Bạn đang đọc Số Phận Của Nhóc – Chương 6
Quay về trong hội trường
Lúc này không khí nặng nề hơn hẳn, cái cách bỏ đi của nó công nhận cũng hay, ít nhất là trong lúc này. Văn thì không muốn bỏ qua vì có người dám xúc phạm cậu, vì cậu quen sống là vua trong cái nhạc viện thành phố Hồ Chí Minh. Còn bên bộ 3 thì dường như đang thách thức long kiên nhẫn của cậu.Ngoài kia, tiếng lá cây xào xạc bao trùm cho sự yên lặng, không một tiếng động. Ngay cả hs trong học viện cũng không dám thở mạnh, chỉ còn tiếng của máy lạnh đang chạy. Bam là người phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này:
_ Thế nào? Muốn giải quyết nhẹ nhàng hay…. Bạo lực vậy bạn học sinh mới? – Bam hếch mặt lên nói với Văn bằng một giọng mỉa mai nhất có thể
_ Thích thì chiều, thằng này không ngán – Văn đáp ngay sau khi nghe lời đề nghị của Bam
_ Vậy cuối giờ, lớp A, lên tìm, còn bây giờ bọn này lên lớp, cứ ngồi dưới mà cua gái nhé bạn hs mới. – Bam lại mỉa Văn
Nói rồi bộ 3 lên lớp tìm Jen, để lại những lời xì xào bàn tán. Người thì bênh vực Văn vì đẹp trai, người thì bênh vực bộ 3 và Jen. Nhưng phần đông vẫn là bộ 3 và Jen, đám còn lại chỉ vì nhan sắc của Văn mà bán đứng bộ 3. Sau phen này, anti của Văn tăng lên đáng kể, mới vào trường mà đã tạo nên scandal với bộ 3 và út của trường.
Văn ngồi xuống học nhạc lí trong sự tức giận. À quên nhắc tới Sát Thủ nhỉ, mặc dù có thầy trong lớp nhưng ông cũng không muốn tham gia vào mấy chuyện này. Nhiệm vụ của ông chỉ có dạy học sinh còn mấy chuyện khác ông cũng không quan tâm. Xem ra tính của ông này hơi giống nó phết.
Bọn nó cúp học, là chuyện thưởng vì lớp A được đặt cách môn nhạc lí và thanh nhạc. Chuyên môn là quan trọng, 2 môn kia chỉ cần trung bình là qua.
Thời gian học trôi qua trong sự nhàm chán của cả hội trường. Nhạc lí là phần khô khan nhất trong các môn học trong nhạc viện này.
Reng Reng – Tiếng chuông báo hết giờ của nhạc viện, qua 3 tiếng thì cuối cùng giờ phút thiêng liêng cũng tới với bọn hs cả trường đối với môn nhạc lí.
Văn đi bộ thong thả đến hành lang lớp A
Trong lớp A lúc này, Ken thì đang nghiên cứu mấy bài nhạc chuẩn bị thi, Quang thì đang ngủ, Trúc thì đang ngồi xoay bút, lâu lâu lại vỗ tay cái bốp. Nó thì đang luyện tập kĩ năng. Dường như chẳng một ai lo lắng cho trận đấu sắp tới, mỗi người đều có một việc riêng.
Văn lúc này đang đi trên hành lang khu phòng học của lớp A. Lớp A được đặt cách ỗi kĩ năng một phòng, có phòng thanh nhạc, có đồ thu hiện đai. Phòng sang tác, yên tĩnh và có nhiều bản nhạc cũa các hs trước. Phòng thực hành, có đủ các loại đàn. Nó và Ken chọn piano và organ. Trúc violin, Quang saxophone. Và phòng nào cũng được gắn máy tính, máy lạnh cùng các thiết bị hiện đại nhất lúc bấy giờ. Chỉ duy nhất ngày chủ nhật, bọn nó phải học nhạc lí chung với các lớp kia. Đó là điều làm tụi nó khó chịu nhất và ai trong giờ ấy cũng tự cô lập mình để Sát Thủ không cho vào tầm ngắm.
Văn bây giờ không biết tụi nó đang tập trung ở phòng nào, cậu đi khắp các dãy phòng và dừng lại ở phòng duy nhất còn sang đèn trong cái hành lang âm u này. Hôm nay trời không nắng lắm, và có gió to. Dãy phòng Lớp A lại rộng và chỉ có 14 hs vượt qua kì thi tuyển sinh gắt gao của trường. Hôm nay phân nữa phải đi thi thành phố, số còn lại đã ra về chỉ còn tụi nó ở lại để chờ cuộc đối đầu. Cậu đi hết dãy hành lang và dừng lại ở một phòng duy nhất có đèn và tiếng nhạc, biển ngoài để chử phòng Cấm. Cậu cười nhếch miệng cái rồi mở cữa bước vô:
_ Chúng ta đối đầu nào trưởng nhóm F7, tôi đã đến rồi đây
_ Haha, khá khen cho cậu là cậu còn giữ lời hứa, tôi tưởng cậu như con chó cụp đuôi, sợ quá tè ra quần chạy về méc bố rồi chứ con trai ông Nguyễn Duy Hoàng – nói bằng giọng khinh bỉ, Bam làm Văn tức đến phát điên lên
Nhưng cậu chỉ thắc mắc, thong tin của cậu đã giữ kín như vậy sao người này lại biết được. Nhìn người này có nét gì đó quen quen, đã thấy ở đâu rồi thì phải. Một mớ hỗn loạn xuất hiện trong đầu cậu nhưng cũng mau chóng được cậu dẹp đi.
(diemvuong9x_lanhlung1312)
đòi lại cô
(diemvuong9x_lanhlung1312)đòi lại cô