. Rồi, cậu lấy ra bình giữ nhiệt và đổ nước vào cái nắp.
“ Anh khát nước rồi phải không? Em rót cho anh ít nước nè”.
Một cốc nước đủ lạnh để cậu giải tỏa cơn khát ngay lúc này.
“Có cục đá bay trúng đầu nó hả ta?”