Đọc truyện Sở Tổng Xin Hãy Tránh Đường! – Chương 48
Sau hai tiếng ngồi trực thăng, Đường Tinh cuối cùng cũng về tới nước A.
Trực thăng đáp xuống sân thượng của một tòa nhà cao tầng.
Ở đây đã có người đợi sẵn để đón Đường Tinh.
Cô nhanh chóng đi cùng họ gặp được hai vị thủ lĩnh còn lại trong tam đại thế lực.
“Kir, chuyện gì vậy?” Đường Tinh hướng về một nam tử tóc vàng hỏi.
“Ngọc Hổ lệnh bị trộm mất rồi.” Nam tử tóc vành khẽ nói.
“Cái gì???” Đường Tinh không tin nổi vào tai mình.
Bạch Hổ lệnh đại diện cho quyền chí cao vô thượng ở thế giới ngầm.
Có Bạch Hổ lệnh trong tay liền có thể tùy ý ra lệnh cho Bạch Hổ quân.
Nếu Bạch Hổ quân thực sự ra tay, dù có là tam đại thế lực hay tứ đại thế lực đi chăng nữa cũng không thể chống đỡ nổi.
“Bạch Hổ lệnh trước giờ vẫn do gia tộc Lancaster bảo quản mà, sao lại mất được chứ.”
Đường Tinh vừa đi vừa lầm bẩm.
Đây quả thực quá khó tin mà.
“Kris!!!”
Nghe tiếng hô, Đường Tinh vội đứng lại.
Hai nam nhân vội vàng chạy đến.
“Albert, Eric, rốt cuộc là chuyện gì vậy, sao đang yên đang lành Bạch Hổ lệnh lại mất chứ?” Đường Tinh hỏi hai người kia.
“Gia chủ tộc Lancaster mất tích, Bạch Hổ lệnh cũng không cánh mà bay.” Eric lên tiếng trước.
“Dẫn tôi đến đó.” Đường Tinh chợt có một tia suy nghĩ thoáng qua.
Ba người cùng nhau đi đến nơi cuối cùng nhìn thấy gia chủ Lancaster.
Mặt đất toàn là máu.
Đường Tinh tiến đến gần, chạm vào vệt máu chưa khô rồi đem lên mũi ngửi.
Cô nhận ra đây không phải máu người mà là một loại máu khá khó ngửi, có mùi rất đặc trưng.
“Albert, trước chúng ta có ai đến đây chưa?” Đường Tinh đúng dậy, lau máu trong tay đi.
“Chưa có, chúng ta là những người đầu tiên.”
“Chưa có ai đem máu này đi phân tích sao?”
“Chưa có, họ sợ làm mất dấu vết nên vẫn chưa ai dám động vào.
Có chuyện gì sao?” Albert hơi ngạc nhiên vì biểu cảm của Đường Tinh.
“Hai người xem thử máu này đi.”
Cả hai cùng tiến lên, chạm một ít máu và cho lên mũi ngửi.
“Đây…” Eric khẽ nhíu mày.
Đây căn bản đâu phải máu người.
“Có mùi của ếch thủy tinh.” Albert sau khi xem xét một chút liền kết luận.
“Đúng vậy.
Xem thử còn manh mối nào khác không?” Đường Tinh chạy lên phía trước.
Lên một chút, họ tìm thấy trong bụi cây một bộ giáp sắt.
Mở ra bên trong có một con cá đã chết.
Đường Tinh vừa nhìn thấy con cá ấy thì đã đứng hình, sắc mặt Eric và Albert cũng chẳng khá hơn là bao.
“Đi thôi, đến vịnh Saphire nhanh.” Đường Tinh vội vàng chạy đi.
“Kris, sao cô biết là vịnh Saphire?” Eric tò mò hỏi.
“Có ai biết tập tính sinh sống của loài ếch thủy tinh không?” Đường Tinh ngoảnh sang hai người nọ.
Albert giơ tay “Tôi biết một chút.
Loài này chủ yếu sống ở các khu Amazon, sống cả dưới nước lẫn trên cạn.
Đặc biệt, chúng sống trên cạn với độ cao từ 300-350m, thuộc vùng đồng bằng Amazon ở Ecuador.”
“Vậy tôi hỏi anh.
Ếch là loài lưỡng cư, vừa sống dưới nước, vừa sống trên cạn.
Đặc biệt, khi sống trên cạn, chúng sống ở độ cao 350m.
Nơi vừa có nước, lại vừa có vách núi thì chỉ có thể là các vịnh biển.
Mà vịnh biển có chiều cao sát nhất với độ cao ếch thủy tinh sinh sống chỉ có vịnh Saphire là vừa khít.
Mấy người cũng thấy rồi đấy, con cá bọc trong áo giáp sắt là cách nói ví von của bọn người phía nam.
Điều này chứng tỏ rất có thể gia chủ Lancaster đã chết rồi.
Bây giờ chúng ta chỉ đi tìm lại Bạch Hổ lệnh thôi.” Đường Tinh nhẹ nhàng giải thích