Đọc truyện Sói Cạnh Nhà FULL – Chương 20: Tình Địch Tấn Công
Chủ nhật Từ Tuấn Vỹ vẫn phải đến công ty, Mạc Nhiên Nhiên cũng xung phong đi theo, ở nhà một mình cũng chỉ thêm lo lắng cho anh.
Ngay khi Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên vừa bước chân vào khu vực làm việc, Hân Như liền hớn hở chạy đến, trên tay còn cầm theo sữa đậu nành và súp cua.
“Chị Nhiên, biết chị đến nên sáng nay em dậy sớm mua cho chị này”
“Cảm ơn em, lần sau đừng mua nữa nhé” Mạc Nhiên Nhiên ngại ngùng cầm lấy đồ ăn và nước uống từ tay Hân Như.
Xong chuyện này đến chuyện khác, Hân Như nhân cơ hội liền mở lời mời: “Chị Nhiên, khi nào công ty ổn định, em mời chị đi xem phim được không?”
“Đương nhiên là được” Mạc Nhiên Nhiên tươi cười đồng ý.
Từ Tuấn Vỹ đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn Mạc Nhiên Nhiên và “kẻ thứ ba” Hân Như đang công khai tán tỉnh bạn gái anh ngay trước mặt anh.
Từ Tuấn Vỹ đen mặt, lên tiếng cảnh cáo Hân Như: “Lương tháng này có lấy nữa không?”
“Lấy!” Hân Như gật mạnh đầu, không cần ai hỏi đã khai: “Em phải để dành tiền mời chị Nhiên đi ăn nữa”
Mạc Nhiên Nhiên cười bối rối dõi theo Hân Như vội vàng quay lại chổ làm việc, cô xoay đầu nhìn Từ Tuấn Vỹ, khẽ nhún nhẹ vai vô tội lực bất tòng tâm.
Kể từ sau lần đầu nói chuyện cùng Hân Như, chẳng rõ lý do vì sao cô bé nhỏ hơn hai tuổi ấy lại “say đắm” Mạc Nhiên Nhiên không lối thoát.
Vào phòng làm việc, cửa vừa đóng Từ Tuấn Vỹ đã lên tiếng phàn nàn: “Em giữ khoảng cách với con bé đó đi, anh có cảm giác nó đang muốn cướp em khỏi anh”
“Anh nghĩ gì vậy chứ, thêm một người bạn vẫn tốt hơn thêm một kẻ thù” Mạc Nhiên Nhiên đặt đồ xuống bàn, bình thản phân trần.
Từ Tuấn Vỹ cười lạnh ngồi vào bàn làm việc, không kiêng dè thẳng thắn nói: “Anh cảm thấy nó không xem em là bạn bình thường đâu, từ màn hình máy tính cho tới ảnh để bàn đều để hình em, đã vậy còn vẽ tim đỏ xung quanh, nếu Sách Mục không nói anh cũng không biết có kẻ âm thầm đối đầu anh tranh giành em”
“Chắc là Hân Như muốn có chị gái thôi mà, anh đừng nghiêm trọng như vậy” Mạc Nhiên Nhiên buồn cười trấn an Từ Tuấn Vỹ.
“Thôi đi, tháng trước Sách Mục còn nói Hân Như lưu em tên trong danh bạ nó là tình yêu nữa” Từ Tuấn Vỹ nhắc đến liền nổi xung thiên, nếu Hân Như là con trai anh đã sớm cho cô một trận: “Anh chỉ mới dám lưu tên em là bé yêu, nó đã lên tình yêu luôn rồi”
Mạc Nhiên Nhiên mỉm cười không nói, cô không muốn tiếp tục châm dầu vào lửa, nếu nói cho Từ Tuấn Vỹ biết Hân Như thuộc cộng đồng LGBT thì liệu anh có cấm cửa cô không cho gặp Hân Như? Chuyện yêu đương hay giới tính Mạc Nhiên Nhiên không quan trọng, cô chỉ để tâm đến cảm xúc trong tim mình, giống như cách Từ Tuấn Vỹ luôn đốt cháy tim cô mỗi khi bên cạnh nhau.
