Sói Cạnh Nhà

Chương 33: Hẹn Một Cuộc Gặp


Đọc truyện Sói Cạnh Nhà FULL – Chương 33: Hẹn Một Cuộc Gặp


Mạc Nhiên Nhiên nghiêm mặt nhìn Từ Tuấn Vỹ, muốn nhân cơ hội điều chỉnh lại tính cách bốc đồng của anh, cô chậm rãi lên tiếng hỏi: “Anh thật sự muốn biết?”
Từ Tuấn Vỹ gật mạnh đầu khẳng định, từ trong ra ngoài đều mong chờ.
“Nếu như chỉ vì một cuộc hội thoại chưa rõ thực hư mà anh cho rằng em là loại con gái đó…!thì đừng bao giờ mở miệng nói đã thích em sáu năm” Mạc Nhiên Nhiên cong môi cười như không, đứng dậy lấy balo chuẩn bị rời đi: “Em ra ngoài làm việc đây, anh ở đó mà đánh giá con người em rồi đưa ra kết quả, còn khó quá thì cứ đi tìm Diễm Hà mà thảo luận cùng”
Nói rồi Mạc Nhiên Nhiên ra ngoài làm việc cùng mọi người, để Từ Tuấn Vỹ một mình ngây ngốc trong phòng.

Đến khi nghe được những lời này của cô, anh mới tỉnh táo lại sau cơn ghen mù quáng kia.
Không sai, Mạc Nhiên Nhiên luôn là cô gái không thích kết giao quá nhiều bạn bè, đối với phái nam càng giữ khoảng cách, cô tuyệt đối không thể lén lút sau lưng anh qua lại với Lý Vũ Hàn đến mức có thai, cho dù có thì cũng chỉ có thể có với anh.
Đến lúc hiểu ra mọi chuyện thì Từ Tuấn Vỹ lại gây thêm một lỗi trong mắt Mạc Nhiên Nhiên, tất cả đều tại Diễm Hà gửi clip đúng lúc anh đang buồn bực vì Mạc Nhiên Nhiên nói dối đi cùng Hạ Linh bỏ rơi anh, suy cho cùng đều do cô ta gây nên.
Càng nghĩ Từ Tuấn Vỹ càng tức, mặc kệ chuyện Mạc Nhiên Nhiên và Lý Vũ Hàn thực hư ra sao, anh lập tức lấy điện thoại gửi cho Diễm Hà một tin nhắn: Bốn giờ chiều nay gặp ở cổng trường.
Chưa đầy một phút đã có tin nhắn hồi đáp từ Diễm Hà, dường như cô ta đang đợi tin nhắn từ anh: Được, bốn giờ gặp.

Từ Tuấn Vỹ ngồi xuống ghế, trong đầu lại không yên, quyết định gọi điện thẳng cho Lý Vũ Hàn hỏi cho ra lẽ, kẻo kẻ chịu trận oan lại chính là anh.
“Sao thế nhóc?”
Ngay khi tiếng Lý Vũ Hàn phát ra qua điện thoại, Từ Tuấn Vỹ nóng lòng hỏi trực tiếp vào vấn đề: “Chuyện anh với Nhiên Nhiên nói với nhau ở quán là gì? Tên khốn, anh thử động đến Nhiên Nhiên, xem tôi có lóc da anh ra không”
Đầu dây bên kia im lặng đến kỳ lạ, sau một lúc Lý Vũ Hàn mới cất lời: “Mày không tin anh thì phải tin Nhiên Nhiên chứ nhỉ? Yên tâm đi, anh của mày không làm trò đê hèn cướp bạn gái của anh em đâu”
“Tốt nhất là vậy!” Từ Tuấn Vỹ nói xong liền gập máy, sau đó mới nhớ ra vẫn chưa hỏi được chủ nhân cái thai được nhắc đến.

Một giây nóng giận một tiếng sau vẫn chưa hết ngớ ngẩn, Từ Tuấn Vỹ thở dài ngồi bất động đăm chiêu, não bắt đầu hoạt động hết công suất để truy tìm nguyên do.
Theo tính toán của Từ Tuấn Vỹ, Mạc Nhiên Nhiên không thể là mẹ đứa bé, cô đã không phải thì chắc chắn ra mặt nói thay ai đó, nhưng một người bạn nữ thân đến mức để cô ra mặt thay ngay thời điểm này chỉ có thể là Hạ Linh.
Đột nhiên sáng suốt hẳn ra, Từ Tuấn Vỹ trước vui mừng Mạc Nhiên Nhiên không hề liên quan đến Lý Vũ Hàn, sau tự khen bản thân quá thông minh, tiếp đó lại hoang mang tên anh họ Lý Vũ Hàn kia vốn không hứng thú hẹn hò với con gái lại làm Hạ Linh có thai?
Từ Tuấn Vỹ cười lạnh cảm thán Lý Vũ Hàn cao thủ không bằng tranh thủ, đùng một phát được chì lẫn chài, không cần tốn công theo đuổi lấy lòng cũng rước được về nhà một lớn một nhỏ.

