Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 23: Hwang Dongseok


Đọc truyện Solo Leveling – Thăng Cấp Một Mình – Chương 23: Hwang Dongseok

Sau khi chuẩn bị xong, Jinwoo gọi taxi đến địa điểmhẹn.

Có 9 người đang chờ cậu. Một người đàn ông có vẻ như là đội trưởng đang vẫy tay gọi Jinwoo.

“Đây đây, ở đây!”

Người đàn ông to lớn và đầy lông chào đón Jinwoo bằng một nụ cười thật tươiiiiiiii.

“Cậu Sung Jinwoo?”

– “À vâng”.

– “Tôi mừng vì cậu đã đến. Để chúng tôi giới thiệu cái nhỉ?”

Người đàn ông to lớn và đầy lông giới thiệu ngắn gọn về đồng đội của mình. Có 8 Hunter, đó là tính luôn người đàn ông to lớn và đầy lông đó, là một nhóm đã hoạt động với nhau từ khá lâu. Còn Hunter thứ 9, là Jinwoo, người được gọi tới để lấp đầy danh sách thành viên.

Khi cậu chào hỏi mọi người, Jinwoo sẵn tiện lướt qua mặt họ. Nhờ có chỉ số giác quan được nâng khá cao, cậu có thể nhận thấy rằng sức mạnh của các Hunter này tương đương nhau.

“Tầm khoảng 5 người có cấp độ ngang ngang với nhau. 4 người thấp hơn. Vậy là 5 hạng C và 4 hạng D nhỉ?”

Có một quy tắc để được phép Đột kích Cổng hạng C, đó là phải cần tối thiểu là 10 người tham gia, và một nửa trong số đó phải là Hunter hạng C trở lên. Khi đáp ứng được yêu cầu, Hiệp hội mới cho phép đột kích. Có vẻ như yêu cầu của họ là lấp đầy thành viên là hợp lý.

“Chúng ta kết thúc phần giới thiệu ở đây nhé, tôi sẽ giải thích một vài thứ”.

Hwang Dongseok, một Hunter hạng C, với khuôn mặt khá thoải mái, anh bắt đầu giải thích vài quy tắc và không quên cảnh báo vài thứ trong cuộc Đột kích này. Trong khi đó, thì có ai đó tiếp cận Jinwoo.

“Có vẻ như chúng ta đến đây với cùng một mục đích nhỉ”.

Chàng trai có khuôn mặt sáng sủa này là một Hunter khác được Hwang Dongseok tuyển dụng để lấp đầy danh sách. Tuy nhiên, không giống như Jinwoo, người không cần tham gia thực sự; chàng trai này là một Hunter hạng D sẽ tham gia trận chiến.

Tên anh ta là Yoo Jinho, 22 tuổi. Jinwoo chào anh ta bằng một cái gật đầu nhẹ, rồi hướng mặt về Hwang Dongseok. Yoo Jinho, người đã hy vọng sẽ có một cuộc trò chuyện cho đỡ nhàm chán, gãi đầu và im lặng.

“Lẹ rồi đi thôi ông nội ơi”.

– “Cũng có mỗi tụi mình đánh từ đầu tới cuối thôi, giải thích chi dài dòng vậy ba?”

“Ờ, với lại chắc gì tụi nó đã nghe, mà tụi nó có nghe thì cũng chắc gì tụi nó sẽ nhớ.”

Khi đồng đội của người đàn ông to lớn và đầy lông hối thúc, Hwang Dongseok cười và vỗ tay

“Được rồi, tôi sẽ ngưng phần giải thích ở đây. Chúng ta lên đường nào”.

Mọi người tận dụng giây phút cuối cùng để chuẩn bị trước khi tiến vào Cổng.

“À quên nữa, hai cậu làm ơn ký vào đây nhé”.

Hwang Dongseok đưa cho Jinwoo và Yoo Jinho tờ giấy. Đó là một bản hợp đồng khá đơn giản.

“Hai cậu ký ghi rõ họ tên dùm tôi nhé”.