Trong lúc Từ Tuấn Vỹ chỉnh sửa hình ảnh nhân vật trong game, Mạc Nhiên Nhiên vô tình phât hiện một nhân vật nam vô cùng quen mắt, cô xem xét thật kỹ mới nhận ra là phiên bản 3D của bức tranh cô vẽ anh ở nhà.
Không ngờ một bức tranh vẽ để kỷ niệm lại có thể được đưa vào một dự án lớn, Mạc Nhiên Nhiên liền tự hào ra mặt, vẫn vờ hỏi: “Anh lấy ý tưởng nhân vật ở đâu vậy?”
“Từ bức tranh trên bàn học của em” Từ Tuấn Vỹ thong thả đáp, trên môi chợt hiện lên nụ cười rạng rỡ.
“Vậy! anh có biết em vẽ ai không?”
“Xem anh là đồ ngốc sao? Phía sau em có ghi tên anh lẫn ngày tháng, xem em mất giá chưa kìa, mới gặp đã đổ anh vẫn cố tỏ ra làm giá” Từ Tuấn Vỹ điềm nhiên đáp, không quên tấn công tinh thần Mạc Nhiên Nhiên.
“Anh biết lâu rồi?” Mạc Nhiên Nhiên dâng lên lo lắng lẫn chút gì đó xấu hổ.
“Phải, lần đầu xem đã biết” Từ Tuấn Vỹ gật đầu, nắm cổ tay Mạc Nhiên Nhiên kéo ngồi lên chân anh, tiếp tục lôi chuyện cũ ra luyên thuyên: “Anh nhớ hôm em thấy anh mới tắm ra còn che mặt bỏ chạy, vài hôm sau còn lấy anh làm mẫu vẽ, giả vờ cũng hay đấy”
“Em! em! ” Mạc Nhiên Nhiên bị nói trúng tim đen căng thẳng đến lắp bắp, não hoạt động cao độ tìm cách biện minh cho bản thân: “Nhân cách thứ hai của em chứ không phải em”
Từ Tuấn Vỹ không bắt bẻ, thẳng thừng cười hắt ra khinh bỉ, cố ý dồn cô vào đường cùng: “Vậy sau này mỗi khi em mệt rồi thì nhớ bảo nhân cách thứ hai ra cùng anh tâm tình”
Mạc Nhiên Nhiên cau mày lườm Từ Tuấn Vỹ, biết rõ cô nói dối vẫn làm khó cô cho được.
Cửa bỗng có người gõ, Từ Tuấn Vỹ thả lỏng tay để Mạc Nhiên Nhiên đứng lên, nhưng ngay khi Hân Như bước vào, anh lập tức ôm eo Mạc Nhiên Nhiên giữ cô ngồi yên trên chân anh.
Hân Như nhìn cảnh tượng ân ái trước mắt, cô thẫn thờ gọi: “Chị Nhiên, anh ấy không phải người tốt đâu, chị về bên em, em nhất định sẽ đối xử với chị tốt nhất không ai bằng”
Biểu cảm Từ Tuấn Vỹ chuyển từ thách thức sang chán ghét, ung dung đáp trả Hân Như: “Tiếc thật nhưng Nhiên Nhiên phải chịu trách nhiệm đời trai của anh đây, không đến lượt con nít ranh như cô đâu”
“Chị Nhiên, anh ấy rõ ràng hiếp đáp chị” Hân Như bất lực thốt lên.
Bị kẹt giữa hai bên, Mạc Nhiên Nhiên nhất thời rối trí không biết theo phe ai, buộc miệng nói sự thật: “Chị tình nguyện”
“Trời!” Hân Như một tay ôm mặt một tay bám cửa giữ vững, bỏ ra ngoài không đến ba giây, từ đầu đến chân chìm trong thất vọng.
Cửa bỗng bật mở lần nữa, mặt Hân Như như bị mất của, giọng nói ngang một cách máy móc: “Email công việc đã gửi”
Hân Như nói rồi đóng rầm cửa, Mạc Nhiên Nhiên ngơ ngác nhìn Từ Tuấn Vỹ đang kiêu ngạo lên mặt, anh hống hách tuyên bố: “Mười người như nó cũng đừng hòng cướp được em”