Từ Tuấn Vỹ thầm nghĩ so với Lý Vũ Hàn thì anh vẫn còn là chàng trai quá mức chuẩn mực, thương thầm Mạc Nhiên Nhiên lâu như vậy nhưng chưa từng nghĩ đến lấy một được hai.
Thấy Mạc Nhiên Nhiên bước ra khỏi phòng làm việc của Từ Tuấn Vỹ một cách ung dung, ai nấy đều khó tin dõi theo, Hân Như máu tò mò đã vượt quá tầm kiểm soát từ lâu kể từ lúc vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện của Mạc Nhiên Nhiên và chàng trai khác phát ra từ điện thoại Từ Tuấn Vỹ.
“Chị Nhiên, chị không sao chứ?”
Mạc Nhiên Nhiên ngồi xuống chổ làm việc của cô ngay ngoài rìa bàn, cạnh lối ra vào phòng của Từ Tuấn Vỹ.

Nghe Hân Như hỏi đến cùng với biểu cảm mong đợi của những người còn lại, Mạc Nhiên Nhiên ngồi mỉm cười ẩn ý: “Chị không sao, nhưng Tuấn Vỹ thì có sao đấy”
Những chàng trai ngơ ngác nhìn nhau, Bụng To ngồi chổ bên cạnh Mạc Nhiên Nhiên bày ra vẻ mặt nghi vấn, vừa hỏi vừa diễn tả bằng cách xoa chiếc bụng mỡ của mình.
“Nhiên Nhiên, cậu…!to bụng thật rồi à?”

Mạc Nhiên Nhiên cười khổ, tay sắp xếp giấy tờ trên bàn, không nhanh không chậm lên tiếng thanh minh: “Không có, chỉ là hiểu lầm thôi”
Sách Mục ngồi phía đối diện nhướng người qua khỏi màn hình máy tính che Mạc Nhiên Nhiên, tốt bụng kể sự tình: “May mà hiểu lầm, lần này Tuấn Vỹ chỉ bể màn hình điện thoại, lần sau cậu phải chịu trách nhiệm tính mạng của bọn mình đấy Nhiên Nhiên”
Nụ cười trên môi Mạc Nhiên Nhiên trở nên gượng gạo, biểu cảm lúng túng khi nghe đến việc Từ Tuấn Vỹ nóng giận đến mức đó, cô ngại ngùng lên tiếng: “Xin lỗi, mình sẽ chú ý không để chuyện tương tự xảy ra”
Đối diện với Mạc Nhiên Nhiên lúc này là những gương mặt vô tội đáng thương phải chịu đựng cơn giận của Từ Tuấn Vỹ.
Vừa nhắc đến thì Từ Tuấn Vỹ bỗng đi ra, thái độ thoải mái khác hẳn trước lúc Mạc Nhiên Nhiên đến.

Anh đi đến chổ cô, vui vẻ nói: “Anh hiểu hết mọi chuyện rồi, em về nhà nghỉ trước đi, giờ bọn anh phải đi bàn công việc”
Dự cảm của Mạc Nhiên Nhiên không bình thường, cô xoay đầu nhìn mọi người kiểm tra xem thật sự có phải Từ Tuấn Vỹ cùng họ đi công việc hay không.

Khi Mạc Nhiên Nhiên quay qua ai cũng vội gật đầu xác nhận, nhưng cô không hề biết Từ Tuấn Vỹ đứng sau lưng cô đã trừng mắt bắt họ làm theo ý anh.
Mạc Nhiên Nhiên chỉ quản chuyện nội bộ của công ty và tiếp nhận phản hồi từ khách hàng, chuyện hợp tác trao đổi về dự án cô vốn không tham gia ngay từ đầu nên không biết rõ.

Dù có chút chần chừ nhưng Mạc Nhiên Nhiên vẫn quyết định ra về.
Mạc Nhiên Nhiên vừa đứng lên cầm balo, Từ Tuấn Vỹ liền ở phía sau lưng bước đến gần thì thầm nhỏ vào tai cô: “Đừng giận anh chuyện lúc nãy, đợi anh về mua kem cho em”

Nghĩ Từ Tuấn Vỹ như đang dỗ dành con nít, Mạc Nhiên Nhiên buồn cười nhìn anh, miễn cưỡng gật đầu để anh an tâm ra ngoài làm việc, chào hỏi mọi người xong liền ra về trước.
Qua vài giây Mạc Nhiên Nhiên rời khỏi, nụ cười ngọt ngào trên môi Từ Tuấn Vỹ tắt đi, thay vào là một biểu cảm lạnh lẽo đến đáng sợ.
Công ty vốn chẳng hề có cuộc hẹn nào, Từ Tuấn Vỹ lại nói dối Mạc Nhiên Nhiên để đuổi cô về, Đại Lân hiếu kỳ lên tiếng hỏi: “Tuấn Vỹ, mày muốn làm gì?”
Từ Tuấn Vỹ quay sang nhìn sáu con người đang nhìn anh chằm chằm chờ đợi, anh bình thản ra lệnh: “Bụng To, Công Tôn, Đại Lân, Roman, bốn người các cậu đi mượn xẻng đào đất về đây.

Sách Mục và Hân Như ngay bây giờ đi mua máy quay, đặc biệt là phải quay rõ nét nhất”
“Sếp, anh…!định làm gì?” Hân Như lo Từ Tuấn Vỹ bị Mạc Nhiên Nhiên làm cho chấn động tâm lý nên đang nói lung tung không rõ mục đích.
Không để mọi người thắc mắc quá lâu, Từ Tuấn Vỹ nhếch môi cười ẩn ý, chậm rãi tuyên bố: “Chôn người”
Không khí im lặng đến lạnh sống lưng, chỉ vài phút sau đã bị phá tan bởi hét thích thú, ngay cả người bày đầu là Từ Tuấn Vỹ cũng bị làm cho giật mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.