Bản hợp đồng của Jinwoo nêu rõ, cậu không cần phải tham gia chiến đấu, cậu cũng sẽ không được chia phần chiến lợi phẩm, nhưng cậu sẽ được bồi thường khoản tiền là 2 triệu won sau khi cuộc Đột kích kết thúc. Đúng như những gì đã nói với cậu qua điện thoại. Tuy nhiên, dòng cuối cùng mới thực sự đáng chú ý.

“Chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm cho bất kỳ chuyện gì xảy ra trong Dungeon…”

Nếu so sánh với một cuộc Raid chính thức của Hiệp hôi, thì một cuộc Raid tư nhân sẽ không có bất kỳ đền bù nào nếu có chuyện gì xảy ra. Thậm chí còn không có bảo hiểm cho các Hunter tham gia; thật sự là cuộc sống của một Hunter rất nguy hiểm.

Đọc xong những dòng này, nó chính thức nói với Jinwoo là cậu đã tham gia một cuộc Đột kích tư nhân đúng nghĩa.


Trước khi ký vào bản hợp đồng, Jinwoo quay sang hỏi Hwang Dongseok,

“Vậy anh muốn tôi làm gì?”

“Cũng không cần làm gì nhiều, đi theo chúng tôi và xách hành lý thôi”

“Hành lý…?”

Hwang Dongseok chỉ đống hành lý mà đồng đội của anh ta đang chất xuống khỏi cái xe tải nhỏ.

“Trong đó là thức ăn, quần áo, trang thiết bị, hộp sơ cứu, vân vân và mây mây…”

Khoan, mang hộp sơ cứu vào Dungeon?

“Vậy chúng ta đi mà không có Trị liệu sư à?”

“À phải, cậu phải biết là rất khó để có thể tuyển dụng hay thuyết phục một Healer tham gia cuộc Đột kích cá nhân. Nhưng tính ra, như cậu thấy, chúng tôi vẫn ổn”.

Hwang Donseok cười gượng.

Một nhóm Đột kích được hình thành vào phút cuối, và chỉ đủ lượng thành viên tối thiểu mà thôi.

Còn có cả một người đến và tưởng nhầm cuộc Đột kích là một sự kiện cộng đồng nữa chứ… Hwang Dongseok vừa giải thích xong cũng là lúc anh chàng ngáo ngơ này từ biệt như một nhẫn giả…

Và giờ mới biết là không có Healer trong nhóm, chỉ có Tanker và mấy Dealer* mà thôi.

Jinwoo buồn bã,

“Chẳng thể trông chờ gì vào lũ này cả…”

Tuy nhiên, lý do mà cậu ký vào bản hợp đồng không chỉ vì 2 triệu won, mà cậu tự tin vào khả năng tự bảo vệ mình.

“Của tôi đây”.

“Còn đây là của tôi”

Hwang Dongseok kiểm tra hai chữ ký của Sung Jinwoo và Yoo Jinho, rồi lớn giọng,

“Xong rồi, lên đường thôi!”

Cả nhóm đi về phía Cánh cổng đã xuất hiện. Nơi họ đang tụ tập là một công trường xây dựng khu chu cư bị bỏ hoang. Việc xây dựng khu chung cư này đã bị dừng lại giữa chừng.

“Chậc… có vẻ như nền kinh tế nước nhà càng lúc càng chán nhỉ…”

Hwang Dongseok tặc lưỡi. Dấu vết của một tòa nhà đang xây sừng sững như một tấm bia mộ. Nó sẽ là một đài tưởng niệm tuyệt đẹp cho ngôi mộ của người khổng lồ.

“Anh biết gì không?”

Yoo Jinho bước đến bên Jinwoo, và cố gắng hạ thấp giọng xuống,

“Tôi nghe nói là mấy nhà đầu tư và nhân viên làm việc ở đây đã mất trắng và đang phải vật lộn để sống. Vì chủ tịch của công ty thầu dự án này đã ôm 900 tỷ won bỏ trốn sang nước ngoài rồi”.

“…”

– Dù cho Jinwoo đã làm một số dấu hiệu thể hiện rằng cậu không muốn nói chuyện, nhưng Yoo Jinho dường như không để ý. Điều này cũng khó trách cậu ta, vì 8 Hunter kia dù gì cũng là bạn với nhau, còn Jinwoo và Jinho là 2 người xa lạ, nên 2 người khó hòa nhập với bọn họ.

“Ông anh à, bình thường anh cũng ít nói như vậy hả?”


Trước khi cậu kịp nhận ra, thì Jinho đã gọi cậu bằng anh. Dù cho việc ngó lơ cậu ta cũng khiến Jinho mắc mệt.

“Cậu không giỏi trong việc nhận ra biểu cảm của người khác nhỉ?”

“Từ bé tôi đã vậy rồi, haha”.

Jinwoo không chắc cậu nhóc này là dạng lạc quan hay ngây ngô. Cậu gãi đầu nhìn khuôn mặt ngu ngơ của thằng nhóc.

“Hmm… mình đang khá là căng thẳng”.

Đúng hơn là cậu trở nên căng thẳng mỗi khi đứng trước Cánh cổng. Cuối cùng thì, cậu vẫn chưa vượt qua đươc. Với các Hunter khác, thì Dungeon có thể đơn giản chỉ là nơi kiếm thu nhập. Còn với Jinwoo, mỗi cuộc Đột kích đều là một trận chiến vì mạng sống. Tất cả những ký ức đau đớn trong quá khứ là nguyên nhân dẫn đến sự căng thẳng tột cùng của cậu.

“Đây rồi”.

Hwang Dongseok dừng cả nhóm lại.

Oooh-

Các Hunter giật mình.

“Hwang, anh có chắc đây là Cánh cổng hạng C không vậy? Nhìn nó hơi to hơn cổng hạng C đó…”

“Xì, bộ cậu nghĩ Hiệp hội nói dối à? Tôi nghe nói là đội giám sát của họ đã kiểm tra đến 2 lần đó”.

Cánh cổng nhìn như một cái hố đen đang treo lửng lơ trên không khí vậy.

Các sóng ma thuật sẽ phát ra khi mà Cánh cổng xuất hiện, và lượng sức mạnh ma thuật trong các sóng đó sẽ quyết định cấp độ của Dungeon. Sau khi được phát hiện, Hiệp hội sẽ gửi các đội đặc biệt tới đo sức mạnh ma thuật của Cánh cổng bằng một thiết bị. Thông tin kết quả đo sức mạnh ma thuật sẽ được công khai, cá nhân và Bang hội sẽ được quyền yêu cầu Đột kích từ Hiệp hội.

Hầu hết những Cổng hạng B và A sẽ được các Bang hội lớn giành giật. Những Cánh cổng đó quá nguy hiểm nếu để cho một nhóm cá nhân nào đó đi vào. Thay vào đó, các nhóm cá nhân nhỏ sẽ yêu cầu và đặt trước những Cổng hạng C trở xuống.

Hwang Doongseok dừng lại trước Cánh cổng rồi quay mặt lại với nhóm.

“Tôi sẽ vào trước, mọi người theo sau nhé”.

Tanker nắm chặt tấm khiên của mình và bước vào, rồi từng người một, những người trong nhóm cứ lần lượt theo sau tiến vào.

“Để đề phòng thì…”

Jinwoo khởi động nhẹ trước khi tiến vào. Kế bên, Yoo Jinho đang lấy trang thiết bị từ túi của cậu ta. Nhưng thanh kiếm và tấm khiên đó sáng lên lấp lánh, đó là thứ vật phẩm kiểu “nhìn phát biết đắt”. Chỉ cần nhìn lướt qua, Jinwoo cũng có thể thấy đó là hàng chất lượng cao, và đó không phải là thứ mà một Hunter mới bắt đầu sẽ có.

“Hmm… Có vẻ như cậu ta đến từ một gia đình giàu có”.

Jinwoo nhìn cậu nhóc ngạc nhiên. Bắt gặp ánh mắt cậu, Jinho tiến về phía cậu với sự phấn khích hiện rõ trên mặt.

“Ông anh, anh hạng E đúng không? Vậy em sẽ bảo vệ cho anh. Anh hãy đứng gần em nhé”.

Jinwoo nghe xong gãi đầu. Ai sẽ bảo vệ ai ấy nhỉ?

“À chắc chắn rồi, cám ơn cậu nhé”.

“Vậy chúng ta đi thôi nào”.


Bất kể là Jinwoo căng thẳng đến mức nào, nhưng cậu và Jinho vẫn an toàn bước qua cổng.

Bên trong Dungeon rất yên ắng.

“…”

– Một không gian yên tĩnh và tối tăm.

Hwang Dongseok đưa ra mệnh lệnh đầu tiên sau khi bước vào Dungeon.

– “Gyuhwan, lên đèn”.

“Yes sir.”

Jo Gyuhwan, một Hunter class Mage*, tạo ra một ngọn lửa trôi nổi trên không trung. Không gian xung quanh trở nên sáng sủa hơn. Hwang Dongseok hạ khiên và nghiêng đầu.

“Kì vậy? Sao không thấy con quái vật nào vậy?”

“Cũng không có Phát quang thạch luôn”.

Thông thường trong các Dungeon, các Phát quang thạch sẽ có ở hai bên đường đi xuyên suốt Dungeon. Nhưng mà cái Dungeon này thì không có cái nào.

Yoo Jinho nói nhỏ với Jinwoo,

“Hyung à, có cái Dungeon nào không có quái vật không anh?”

“Suỵtttttt…”

Jinwoo đưa tay lên miệng, cậu đang cố gắng nghe ngóng. Từ xa, cậu nghe thấy tiếng nhiều bước chân đang chạy lại.

Jinwoo nói,

“Không phải là không có. Mà là chưa tới”.

Yoo Jinho nuốt nước bọt.

skitter-

Cả tổ đội sớm nghe được những tiếng bước chân mà Jinwoo đã nghe thấy. Hwang Dongseok cảm thấy có gì không ổn.

“Một cái Dungeon không có Phát quang thạch…?”

Có nghĩa là ở đây có thứ gì đó có thể sống trong bóng tối và sẽ bị thu hút bởi ánh sáng?

Đúng rồi!

Gương mặt của Hwang Dongseok và đồng đội của anh ta tối sầm lại.

“Bọ!”

“Là Bọ!”

– ” Mẹ kiếp, sao bao nhiêu thứ không ra, lại cứ phải là bọ?! Khốn khổ khốn nạn thân tôi….”

Hwang Dongseok hét lớn,

“Tất cả vào vị trí! Chúng sắp tới rồi! Nhìn thẳng phía trước!”

Đâu đó phía trước, một đàn gì đó không rõ số lượng đang tiến tới.

“Đừng nói với tôi đây là tổ kiến nha…”

– “Bậy, bậy rồi, đừng nói gở vậy chớ, bạn tôi…”


Trong các loại quái vật, loài côn trùng là loài đặc biệt rắc rối. Chúng rất khó giết; và di chuyển theo đàn rất đông; trên hết, dù là một con đi nữa thì nó cũng có sức mạnh khá cao. Và trong cái loài đặc biệt rắc rối đó, tồi tệ nhất là gặp phải kiến. Nhiều nhóm Hunter đã từng vào nhầm tổ kiến, chắc họ đã gặp phải kết cục bi thảm lắm hay sao đó mà chả thấy ai trở về cả O.O

kitter skitter skitter-

Âm thanh của lũ bọ di chuyển vang vọng khắp nơi đang lớn hơn và lớn hơn, có nghĩa là chúng đã tới rất gần với nhóm Hunter rồi. Hwang Dongseok thậm chí đã nâng khiên chuẩn bị, nhưng chờ một lúc vẫn chưa thấy con nào. Các cấp dưới của anh ta bối rối,

– “Ủa? Bọn chúng đâu rồi?”

“Tao vẫn nghe thấy tiếng bọn chúng”.

“Dongseok đại ca, huynh có thấy gì không vậy?”

Jinwoo hét lên ngắt lời họ,

“TRÊN ĐẦU!”

– “Hả? Cái gì?”

Hwang Dongseok theo phản xạ của tiếng hét ngước nhìn lên.

skitter skitter-

Mấy con bọ khổng lồ đang tới chỗ họ từ trên trần hang. Nếu Jinwoo mà cảnh báo muộn hơn một chút, thì lũ bọ đã tấn công bất ngờ rồi. Chiến đấu với lũ bọ, mà lỡ bạn có mất tập trung thì bạn nên tập đánh vần chữ “tử” là vừa.

“Nếu phát hiện chậm chút xíu thôi thì…”

Hwang Dongseok vặn vẹo những khớp xương của anh ta nghe rắc rắc. May mắn cho anh ta và cả nhóm, là không có bất kỳ con kiến nào trong một đàn bọ đang hùng hổ lao tới. Hwang Dongseok lập tức tập trung và ra lệnh:

“Bắn! Bắn chúng rớt xuống! Tôi sẽ giữ aggro* khi chúng rớt xuống đây!”

Những mũi tên và phép thuật bay tứ tung nhắm vào lũ bọ đang bám trên trần hang.

woosh- thwack!

bang!

screeeeech!

scree-

Có vài con bọ đã rơi xuống vì cuộc tấn công của các Hunter, có một vài con tự nhảy xuống vì muốn đánh nhau, cũng giống như những quái vật ở các Dungeon khác, mục đích của chúng là tiêu diệt những kẻ xâm nhập, và những kẻ xâm nhập ở đây chính là các Hunter. Và bây giờ vai trò của Tanker trong trận chiến sẽ được phát huy.

Hwang Donseok sử dụng kỹ năng khiêu khích đối phương, đúng như dự đoán về lũ bọ, tất cả chúng đều bị Hwang Dongseok khiêu khích, và giờ tất cả chúng đều đang hướng tới tấn công anh ta.

“Tới đây, cái lũ côn trùng hôi hám này!”

screeeech!

Hàng chục con bọ nhào tới Hwang Dongseok.

clang! clang!

Tấm khiên của anh ta chặn tất cả đòn tấn công của lũ bọ, ngay cả khi lũ bọ có móng vuốt và lợi thế sân nhà, nhưng chúng vẫn không thể xuyên qua được tấm khiên của Hwang Dongseok.

“Từ từ. Bình tĩnh…”

Anh ta đang chờ đợi thời cơ.

Giải thích nhẹ nhàng:

*Dam Dealer: Là một thuật ngữ của những game RPG cày level, những team bạn bè với nhau đi săn boss luôn chia các công việc ra cụ thể: phải có buff (hồi máu, buff bùa lợi chạy nhanh tăng sát thương các kiểu các thứ), tanker (người đứng đầu khiêu khích Boss hứng chịu sát thương của Boss), và Dealer (là người có sát thương cao, hoặc có những kỹ năng – Skill- dồn sát thương cao, để gây sát thương trực tiếp cho Boss). Vì ở đây mình không dịch ra tiếng việt vì dịch ra nghe rất chi là củ chuối, và để nguyên t.anh thì nghe ngầu hơn nhiềuuuuuu.

*Mage: có lẽ hầu hết mọi người đều hiểu, nhưng mình cũng sẽ giải thích phòng hờ có bạn chưa biết. Khi đăng nhập và tạo nhân vật cho một game RPG bất kỳ, nó cũng sẽ cho bạn lựa chọn các class để bắt đầu, vd như class warrior (chiến binh), class assassin (sát thủ), class archer (cung thủ). Và mage cũng vậy, class mage có nghĩa là Pháp sư.

*Aggro: Cũng là một thuật ngữ của những game RPG cày level.Khi đi săn boss hoặc đi train theo tổ đội, tanker phải giữ aggro. Nó có thể hiểu rằng con Boss, hoặc đám quái lúc nào cũng đuổi theo và cố gắng giết người mà Boss hoặc đám quái nghĩ rằng có nhiều mối đe dọa nhất. Ở đây, tanker Hwang Dongseok đã dùng kỹ năng độc quyền của tanker là Taunt (Khiêu khích), nên anh sẽ là người giữ aggro để đồng đội dồn sát thương.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.